Địa Ngục, chỗ Thiên gia!
Thiên Đường hết sức tức giận, một thân ảnh bay tới bên ngoài Thiên gia.
Lý Tư đứng ở bên ngoài Thiên gia nhìn đạo tức giận ngất trời, nặng nề oán khí kia!
- Người tới là người phương nào?
Một gã đệ tử Thiên gia lập tức kêu lên.
Lý Tư quay đầu nhìn về phía tên đệ tử Thiên gia kia. Ánh mắt bình thản nhìn lại, đệ tử Thiên gia giật mình một cái, phảng phất giống như ánh mắt bình thản kia đang nhìn người chết vậy.
- Đi bẩm báo Thiên gia gia chủ, hãy nói Thừa tướng Lý Tư của Đại Tần tới chơi!
Lý Tư nói.
Đệ tử Thiên gia kia không dám nhiều lời, nhanh chóng lui về bên trong Thiên gia, bẩm báo cho Thiên gia gia chủ.
Lý Tư đứng ở bên ngoài Thiên gia, nhìn mọi nơi ở Thiên gia, thật giống như đang suy tư cái gì đó.
Mà ở bên ngoài, vô số quỷ vật bao quanh, một thân ảnh vừa xuất hiện quỷ dị.
Chung Sơn, chẳng biết lúc nào, không ngờ Chung Sơn đến phụ cận Thiên gia, hơn nữa lại quỷ dị núp ở một bên.
Lý Tư lòng có cảm giác, nhìn về phương hướng chỗ Chung Sơn.
Hưu!
Chung Sơn đột nhiên biến mất như quỷ mỵ.
Thấy không có ai, Lý Tư nhìn về phía Thiên gia lần nữa.
- Cố nhân tới thăm, không cần thông báo, Lý Tư, ngươi vào Thiên gia ta đi!
Bên trong Thiên gia bỗng nhiên truyền đến một tiếng hét to.
Cố nhân? Trên mặt Lý Tư biến đổi!
Chính mình có là cố nhân gì đâu? Cố nhân của Lý Tư cũng là tám vạn năm trước a!
Lý Tư mang theo một cổ ngờ vực, bước đi vào, đảo mắt đã đến trước cửa Thiên gia, lần này, đệ tử Thiên Gia không người dám cản, tùy ý để Lý Tư đi vào Thiên gia.
Không bao lâu, Lý Tư liền tới Thiên Mạch Điện, nơi đã phát ra âm thanh.
Trong Thiên Mạch Điện chỉ có hai người, thứ nhất là Thiên Thần tử, một người khác, cũng là Thiên gia chủ tân nhiệm.
- Là ngươi, Thiên Thần tử?
Mặt Lý Tư liền biến sắc.
- Lý Tư? Tám vạn năm không thấy, nhớ được lần trước gặp mặt, cuộc chiến giữa ta và ngươi, ngươi không đỡ được mười chiêu dưới tay ta!
Thiên Thần tử nhàn nhạt cười nói.
- Lão gia hỏa, ngươi còn chưa có chết? Làm sao ngươi lại lưu lại ở hàng ngàn tiểu thế giới này?
Mặt Lý Tư liền biến sắc, nói.
- Ngươi không phải cũng đang ở hàng ngàn tiểu thế giới sao?
Thiên Thần tử mang theo một tia ngưng trọng nhìn Lý Tư.
- Ta biết rồi, không phải là ngươi sống đến hiện tại, ngươi là thân chuyển thế, thông qua Tĩnh Ba Trì, chuyển thế không chỉ một lần, luôn luôn ở hàng ngàn tiểu thế giới!
Lý Tư lập tức nhìn thấu Thiên Thần tử.
Thiên Thần tử cau mày nhìn về phía Lý Tư, phảng phất giống như đây là bí mật cũng không ai biết, cư nhiên bị Lý Tư trước mắt liếc mắt một cái nhìn ra.
- Nói đi, ngươi tới Thiên gia ta là muốn làm gì?
Thiên Thần tử trầm giọng nói.
Nhìn Thiên Thần tử, Lý Tư tà tà cười một tiếng nói:
- Thánh thượng sắp tới đây, làm tốt công việc nghênh giá đi?
