Trên ngọn núi, Thần Tú ra lệnh một tiếng, tất cả đệ tử rất nhanh đi chuẩn bị.
Thần Tú cầm trong tay một khối phác ngọc, xem trời đất mênh mông trước mắt, cùng với mưa máu không ngừng rơi xuống kia.
- Thần Tú Đại sư! Nhập Úng Khốn Long, đúng như lời đồn như vậy ư?
Diệp Khuynh Thành hỏi.
- Đương nhiên! Nhiều cường giả bị dẫn tới như vậy, còn lo lắng cái gì? Đợi đến lúc quần long ngâm gào, trong cái rọ thiên địa này chắc chắn có một màn diễn phấn khích nhất!
Thần Tú lộ ra vẻ tươi cười tự tin nói.
- Nhiều cường giả như vậy, Thiên Cực Cảnh cũng sẽ bị ảnh hưởng sao?
Diệp Khuynh Thành lại hỏi lần nữa.
- Không sai! Trong phạm vi dưới tám Thiên Cực Cảnh, đều không thành vấn đề! Hơn nữa, bên trong có hơn tám Thiên Cực Cảnh sao?
Thần Tú cười nói.
- Không có khả năng!
Diệp Khuynh Thành cũng nói khẳng định.
- Vậy cứ yên tâm đi! Phong Thủy Trận này là một trong trận pháp mạnh nhất của nhất mạch Thần Tú ta, chỉ cần người của Bất Lão Giới không để sơ suất, khẳng định có thể đánh hạ Nam Cung Thắng với tiên nhân đại thế giới buông xuống kia!
Thần Tú nói vô cùng khẳng định.
- Tuyệt đối không có vấn đề!
Diệp Khuynh Thành nói đầy mặt kiên định.
- Ừm! Tuy nhiên, lần này Bất Lão Giới ngươi sẽ hao phí lớn đấy!
Thần Tú lắc lắc đầu nói.
- Hao phí? Ha ha... Thần Tú Đại sư không cần lo lắng! Những hao phí này, Bất Lão Giới ta vẫn là xuất ra được, chỉ cần cuối cùng nhận được những gì chúng ta muốn thì chút hao phí đó tính là gì?
Diệp Khuynh Thành lắc đầu cười nói.
- Ừm!
Thần Tú gật gật đầu.
Mà ngay lúc này, trước mặt đám người Diệp Khuynh Thành, dâng lên một đạo ánh sáng vàng xông lên tận trời: Nhập Úng Khốn Long Đại Trận chính thức mở ra.
Ánh sáng vàng xông lên tận trời chớp mắt đâm vào tận trời, đâm vào màn mây máu trên vùng trời, trên nối trời, dưới chạm đất. Ánh sáng vàng mênh mông hoàn toàn nối thông trời đất! Không chỉ có ánh sáng vàng đơn giản như vậy, chỉ trong chốc lát, ánh sáng vàng hình như càng ngày càng ngưng thực, dần dần phát ra màu sáng bóng giống như một loại gốm sứ, nhìn như một cây cột bằng gốm sứ.
Hết thảy cũng chưa chấm dứt, cây cột gốm sứ nối thông trời đất kia đột nhiên kéo dài ra hướng hai bên, chậm rãi biến thành cây cột dẹt, càng kéo càng dài, càng ngày càng dài, phảng phất hình thành một bức tường cao nối liền trời và đất, rất nhanh kéo dài dọc theo một quỹ tích đặc thù nào đó.
Trăm trượng, nghìn trượng, vạn trượng, trăm dặm, ngàn dặm, vạn dặm... bức tường cao càng ngày càng mở ra, càng ngày càng rộng, trông giống như tường thành của thành trì loại hình lớn, chỉ là so với tường thành kia cao hơn vô số lần.
Từ chỗ bức tường lớn dựng đứng này, mặt đất cũng không ngừng biến thành gốm sứ, chạy về hướng biển máu chìm nổi rồi rất nhanh kéo dài đi.
Không chỉ có một chỗ tường cao này mở rộng, mà phương vị khắp bốn phía đều chuẩn bị tốt, cũng cùng theo đó biến ảo. Trong 8 lần 8, 64 phương vị, trước mặt Diệp Khuynh Thành chỉ là một phương vị mà thôi, sau khi bức tường cao hoàn toàn nối trời, chúng Bất Lão Giới ở các phương vị khác, cũng bắt đầu từng người thi pháp.
