Trường Sinh Bất Tử

Kiếm Hồng một kiếm chém ra, sát khí cuộn trào, vô tận kiếm khi như mưa sao băng chém về bốn phía. Xác khỉ chất như núi, lực lượng cuồng bạo phá hủy toàn bộ núi đồi, có thể thấy lực lượng khủng bố cỡ nào.

Kiếm Hồng, Hoàng Cực Cảnh đỉnh phong? Quá mạnh mẽ thế!

Tranh phong của Kiếm Hồng chỉ có hai con yêu thứ cao trăm thước, 1 con Kim Mao Cự Hầu, 1 con Hắc Mao Cự Viên, hai con đều dùng côn, cự côn giơ thẳng lên trời, một Hầu Vương, một Viên Vương, cả hai đều là Đế Cực Cảnh cường giả, cũng là kẻ mạnh nhất sau khi trải qua sàng lọc của Hầu Viên tộc. Hai đại yêu thú cự côn vung lên mang theo từng đạo uy lực mạn mẽ như màn trời phủ xuống, bức thẳng tới kiếm của Kiếm Hồng.

Kiếm Hồng cũng rất nhanh nhạy, Kiếm đạo mạnh mẽ giống như có lực đạo xẻ tan bầu trời vậy, tuy rằng một kiếm không thể chống đỡ được phong mang 1 côn, nhưng mà kiếm pháp của Kiếm Hồng vô cùng tinh diệu, mỗi lần đều đâm vào chỗ yếu nhất của cự côn, nhưng chủ yếu nhất chính là thanh hắc kiếm trong tay Kiếm Hồng.

Một thanh hắc kiếm lạnh thấu xương, uy hắc kiếm không chỉ lần lượt chặn cự kích của Hầu Vương, Viên Vương mà con bức bách hai Đế Cực Cảnh ngay cả tinh thần thế giới cũng không thể thi triển được.

Kiếm vũ đầy trời, kiếm khí vô tận, cộng thêm năng lượng cuồng bạo do Hầu Vương, Viên Vương phát ra, toàn bộ chiến trường nhìn qua tràn ngập lực lượng, chỉ cần khỉ bình thường đi vào là lập tức bị xé rách.

Quá cường đại, đây mới là chiến đấu của cường giả, nhìn mà khiến cho người ta máu huyết sôi trào.

Kiếm Hồng và hai đại yêu thú chiến đấu, xa xa, trên một ngọn núi, một đám Hầu tướng, Viên tướng hộ vệ một gã nam nhân áo trắng.

Người này, đúng là Chí Tôn Hầu Viên tộc chuyển thế, Thân Tề Thiên.

Cũng là Tề Thiên Hầu của Đại La Thiên triều.

Giờ phút này, vẻ mặt Thân Tề Thiên vô cùng âm hàn nhìn về phía chiến trường. Nữ nhân Kiếm Hồng này đúng là nữ nhân điên âm hồn bất tán mà. Mấy chục năm, từ lúc còn ở Đại La Thiên triều vẫn luôn luôn theo đuổi mình, chưa từng ngừng lại, nàng không phiền nhưng mà mình lại phiền.

Tiêu Vong, lại nói tiếp Thân Tề Thiên cảm thấy hối hận khi giết người này, lúc trước mình vô cùng may mắn gặp được Tiêu Vong, cộng thêm dưới tay mình còn có một đám thuộc hạ mạnh mẽ, có thể nói là thiên ý để cho mình tiêu diệt Tiêu Vong, đây chính là một tên Đại Đô Đốc của Đế triều nha, giết hắn, mình lấy được công lao lớn lao cỡ nào?

Nhưng mà sau khi lập được công lao này thì cũng vô cùng phiến toái, Kiếm Hồng này quá lợi hại, Tiêu Vong làm sao có nữ nhân lợi hại cỡ vậy? Nữ nhân điên này quá biến thái, Hoàng Cực Cảnh đỉnh phong, không ngờ có thể chống lại được hai tên cường giả Đế Cực Cảnh, này này, sao lại biến thái như vậy?

Thân Tề Thiên cũng không thể tiếp tục chạy thoát, cũng không thể chạy thoát, mình gặp may một lần, gặp may hai lần, chẳng lẽ vĩnh viễn gặp may sao?

