Nam Hải, Huyền Vũ Cung!
Ở ngoài một tòa cung điện khổng lồ, Thiếu chủ Huyền Vũ tộc đang chờ ở ngoài đại điện!
Oanh!
Đại môn ầm ầm mở ra! Quy Thọ thở dài một hơi rồi đi ra.
- Chí Tôn, thương thế của ngươi dưỡng tốt chưa?
Thiếu chủ Huyền Vũ tộc hỏi.
- Ừm, Quy Xà, trong khoảng thời gian này, ngươi có lòng!
Quy Thọ hơi mỉm cười nói.
Hai người đi tới một chỗ đại điện thoải mái khác.
- Chí Tôn, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Làm sao ngươi bị thương? Lục Quy Thiên thật giống như đã chết? Ô Hoàn thật giống như cũng đã chết?
Quy Xà cau mày nói.
- Đã chết, ai...!
Quy Thọ khe khẽ thở dài.
Tiếp theo, Quy Thọ nói từ đầu tới đuôi tình hình khi đó một lần. Thiếu chủ Quy Xà luôn luôn nghe.
- Chung Sơn? Chung Sơn của Đại Tranh Đế triều?
Quy Xà cau mày nói.
- "Đúng vậy a, chính là hắn, ta phải đi tới Trường Sinh giới, bẩm báo việc này cho Thần Nha Đạo Quân mới được, chỉ không biết thương thế của Thần Nha Đạo Quân khôi phục hay chưa?
Quy Thọ cau mày nói.
- Bẩm báo Thần Nha Đạo Quân? Huyền Vũ nhất tộc ta thật sự phải dựa vào Trường Sinh giới?
Trong mắt Quy Xà hiện lên một cổ mâu thuẫn.
- Ai, ngươi không biết sự cường đại của Trường Sinh giới, loạn thế đã tới, ngươi nhìn Đại Ly Thiên triều kia, Đại Ly Thiên triều cường đại như vậy, nói hủy liền hủy, loạn thế phân tranh nắm toàn bộ thiên hạ, Huyền Vũ nhất tộc ta cũng thoát không khỏi liên quan, nếu không tính toán tốt tất cả các đường từ hiện tại, sớm muộn gì cũng sẽ rập khuôn theo Niết Phàm Trần!
Quy Thọ thở dài nói.
- Nhưng là, Trường Sinh giới thật sự là thật lòng đối đãi với chúng ta? Mỗi lần có ác chiến cũng muốn ngươi xuất thủ, vạn nhất có ý tiến hành chiến tranh, không phải là phải phái cả Huyền Vũ tộc ra sao? Bọn họ thật sự chiếu cố chúng ta sao? Bọn họ không phải là dùng chúng ta làm tử sĩ pháo hôi chứ?
Trong mắt Quy Xà hiện lên một tia không muốn.
- Sẽ không, ta xuất thêm chút sức thì sẽ xuất thêm chút sức a, tất cả vì Huyền Vũ nhất tộc!
Quy Thọ lắc lắc đầu nói.
- Nhưng là...!
- Không cần nhưng là, nếu như là đã hợp tác cùng Trường Sinh giới, cũng không nên nghĩ những cái khác!
Quy Thọ trầm giọng nói.
- Vâng!
- Gần đây Huyền Vũ Cung có người tới hay không?
Quy Thọ bỗng nhiên nhìn về phía Quy Xà.
- Ách, có!
Quy Xà gật đầu, trong mắt hiện lên một tia giấu diếm.
Bất quá Quy Xà cũng biết, muốn dấu diếm Chí Tôn là tuyệt đối không thể nào, bởi vì Huyền Vũ nhất tộc, dù sao còn có một chút tận trung với Huyền Vũ của Quy Thọ.
- Nga?
- Đại Tranh Đế triều, Thủy Kính, hắn là tới chiêu an!
Quy Xà nói.
- Thủy Kính? Chung Sơn? Hắn tới chiêu an?
Mắt Quy Thọ lộ ra một cổ ngạc nhiên.
- Vâng.
- Ha ha ha ha, hắn tới chiêu an? Chỉ bằng hắn?
- Chí Tôn, Lang tộc là quốc thú của Đại Tranh Đế triều!
- Lang tộc? Lang tộc thì như thế nào? Thiên hạ này đang hết sức đại loạn, một Đế triều tuyệt đối sẽ biến thành bụi bay!