Lại hai cột sáng màu vàng dâng lên tận trời, tiếp đó rất nhanh kéo dài thành dạng bức tường.
Càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều, bao bọc phạm vi biển máu chìm nổi ở trung tâm.
Cũng chỉ qua ba canh giờ, đã có hơn phân nửa bức tường vàng dựng đứng lên.
“Ầm...”
Bức tường vàng gặp nhau với chỗ Diệp Khuynh Thành, vang lên một tiếng nổ mãnh liệt, hai bức tường vàng quỷ dị nối tiếp vào nhau, toàn bộ bức tường vàng to lớn kéo dài là có độ cong nhất định, nối tiếp nhau cũng nằm trong kế hoạch của Thần Tú.
Càng ngày càng hình thành nhiều bức tường cao, càng ngày càng nhiều bức tường cao nối liền làm một thể, dần dần hình thành một cái rọ nối liền trời đất.
Nối liền trời và đất, mặc dù người của Bất Lão Giới bố trí trận này, giờ phút này đều nuốt nuốt nước miếng, trong mắt tràn ngập vẻ kinh hãi, Phong Thủy Đại Trận này quá quỷ dị đi!
Vô số cường giả đang trốn chạy ra bên ngoài, giờ phút này cũng thấy được một màn kinh thiên này. Nhìn bức tường cao nối liền trời đất ở xa xa, gần như tất cả cường giả đều dừng lại, đây là chuyện gì xảy ra?
- Sư huynh, đây là chuyện gì xảy ra?
Một gã cường giả hỏi người kia.
- Sư tôn! Mặt đất xa xa đang biến đổi, đang kéo dài lại hướng chúng ta... Đây... đây là chuyện gì xảy ra?
- Sư thúc! Chúng ta có nên tìm một chỗ chờ xem thử hay không?
- Ừm! Chạy thêm xa một chút, rồi chúng ta nhìn lại xem! Dường như lại có thế lực lớn tiến đến!
... Bất chợt xảy ra biến cố, khiến trong lòng vô số cường giả lại lần nữa dao động. Vốn đang ôm lòng trốn chạy lập tức bị tiêu tan, từng người chuẩn bị tìm một địa phương an toàn cẩn thận quan sát tình thế.
Trên đường, Thiên Hiểu mang theo một đám con cháu Thiên gia trốn chạy ra hướng ngoài. Chỉ là trong người Thiên Hiểu bị trọng thương, cộng thêm con cháu Thiên gia thực lực bất đồng, nên tốc độ cũng không nhanh lắm.
- Thiếu gia! Trước mắt sao lại thế này?
Một con cháu Thiên gia hỏi.
- Phong Thủy Đại Trận? Đây là Phong Thủy Đại Trận gì?
Thiên Hiểu hỏi, trên mặt có chút nghi hoặc.
- Thiếu gia có cần nhìn xem không? Khẳng định lại có cường giả đến đây, chúng ta quan sát từ xa đi!
- Không! Đi ngay! Phong Thủy Trận quỷ dị khó lường, không có dấu vết gì có thể tìm ra, ai cũng không biết trước mắt đại biểu cái gì, mau mau rời đi!
Thiên Hiểu lập tức hạ lệnh.
- Dạ!
Mọi người ứng đáp.
Thiên Hiểu lựa chọn trốn chạy, nhưng Dần Lạc Nhật bên kia thì lại nghi hoặc ngừng lại, độn đến một chỗ an toàn quan sát trời đất chợt nổi lên biến hóa này.
Bức tường cao nối liền trời đất? Đây là chuyện gì xảy ra?
Bức tường cao không ngừng kéo dài ra bốn phía, khi truyền tới phương vị ‘Đại Quá’.
Nam nhân tóc tím đang sắc mặt xanh mét cố khống chế Phong Thủy Trận trước mắt, dồn lực lượng liều mạng chống cự với Cửu Giai Giao Triền Trận của Cổ Thiên U.
Mọi người đều bị nam nhân tóc tím phái đi vào, nam nhân tóc tím muốn tốc chiến tốc thắng, thế nhưng hắn càng lo lắng càng quấn sâu, càng khó rời ra.
