Âm phủ, Xương Kinh!
Giống như dương gian, tiểu thế giới buông xuống, thiên địa đột biến.
Chung Sơn đứng ở trên Xương Kinh, nhìn giang sơn đại thế giới vạn dặm này.
- Thánh Vương, tổng cộng 6 đại Thiên triều mang binh tới xâm phạm!
Dịch Diễn nói.
- 6 đại Thiên triều Binh? Nếu đã đến đây, ai cũng đừng đi!
Chung Sơn lạnh lùng nói.
- Vâng!
- Thánh Vương, âm phủ khác với dương gian, ở dương gian trước khi khai thiên còn có dị tượng Khai thiên mà ở âm phủ không có. Bởi vậy, cũng không đưa tới thế lực lớn gì, căn cứ theo tin tức từ một tướng địch chúng ta bắt được thì lần này 6 đại Thiên triều đột kích, là do dòng thứ Thiên Đường của Thiên gia giật dây.
Dịch Diễn tiếp tục nói.
- Ồ?
- Nghe nói dưới tay Thiên Đường còn có hai gã Đại Tiên dòng thứ Thiên gia!
Dịch Diễn nói.
- Hai gã Đại Tiên?
Chung Sơn trong mắt lộ ra vẻ khinh thường.
Dương gian, 231 tên Đại Tiên hắn đều ứng phó được, ở đây lại còn tới 2 tên Đại Tiên?
- Các khanh ai đi đối phó hai gã Đại Tiên?
Chung Sơn nhìn về phía đám thần tử.
- Khải tấu Thánh Vương!
Nê Bồ Tát bỗng nhiên bước ra khỏi hàng.
- Hả?
- Phiến lãnh thổ quốc gia này tên là Chuyển Luân Cương Vực, triều ta dựa vào Chuyển Luân Điện bỏ hoang. Mà chính đông Chuyển Luân Điện có ngũ trọc chi địa (5 nơi dơ bẩn), thần có thể dùng Phong Thủy Trận pháp dẫn Mệnh trọc trong ngũ trọc tới đây, cho dù là Đại Tiên cũng không ứng phó được!
Nê Bồ Tát vô cùng khẳng định nói.
Nê Bồ Tát, tu vi Thiên Tiên, nhưng bộ dạng tự tin có thể đối phó Đại Tiên, có thể thấy được phong thuỷ thuật quỷ dị khó lường.
- Tốt, vậy do Nê Bồ Tát và Vương Khô đối chiến cường giả Thiên gia đi! Tốt nhất bắt giữ lại!
Chung Sơn lạnh giọng nói.
- Vâng!
Nê Bồ Tát và Vương Khô lập tức tuân mệnh.
- Dịch Diễn, Tiêu Vong, Triệu Sở Hướng, Diêm Trùng Chi toàn lực đối chiến binh lực 6 đại Thiên triều, có thể bắt được tướng lãnh thì bắt mang về.
Chung Sơn.
- Vâng!
- Đi thôi!
Chung Sơn ngồi ở Bất Tử Điện, chờ tin tức quần thần.
Không bao lâu, trên đỉnh Tuyên Kinh vô tận số mệnh, cũng lay động một trận, nhưng vẫn chưa giảm bớt. Mà bị một cỗ gió nổi mây phun lay động, lại là đến từ bản thể dương gian, tuyên bố phụ thuộc Thái Sơ Thánh Đình.
Ảnh thân nhìn lên trời, cũng không có nhiều lời, chỉ là trong mắt hiện lên một cỗ lệ khí.
Năm ngày sau, tại một chỗ chiến trường tiền tuyến, bỗng nhiên mạnh xuất hiện ra một mảnh vô tận hắc khí, hắc khí hình như có 1 cổ lực lượng thần bí, chỉ cần tiếp xúc liến lập tức già đi chết, Nê Bồ Tát và Vương Khô dẫn Mệnh trọc đối chiến Thiên gia chư cường.
Mười ngày sau, trước Bất Tử Điện.
Một loạt 10 người bị bắt nhốt, Thiên Đường, một gã Đại Tiên Thiên gia, còn có tám gã tướng lãnh.
- Thánh Vương, một gã Đại Tiên trong đó đã chết, đây là người còn lại.
