- Người này ngươi muốn xử trí như thế nào?
Chung Sơn nhẹ nhàng nói.
- Người này dùng ngôn ngữ khinh nhờn Thánh nữ, đem chém!
Một tên nam nhân trước mặt Tử Huân lập tức kêu lên.
- Đúng, đem chém, giết hắn!
Mọi người nhao nhao kêu lên.
Tử Huân không trả lời, hoặc là nói hiện tại không muốn nói chuyện, cắn môi một cái.
Chung Sơn quay đầu nhìn về phía tiểu vương tử Hải Sa tộc.
Mọi người hung ác nhìn qua, Hải Sa tộc tiểu vương tử rốt cục cũng biết sợ, mới vừa kiêu ngạo biến mất không còn, vẻ mặt đầy kinh hãi nhìn mọi người một cái, dường như ngay sau đó mình sẽ chết vậy.
- Không nên, không nên, phụ vương ta sẽ cho các ngươi tất cả các ngươi mong muốn!
Hải Sa tộc tiểu vương tử xin khoan dung nói.
- Hải Sa tộc? Một cái tiểu tộc mà thôi, chúng ta thiếu vật lạ của các ngươi sao? Biết chúng ta là ai không? Chúng ta là người của Tử Tiêu Đạo tràng, bọn họ là người của Thái Sơ Thánh Đình, chúng ta để ý một cái Hải Sa tộc nho nhỏ các ngươi sao?
Người lúc trước kêu lên.
Tử Tiêu Đạo tràng lúc trước tới đây mấy chục người, hiện tại chỉ còn lại bảy người bọn họ, không nói tình nghĩa với người chết đi, vừa rồi một đường sinh tử cũng làm cho bọn họ tức giận.
- Thái Sơ Thánh Đình? Các ngươi là Thái Sơ Thánh Đình? Các ngươi không thể giết ta, chuyện không liên quan đến ta, là Tư Mã...!
Hải Sa tộc tiểu vương tử hoảng sợ nói.
Nhưng, hai chữ Tư Mã mới vừa nói ra khỏi miệng.
- Vút!
Một đạo lưu quang hiện lên. 1 đạo thanh quang từ đằng xa bắn đến, trong nháy mắt xuyên thủng thân thể Hải Sa tộc tiểu vương tử.
Một mũi tiễn màu xanh.
Mọi người đều hơi hơi kinh ngạc, quá nhanh, trong giây lát đã tới gần rồi.
Vừa rồi ở trong nháy mắt đó, Chung Sơn cũng cảm nhận được chuôi tiễn này, nếu như bắn thẳng tới mình, Chung Sơn vẫn có thể ngăn cản được, nhưng đối với người khác, tốc độ quá nhanh, Chung Sơn căn bản không kịp cứu viện. Hoặc là nói lực lượng bây giờ Chung Sơn biểu hiện ra, căn bản không kịp cứu.
Một mũi tên xuyên thủng Hải Sa tộc tiểu vương tử.
Chung Sơn quay đầu nhìn lại, nhưng người bắn tên tít xa đã sớm không còn tung tích.
Tư Mã? Tư Mã cái gì? Tư Mã gia tộc? Là người Tư Mã gia tộc muốn giết Tử Huân?
Chung Sơn hít một hơi thật sâu.
Lúc trước một đám người kêu gào cũng đổ mồ hôi lạnh, kinh nghi bất định nhìn bốn phía, rõ ràng dường như cảm giác còn đang nguy cơ.
- Đa tạ!
Hít sâu một hơi, Tử Huân quay sang Chung Sơn nói.
- Cần phải như vậy sao?
Chung Sơn hiện lên vẻ chua xót.
Tử Huân phảng phất cũng có thể cảm nhận được vẻ chua xót của Chung Sơn, trong mắt lóe lên vẻ dịu dàng, tiếp đó hóa thành một cỗ ưu thương lắc lắc đầu nói:
- Là ngươi không cần, vậy thì còn có thể thế nào?
Người khác nghe không hiểu, nhưng Chung Sơn nghe hiểu được, lúc trước Tử Huân tới nói muốn làm đạo lữ của Chung Sơn, sau lại bị Chung Sơn cự tuyệt. Tử Huân muốn bên cạnh Chung Sơn chỉ có 1 mình nàng, buông bỏ tất cả hoàng hậu, Chung Sơn há có thể đáp ứng?