Giờ phút này gã nam nhân tóc tím vô cùng hối hận, hối hận vì sao chống lại nhóm người keo chó bôi trên da này, làm cho mình lui cũng không lui được. Đại sự của Giới chủ sắp tới, lúc này mà làm thất bại thì lúc quay về biết ăn nói thế nào chứ? Sớm biết như vậy, lúc ấy phái vài tên sư đệ theo dõi nơi trú chân của chúng, chờ đại sự xong xuôi sẽ chậm rãi đối phó là tốt rồi.
Nhưng hiện giờ rơi vào tình trạng này, khiến trong lòng nam nhân tóc tím vô cùng nôn nóng. Rút cũng không thể rút, nếu cưỡng ép rút lại lập tức bị phản phệ, cái mạng nhỏ của mình rất có thể sẽ xong đời.
- Sư huynh! Tín hiệu của Giới chủ đến rồi kìa! Phương vị các nơi đã tiến vào trạng thái, chúng ta có thể bắt đầu rồi chứ?
Lúc này bỗng nhiên Niệm Du Du đi tới hỏi.
Nam nhân tóc tím đang hết sức chăm chú liều mạng với Cổ Thiên U Phong Thủy Trận, bỗng nghe Niệm Du Du nói, trong đầu đánh thót một cái, ngẩng đầu nhìn lại: Phát hiện, ở xa xa, ánh sáng vàng xông lên tận trời, hai bên hai bức tường lớn hoàn toàn nối liền trời đất, đang rất nhanh kéo dài lại đây.
Thấy một màn như vậy, nam nhân tóc tím há hốc miệng: đúng lúc này lại bắt đầu ư?
Nhìn lại trước mắt, Phong Thủy Trận trước mắt khiến mình không thể nhúc nhích này, nam nhân tóc tím chỉ thấy trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa hôn mê tại chỗ. Đại sự của Giới chủ giao cho mình chính là tin tưởng mình... Kết quả tất cả các phương vị khác đều không có vấn đề gì, chỉ có mình nơi này để lộ ra. Vì sao lại như vậy?
Nên biết rằng, chuyện này Bất Lão Giới đã trút xuống bao nhiêu tâm huyết, biết bao nhiêu cường giả Bất Lão Giới nhìn chằm chằm vào việc này, Bất Lão Giới hao tốn biết bao nhiêu nội tình, chỉ vì trước mắt thế mà vạn sự đều hoàn chỉnh, chỉ còn thiếu phần của mình.
Có thể khẳng định, nếu lần này kế hoạch của Bất Lão Giới thất bại, chính mình chắc chắn sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của Bất Lão Giới.
- Sư huynh mau bỏ đại trận này đi! Vì một Tốn đỉnh thân mà huynh thật sự cam nguyện mạo phạm Giới chủ sao? Huynh quên mục đích của huynh tới đây rồi sao?
Niệm Du Du quát mắng.
Nam nhân tóc tím có loại xúc động muốn khóc, ngươi nghĩ rằng ta muốn vậy sao?
Dần dần, bức tường cao của hai bên phương vị nam nhân tóc tím đều kéo dài lại đây, còn thiếu của nam nhân tóc tím bên này. Có lẽ không có cảm ứng được bức tường cao của nam nhân tóc tím, bức tường hai bên cũng chậm lại, khi còn cách nam nhân tóc tím phân biệt mỗi bên còn trăm dặm liền ngừng lại, không tiếp tục kéo dài nữa. Đây đã là cực hạn của chúng.
Như thế, một cái rọ hoàn toàn nối thông trời đất sinh ra, chỉ là cái rọ cực lớn này có một khe hở, một khe hở không dễ phát hiện.
Khoảng cách một trăm dặm tuy rằng lớn, nhưng so với toàn bộ đường kính của cái rọ thì vốn không thấm vào đâu, mà trong tầm mắt của cường giả ở xa xa, cũng không thấy rõ một cái khe hở nho nhỏ này.
Cái rọ của thiên địa xuất hiện một tỳ vết.
Điểm này, cường giả ở bốn phía cũng không biết rõ, chỉ có nam nhân tóc tím là rõ ràng nhất, trong mắt hắn đầy bi ai. Mà Niệm Du Du cũng không có một chút khẩn trương, chỉ lộ ra vẻ tươi cười có chút thống khoái.
Ở trong Phong Thủy Trận, bởi vì hiệu quả trận pháp của Cổ Thiên U, bởi vậy Cương thi của Thi tiên sinh cũng có thể độn ra bên ngoài, nhìn xem cảnh tượng ở bên ngoài rồi truyền lại một đoạn hình ảnh, mọi người đều vô cùng kinh hãi.