Nê Bồ Tát trịnh trọng nói.
Gật gật đầu, Chung Sơn nhìn về phía nhóm người này.
- Chung Sơn? Hừ, tốt nhất ngươi thả ta ra, nếu không, lúc cường giả Thiên gia buông xuống, ta muốn cho Đại Tranh ngươi biến thành tro bụi, trọn đời không được siêu sinh!
Thiên Đường giọng căm hận nói.
Thiên Đường làm sao cũng không nghĩ tới, mình mang nhiều cường giả như vậy, hai gã Đại Tiên a, vậy mà lại bị đối phương cầm tù? Gặp quỷ, người Đại Tranh làm sao có thể thao túng mệnh trọc?
Chung Sơn căn bản không có để ý tới Thiên Đường, mà lại thản nhiên nói:
- Liễu Vô Song!
- Có thần!
Liễu Vô Song lập tức tiến lên đây.
- Ngươi là Đại Tranh cẩm y vệ tổng chỉ huy sứ, hiểu biết tất cả khổ hình thiên hạ, trẫm bây giờ đem mười tù binh này giao cho ngươi, bức bọn họ nói ra tất cả công pháp, bổ sung quốc khố!
Chung Sơn lạnh lùng nói.
Bức cung?
- Nằm mơ, muốn ta nói, ngươi nằm mơ đi. Ta sẽ không nói một chữ.
Thiên Đường giận dữ hét.
- Đến Đại Tranh ta, tất cả không phải do ngươi!
Chung Sơn vung ống tay áo.
Liễu Vô Song lập tức sai người đem 10 tên cường giả này mang vào Thiên Lao, đúng vậy, như Chung Sơn nói, nếu bị tù ở Đại Tranh, vậy không phải do ngươi. Bức ra công pháp, bổ sung quốc khố!
Cẩm y vệ ở phương diện này lại chính là chuyên gia, khổ hình? Liễu Vô Song thích khổ hình, khi trẻ tuổi đã bị một đám lang mang về ba năm, ba năm tra tấn khiến cho Liễu Vô Song chẳng còn tình yêu thương.
- Thánh Vương yên tâm, thần cần sẽ không phụ sự kỳ vọng của Thánh Vương!”
Dương gian Đại Tranh tình thế bắt buộc, bản thể Chung Sơn bất đắc dĩ phải phụ thuộc vào Thái Sơ Thánh Đình.
Âm phủ Đại Tranh, hình như Chung Sơn mang theo một cỗ lệ khí, hoành hành không cố kỵ, người tới xâm phạm, sát sát sát!
Đương nhiên, Chung Sơn tạm thời cũng không có ý tưởng mở rộng, dù sao vừa mới buông xuống đại thế giới, chỉ diệt địch tới là đủ rồi, tứ phương khẳng định còn có thể có thế lực nhìn chằm chằm, mù quáng mở rộng chẳng những không thể lớn mạnh Đại Tranh, càng mang tới tai nạn ngập trời.
Nội tình Đại Tranh còn quá nhỏ bé, cùng Thánh đình lâu đời của đại thế giới thì căn bản không thể so sánh với, hiện tại nội tình chỉ gần như Thiên triều của đại thế giới mà thôi.
Hết thảy một lần nữa bắt đầu, cũng may có một Đại Tranh Thánh đình làm cơ sở, hết thảy càng ngày càng tốt.
- - - - -
Dương gian, đám cường giả Thái Sơ Thánh Đình mang theo Chung Sơn hướng về Thanh Khâu thánh đô bay đi.
- Trong triều đã xảy ra chuyện, Tư Mã Túng Hoành, ngươi phụ trách mang Chung Sơn trở lại Thanh Khâu thánh đô đi. Người còn lại theo ta hoả tốc hồi triều!
Thái Sơ Thánh Vương bỗng nhiên trầm giọng nói.
- Vâng!
Chúng thần lập tức đáp.
Trong triều đã xảy ra chuyện? Xảy ra chuyện gì?
Ai cũng không hỏi Thánh Vương làm sao biết được, mọi người đều ngưng trọng dựa theo Thái Sơ Thánh Vương nói mà làm.
Trong nháy mắt, Thái Sơ Thánh Vương mang theo mười lăm tên thuộc hạ dùng tốc độ lưu quang rời đi trước mặt Chung Sơn.
