Dưới tấn công một tiếng long ngâm của Kim Long số mệnh 19 trảo, Cáp Mô Lại ầm ầm bị chấn bay ra ngoài ngàn dặm.
Đây không phải tiếng long ngâm bình thường, mà là tiếng ngâm của một triều, tiếng ngâm của Đại Tranh Đế triều, với thân một con cóc mà muốn chống cự lại đại thế của một Đế triều, tuyệt đối không có khả năng.
Đây là một loại tấn công của đại thế, cũng là nguyên nhân rất nhiều Đế Vương ở tại triều đều có thể nhận được che chở tốt nhất, bởi vì Đế Vương có thể bất cứ lúc nào điều động khí thế to lớn của cả một triều!
Cáp Mô Lại bị chấn bay ra ngàn dặm sau đó thân hình vừa ngừng lại liền phun ra một ngụm máu bầm. Chấn động cường thế làm cho nội phủ Cáp Mô Lại bị thương nặng, thất khiếu đổ máu!
Chậm rãi hóa thành hình người, Cáp Mô Lại lại bay trở lại, tuy nhiên, cả người uể oải đi rất nhiều.
- Quá mạnh mẽ! Lúc này mới mượn thế của dân chúng Lăng Tiêu Thiên Đình, nếu như mượn thế của toàn bộ Đại Tranh, có lẽ hiện tại... ta cũng không dám tưởng tượng!
Cáp Mô Lại run run nói với Thần Nha Đạo Quân.
- Nếu đã như thế, Chung Sơn kia càng không lưu lại được!
Thần Nha Đạo Quân nói, trong mắt nhoáng lên vẻ hung ác rồi biến mất.
- Mượn toàn bộ thế của Đại Tranh? Bây giờ Chung Sơn còn không dám. Thời điểm toàn bộ triều rung chuyển, ngoài phải ngăn địch, trong phải chỉnh lý, lúc này mà mượn thế của thiên hạ Đại Tranh, thực có thể dẫn tới Đế triều của hắn thất bại trong gang tấc!
Nô Thanh Huệ ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
Thần Nha Đạo Quân ngẩng đầu nhìn vào trong mây mù kia, ánh mắt chỉ thẳng Kim Long số mệnh 19 trảo trên vùng trời Lăng Tiêu Thiên Đình.
Trong ánh mắt bắn thẳng một tia hung lệ đến số mệnh Kim Long, Kim Long số mệnh cũng là mắt lạnh nhìn lại.
“Grào...”
Kim Long số mệnh rít gào một tiếng.
Trước Trường Sinh Điện, Chung Sơn lạnh lùng nhìn ra xa, trầm giọng nói:
- Không ngờ ánh mắt Thần Nha Đạo Quân, có thể xuyên qua đại trận của Nam Cung Thắng?
Quả nhiên, theo Chung Sơn vừa dứt lời, ánh mắt của Thần Nha Đạo Quân xuyên thấu qua Nam Thiên Môn, nhìn thẳng vào Trường Sinh Điện, ánh mắt hung ác hung hăng va chạm một lần với Chung Sơn.
Thần Nha Đạo Quân vẫn là Thần Nha Đạo Quân, mà Chung Sơn đã không phải Chung Sơn ngày xưa, tu vi nhận được tăng lên cường đại, lại có thế của Đại Tranh chống đỡ, mặc dù đối mặt với ánh mắt hung ác của Thần Nha Đạo Quân, cũng có thể thản nhiên đối mắt.
- Thần Nha! Chỉ bằng vào mấy người các ngươi, cũng muốn giết ta ư?
Chung Sơn ngạo mạn nói.
Tuy cách xa mấy chục vạn dặm, nhưng thanh âm của Chung Sơn lại quỷ dị truyền tới ngoài Nam Thiên Môn, thẳng vào tai bảy Thiên Cực Cảnh.
- Chung Sơn!
Thần Nha Đạo Quân lạnh lùng nói.
- Băng Phong Đế triều đã không giữ được ta, ở sân nhà Đại Tranh ta, ngươi có năng lực làm khó dễ được ta sao? Ha ha ha...