Bây giờ, hai người mạnh nhất Hầu Viên tộc ngay trước mặt, giờ phút này không giết được Kiếm Hồng, vậy thì về sau sẽ vĩnh viễn không có ngày yên bình, thậm chí có thể sẽ bị Kiếm Hồng gạt bỏ.

Nhất định phải xử lý Kiếm Hồng, nhất định phải! Thân Tề Thiên ánh mắt tràn ngập vẻ hung ác.


Trừ Thân Tề Thiên nhìn chiến trường ra, xa xa, trên đỉnh một ngọn núi vẫn còn một nam nhân áo trắng nữa.

Xung quanh người nam nhân còn có một cái lồng màu đỏ thật lớn, bên ngoài có rất nhiều con khỉ công kích, nhưng mà dù thế nào cũng không thể phá được phòng ngự của cái lồng, bởi vậy chúng khỉ cũng chậm rãi buông tha công kích, bởi vì thường thường còn có một lượng lớn kiếm khí từ trên rơi xuống, chỉ cần rơi xuống người bọn chúng là thân tà, thậm chí là thân tử.

Nam nhân này khuôn mặt lo lắng, lo lắng không phải vì hai yêu thú cường đại, mà là lo lắng cho Kiếm Hồng. Ánh mắt luôn chú ý nàng, chỉ sợ Kiếm Hồng xảy ra chuyện.

Đám người Chúng Sơn ở rất xa đã thấy được chiến trường, khi nhìn thấy cảnh chiến đấu, mỗi người đều mang vẻ kinh ngạc.

Kiếm Hồng thật hung hãn.

Mà ngay cả Triệu Sở Hướng cũng trợn tròn mắt nhìn. Nữ nhân như vậy không ngờ sức chiến đấu thật mạnh.

Đám người Chung Sơn không tiến lên, mà đứng ở xa nhìn, mọi người vốn chỉ đến xem cuộc chiến, tự nhiên không cần tham chiến, hơn nữa chiến trường như vậy, Chung Sơn không muốn tham dự vào.

Xa xa, Kiếm Hồng một thân áo đỏ đã có một vại chỗ tổn hại, mà trên người Hầu Vương và Viên Vương lại xuất hiện rất nhiều vết thương.

Hai bên đều đã có chút mệt mỏi.

Cứ như vậy, mọi người lại nhìn một ngày, xa xa Thân Tề Thiên đã sớm phát hiện đám người Chung Sơn, ánh mắt hiện lên vẻ tức giận, nhưng mà cũng không tiếp tục để ý nữa, việc cấp bách chính là diệt Kiếm Hồng. Chỉ là nhìn thấy lúc Cổ Thiên U, ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp.

Rốt cuộc, Kiếm Hồng đã tới trạng thái cố hết sức, cơ hội của Thân Tề Thiên cũng đã tới.

Trong tay bỗng nhiên xuất hiện một cây tăm nhỏ cỡ bằng hạt bắp, ném lên không trung một cái rồi biến mất. Không ai chú ý tới chi tiết nhỏ này, gần như ánh mắt mọi người đều tập trung tại chiến trường.

Cho tới tận 5 giây sau, bỗng nhiên từ trên trời cao, một điểm đen xuất hiện rơi thẳng xuống dưới, một cây cự côn từ trên trời cao hung hăng nện về phía Kiếm Hồng.

- Nương, cẩn thận...................

Nam nhân trốn trong cái lồng màu đỏ kia hoảng sợ kêu lên.


Một cỗ khí thế như nước lũ cuồn cuộn từ trên trời giáng xuống. Đảo mắt, điểm đen đã hóa thành một cây trụ chọc trời, trong nháy mắt đã sắp tới Kiếm Hồng.

Hai bên Kiếm Hồng có hai đại yêu thú giáp công, trốn không thể trốn, chỉ có thể nghênh côn mà đánh.

Một kiếm đẩy hai đại cường giả ra, hắc kiếm trong tay chỉ thẳng lên trời.

- Oanh...................

Va chạm vô cùng cường đại, một cỗ sóng khí mênh mông từ trung tâm nhanh chóng thổi quét ra bốn phương tám hướng, xác khỉ trên mặt đất lập tức bị cuốn bay lên trời, một kiếm Kiếm Hồng cường thế vô cùng, mạnh mẽ đánh bật một kích đánh lén của Thân Tề Thiên trở về.

