Phương nam Âm phủ.
Vốn chỉ có 6 Đế triều xung quanh Đại Diễn Thiên triều tranh đoạt đất đai, nhưng trận chiến này lại sinh ra phản ứng dây chuyền, Đông nam, phương nam, tây nam, tổng cộng 30 Đế triều bị liên lụy kéo vào.
Ân oán tích lũy vô số năm tháng, một lần bùng nổ, trong mấy chục năm này, có Đế triều diệt vong, có Đế triều sinh ra, nhưng không có Thiên triều dựng dục ra.
Thiên hạ tranh bá, chiến tranh không ngừng.
Mà trong đó có ba ci thế lực, một đường đi qua, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Đại Tranh Đế triều, một cái Đế triều không có tiếng tăm gì lại thần bí vô cùng. Đế triều này, từ phương đông âm phủ xuất phát, mỗi lần chiến đều tất thắng, vô cùng cường thế.
Thiên Mạch Đế triều, Đế triều này đến từ khu vực giữa âm phủ, gần khu vực Địa Ngục Hoàng Tuyền, là một cái vận triều của Thiên gia âm phủ. Đại Đô Đốc ba quân, Tiêu Vong! Tiêu Vong nắm toàn bộ ba quân, huy quân nam hạ, cũng đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Ngũ Sắc Đế triều, Đế triều này ở phía tây âm phủ, phát binh đông tiến, không có thất bại.
Tam đại Đế triều, một đường đi qua, chưa từng bại trận, vô cùng chói mắt, mà 27 Đế triều khác, có thắng có bại! Cũng có diệt vong và sinh ra.
Thiên Mạch Đế triều, đại doanh tiền tuyến, trong đại điện trung quân.
Hai bên đứng lượng lớn tướng lãnh, sau khi Tiêu Vong ngồi trên soái án, trên soái án đã bày rất nhiều tin tình báo khắp nơi.
Tiêu Vong vừa xem, vừa suy tư.
Trong lúc Tiêu Vong suy tư, tướng lãnh hai bên bỗng nhiên cung kính hô lên một tiếng:
- Bái kiến Thiên gia chủ!
Tiêu Vong ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy Thiên Hiểu Tử bước vào.
Tiêu Vong lập tức đứng dậy.
- Bái kiến gia chủ!
Tiêu Vong nói.
- Ừ, các ngươi đi ra ngoài đi!
Thiên Hiểu Tử quay sang những người khác nói.
- Vâng!
Mọi người nhao nhao đáp.
Đợi các tướng lĩnh rời đi, trong đại điện chỉ còn lại hai người Thiên Hiểu Tử với Tiêu Vong.
- Thế nào rồi? Đã thích ứng chinh chiến tiền tuyến chưa?
Thiên Hiểu Tử hỏi.
- Thuộc hạ ở dương gian chuyên gia phụ trách chinh chiến thiên hạ, không có gì không thích ứng!
Tiêu Vong lập tức cung khiêm nói.
- Ừ, không có không thích ứng là tốt rồi, ngươi người tài nhất phủ đệ ta, phương nam thiên hạ này, phải dựa vào ngươi đi thu!
Thiên Hiểu Tử nói.
Tiêu Vong nhíu mày, nhìn lại Thiên Hiểu Tử hỏi:
- Xin hỏi gia chủ chí bao nhiêu?
Nhẹ nhàng cười, Thiên Hiểu Tử nói:
- Bước đầu tiên, trước thu toàn bộ phương nam!
Nghe Thiên Hiểu Tử nói vậy, Tiêu Vong lập tức hiểu được ý tứ của hắn, Thiên Hiểu Tử chí ở thiên hạ.
- Vâng!
Tiêu Vong lập tức đáp.
Vừa lòng với biểu hiện của Tiêu Vong, Thiên Hiểu Tử hỏi:
- Phương nam này không có gì khác thường chứ?
- Có một chút!
Tiêu Vong nói.
- Ồ?
- Đại Tranh Đế triều!
Tiêu Vong khẳng định nói.
- Đại Tranh Đế triều? Lại là Chung Sơn?