Chung Sơn khinh thường cười sang sảng.
Ba người áo xanh của Trường Sinh Giới trên mặt không dễ xem lắm, mà chính Thần Nha Đạo Quân thì lại mặt không đổi sắc, hiển nhiên có thể ngổi trên vị trí người chủ Thánh địa, tâm tính cũng cực kỳ trọng yếu.
- Chư hùng trong thiên hạ, ngươi là người duy nhất ta xem lầm! Tuy nhiên, hiện tại ta đã nhìn thấu ngươi, một ngày này sẽ giết chết ngươi!
Thần Nha Đạo Quân nói lạnh tanh.
Ngay khoảnh khắc Thần Nha Đạo Quân nói dứt lời, ba gã áo bào xanh phía sau dường như nhận được chỉ thị của Thần Nha Đạo Quân, thân hình vọt lui về phía sau thế bao vây.
- Muốn động thủ à?
Đế Huyền Sát đứng trước Trường Sinh Điện lạnh lùng nói.
Đúng lúc này, Thần Nha Đạo Quân vung tay một cái, mở ra miệng trảm tiên hồ lô.
Ngón trỏ với ngón giữa khép lại, chỉ một lóng tay tới Nam Thiên Môn:
- Chém...
Một tiếng rít to, trong miệng trảm tiên hồ lô đột nhiên toát ra một vầng sáng trắng, rồi hóa thành một luồng sáng bắn thẳng đến Trường Sinh Điện.
Ánh sáng trắng nhoáng lên một cái rồi biến mất, tốc độ quá nhanh, một đường nó đi qua không gian bị vạch ra một đường sáng dài mấy chục vạn dặm, không ngờ trận pháp của Nam Cung Thắng cũng không chặn lại được!
“Vù...”
Chỉ trong chớp mắt, liền xuất hiện ở trước Trường Sinh Điện, bắn thẳng đến mi tâm Chung Sơn.
Quá nhanh, mặc dù là Chung Sơn cũng không kịp né tránh, Chung Sơn trong mắt chợt ngưng trọng, hừ lạnh một tiếng.
- Hừ!
Đột nhiên, quanh thân Chung Sơn bao phủ vô số số mệnh, một cổ Đế Vương khí khổng lồ bức thẳng vào luồng sáng trắng, rất nhanh ngăn chặn luồng sáng trắng xâm nhập. Tuy rằng không ngăn cản được luồng sáng trắng kia, nhưng cuối cùng cũng làm chậm lại một chút tốc độ của nó.
Trong nháy mắt, Chung Sơn thấy rõ vật thể sáng trắng kia, là một đao mang bảy tấc tà dị: không ngờ đao mang có hai mắt, cũng có hai hàng lông mày, giống như một vật sống, vô cùng tà dị!
Mắt thấy sắp bắn tới gần Chung Sơn, đột nhiên quanh thân Chung Sơn xuất hiện một vòng bảo hộ cường đại vàng óng ánh, không phải vòng cương khí pháp lực mà là một loại vòng bảo hộ cường thế do Đế Vương khí của Đại Tranh hình thành, mượn thế của Đại Tranh phòng ngự ngoại xâm!
“Keng...”
Đao mang vẫn chưa va chạm trên vòng bảo hộ Đế Vương khí, mà ở cách đó không xa, bị hai ngón tay trắng nõn kẹp lấy.
Đế Huyền Sát bất thình lình xuất hiện che ở trước mặt Chung Sơn, tay áo hơi động dùng ngón trỏ ngón giữa tay phải kẹp lấy đao mang. Tuy rằng bàn tay Đế Huyền Sát cũng bật lui ra sau một ít nhưng cuối cùng vẫn chặn được, dùng hai ngón tay chặn đứng công kích với thế không thể đỡ kia.
Ngoài xa Nam Thiên Môn, Thần Nha Đạo Quân đồng tử co rụt lại, kinh ngạc nhìn về phía Đế Huyền Sát.
- Thỉnh bảo bối xoay người...