Trước mắt, Thi tiên sinh dùng pháp thuật ngưng hiện ra cảnh sắc Cương thi nhìn thấy: bức tường cao dâng lên không nhìn thấy cuối.
- Đây là chuyện gì xảy ra?
Mọi người đều kinh ngạc.
- Ta không rõ ràng lắm, khẳng định đã phát sinh biến cố lớn!
Thi tiên sinh trầm giọng nói.
- Có lẽ ta biết!
Cổ Thiên U chợt ngưng trọng nói.
- Cái gì?
Mọi người đều quay nhìn Cổ Thiên U.
- Thời điểm tới đây, chúng ta luôn suy đoán, rốt cuộc ai rải tin tức về Địa Thư? Vì sao muốn hấp dẫn tới vô số cường giả? Trong đó khẳng định có âm mưu, hiện tại âm mưu đang dần lộ ra. Chỉ là không nghĩ tới trong lúc vô tình chúng ta phá hư tạo thành một chút sơ hở!
Cổ Thiên U trầm giọng nói.
- Ừm!
Mọi người gật gật đầu.
- Thi tiên sinh! Cương thi đó nhiều nhất có thể độn đi bao xa?
Cổ Thiên U hỏi.
- Không rõ lắm!
Thi tiên sinh lắc đầu nói.
- Ừm! Ngươi lấy ra Cương thi mạnh nhất, độn tới chỗ xa nhất, truyền về hết thảy những gì nó nhìn thấy, sau đó ngươi ngưng pháp hiện hình cho chúng ta xem!
Cổ Thiên U hạ lệnh.
- Dạ!
Thi tiên sinh liền ứng đáp.
Cương thi mạnh nhất ư? Tự nhiên là thi thể Phật Đà đào được ở Cực Lạc Tịnh Thổ.
Dưới khống chế của Thi tiên sinh, Cương thi Phật Đà rất nhanh độn địa, đi thẳng ra xa, không ngừng truyền về cảnh vật xa nhất có thể.
Trong cảnh vật, đã có thể nhìn thấy một ít cường giả, chỉ là những cường giả kia núp tránh ở dưới một số chân núi.
Giờ phút này, trên mặt đất cơ bản đã bị từ hóa, tất cả cường giả đều rơi vào cái rọ lớn này. Ở thời điểm tất cả cường giả đang ngưng trọng, bỗng nhiên trên mặt đất dâng lên từng tia từng tia khói vàng.
Khói vàng vừa toát ra khỏi mặt đất, liền bay thẳng tới hướng vô số cường giả, vô số sinh linh.
Các cường giả không để ý, khói vàng trực tiếp nhập thể; còn có số cường giả chú ý, rất nhanh khởi động vòng phòng hộ. Thế nhưng, khói vàng này lại có thể thẩm thấu qua mọi vòng phòng hộ, thẳng vào trong thân thể mọi người.
Thiên Hiểu mang theo đám đệ tử Thiên gia trốn chạy hướng bên ngoài. Trong lúc trốn chạy, bỗng nhiên một lũ khói vàng nhảy vào trong cơ thể mình.
- Không xong, là Hóa Hình Yên!
Thiên Hiểu cả kinh kêu lên.
Nhưng, Thiên Hiểu phát hiện vẫn đã muộn một chút, phía sau một gã con cháu Thiên gia, đột nhiên quanh thân rộ lên ánh sáng vàng, vô số ánh sáng vàng phun ra từ bên ngoài thân, một sóng khí thật lớn từ bên ngoài thân hắn tấn công ra bốn phía.
“Grào...”
Trong màn ánh sáng vàng, bỗng nhiên vang lên một tràng tiếng long ngâm, mọi người nghe mà trong lòng phát lạnh.
“Thình thịch...”
Giãy thoát ánh sáng vàng, đệ tử Thiên gia ở bên trong biến mất, mà hóa thành một con rồng vàng như hư như thực dài cả trăm trượng, con rồng vàng hai mắt trống rỗng vô thần, long ngâm một tiếng, chuyển thân rất nhanh bay đi về hướng biển máu chìm nổi.
Một người rõ ràng lại biến hóa thành con rồng vàng dài trăm trượng?