Chung Sơn vẻ mặt chưa động, nhưng mà người ta là dao thớt, mình biết nhiều cũng vô dụng.
Tư Mã Túng Hoành nhìn lại Chung Sơn nói:
- Vừa rồi hung thú ở triều đô ngươi là cái gì?
- Hung thú gì?
Chung Sơn nghi hoặc nói.
- Không cần giả bộ với ta, chính là con hung thú 8 đuôi kia. Nó ở đâu?
Tư Mã Túng Hoành trầm giọng nói.
- Không biết. Hung thú kia thường xuyên tới mờ ảo, ai cũng không biết nó từ đâu xuất hiện.
- Ngươi là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ? Giết tộc đệ ta, ngươi chết 1 vạn lần cũng không đủ, không cần giở trò với ta!
- Ngươi là nói Tư Mã Sách?
- Đúng thật là ngươi giết?
- Không phải ta giết, người giết hắn, ngươi không ngăn lại, vừa rồi đi rồi, hắn gọi là Đế Huyền Sát! Có bản lĩnh đi ngăn đón đám người Thích Thiên Thánh Cảnh đi!
Chung Sơn cười lạnh nhìn về phía Tư Mã Túng Hoành.
Tư Mã Túng Hoành đồng tử co rụt lại, ngăn đón đám người Thích Thiên Thánh Cảnh? Muốn chết hay sao?
- Tư Mã Sách bị hắn giết, khẳng định có liên quan tới người, nếu như ngươi lúc trước đáp ứng Tư Mã Sách, hắn sao lại chết? Đến Thanh Khâu, Tư Mã gia sẽ có người chậm rãi chiêu đãi ngươi, hừ, ta hỏi lại ngươi một lần, hung thú kia đi đâu rồi!
Tư Mã Túng Hoành lạnh lùng nói.
- Ngươi nói ta là một Thiên Tiên, có thể giấu một hung thú trước mắt Đại Tiên các ngươi sao?
Chung Sơn cười lạnh nói.
Đây không thể nghi ngờ là cười nhạo, Chung Sơn chỉ là Thiên Tiên, ngươi là một tên Đại Tiên lại tìm không thấy lại còn hỏi Thiên Tiên? Chung Sơn giờ phút này không sợ đắc tội Tư Mã Túng Hoành, dù sao chính mình đại biểu làm con tin một cái Thánh đình, Tư Mã Túng Hoành không có khả năng giết mình.
- Hừ! Đến Thái Sơ ta làm con tin, lưu ngươi một thân tu vi sẽ chỉ là tai họa!
Tư Mã Túng Hoành lạnh giọng nói.
Trong lúc nói chuyện, tay phải vung lên, trong hư không bỗng nhiên xuất hiện vô số văn lộ pháp tắc hình mạng nhện. Tiếp đó, những văn lộ này bỗng nhiên cuốn lấy Chung Sơn. Dùng pháp tắc trói chặt Chung Sơn.
- Phong!
Tư Mã Túng Hoành gào to một tiếng.
Chung Sơn biến sắc. Có chút kinh ngạc nhìn thân thể mình.
- Ta che lại tất cả tu vi của ngươi, hiện tại ngươi chỉ như phàm nhân, như vậy, mới giống một Hoàng đế làm con tin! Ha ha ha ha!
Tư Mã Túng Hoành cười to nói.
- - - - -
Thanh Khâu Thánh đình, tại một chỗ địa vực trọng binh canh giữ, bên trên có rất nhiều cung điện.
Trong một cái đại điện nguy nga bên trên có viết chữ Ngục. Cửa đại điện có bốn năm ngục tốt đang đứng, đang nói chuyện với nhau.
- Ngươi nghe nói không? Có Thánh đình phụ thuộc triều ta.
- Tên là Đại Tranh Thánh đình chứ gì, dường như mấy ngày hôm nay, bọn họ sắp tới rồi.
- Một thế hệ Thánh Vương a, không ngờ lựa chọn phụ thuộc? Triều ta chỉ có một số Thánh thượng Thiên triều phụ thuộc, Thánh Vương phụ thuộc vẫn là cái đầu tiên.