Thần Nha Đạo Quân quát lạnh một tiếng, đao mang sáng trắng bùng phát, đột nhiên giãy thoát hai ngón tay của Đế Huyền Sát, trong nháy mắt bắn vọt trở về, xoay mình bay vào bên trong trảm tiên hồ lô.
Đế Huyền Sát cách rất xa với Thần Nha Đạo Quân, xa xa đối mắt, hai người đều nhìn thấy vẻ ngưng trọng trong mắt đối phương.
Nhìn Đế Huyền Sát, Thần Nha Đạo Quân đang ngưng trọng bỗng nhiên lộ ra một tia cười lạnh.
- Tru Tiên...
Ở ngoài Đông Thiên Môn Lăng Tiêu Thiên Đình, bỗng nhiên vang lên một tiếng quát to!
- Lục Tiên...
Thần Nha Đạo Quân cao giọng quát!
- Hãm Tiên...
Ngoài Tây Thiên Môn Lăng Tiêu Thiên Đình, cũng vang lên tiếng quát!
- Tuyệt Tiên...
Ngoài Bắc Thiên Môn Lăng Tiêu Thiên Đình, vang tiếp giọng quát cao trong sáng!
Vốn ba người áo xanh Trường Sinh Giới trước đó đứng phía sau Thần Nha Đạo Quân đột nhiên biến mất, hiển nhiên, ở khoảnh khắc Trảm Tiên Phi Đao bắn ra kia, ba gã cường giả Thiên Cực Cảnh liền độn ra vị trí định trước.
Tru Lục Hãm Tuyệt, bốn giọng quát cùng lúc. Đột nhiên ở hướng đông dựng thẳng lên một trường kiếm màu tím nối liền thiên địa, trên nối trời, dưới chạm đất, kiếm khí màu tím ầm ầm bùng nổ, bức thẳng tới mây mù đại trận của Nam Cung Thắng: là Tru Tiên Kiếm!
Cùng lúc ở phía tây Hãm Tiên Kiếm màu xanh biếc dựng thẳng lên chạm trời, giống như ở mặt đông phun trào ra kiếm khí mênh mông; ở hướng bắc đồng dạng là thanh Tuyệt Tiên Kiếm tối đen, giống nhau nối liền trời đất, kiếm khí cuồng bạo bức thẳng tới Lăng Tiêu Thiên Đình.
Ở hướng nam, cũng là một trường kiếm màu đỏ chọc trời chạm đất. Thế nhưng, trường kiếm màu đỏ này dường như là hư ảnh của Lục Tiên Kiếm?
Ngay khoảnh khắc ba thanh hung kiếm tuyệt thế kia xuất hiện, lập tức cắt vỡ không gian, bốn phía thiên địa tức thì bị cắt thành tấm màn đen tối đen.
Không gian vỡ nát, ngăn cách trong và ngoài, vô số kiếm khí lại cường thế oanh kích tới hướng Lăng Tiêu Thiên Đình.
Một loại khí tức hủy diệt đè ép xuống, dường như muốn tàn phá hết thảy bên trong vòng vây của bốn kiếm, khiến trong lòng mọi người đều căng thẳng, có cảm giác như bốn thanh kiếm sắc bén treo trên đỉnh đầu, không thể hô hấp.
- Tru Tiên Kiếm Trận?
Đế Huyền Sát lạnh lùng nói.
- Đế triều thánh quang!
Chung Sơn cao giọng quát một tiếng.
“Grào...”
Kim Long số mệnh 19 trảo rống to một tiếng, ánh sáng vàng quanh thân nó ầm ầm bùng phát, toàn bộ biển mây số mệnh cũng là ánh sáng vàng bắn ra bốn phía, dẫn động biển mây công đức lại là ánh sáng vàng mãnh liệt: vô số hào quang bắn thẳng ra bốn phương tám hướng, bao phủ toàn bộ Lăng Tiêu Thiên Đình trong đó.
Đại trận của Nam Cung Thắng vốn đang chịu đựng quá sức sắp bị phá vỡ, lúc này, được vô tận ánh sáng vàng bổ sung, lập tức giúp cho đại trận ổn định, nhưng đại trận dường như còn đang lay động.