Thiên Hiểu Tử đồng tử co rụt lại.
- Vâng, Đại Tranh Đế triều, bỗng nhiên gia có thêm mấy tên tướng soái nữa, lợi hại vô cùng!
Tiêu Vong trịnh trọng nói.
- Rốt cuộc là những người nào?
- Triệu Sở Hướng, Thủy Vô Ngân, Thủy Kính tiên sinh, thậm chí...!
- Thậm chí cái gì?
- Thậm chí ở trong bố cục, ta còn ngửi được hương vị bố cục của dương gian Dịch Diễn tiên sinh, không biết có phải ta cảm giác sai lầm hay không?
Tiêu Vong nhíu mày nói.
- Bọn họ là những người thế nào?
- Triệu Sở Hướng, Thủy Vô Ngân, cũng không quá nổi danh, đại danh Thủy Kính tiên sinh ở dương gian cũng cực kỳ vang dội, trí mưu siêu quần, không kém gì thuộc hạ!
Tiêu Vong trầm giọng nói.
- Vậy Dịch Diễn thì sao?
- Dịch Diễn cũng có năng lực bố cục quỷ thần khó lường, trước kia hắn chính là Đại Đô Đốc của Đại Vũ Đế triều. Trước khi Chung Sơn chưa xuất đạo, thuộc hạ vẫn luôn muốn cùng hắn phân một trận cao thấp, đáng tiếc không có cơ hội.
Tiêu Vong trầm giọng nói.
- Đại Tranh Đế triều?
Thiên Hiểu Tử khẽ nhíu mày.
- Gia chủ yên tâm, việc này ta sẽ cẩn thận tuần tra, nếu có tin tức mới, sẽ bẩm báo gia chủ!
Tiêu Vong nói.
- Ừ, ngươi làm việc thì ta yên tâm rồi!
Thiên Hiểu Tử nhìn Tiêu Vong cười nói.
- Tạ gia chủ tín nhiệm!
......
Âm phủ, Đại Tranh Đế triều, triều đô Xương Kinh, trong thư phòng Chung Sơn.
Rất nhiều mưu thần, cường tướng bị phái xuống đây.
Dịch Diễn, Thủy Kính, Triệu Sở Hướng, Thủy Vô Ngân. Những người này đều là Thống soái chân chính, một người thắng hơn trăm vạn hùng sư.
Đại Tranh 9 đại quân đoàn trưởng, trừ bỏ quân đoàn trưởng thứ hai Ngụy Anh Lan ra thì lần đầu tiên tề tụ một chỗ.
Lâm Khiếu, Dịch Diễn, Thi tiên sinh, Thủy Vô Ngân, Thủy Kính, Diêm Trùng Chi, Triệu Sở Hướng, Vương Khô!
Lần này phương nam âm phủ, Chung Sơn không muốn chiếm được nhiều đất đai, mà phải thu toàn bộ vào túi, phải, chính là toàn bộ. Cho nên, lúc ở dương gian yên ổn, các cường giả lại bị phái xuống đây, chuẩn bị chinh chiến phương nam.
- Dịch Diễn, ngươi nói!
Chung Sơn nói.
- Vâng, ta đại khái đã nghiên cứu qua, phương nam thiên hạ này chinh chiến vừa mới bắt đầu, nhưng cuối cùng có thể tranh chấp với triều ta chỉ có hai Đế triều. Thứ nhất, Ngũ Sắc Đế triều! Sau lưng có Thánh địa Bất Lão Giới ủng hộ. Giống như Trường Sinh Giới dương gian, nó nếu muốn ở âm phủ thì chỉ có thể tiếp tục là một con rối của Thiên triều!
Dịch Diễn cười nói.
- Ừ!
Chung Sơn gật gật đầu.
- Ngũ Sắc Đế triều cùng triều ta, cách nhau khá xa, một cái ở đông, một cái ở tây, nên muốn chính thức giao chiến, phải mất một thời gian dài, tạm thời sách lược của chúng ta chính là nhiều mặt thu thập tư liệu về Ngũ Sắc Đế triều. Chuẩn bị cuối cùng quyết chiến dùng tới.