Quy Thọ lắc đầu nói.
- Nhưng là, hợp tác cùng Đại Tranh Đế triều, tuyệt đối có cao hơn địa vị so với hợp tác cùng Trường Sinh giới, Chí Tôn...
- Tốt lắm, hợp tác cùng Đại Tranh Đế triều, ngươi nghĩ cũng không nên nghĩ, Huyền Vũ nhất tộc tuyệt đối không thể hủy ở trong tay của ta, Đại Tranh Đế triều, Chung Sơn có tới không? Mấy người?
Quy Thọ nhìn về phía Quy Xà.
Quy Xà nhìn Quy Thọ một chút, trong mắt hiện lên một cổ bất đắc dĩ, tiếp theo cúi đầu, trong mắt hiện lên một tia giấu diếm, nói:
- Chỉ có Thủy Kính!
- Ừm! Như thế là tốt rồi, hiện tại thiên hạ đại loạn, ngươi nên ở trong cung không nên đi ra ngoài, ta đi Trường Sinh giới một chuyến!
Quy Thọ gật đầu.
- Được.
Quy Thọ đi ra khỏi đại điện, bay đi về nơi xa. Nhìn bóng lưng Quy Thọ, trong mắt Quy Xà ngưng tụ, một cổ kiên định từ trong mắt Quy Xà bắn ra.
...
Đại Tranh Đế triều, Thiên Đình Lăng Tiêu!
Chung Sơn luyện côngở trong một cái đại điện, chậm rãi bày ra một quyển trục!
Quyển trục này chính là Vũ Cửu Thiên cho Chung Sơn trước khi đi, là thứ Niết Phàm Trần tặng cho khi còn sống!
Bản năng, Chung Sơn cảm giác đây là thứ trọng yếu phi thường, chiến cuộc ở Bắc Phương, Phượng Hoàng Tộc lệnh, những thứ này đều không đủ để cho Chung Sơn tự mình đi tới, trừ phi có một thứ trọng yếu phi thường, mà đồ vật này, bây giờ đang ở trong tay Chung Sơn.
Từ từ mở quyển trục ra, chiếu vào mi mắt Chung Sơn đầu tiên là một hàng chữ khí phách màu vàng, đây là bút ký của Niết Phàm Trần, thư tay tự tay Niết Phàm Trần viết?
Sơn Hà Xã Tắc đồ!
Một hàng năm chữ, Sơn Hà Xã Tắc đồ đã nói ra hết sự quý trọng của quyển trục này!
Pháp bảo mạnh nhất của Niết Phàm Trần? Sơn Hà Xã Tắc đồ?
Thứ hai chính là mở đầu!
Sơn Hà Xã Tắc đồ, chí bảo của Thánh nhân ở đại thế giới, đáng tiếc, Thánh nhân vẫn lạc, Sơn Hà Xã Tắc đồ văng trúng thiên hạ tứ phương, một mảnh vỡ trong đó đi vào hàng ngàn tiểu thế giới này, là báu vật mạnh nhất của chủ giả các thời kỳ, chỉ một mảnh này, truyền lưu muôn đời, cả mưu đồ mênh mông biết bao, lấy một mảnh vỡ, tu bổ toàn bộ bản đồ, uy lực chưa đầy một trăm triệu, bất quá trẫm từ trong mảnh nhỏ đó tìm phương pháp luyện chế của Thánh nhân, từng tìm vạn vật luyện lặp đi lặp lại mới ra Sơn Hà Xã Tắc đồ, không biết yêu cầu Đồ Trương của Sơn Hà Xã Tắc đồ quá hà khắc, vĩnh viễn không cách nào tới nguyên đồ để luyện chế mảnh nhỏ.
Luyện chế Sơn Hà Xã Tắc đồ, cần tâm, thần, ý, niệm, pháp của con người!
Trẫm truyền cho ngươi Sơn Hà Xã Tắc đồ, mặc dù không thể nào cường đại như nguyên đồ, nhưng coi là chí cường chi bảo! Mượn cái này để hóa đi nhân quả giữa ta và ngươi!
Tiếp theo, chính là phương pháp luyện chế Sơn Hà Xã Tắc đồ!
Nhìn đoạn tin tức này, Chung Sơn hít vào một hơi thật sâu, trong mắt đều là ngưng trọng.