- Doanh? Tám vạn năm qua, Đại Tần ngươi đi nơi nào? Vì sao không chuyển thế cũng có thể sống đến hiện tại?
Thiên Thần tử trầm giọng hỏi.
Trong giọng nói của Thiên Thần tử hiện lên một cổ lệ khí.
- Đợi Thánh thượng tới, sẽ nói cho ngươi biết!
Lý Tư thối lui ra bên ngoài.
Vừa thối lui khỏi đại điện.
- Người của Đại Tần? Còn muốn đi?
Ngoài Thiên Mạch Điện bỗng nhiên truyền đến một tiếng quát lạnh.
Lý Tư nhìn lại, một gã nam nhân áo bào trắng lấy một cây vũ mao trắng noãn ra, vẻ mặt âm độc nhìn Lý Tư.
Đó là một cái vũ mao màu trắng giống như quạt ba tiêu, vũ mao tản ra bạch quang nhu hòa, tràn đầy vẻ thánh khiết.
- Đại Tiên Khí?
Con ngươi Lý Tư co rụt lại.
- Thiên Thần tử, ngươi muốn làm gì?
Lý Tư lạnh lùng nói.
- Không liên quan tới ta, vị này là Thiên Đường của Thiên gia ở đại thế giới, chuyện hắn làm, không liên quan tới ta!
Thiên Thần tử cười nói.
- Không liên quan? Ở Thiên gia ngươi, lại không liên quan?
Lý Tư nhanh chóng chạy ra bên ngoài.
- Định!
Vũ mao của Thiên Đường vung hướng về phía Lý Tư.
Một phương bầu trời đột nhiên biến thành màu nhũ, Lý Tư thật giống như trong nháy mắt lâm vào một cái đầm lầy khổng lồ, bốn phía đều là không gian lốc xoáy.
Thân hình Lý Tư nhanh chóng giãy dụa, nhưng động tác lại trở nên cực kỳ chậm chạp.
- Vô dụng, ta sẽ hảo hảo hành hạ ngươi, Đại Tần? Ta muốn tất cả mọi người của Đại Tần nhận được hình phạt tàn khốc nhất.
Thanh âm của Thiên Đường tràn đầy sát ý lạnh như băng.
- Không tệ, là bảo bối tốt, vũ mao này, ta muốn!
Lý Tư đang đau khổ giãy dụa, bỗng nhiên trêu chọc nói.
- Ha ha ha! Chết đã đến nơi còn muốn bảo bối của ta?
Thiên Đường tức giận cười to.
- Lấy thực lực phong ấn hiện tại mặc dù không cách nào làm gì được ngươi, nhưng ngươi cũng không giết được ta!
Lý Tư vô cùng khẳng định nói.
- Phải không, vậy thì thử nhìn một chút!
- Giết!
Ở ngoài Thiên gia, bỗng nhiên truyền đến một tiếng rống to siêu cấp.
Theo tiếng rống to, một đạo đại đao kinh khủng trên bầu trời xuất hiện, một thanh đại đao ngưng tụ từ sát khí mà thành chém tới Thiên gia.
Oanh!
Đại trận bên ngoài Thiên gia ầm ầm bị chém vỡ, hơn nữa một đao kia chém xuống hết sức hung hăng, phảng phất giống như muốn chém cả Thiên gia thành hai nửa.
Một đao hung hăng chém xuống, thân hình Thiên Đường chợt lui.
Ầm!
Phụ cận Thiên Mạch Điện, ầm ầm hóa thành phế tích. Lý Tư bay trên trời chạy trốn.
Bên cạnh Lý Tư bỗng nhiên lại xuất hiện một người.
- Bạch Khởi tới chậm, Thừa tướng chớ trách!
Người đó lập tức nói.
- Bạch tướng quân, Lý Tư có một thỉnh cầu!
- Thừa tướng xin nói.
- Ta nghĩ muốn vũ mao trong tay của hắn, làm phiền Bạch tướng quân tru diệt, mang vũ mao tới cho ta!
Lý Tư nhìn chằm chằm Thiên Đường, cười nói.
- Việc rất nhỏ, nói gì là làm phiền, Thừa tướng chờ ta!