Mọi người trông thấy đều choáng váng, đây là chuyện gì xảy ra? Ai có thể nói cho ta biết, đây là chuyện gì xảy ra?
Hóa rồng không chỉ một con cháu Thiên gia kia, mà vô số cường giả núp tránh ở bốn phương, cũng đều quanh thân rộ lên ánh sáng vàng, càng ngày càng nhiều người hóa thành rồng, bị Thần Tú Đại sư khống chế.
- Nhập Úng Khốn Long Đại Trận? Là Thần Tú, Phong Thủy Trận của Thần Tú?
Thiên Hiểu cả kinh kêu lên.
Nhưng hết thảy không còn kịp rồi, đã có gần nửa con cháu Thiên gia quanh thân rộ lên ánh sáng vàng. Ngay cả Thiên Hiểu, trong cơ thể cũng mơ hồ phóng ra ánh sáng vàng.
Toàn bộ trong cái rọ thiên địa, đều là một màn quỷ dị này, vô số, vô cùng vô tận cường giả, tới tấp quanh thân rộ lên ánh sáng vàng, giống như bị môi trường thay đổi, toàn bộ bị khống chế, bị đại trận của Thần Tú khống chế.
Đại trận quá cường đại, năng lực của Phong Thủy Sư quá quỷ dị.
Vô số cường giả, những cường giả này ít nhất là Nguyên Anh Kỳ, Hợp Thể Kỳ vô số kể, Hoàng Cực Cảnh cũng không ít, ngay cả Đế Cực Cảnh cũng có rất nhiều, thậm chí còn có Thiên Cực Cảnh.
Quanh thân Thiên Hiểu rộ lên ánh sáng vàng, biết tình cảnh không tốt, nhưng hắn cũng không làm sao được, nhìn con cháu Thiên gia một người tiếp một người hóa thành rồng vàng dài trăm trượng, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn, vì ngay sau đó, chính hắn cũng sắp hóa thành rồng.
Vạn rồng rít gào, sau khi vô số cường giả biến hóa thành rồng vàng, ngửa mặt lên trời thét dài, toàn bộ trong cái rọ thiên địa vang vọng từng hồi tiếng long ngâm. Chỉ cần là vật còn sống đều phải hóa thành rồng.
Càng ngày càng nhiều khói vàng nhảy vào trong cơ thể Thiên Hiểu, Thiên Hiểu dần dần không thể khống chế chính mình, cố giữ thanh tỉnh, nhưng Thiên Hiểu lại cảm nhận được một loại tần suất rung động quỷ dị trong cái rọ thiên địa ở bốn phương, mà phần rung động đó lại khiến thần trí của mình càng ngày càng mơ hồ.
“Ông...”
Rốt cục Thiên Hiểu mất đi thần trí, quanh thân ánh sáng vàng điên cuồng bùng lên.
“Grào...”
Một tràng tiếng long ngâm cao vượt hơn gấp trăm lần người khác, quanh mình Thiên Hiểu bùng lên ánh sáng vàng, một con rồng vàng dài vạn trượng từ trong ánh sáng vàng phun ra, hai mắt cũng trống không vô thần, sau một tiếng long ngâm nó bay thẳng tới hướng biển máu chìm nổi.
Không chỉ Thiên Hiểu, Dần Lạc Nhật cũng như thế. Đường đường là Chí Tôn Hổ tộc, một đầu Bạch Hổ thật lớn mấy trăm trượng, quỷ dị hóa thân thành một con rồng vàng vạn trượng, theo con nước lớn chảy về phía trung tâm cái rọ thiên địa kia.
Thiên địa bất chợt biến đổi, toàn bộ trong cái rọ thiên địa tràn ngập màn khói vàng mênh mông, khói vàng càng ngày càng nồng đậm.
Có lẽ Cương thi của Thi tiên sinh là vật chết, cho nên khói vàng không có tìm được nó, mà đám người Tiên Tiên ở chỗ khe hở lớn của cái rọ kia, thì đều há hốc miệng.
- Đây... đây... đây là phong thuỷ thuật, che lấp thiên cơ, nghịch thiên hóa hình ư?
Lão già nát rượu kinh hãi nói.
Đâu chỉ lão già nát rượu, mọi người thấy một màn như vậy, ai mà không kinh hãi: Phong Thủy Trận, không ngờ quỷ dị như thế?
- - - - - oOo- - - - -
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...