Dịch Diễn nói.
- Việc này, cứ do ngươi phụ trách, ngươi phụ trách thu thập tình báo thiên hạ, bằng tin tức chuẩn xác đưa tới chỗ các Thống soái!
Chung Sơn nói.
- Ừ!
Dịch Diễn gật gật đầu.
- Tiếp tục!
- Thứ hai, chính là Thiên Mạch Đế triều, Thiên Mạch Đế triều, sau lưng có Thiên gia âm phủ. Thống soái Tiêu Vong, xem như là người quen cũ! Chúng ta tạm thời không cần chạm mặt, chờ thu phục các Đế triều khác, tiếp tục quyết chiến! Chỉ là Thiên gia gia chủ rốt cuộc là người như thế nào, tư liệu của thần còn chưa đầy đủ.
Dịch Diễn nói.
- Thiên Hiểu Tử?
Chung Sơn hỏi.
- Vâng!
Dịch Diễn gật gật đầu.
- Thiên Hiểu Tử người này, ngươi không cần quá lo lắng, người này là thiên tài tu luyện, có trí tuệ, nhưng không hiểu đại cục.
Chung Sơn khẳng định nói.
- Ồ?
- Người này trí tuệ siêu quần, tuyệt không kém gì các ngươi, đáng tiếc, không quá hiểu đại cục, nếu không, đoán ra ta đối phó Thiên gia, không ngờ quá tự tin với Thiên gia mà buông lỏng cảnh giác, ở phương diện này Tiêu Vong mạnh hơn hắn nhiều lắm. Chỉ cần nhìn thẳng vào Tiêu Vong, những chuyện khác không cần quá lo lắng!
Chung Sơn ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Ừ!
Dịch Diễn gật gật đầu.
- Tiếp tục nói đi!
- Vâng, kế tiếp chúng ta, chính là bằng tốc độ nhanh nhất, đánh chiếm Đế triều tứ phía, đồng thời bằng tốc độ nhanh nhất, chiếm cứ tất cả địa hình có lợi.
Dịch Diễn nói.
Chung Sơn gật gật đầu.
- Chỉnh đốn chúng quân sư, hợp nhất thành 4 lộ Nguyên soái quân, Lâm Khiếu đảm nhiệm Nguyên soái lộ quân thứ nhất, Thủy Vô Ngân là Nguyên soái lộ thứ hai, Thủy Kính là Nguyên soái lộ thứ ba, Triệu Sở Hướng là Nguyên soái lộ thứ tư, nghe theo Dịch Diễn định xu thế đại cục, thu nhiếp tứ phương!
Chung Sơn hạ lệnh nói.
- Tuân lệnh!
Năm quân đoàn trưởng lập tức đáp.
- Thi tiên sinh làm lộ quân thứ năm, nghe theo Dịch Diễn an bài, phối hợp tác chiến bốn phía!
Chung Sơn hạ lệnh.
- Tuân lệnh!
Thi tiên sinh lập tức đáp.
- Các ngươi đều đi đi, Diêm Trùng Chi và Vương Khô lưu lại!
Chung Sơn nói.
- Vâng!
Mọi người nhao nhao thối lui, chỉ còn lại Diêm Trùng Chi với Vương Khô.
Lúc này, trong thư phòng lại có một nữ nhân đi vào. Hoàng hậu, Cổ Thiên U.
- Bái kiến hoàng hậu!
Hai người bái chào.
Cổ Thiên U gật gật đầu, đi đến bên cạnh Chung Sơn.
- Thiên U, lần này phải vất vả ngươi một chuyến!
Chung Sơn nói.
- Ta không chịu ngồi yên, mấy năm nay bị ngươi nuôi cho cái đầu trì độn rồi!
Cổ Thiên U nhíu mũi nói.
- Bây giờ không phải có việc sao? Chỉ là ta không thể để ngươi tùy tiện đi!
Chung Sơn thở dài một trận nói.