Bạch Khởi lập tức nói.
Đại đao trong tay Bạch Khởi dựng lên, chém về phía Thiên Đường lần nữa.
Vũ mao trong tay Thiên Đường vung lên về phía Bạch Khởi.
Bành!
Bốn phía xuất hiện một cái hắc động khổng lồ, mà Thiên Đường lại bị một đao của Bạch Khởi chém cho bay ngược ra.
- Như vậy không ngờ cũng không chết?
Bạch Khởi mang theo một cổ kinh ngạc truy sát theo.
Thiên Đường lại càng trừng ánh mắt lên, đây là người nào?
Ầm!
Bạch Khởi lại chém tới một đao, thân hình Thiên Đường nhanh chóng trốn thoát, Bạch Khởi xách đao đuổi theo.
Chỉ có hai lần va chạm, Thiên Đường cũng không địch mà chạy, uy lực của Sát Thần Đại Tần, quá cường thế.
Mà cũng là hai lần va chạm này, giờ phút này Thiên gia trở thành một đống hỗn độn, dưới sát ý của Bạch Khởi, có một chút người tu vi thấp, cũng là bị sát ý này làm cho chết rét.
- Lý Tư, Đại Tần ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
Trong mắt Thiên Thần tử giận dữ, nói.
Từ đầu đến cuối, Thiên Thần tử cũng không có trực tiếp xuất thủ, thật giống như còn có một phần kiêng kỵ đối với Đại Tần.
- Tám vạn năm trước, ta không phải là đối thủ của ngươi, tám vạn năm sau, ngươi đón một chưởng của ta thử một chút!
Lý Tư thay đổi thái độ lúc trước.
Khi nhận ra Thiên Thần tử, Lý Tư còn muốn rút đi, hiện tại Lý Tư không cần đi, bởi vì Bạch Khởi đến, biểu thị các cường giả của Đại Tần cũng đã đến.
- Ngươi cho rằng ngươi có thể thắng được ta?
Thiên Thần tử lộ ra một tia cười nhạt, trong mắt hiện lên một cổ tự tin.
Lý Tư xòe bàn tay ra, chậm rãi đẩy về phía trước.
Lý Tư đẩy ra một chưởng, trong hư không xuất hiện một cái bàn tay khổng lồ màu đen, hắc chưởng đánh ra, không gian nhanh chóng chấn động, chấn động càng ngày càng mạnh, tiếp theo, 'Ca'.
Không gian đột nhiên bể tan tành, tạo ra một vết rách khổng lồ.
Áp bách cường đại hung hăng đè ép tới chỗ Thiên Thần tử, trong mắt Thiên Thần tử ngưng tụ, khí tức quanh thân ầm ầm phát ra, một cổ sức lực cường đại đẩy toàn bộ đệ tử Thiên Gia ở bốn phía đi ra.
Thiên Thần tử cũng là lấy tay đánh tới một chưởng, một cái bàn tay màu vàng đọng lại trên hư không.
Bàn tay trực tiếp phách vỡ tan hư không, nghênh đón một chưởng kia của Lý Tư.
Ầm!
Không gian bốn phía ầm ầm bể tan tành.
Trong hắc động, Cự chưởng màu đen của Lý Tư va chạm với Cự chưởng của Thiên Thần tử. Cứ như vậy lẳng lặng đối chưởng, chỉ có lấy khí thế, đã ép cho hắc động không cách nào phục hồi như cũ.
Sắc mặt Lý Tư có chút trắng bệch, trong mắt Thiên Thần tử hiện lên một cổ ngưng trọng.
- Đây chính là cực hạn của ngươi sao?
Sắc mặt Lý Tư tái nhợt nhìn Thiên Thần tử.
- Tám vạn năm trước ngươi không phải là đối thủ của ta, tám vạn năm sau, ngươi vẫn là không bằng ta!
Thiên Thần tử lộ ra một nụ cười giễu cợt, nói.
- Ngươi sai lầm rồi, là ta thắng, ta đã đoán ra điểm mấu chốt của ngươi, tám vạn năm, ngươi trưởng thành đến nước này, ta rất kinh ngạc, bất quá, ngươi không sánh bằng ta.