Sơn Hà Xã Tắc đồ? Chí bảo của Thánh nhân ở Đại thế giới? Thánh nhân vẫn lạc? Sơn Hà Xã Tắc đồ nứt vỡ?
Lúc ở Địa Cầu, Chung Sơn đã nghe nói qua về Sơn Hà Xã Tắc đồ ở trong thần thoại, Sơn Hà Xã Tắc đồ trong truyền thuyết kia, là chỉnh đồ hay là một mảnh vỡ?
Chí bảo của Thánh nhân, cho dù là một khối mảnh nhỏ, cũng mạnh hơn Tiên khí mấy lần!
Hơn nữa Niết Phàm Trần cũng nói, hắn từng tìm vạn vật để luyện chế Sơn Hà Xã Tắc đồ mới, nhưng yêu cầu Đồ Trương quá hà khắc?
Giờ khắc này, Chung Sơn lập tức hiểu được, Sơn Hà Xã Tắc đồ của Niết Phàm Trần tự bạo, nhất định là Sơn Hà Xã Tắc đồ mô phỏng này, cũng không phải là mảnh nhỏ Sơn Hà Xã Tắc đồ tu bổ kia! Chí bảo như thế, ai có thể bỏ được?
Nhìn phương pháp luyện chế phía dưới, Chung Sơn nhíu mày suy nghĩ sâu xa, đúng là, Sơn Hà Xã Tắc đồ này luyện chế mặc dù hà khắc, nhưng trong phạm vi tiếp nhận của Chung Sơn, nhưng yêu cầu vô cùng cao, ít nhất Đồ Trương này, lựa chọn khó khăn nhất, quá khó khăn! Cho dù Thái Ất Kim Tinh luyện chế, cũng yếu ớt không chịu nổi!
Nhìn phương pháp luyện chế Sơn Hà Xã Tắc đồ, Chung Sơn mặc dù vô cùng động tâm, nhưng tạm thời không thể không để một bên trước!
Thu hồi Sơn Hà Xã Tắc đồ, Chung Sơn chậm rãi đi ra khỏi đại điện!
Đi tới Thiên Duyến Các lần nữa!
Tin tức của thiên hạ lần nữa hội tụ mà đến!
- Thủy Vô Ngân, chiến trường thiên hạ Bắc Phương thu thập được tư liệu như thế nào?
Chung Sơn nhìn về phía Thủy Vô Ngân bên cạnh, nói.
- Tam đại Thiên triều, tất cả đều xuất binh Bắc Phạt, Đại Ung Thiên triều, Thống soái là Thái sư Huyễn Đồ Long! Cầm một đôi đồng giản Bắc thượng, một đường đi qua, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi!
- Thái Tuế Thiên triều thì sao?
- Thống soái, Vong Trần!
Thủy Vô Ngân nhìn Chung Sơn một chút.
- Vong Trần?
Hai mắt Chung Sơn nhíu lại.
Vong Trần, cũng chính là nghiệt tử Chung Thập Cửu, hắn lãnh binh Bắc thượng?
- Vâng, Vong Trần quân, đại quân Bắc thượng tan tác thiên hạ giống như trước, vô cùng cường thế!
Thủy Vô Ngân nói.
Chung Sơn khe khẽ trầm mặc, mọi người cũng chờ Chung Sơn.
Suy nghĩ một chút, Chung Sơn lại hỏi:
- Đại Tần thì sao?
- Đại Tần, Võ An Công Bạch Khởi, người này sát ý quá mức, hết thảy cũng lộ ra điều cổ quái!
Thủy Vô Ngân nói.
- Nga?
- Tọa giá của Bạch Khởi, là một chiếc chiến xa, một chiếc chiến xa đồng thau, chiến xa đồng thau có mười ba thất chiến mã đồng thau kéo xe!
- Chiến mã đồng thau?
Chung Sơn nghi ngờ nói.
- Đúng, chính là chiến mã đồng thau, con ngựa kia thật giống như vật còn sống, nhưng thật giống như làm bằng đồng thau, vô cùng cổ quái, chiếc chiến xa kia vô cùng chắc chắn, một đường đi không có bị chút tổn thương nào! Thật giống như chiến mã, chiến xa là một cái Pháp bảo của Bạch Khởi, làm cho người ta đoán không ra.
Thủy Vô Ngân thở dài nói.
- Kết quả chiến đấu như thế nào?
Chung Sơn trầm mặc một hồi, nói.
