Lăng Tiêu Thiên Đình tại hướng nam, bỗng nhiên xuất hiện bảy thân ảnh!
Thần Nha Đạo Quân lưng đeo hồ lô lớn, Nô Thanh Huệ dùng vải lụa mỏng che lại tuyệt thế dung nhan, lão nhân Quy Thọ tóc bạc phơ, còn có ba gã Trường Sinh Giới khác, trong đó 1 gã khuôn mặt vô cùng trang nghiêm trang trọng, một thân áo bào xanh, theo sát sau Thần Nha Đạo Quân, người cuồi cùng là nam nhân cường tráng ở trần.
Nam nhân cường tráng ở trần tóc rối tung, cả người nhìn cũng cực kỳ nhếch nhác, xứng với một khuôn mặt vô cùng xấu xí, khiến người ta nhìn vào mà chán ghét.
Nam nhân cường tráng ở trần thường thường nhìn Nô Thanh Huệ, trong mắt ánh lên vẻ dâm tà. Nhưng, Nô Thanh Huệ cũng không quan tâm, thấy vậy, nam nhân cường tráng ở trần mày nhướng lên.
Bảy người đứng ở ngoài Lăng Tiêu Thiên Đình, nhìn Lăng Tiêu Thiên Đình quái dị này.
Từ xa nhìn thấy vô số ánh sáng vàng xông lên tận trời, khi đến gần lại phát hiện có vô số mây mù che phủ, phảng phất như thoát trần, mây khói mờ ảo.
- Đây là? Trận pháp của U Minh Thiên?
Một gã áo xanh Thiên Cực Cảnh phía sau Thần Nha Đạo Quân nhíu mày nói.
- Không phải trận pháp của U Minh Thiên, là trận pháp Nam Cung Thắng sáng chế!
Thần Nha Đạo Quân ánh mắt trầm xuống.
Trong mây khói lượn lờ, phía nam có một cánh cửa màu trắng cực lớn rất làm người khác chú ý.
Trên đỉnh cánh cửa lớn viết ba chữ lớn: Nam Thiên Môn!
Bên ngoài Nam Thiên Môn có lượng lớn thủ vệ Đại Tranh đứng trông coi.
- Người tới là người nào? Hãy xưng tên ra!
Xa xa một tên thủ vệ dáng điệu như Tướng quân cao giọng quát.
- Nam Thiên Môn? A, thật tự coi nơi này như là Thiên Đình sao?
Gã Thiên Cực Cảnh áo xanh cười lạnh nói.
- Thần Nha Đạo Quân, để ta trước thử cái Thiên Đình chó má này đi?
Nam nhân cường tráng ở trần thô lỗ nói.
Nhìn Lăng Tiêu Thiên Đình cổ quái trước mắt, Thần Nha Đạo Quân gật gật đầu nói:
- Cũng tốt!
Nam nhân cường tráng ở trần nhận thấy Thần Nha Đạo Quân đồng ý, khuôn mặt đỏ lên, không khỏi tự đắc, tiếp đó nhìn về phía Nô Thanh Huệ, cả người đi lên phía trước, giống như muốn Nô Thanh Huệ chú ý.
- Hỏi các ngươi sao không nói, các ngươi là ai?
Thủ vệ Nam Thiên Môn lại lần nữa quát.
Nam nhân cường tráng ở trần cười lạnh một tiếng, thân hình nhoáng lên một cái đột nhiên gian hóa thành 1 con cóc cao nghìn trượng.
Một con cóc lớn toàn thân tràn ngập mụn nhọn độc, cóc độc ầm ầm đứng cách Nam Thiên Môn không xa, hai mắt trợn tròn.
- Ọc ọc...
Bụng cóc vang lên tiếng trầm đục, mà tiếng trầm đục này giống như đánh vào lòng đám thủ vệ vậy.
- Phốc........!
Trong đám thủ vệ, người thực lực thấp đột nhiên bị chấn cho máu phun ngược ra.
- Địch tập kích...............!
Một gã Tướng quân thủ vệ cao giọng hô một tiếng, sau đó vô số tên từ trong Nam Thiên Môn như mưa trút xuống.
- Thình thịch thình thịch thình thịch............
Vô số mưa bắn lên thân thể con cóc nghìn trượng, những lại tự động bắn ngược trở lại.
- Á............
Rất nhiều thủ vệ bị tên bắn bị thương.
- Bệ hạ có chỉ, thủ vệ Nam Thiên Môn rút về quân doanh chữ Nhâm!
Không biết từ nơi nào, bỗng nhiên truyền đến tiếng truyền thành chỉ.
- Vâng!
Đám thủ vệ lập tức đáp, nhanh chóng rút đi.
Mà giờ phút này Thần Nha Đạo Quân lại híp mắt lại, Chung Sơn đã sớm có chuẩn bị?
- Ọc ục ọc...