- Đâu chỉ triều ta, Phong Trủng Cương Vực này đã bao giờ nhìn thấy Thánh Vương phụ thuộc chưa? Thánh Vương cũng quá yếu đuối đi chứ?
- Dường như tên là Chung Sơn!
- Thật muốn xem hắn rốt cuộc có bộ dạng gì?
...................
Trong lúc các ngục tốt nói chuyện, xa xa bốn người bay tới.
Cầm đầu là một gã nam nhân một thân áo choàng màu vàng hoa lệ, hơi hơi béo phì, làn da trắng nõn, vẻ mặt đầy đau khổ. Phía sau còn có 3 người, đều là thân khôi giáp, hai người trong đó hiển nhiên là tiểu binh y giáp, một người khác ăn mặc như Tướng quân.
- A Phật thiếu gia, đến!
Tướng quân nói.
- Hoằng Tiêu đại ca, ngươi nói, trên đời sao lại có gia gia nhẫn tâm như vậy? Ngủ chỉ ngáy khò khè mà thôi, sao lại đem ta nhốt vào 18 tầng Địa Ngục?
Hoàng bào mập mạp kêu la lên.
- Chỗ ngươi ngủ không phải chỗ để ngủ, đó là hội trường đại hội quân nghị, vô cùng nghiêm túc!
Hoằng Tiêu cảm thấy hết chỗ nói nói.
- Nhưng mà Tô gia ta từ trước tới giờ, chỉ có một độc đinh ta à, nhốt vào 18 tầng Địa Ngục? Vạn nhất có ta có việc gì, hắn làm sao có thể bàn giao với liệt tổ liệt tông đây!
A Phật thiếu gia vẻ mặt đầy đau khổ nói.
Hoằng Tiêu vẻ mặt co rút:
- Ta nếu nhớ không thì A Phật thiếu gia đã 16 lần bị nhốt vào 18 tầng Địa Ngục rồi à?
Ý ngoài lời là ngươi đều đi vào 16 lần, còn có chuyện gì đây?
- Ngươi không biết, ta bây giờ không thể xuống 18 tầng Địa Ngục a.
- Vì cái gì?
- Ngươi không biết, lập tức tên Thánh Vương phụ thuộc vận đen đủi sẽ đến Thanh Khâu, dường như tên là Chung Sơn à? Nhiều chỗ chơi, nhiều chuyện ngạc nhiên nha, lúc này, ta sao có thể mất tự do chứ?
Hoằng Tiêu: “......!”
- Nếu không như vậy, chờ ta xem xong tên Chung Sơn vận đen đủi kia, ta tiếp tục vào 18 tầng Địa Ngục.
A Phật ánh mắt tỏa ánh chờ đợi nói.
- Không được, Tô soái có lệnh, ai cũng không thể vi phạm! A Phật thiếu gia, ngươi không cần nói nữa, chờ nửa tháng sau từ 18 tầng Địa Ngục đi lên rồi nói sau!
Hoằng Tiêu trầm giọng nói.
A Phật vừa thấy nói không thông, chỉ có thể ủ rũ đầu tiến về phía trước.
Phía trước, chỗ đại điện, một đám ngục đang bàn luận về Chung Sơn, vừa thấy có người đến, chúng ngục tốt dừng lại, liếc mắt một cái nhận ra A Phật, mấy người trong đó nhanh chóng rời đi, có hai người đi lên tiếp đón.
- Lục Đinh Lục Giáp, ra mắt A Phật thiếu gia. A Phật thiếu gia lại bị nhốt đánh vào 18 tầng Địa Ngục? Tiểu nhân lập tức chuẩn bị cho A Phật thiếu gia, nhất định để A Phật thiếu gia ở lại thư thái, yên tâm ở lại.
Hai tên ngục tốt vừa lên không ngưng a dụa nịnh nọt.
Dù sao, ai đều biết, A Phật thiếu gia này ở lại trong chỗ tối tăm hôi thối kia một thời gian ngắn. A Phật thiếu gia chính là quần áo lụa, là quý tộc Thanh Khâu.
A Phật liếc mắt nhìn hai người một cái, trong mắt hiện lên vẻ khó chịu nói:
- Cút, còn không mau đi chuẩn bị!
- - - - - oOo- - - - -
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...