Xa xa, Tô A Phật, Cửu Vĩ Quận chúa và Hoằng Tiêu dừng lại chiến đấu, đứng trên không trung nhìn Chung Sơn và Tử Huân nói chuyện phía xa. Ba người đều không khỏi nghi hoặc.
- Chung Sơn hắn đang làm gì?
Cửu Vĩ Quận chúa cau mày nói.
- Không biết, Chung Sơn hắn thiết trí cách âm kết giới, không nghe được thanh âm của bọn họ!
Hoằng Tiêu lắc lắc đầu nói.
Tô A Phật sờ sờ cằm, trong mắt lóe lên vẻ lanh trí nói:
- Theo kinh nghiệm nhiều năm của ta, Chung Sơn đang câu dẫn Tử Tiêu Thánh nữ!
- Câu dẫn cái đại đầu quỷ ngươi!
Cửu Vĩ Quận chúa mắng.
Một bên Hoằng Tiêu cũng không biết nói gì. A Phật thiếu gia luôn có lối suy nghĩ thiên mã hành không, không theo kịp!
- Đúng vậy, có thể trở thành Thánh nữ Tử Tiêu Đạo tràng, tu vi lại đạt tới Thiên Tiên cảnh, tâm cảnh khẳng định cực kỳ kiên định, sao lại bởi vì một lần hỗ trợ mà nảy sinh tình cảm chứ!
Hoằng Tiêu lắc lắc đầu nói.
- Cho nên ta nói Chung Sơn đang câu dẫn a! Nên biết rằng, câu dẫn Thánh nữ một cái Đạo tràng, đó là khiêu chiến lớn tới bực nào? Cũng chỉ có người khoa trương như Chung Sơn mới làm được như vậy!
A Phật trong mắt ánh lên tinh quang.
Cửu Vĩ Quận chúa và Hoằng Tiêu đều trợn tròn mắt.
Xa xa, Chung Sơn và Tử Huân vẫn còn nói chuyện. Chung Sơn dùng cách âm kết giới, vài người Tử Tiêu Đạo tràng bên cạnh tuy rằng sắc mặt có chút không tốt, nhưng Chung Sơn dù sao cũng cứu bọn họ, hơn nữa chỉ cùng Thánh nữ nói nói mấy câu, cho nên cũng không ai lên tiếng. Chỉ là nhanh chóng thu thập thi thể những người Tử Tiêu Đạo tràng khác.
- Ngươi sao lại ở trong Tử Tiêu Đạo tràng?
Chung Sơn cau mày nói.
- Ta ở đâu, ai cần ngươi lo?
Tử Huân cắn cắn môi quật cường nói.
- Nhưng ta lại lo lắng!
Chung Sơn nói.
Hai người một lần trầm mặc, Tử Huân càng ngày càng phức tạp, Chung Sơn cũng cực kỳ phức tạp.
- Xem một chút đi, Chung Sơn và thánh nữ kia bắt đầu liếc mắt đưa tình, ta nói không sai chứ, Chung Sơn khoa trương như vậy, khẳng định đang thông đồng với Tử Tiêu Thánh nữ!
A Phật ánh mắt sáng lên nói.
Chung Sơn nhìn Tử Huân một hồi, uyển chuyển nói:
- Rời khỏi Tử Tiêu Đạo tràng đi!
Lắc đầu, Tử Huân nói:
- Ngươi không hiểu, ngươi không biết! Tử Tiêu Đạo tràng có vật mà ta muốn!
- Rời khỏi đi, thứ ngươi muốn, về sau ta giúp ngươi lấy tới, bất kể là vật gì!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Bất kể là vật gì? Ngươi có thể cho sao?
Lại trở về điểm đầu đề tài, thời khắc này trong mắt Tử Huân hơi hơi phiếm hồng. Thậm chí trào ra nước mắt.
Nói xong, không đợi Chung Sơn trả lời thuyết phục, quay đầu bay về phía xa xa.
Đám người Tử Tiêu Đạo tràng thấy Chung Sơn làm cho Thánh nữ khóc, từng người oán hận nhìn Chung Sơn, tiếp đó quay đầu đuổi theo Tử Huân.