Cái bụng cóc lớn nghìn trượng lại tiếp tục vang lên tiếng kêu trầm đục, mỗi lần vang lên, cái bụng lên trướng to lên một phần, khí cơ xung quanh càng ngày càng nặng nề, giống như có một cỗ lực lượng siêu cấp sắp bùng nổ, bất cứ lúc nào cũng bị bùng nổ vậy.
- Ọc ục ọc............!
Cóc lớn nghìn trượng súc thế, bụng càng lúc càng lớn, từ lúc ban đầu đã lớn tới 2000 trượng. Từng cỗ khí lưu bị cóc lớn hút vào trong cơ thể.
Bên ngoài nhìn không thấy bên trong, nhưng bên trong lại có thể thấy rõ bên ngoài.
Trước Trường Sinh Điện, Chung Sơn mang theo đám quân thần nhìn phương xa bên ngoài Nam Thiên Môn.
Người tu vi thấp tự nhiên không thấy rõ, mà đạt tới tu vi như Chung Sơn tự nhiên có thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài Nam Thiên Môn xa xa. Cóc khổng lồ, một con cóc khổng lồ không ngừng súc thế.
Chung Sơn hai mắt híp lại nói:
- Đây là gì vậy?
- Chí Tôn Cáp Mô bộ tộc, Cáp Mô Lại, nghe đồn 2000 năm trước, đã bị Thần Nha Đạo Quân của Trường Sinh Giới giết chết, không thể tưởng được lại bịị Trường Sinh Giới thu phục!
Đế Huyền Sát trầm giọng nói.
- Cáp Mô Lại? Chỉ là 1 con cóc mà thôi!
Chung Sơn cười lạnh một tiếng.
- Cáp Mô bộ tộc vô cùng kỳ lạ, thực lực bản thân không mạnh, am hiểu độc công và âm công!
Đế Huyền Sát giải thích nói.
- Âm công?
- Chính là tiếng cóc rống, một tiếng rống ra, mang ra chấn động cường thế, trong thanh âm còn chứa độc!
Đế Huyền Sát giải thích nói.
- Trong thanh âm có độc?
- Ọc ục ọc............
Cáp Mô Lại súc thế một lần cuối cùng, tiếp đó hai mắt trở nên đỏ rực, cái mồm cóc to đột nhiên mở ra. Ầm ầm bộc phát lực lượng súc thế ra.
- Oa...................!
1 cổ không gian chấn động cường đại oanh kích về phía Lăng Tiêu Thiên Đình.
Thanh âm như chuông đồng, tiếng cóc rống vang vọng phía chân trời.
Trong lúc nhất thời, bên ngoài Lăng Tiêu Thiên Đình vô số mây khói rung chuyển, chấn động cường thế, ầm ầm đánh thẳng tới chỗ sâu bên trong Lăng Tiêu Thiên Đình.
Sau khi bị đại trận bên ngoài làm cho suy yếu hơn phân nửa, sóng âm kia tràn ngập lực lượng hùng hậu, vô số dân chúng tu vi thấp bị chấn cho mang tài rỉ ra máu tươi, mà thế công cường thế, lại bắn thẳng tới chỗ trung tâm nhất của Lăng Tiêu Thiên Đình - Trường Sinh Điện.
- Oa...................!
Một tiếng rống này kéo dài rất lâu, lại vô cùng mênh mông, rất nhiều ngọn núi rung chuyển muốn sập, toàn bộ Lăng Tiêu Thiên Đình hình như bị một con đại chấn mạnh trước giờ chưa từng có, bầu trời chấn động, đại địa cũng chấn động.
Nơi âm công khổng lồ đi qua, chẳng những dân chúng tu vi thấp màng tai rỉ máu bị trọng thương mà lại có rất nhiều dân chúng sắc mặt quỷ dị sắp chết, cả người biến thành màu đen, giống như trúng độc vậy. Trong một tiếng cóc rống này không ngờ lại chứa lượng lớn độc tốc.
Thần Nha Đạo Quân ở phía sau Cáp Mô Lại cười lạnh một tiếng.
Mà trước Trường Sinh Điện, Chung Sơn ánh mắt lạnh lùng, một cỗ tức giận đột nhiên bùng lên.
Có lẽ bị Chung Sơn dẫn dắt, trên bầu trời phía trên đầu, vô tận số mệnh màu vàng đột nhiên bốc lên, biển số mệnh màu vàng bốc lên, mang theo từng cơn chấn động.
Mà sóng lớn số mệnh này lại đột nhiên quấy nhiễu biển công đức phía dưới, biển mây công đức cũng nhấc lên cơn sóng lớn, cùng hùa theo sóng lớn số mệnh phóng ra.
Lúc hai cỗ sóng lớn hợp lại là một là lúc, đột nhiên vọt tới Kim Long luôn xoay tròn trên biển số mệnh kia.
Sừng rồng Kim Long số mệnh đâm thẳng lên bầu trời, dẫn thiên địa chi uy, nạp thiên hạ đại thế Đại Tranh, đột nhiên, Kim Long số mệnh hai mắt mở ra, hai mắt đỏ rực nhìn thẳng về phía bên ngoài Nam Thiên Môn.