- Ngươi là Hoàng đế, bây giờ chiến tranh bùng nổ, ngươi phải ở lại chủ trương ba quân, ta lúc này chỉ là một tiểu binh của ngươi, ngươi nói đi, bảo ta đánh ở đâu, ta sẽ đi đánh đó!
Cổ Thiên U cười nói.
- Thu phương nam, việc ngươi phải làm là hoàn thành trước lúc mấu chốt nhất, nhưng mà thời gian cần cũng rất dài, ta sẽ để Diêm Trùng Chi, Vương Khô, còn có lão già nát rượu toàn lực hiệp trợ ngươi đi làm!
Chung Sơn nói.
Một bên Diêm Trùng Chi nhíu mày, hiển nhiên cũng nhìn ra tính quan trọng của việc này, rốt cuộc là việc gì chứ?
- Ồ?
Cổ Thiên U nghi hoặc nói. Hai quân đoàn trưởng đều đi theo?
- Lần này, các ngươi phải xâm nhập quỷ địa, bởi vì Diêm Trùng Chi thân là Quỷ Vương, Vương Khô thân là Quân Vương Khô Lâu, cho nên sẽ quen thuộc hơn nhiều, về phần lão già nát rượu, hắn phụ trách cảnh báo cho ngươi! Cẩn thận an toàn!
Chung Sơn nói.
- Ừ!
Cổ Thiên U gật gật đầu.
.................
Ba ngày sau, chúng lộ Nguyên soái đều lên đường, Cổ Thiên U mang theo Diêm Trùng Chi, Vương Khô, lão già nát rượu, còn có mười mấy thuộc hạ Quỷ tu rời khỏi triều đô Xương Kinh.
Một năm sau, tiếp tục chinh chiến. Chung Sơn tọa trấn Xương Kinh.
Ngày hôm nay, trong thư phòng Chung Sơn, 1 tên thị vệ tiến vào điện.
- Khải tấu bệ hạ, có 1 nữ nhân áo đỏ, cầm Cửu Long Lệnh muốn gặp mặt bệ hạ!
Thị vệ cung kính nói.
Cửu Long Lệnh? Nữ nhân?
Cửu Long Lệnh, thấy lệnh như thấy vua! Chung Sơn đã phát ra mấy cái, là ai cầm Cửu Long Lệnh đến đây?
- Cho mời!
Chung Sơn nói.
- Vâng!
Rất nhanh, một nữ nhân áo đỏ được thị vệ dẫn vào, thị vệ đưa nữ nhân tới sau đó lập tức lui ra ngoài.
Nữ nhân một thân áo đỏ, sau lưng đeo một thanh hồng kiếm, nhìn anh khí phi phàm.
- Kiếm Hồng?
Chung Sơn kinh ngạc nói.
Chung Sơn lập tức đứng dậy, vẻ mặt đầy ngạc nhiên nhìn về phía Kiếm Hồng.
- Kiếm Hồng bái kiến ân công!
Kiếm Hồng, dương gian Cung chủ Kiếm Thần Cung, con gái Thiên chủ U Minh Thiên - Kiếm Ngạo, vợ của Tiêu Vong, Tiêu Vong bị Thân Tề Thiên giết chết, Kiếm Hồng một thân đuổi giết Thần Châu khắp nơi. Đáng tiếc, cuối cùng bị Thân Tề Thiên giết chết. Cuối cùng được Chung Sơn ngưng hồn cho.
- Mau mau đứng lên, Kiếm Hồng, ngươi sao lại có Cửu Long Lệnh?
Chung Sơn nghi hoặc hỏi.
Chung Sơn chưa từng cho Kiếm Hồng Cửu Long Lệnh, nàng sao lại có?
- Ở âm phủ ngẫu nhiên gặp được một người bạn cũ của ân công, hắn nhờ ta nhắn lại một câu, muốn để cho ân công tin tưởng mới đưa Cửu Long Lệnh nhờ ta mang đến.
Kiếm Hồng nói.
Tiếp nhận Cửu Long Lệnh, Chung Sơn nhìn nói:
- Đây là Cửu Long Lệnh của Ngụy Thái Trung!
- - - - - oOo- - - - -
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...