Chung Sơn nhìn Tử Huân rời đi, nhìn một hồi lâu, vẫn không nhúc nhích, trong lòng không khỏi thẫn thờ.
Xa xa, Cửu Vĩ Quận chúa, Hoằng Tiêu và A Phật đều ngạc nhiên nhìn hải đảo, ba người đều không rõ chuyện gì vậy.
- Tử Tiêu Thánh nữ tại sao khóc?
Cửu Vĩ Quận chúa nghi ngờ nói.
- Có lẽ cát bay vào mắt!
Hoằng Tiêu cổ quái nói.
Cửu Vĩ Quận chúa: “......!”
- Lúc này mới nói mấy câu, liền câu được Tử Tiêu Thánh nữ? Là đoạn gan đứt ruột! Chung Sơn quá khoa trương!
A Phật vỗ đùi hưng phấn nói.
Cửu Vĩ Quận chúa, Hoằng Tiêu: “...!”
Bên ngoài Hải Sa tộc cũng chết không còn nhiều lắm, chỉ còn vài chỗ đang chiến đấu.
Khi ba người nói chuyện đã đến bên cạnh Chung Sơn.
- Chung Sơn, ta bái ngươi làm thầy nha, ngươi nhất định phải dạy ta một chút, dạy ta làm sao có thể thông đồng Thánh nữ! Ta từ nhỏ đã lập chí thông đồng một Thánh nữ Đạo tràng, đến bây giờ còn chưa bỏ, tương lai của ta toàn bộ trông cậy vào ngươi.
A Phật hưng phấn nói.
Chung Sơn vốn đã rất trầm trọng lại bị A Phật khuấy lên, lập tức phiền muộn diệt hết, im lặng nhìn về phía Tô A Phật.
- Cái gì thông đồng?
Chung Sơn cau mày nói.
- Chính là vừa rồi a, vài ba câu đã khiến cho một Thánh nữ khóc lóc, này còn không phải sao?
Chung Sơn dở khóc dở cười, lắc đầu, cũng không có giải thích, đối với chuyện giữa mình và Tử Huân, Chung Sơn không nghĩ chia xẻ cho bất luận kẻ nào.
- - - - -
Hơn nửa tháng sau, trên 1 hải đảo Ngạo Lai Hải.
Tử Huân mang theo bảy đệ tử Tử Tiêu Đạo tràng bay xuống. Lúc này, một nam nhân áo trắng bay tới nghênh đón.
Nam nhân áo trắng, đúng là cường giả ngày đó cùng Tử Tiêu Giáo chủ đi tới phần mộ Tô Đắc Kỷ. Một gã cường giả tuyệt thế Tử Tiêu Đạo tràng.
- Tử Huân? Tra được gì không? Những người khác đâu?
Nam nhân áo trắng lộ ra vẻ vui mừng hỏi. Ánh mắt nhìn về phía Tử Huân nhiều hơn sự ân cần.
Tử Huân thản nhiên nhìn nam nhân:
- Trình Bạch Y Đạo Quân, bí mật Ngạo Lai Hải, Tử Huân đã không tham dự, ta tới lấy ít đồ, lập tức trở về Tử Tiêu Đạo tràng!
- Sao lại thế này?
Trình Bạch Y nghi ngờ nói.
- Đạo Quân, những người khác đều đã chết hết, chúng ta thiếu chút nữa cũng không về được!
Một tên đệ tử trong đó nói.
- Cái gì?
Trình Bạch Y trừng mắt.
Tử Huân lắc đầu, không có nhiều lời, mà bay về phía một cái đại điện xa xa.
Trình Bạch Y nhìn bóng dáng Tử Huân, trong mắt lóe lên vẻ chờ mong, nhưng không biết làm sao để gọi Tử Huân lại, chỉ có thể quay đầu nhìn về phía bảy người còn dư lại.
- Sao lại thế này? Từ đầu tới cuối nói cho ta!
Trình Bạch Y sắc mặt âm trầm nói.
- Đạo Quân, là Hải Sa tộc, Hải Sa tộc tiểu vương tử muốn khinh nhờn Thánh nữ...!
Tên đệ tử kia nói.
- Cái gì? Muốn khinh nhờn Tử Huân?