Khóe miệng Lý Tư tràn ra một tia máu tươi, cười nói.
- Hừ!
Thiên Thần tử hừ lạnh một tiếng.
Bành!
Lý Tư bị một chưởng của Thiên Thần tử đánh bay ra ngoài. Trên đường bay ngược, phun ra một ngụm máu tươi, bất quá Lý Tư cũng không mất tinh thần, ngược lại là một loại vui mừng.
Lý Tư ngã bay ra khỏi hắc động, Thiên Thần tử đuổi theo.
Lý Tư cùng Thiên Thần tử đối chưởng một lần hết sức cường thế, nơi xa, một góc hẻo lánh.
Thiên gia chủ mới đứng ở nơi đó ngắm nhìn, bỗng nhiên, một cổ nhạy cảm để cho tóc gáy của Thiên gia chủ dựng lên.
Thử!
Thiên gia chủ mới bất khả tư nghị nhìn lồng ngực mình, một bàn tay xuyên qua, nhưng mà phía sau cũng không có người a. Bàn tay này ở đâu ra?
Thiên gia chủ chậm rãi té xuống, trước khi té xuống hắn thấy được một màn quỷ dị, bên trong bóng của mình, đột nhiên toát ra một nam tử.
Chung Sơn?
- Ngươi!
Thiên gia chủ phát ra một tiếng tuyệt vọng bất khả tư nghị.
- Lúc Thiên Hiểu Tử chết, cũng không nhìn thấy Thiên Mạch Kiếm, nếu Tĩnh Ba Trì cho Doanh, Thiên Mạch Kiếm tự nhiên phải lấy đi!
Chung Sơn khom lưng nhặt Thiên Mạch Kiếm trên mặt đất lên, nhìn về ánh mắt chết không nhắm mắt của Thiên gia chủ.
Nhận được Thiên Mạch Kiếm, Chung Sơn không có chút lưu lại nào, thân hình thoáng một cái nhanh chóng rút đi.
Nơi xa, sau khi Lý Tư bị một chưởng đánh ra, bay ngược đi.
Bành!
Lý Tư được một người tiếp được, Thiên Thần tử đuổi theo phía sau liền dừng lại.
Bởi vì người tiếp được Lý Tư, là Doanh!
Doanh một thân mặc long bào, đầu đội Bình Thiên Quan tiếp được Lý Tư, đi theo phía sau là một đám cường giả của Đại Tần.
- Thiên Thần tử, ngươi còn chưa có chết a!
Doanh thản nhiên nói.
Trong nháy mắt Thiên Thần tử thấy Doanh, sát ý ban đầu nhất thời trở thành hư không.
- Thánh thượng, thần làm cho Thánh thượng mất thể diện a!
Vẻ mặt Lý Tư hổ thẹn nói.
Doanh đưa tay lấy ra một cái bình nhỏ đưa cho Lý Tư, nói:
- Cửu Chuyển Kim Đan do Từ Phúc luyện. Ngươi không có làm trẫm mất thể diện, trên người của ngươi có mấy đạo phong ấn, dưới tình huống phong ấn không, có thể nhận lấy một chưởng này, ngươi rất tốt, những năm này ngươi đã cố gắng rồi!
- Tạ ơn Thánh thượng!
Mà chỉ trong chốc lát này, Bạch Khởi xách đao quay về.
- Thừa tướng, đây là Đại Tiên Khí mà ngươi muốn, đáng tiếc, tên kia thoát đi giới này, trốn vào đại thế giới!
Bạch Khởi đưa Pháp bảo lúc trước Thiên Đường đã dùng ra, nói.
- Đa tạ!
Bạch Khởi gật đầu.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Thiên Thần tử lần nữa.
Thiên Thần tử nhìn Bạch Vũ trong tay Lý Tư, trong mắt ngưng tụ, tiếp theo nhìn về phía Doanh!
- Doanh, ngươi muốn làm gì? Vì sao tìm Thiên gia ta gây phiền toái?
Thiên Thần tử kêu lên.
- Chịu một chưởng của ta, nếu ngươi không chết, ta thả ngươi rời đi!
Doanh thản nhiên nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...