Kim Long số mệnh 19 trảo bỗng nhiên bơi đi, thân thể hòa cùng vô tận số mệnh, công đức, bỗng nhiên nhằm về phía Nam Thiên Môn.
Theo bản năng, Thần Nha Đạo Quân bên ngoài Nam Thiên Môn hai mắt híp lại, phảng phất như cảm giác được gì.
- Oa...................
Cáp Mô Lại lại tiếp tục rống lên âm độc công hủy diệt Lăng Tiêu Thiên Đình.
Mà Kim Long số mệnh 19 trảo rốt cục bị chọc giận, 19 long trảo ầm ầm chụp xuống biển số mệnh, râu rồng vũ động, mắt rồng trợn trừng, sừng rồng cao chót vót dẫn theo vô tận lôi điện tiến vào người.
Đột nhiên, Kim Long số mệnh 19 trảo mở cái miệng rồng khổng lồ ra.
- Grào!...................!
Kim Long số mệnh 19 trảo ầm ầm rống to lên.
Một tiếng long ngâm khủng bố mang theo thế không thể đỡ, ầm ầm bắn về phương nam, một cỗ sóng không gian hướng về phía Nam Thiên Môn.
Tiếng Long ngâm vô cùng quỷ dị, chẳng những không khiến toàn bộ Lăng Tiêu Thiên Đình bị chấn động, ngược lại quỷ dị chấn khiếp Lăng Tiêu Thiên Đình, khiến Lăng Tiêu Thiên Đình đột nhiên ngừng chấn động, vô số dân chúng nghe tiếng long ngâm như vậy, chẳng những không bị thương, ngược lại lại có một cỗ năng lượng ấm áp tiến vào người, độc tố trong người chậm rãi tán đi, màng tai cũng chậm rãi khôi phục.
- Oanh...................
Kim Long số mệnh 19 trảo cùng sóng âm Cáp Mô Lại rốt cuộc va chạm mạnh nhất, rất nhiều chỗ không gian bị nứt ra, nhưng lực tấn công cũng không bị ảnh hưởng, hai loại giống như trườn qua nhau vậy.
- Oa............
- Grào...................
Hai cổ sóng âm liều mạng tấn công vào nhau.
Cáp Mô Lại sau khi rống lên, hình thể càng ngày càng nhỏ, lực súc thế lúc trước cũng gần như dùng hết, hai mắt càng ngày càng đỏ rực, nhưng mà trong hai mắt đỏ rực, đột nhiên hiện lên vẻ hoảng hốt.
Tiếng rống của Cáp Mô Lại đã hết, nhưng mà Kim Long số mệnh 19 trảo lại giống như vừa mới bắt đầu vậy.
Tại Trường Sinh Điện, Chung Sơn bỗng nhiên dang tay ra.
- Dân chúng Lăng Tiêu Thiên Đình, giơ tay phải các ngươi lên.
Chung Sơn cao giọng nói một tiếng.
Một câu nói quỷ dị truyền khắp Lăng Tiêu Thiên Đình.
Dân chúng nghe được tiếng Chung Sơn, tự nhiên từng người giơ tay phải lên, nhưng mà trong nháy mắt giơ lên, dân chúng bỗng cảm thấy toàn thân thoát lực, phảng phất như lực lượng bị rút hết vậy.
Giờ khắc này, biển số mệnh đột nhiên phát ra vô số ánh sáng vàng, Kim Long số mệnh 19 trảo cũng ầm ầm bành trướng, toàn thân giống như tràn ngập lực lượng.
- Grào...................!
Thanh âm của Kim Long số mệnh 19 trảo đột nhiên lớn hơn không chỉ gấp mười lần.
- Oanh...................!
Chỗ hai lực lượng giao nhau, đột nhiên cấp tốc vọt về phía phương nam.
Một đường đi qua, không gian bị nứt toạc.
Kim Long số mệnh 19 trảo phát ra sóng âm mạnh mẽ, cuồn theo thế công của Cáp Mô Lại, cùng nhau vọt thẳng tới chỗ Cáp Mô Lại.
Sóng âm còn chưa tới, sóng xung kích đã bức thẳng tới chỗ Cáp Mô Lại, trong Nam Thiên Môn thổi ra gió lốc mạnh mẽ.
6 Thiên Cực Cảnh thân hình nhoáng lên một cái né tránh thế công, nhưng mà Cáp Mô Lại lại không trốn được, bị cỗ lực lượng này khóa trụ, chỉ có thể toàn lực chống cự.
- Oa...!
Tiếng cóc im bặt.
- Thình thịch...................
Sóng âm Kim Long số mệnh đánh lên.
Một tiếng nổ vang lên, Cáp Mô Lại thất khiếu máu tươi trào ra, cả người bị cỗ lực lượng này đánh bay ngược ngàn dặm mới chậm rãi ngừng lại.
- Phốc............!
Cáp Mô Lại phun ra một ngụm máu tươi, hiển nhiên nội phủ đã bị thương nặng, thần sắc hơi chút uể oải.
- - - - - oOo- - - - -
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...