Trình Bạch Y trong mắt hiện lên hàn quang.
- Đúng, tình huống lúc ấy......!
Tên đệ tử kia tỉ mỉ nói lại toàn bộ một lần.
Mới nói được một nửa, Tử Huân đã chạy ra rồi.
- Cáo từ!
Tử Huân thản nhiên nói.
- Tử Huân, ngươi không cần đi, có ta ở đây, ai cũng không tổn thương được ngươi!
Trình Bạch Y nói.
Tử Huân lắc đầu, đạp bước bay lên trời. Trình Bạch Y muốn gọi lại, nhưng vẫn không nói ra miệng, chỉ là sắc mặt càng thêm âm trầm.
- Nói tiếp!
Trình Bạch Y nói.
- Vâng,..., đến sau, chúng ta trở lại!
Đệ tử kia nói.
- Cứu các ngươi là Chung Sơn?
Trình Bạch Y cau mày nói.
- Vâng!
- Hắn quen biết Thánh nữ?
- Không biết, lúc ấy cùng Thánh nữ nói riêng vài câu, nói xong Thánh nữ rơi xuống một giọt lệ, tiếp đó bỏ đi, chúng ta trở lại, có thể là nói trưởng bối ở tiểu thế giới của Thánh nữ ngã xuống!
Người nọ lanh chanh phân tích nói.
Trình Bạch Y nhíu mày, vẻ mặt không xác định, tiếp đó nói:
- Hải Sa tộc tiểu vương tử? Hắn lúc ấy nói Hải Sa tộc vương, còn có một đám trưởng lão Hải Sa tộc đều đến Ngạo Lai Hải?
- Đúng vậy, Đạo Quân!
- Hải Sa tộc không ngờ chọc vào Tử Tiêu Đạo tràng ta, truyền lệnh để người Tử Tiêu Đạo tràng quanh Ngạo Lai Hải tứ tìm cho ta, tìm được nhóm Hải Sa tộc này, ta muốn Hải Sa tộc bị diệt tộc!
Trình Bạch Y lạnh lẽo nói.
- Vâng!
- - - -
Đám người Chung Sơn về tới hải đảo lúc trước, một tháng này. Theo Chung Sơn an bài, quân đội của Hoằng Tiêu đi tuần tra bốn phía, mang đến rất nhiều tin tức.
Trên bàn bày trước mặt Chung Sơn đặt gần trăm cái thủy tinh ký ức.
- Chung Thánh Vương, chúng ta đem những xung đột loại lớn trong bốn tháng ở Ngạo Lai Hải tìm về đây, mỗi thế lực lớn đều xung đột ở đây, dựa theo phương pháp của ngươi, ta cẩn thận thẩm tra đối chiếu có người tái diễn hay không, quả nhiên phát hiện một người kỳ quái, trong gần trăm tràng đại hỗn chiến, người này vây xem hơn 50 trận!
Hoằng Tiêu nhíu mày nói.
- Vây xem?
Tô A Phật nghi ngờ nói.
- Đúng vậy, xuất hiện là hai người, thậm chí cả trong mười hiện trường xung đột đại quy bình thường, trong trăm tràng đại chiến này, một mình hắn xuất hiện gần hơn 50 tràng, mặc dù chỉ vây xem, nhưng khẳng định không tầm thường, chỉ là ta luôn luôn không phát hiện được nguyên nhân mà thôi!
Hoằng Tiêu cau mày nói.
- Người nào?
Cửu Vĩ Quận chúa hỏi.
Hoằng Tiêu dùng pháp thuật hình chiếu ra, là một nam nhân áo choàng màu vàng. Nam nhân đứng chắp tay, trong mắt lóe lên ánh sáng hài lòng, dường như vừa lòng với đại chiến vậy.
- Nhân Tôn?
Chung Sơn đồng tử co rụt lại nói.
Đây là Nhân Tôn? Phong Thủy Sư ngày trước ở tiểu thế giới, Thiên Địa Nhân Thần Quỷ ngũ mạch, Nhân mạch Nhân Tôn! Tên cầm Hỗn Độn Chung kia là Nhân Tôn? Là hắn? Hắn đã ở Ngạo Lai Hải?
- - - - - oOo- - - - -
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...