- Lục Kiến Bằng!
Chung Sơn chợt kêu lên.
- Có thần!
Quan viên giám sát xây dựng Lăng Tiêu Thiên Đình kia lập tức bước ra khỏi hàng.
- Dẫn Cửu Thiên Tinh Thần Lực, củng cố Lăng Tiêu Thiên Đình!
Chung Sơn hạ lệnh.
- Dạ!
Lục Kiến Bằng lập tức đáp.
Lăng Tiêu Thiên Đình, vốn chính là hấp dẫn vô tận tinh tú, tự nhiên có thể mượn tinh tú lực.
Lục Kiến Bằng vung tay một cái, trên một đài cao xa xa đột nhiên bắn ra 108 luồng hào quang, bắn thẳng ra bốn phương, giống như đang truyền tin cho người ở xa xa.
Sau khi 108 luồng hào quang bắn ra, toàn bộ Lăng Tiêu Thiên Đình lay động một trận, tiếp đó dần ổn định, lay động đột nhiên ngừng lại!
“Ầm ầm...”
Trên không trung rất cao, vô số mây mù đột nhiên tán loạn, 108 tinh tú trong tinh không trong nháy mắt biến thành ánh sáng cực nhỏ, bắn xuống vô số tinh quang thẳng hướng Lăng Tiêu Thiên Đình.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Lăng Tiêu Thiên Đình đều đắm chìm trong tinh quang, linh khí khổng lồ từ bốn phương hội tụ tới, tạo tin tưởng cho dân chúng Đại Tranh. Lại giống như vô tận tinh tú lực đang không ngừng rèn luyện Lăng Tiêu Thiên Đình.
Đại trận của Nam Cung Thắng hoàn toàn ổn định. Tuy nhiên mây khói che đậy tầm mắt của đại trận lại bị tinh tú lực tách ra. Ngoại giới đều có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
Số mệnh Đại Tranh cộng thêm tinh tú lực, hoàn toàn ngăn chặn uy lực của Tru Tiên Kiếm Trận ở ngoài đại trận. Ở bên ngoài đại trận giống như bên trong hắc động, tràn ngập lực hút, vô tận kiếm khí điên cuồng gào thét tứ phương.
Bốn Thiên Cực Cảnh chủ trì Tru Tiên Kiếm Trận, có thể thấy được sự cường hãn của trận này.
Ở hướng nam, Thần Nha Đạo Quân lạnh lùng nhìn Lăng Tiêu Thiên Đình củng cố, trong mắt chợt lóe lên vẻ tức giận rồi biến mất.
- Thần Nha! Ngươi không làm gì được ta, còn không cút đi!
Chung Sơn lạnh lùng nói.
- Ha ha ha ha... Không làm gì được ngươi ư?
Thần Nha Đạo Quân cười lạnh một tràng, nói, trong mắt hiện lên sát khí nồng đậm.
- Hay là ngươi còn có thủ đoạn gì?
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Có thể ngăn cản Tru Tiên Kiếm Trận không đầy đủ, quả thực là có bản lãnh! Tuy nhiên, giả như số mệnh của ngươi giảm bớt thì sao?
Thần Nha Đạo Quân cười lạnh nói.
- Hả?
Chung Sơn nheo hai mắt lại.
- Ta đã nói, lần này tới đây nhất định phải chém thủ cấp của ngươi! Ngươi đã tự tin như vậy, chúng ta cứ chờ xem đi!
Thần Nha Đạo Quân cười lạnh nói.
- Hừ!
Chung Sơn hừ lạnh một tiếng.
Thần Nha Đạo Quân nhìn về phía Quy Thọ, Quy Thọ gật gật đầu, chỉ ngón tay bắn ra hào quang bảy màu về phía Tru Tiên Kiếm Trận.
Mà giờ phút này, Nô Thanh Huệ lại dán mắt nhìn chằm chằm Kim Long số mệnh 19 trảo, trong mắt có một tia phức tạp, một tia kiên định, cũng có một tia hàn ý.
- - - - - oOo- - - - -
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...