- Khai chiến còn không lâu, bất quá, trận chiến đầu tiên đánh xong, bắt được trăm vạn tù binh, chôn giết ngay tại chỗ!
Thủy Vô Ngân nuốt nước miếng, trong mắt hiện lên một cổ bất khả tư nghị.
- Chôn giết trăm vạn tù binh?
Khóe miệng Chung Sơn lộ ra một nụ cười cổ quái.
Quả nhiên là tác phong của Bạch Khởi! Sát Thần, sau trận chiến đầu tiên đã chôn giết trăm vạn tù binh, phía sau còn không biết bao nhiêu trận chiến, không biết bao nhiêu người bỏ mạng ở trong tay Bạch Khởi.
Khe khẽ thở dài, Chung Sơn nhìn về phía Thủy Vô Ngân, nói:
- Tiếp tục thăm dò!
- Vâng!
- Bệ hạ, vừa lấy được tin tức mới nhất, Đại Tần còn có một chuyện phát sinh!
Thủy Vô Ngân nhíu nhíu mày, nói.
- Nga?
- Một khu nhà cấp cao của Đại Tần, Lữ phủ, một ngày này, thành Hàm Dương giới nghiêm, bên trong truyền ra một câu 'Hồn quy lai hề' của Từ Phúc lần nữa, tiếp theo, vô cùng kim quang ngất trời xuất hiện, đại lượng kim khối khối, kim điều điều, kim gạch ngất trời bay lên, tiếp theo tán vào bốn phương tám hướng! Hoàng kim đầy trời, hoàng kim vô cùng vô tận che phủ bầu trời, một ngày này, bầu trời Hàm Dương Thánh Đô tràn đầy vật bằng vàng, vô cùng mênh mông, đồng thời, bên trong Lữ phủ, tản mát ra một cổ khí thế mênh mông, khí thế vừa ra, vô số dân chúng bốn phía dường như hít thở không thông, hoảng sợ quỳ lạy, như quý phủ của Bạch Khởi!
Thủy Vô Ngân nghi ngờ nói.
- Một chữ ngàn vàng, Lã Bất Vi?
Con ngươi Chung Sơn co rụt lại, kinh ngạc nói.
- Một chữ ngàn vàng? Lã Bất Vi?
Dịch Diễn ngờ vực nhìn Chung Sơn.
Một phương diện, Dịch Diễn ngờ vực Lã Bất Vi là ai, một phương diện khác sợ hãi than, bệ hạ làm sao bệ hạ thật giống như rất hiểu rõ về Đại Tần? Người nào ra ngoài cũng biết?
- Lã Bất Vi, thương nhân lớn nhất thiên hạ, bá chủ thương đạo!
Trong lòng Chung Sơn tràn đầy ngưng trọng, Lã Bất Vi là ai? Ở trong lịch sử trên địa cầu, có lẽ vô số thương nhân lớn xuất hiện trong lịch sử, thương nhân như phú khả địch quốc Trầm Vạn Tam, tam tụ tam tán Đào Chu Công, Hồ Tuyết Nham,..., cho dù là bọn họ cho dù là bọn họ phú khả địch quốc, cho dù là tài phú của bọn họ ngay cả hoàng đế cũng phải đỏ mắt, nhưng bàn về thương đạo lại đều không sánh bằng Lã Bất Vi.
Lã Bất Vi mới là người thứ nhất trong lịch sử thương đạo, làm tiểu thương bán hàng hóa cho người khác, Lã Bất Vi buôn bán cùng Quân Vương.
Trong lịch sử, chỉ có mình hắn đại khí phách giống như lần này, dám mua bán đầu tư cùng Quân Vương, lúc thương nhân khác của thiên hạ trong tay có hàng hóa khan hiếm, trong tay Lã Bất Vi đã có thái tử chờ kế vị vua của các quốc gia như Doanh dị nhân, Doanh Chính, Yến Tử Đan,...
Làm thái tử kế vị, hắn chính là người thắng lớn nhất, thương nhân địa vị thấp, nhưng Lã Bất Vi chính là dựa vào thân phận thương nhân, đạt đến địa vị cao thượng dưới một người, trên vạn người của Đại Tần.
Có lẽ về sau thanh danh Lã Bất Vi bị bôi xấu, nhưng là, một chữ ngàn vàng của hắn, Lữ Thị Xuân Thu của hắn, ai cũng không xóa đi được. Dù ai cũng không cách nào thay thế được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...