Nhưng mà, hai con yêu thú Đế Cực Cảnh bên cạnh cũng không phải là để bài trí, thừa cơ hội này, cự côn hung hăng vung lên nện tới Kiếm Hồng, Kiếm Hồng sau khi đánh ra một kiếm lập tức thu kiếm hộ thân, nhưng mà vẫn không kịp.

- Oanh...................

Đẩy một kích hai đại cường giả ra, tay trái Kiếm Hồng lập tức bị thương nặng, tuy rằng không bị đánh nát nhưng mà cũng gãy xương, cánh tay lập tức rũ xuống.

Kiếm Hồng rốt cục bị thương nặng!

Bất kể là Thân Tề Thiên hay là hai đại yêu thú Đế Cực Cảnh, giờ phút này đều lộ ra vẻ mừng như điên.

- A...................

Kiếm Hồng bỗng nhiên thét dài lên, hai mắt lập tức trở nên đỏ rực, trong thét dài, mang theo vô tận oán hận, vô cùng điên cuồng và tràn ngập hung ý.

Trong lúc nhất thời, kiếm khí đầy trời lập tức biến sắc, biến thành màu đỏ, xung quanh người Kiếm Hồng bỗng nhiên bao phủ một tầng sương máu.

Hầu Vương, Viên Vương nhìn kiếm khí màu máu vô tận, nhìn Kiếm Hồng mà kinh hãi. Bọn họ cảm thấy một cỗ khí tức kinh khủng từ trên người Kiếm Hồng phát ra.


- Chí Tôn, mau, đi mau, Kiếm Hồng đột phá, nàng muốn đột phá Đế Cực Cảnh!

Hầu Vương sợ hãi rống lên.

Đế Cực Cảnh? Kiếm Hồng ở thời điểm Hoàng Cực Cảnh đã giết cường giả Hoàng Cực Cảnh như giết heo, lại với thực lực đỉnh phong Hoàng Cực Cảnh chống lại hai cường giả Đế Cực Cảnh. Nếu bây giờ lại đột phá Đế Cực Cảnh thì sao?

Đây là loại chuyện khủng bố cỡ nào? Cho dù là Đế Cực Cảnh sơ kỳ, cũng không phải là Hầu Vương và Viên Vương có khả năng đối phó, nên biết rằng, lúc còn là Hoàng Cực Cảnh, lực chiến đã ngang ngửa với Hầu Vương và Viên Vương. Nếu là Đế Cực Cảnh, vậy hai vương kìa thì đứng mông chống lại.

Chạy mau, Chí Tôn mau chạy mau!

Thân Tề Thiên không đi, nhưng mà nghe tiếng rống sợ hãi của Hầu Vương, trong lòng Thân Tề Thiên cũng bứt rút, vô cùng buồn bực, Kiếm Hồng yêu nghiệt như vậy sao? Mắt thấy sắp thắng lợi, mắt thấy sắp diệt được nàng, đột nhiên lại đột phá?

Này, này! Sắc mặt Thân Tề Thiên biến thành cực kỳ nhục nhã, Kiếm Hồng thật đáng sợ vậy sao? Trốn? Tuyệt đối không thể trốn, Kiếm Hồng không chết, Hầu Vương và Viên Vương chắc chắn phải chết, vậy về sau mình càng xong đời.

Không thể trốn!

Kiếm Hồng thừa cơ hội này đột phá, vô tận kiếm khí màu máu trên người dâng lên, hai mắt mở phừng ra, một cỗ khí thế mênh mông bức thẳng tới Hầu Vương, bốn phía lại lần nữa nổi lên cuồng phong.

Đế Cực Cảnh, Kiếm Hồng không ngờ đang bị thương, bị dồn tới tử địa mà tiến hành đột phá?

Trên ngọn núi xa xa, con trai Kiếm Hồng lộ ra vẻ cực kỳ vui mừng.

Kiếm Hồng vẻ mặt không chút biến đổi, lại lần nữa rút kiếm sát tới Viên Vương và Hầu Vương. Lần này, Kiếm Hồng vận dụng lực lượng thiên địa càng cường đại hơn, mặc dù cách rất xa, đám người Chung Sơn cũng phát hiện xung quanh mình xuất hiện kiếm khí nho nhỏ, mọi người nhanh chóng lui về phía sau.

Kiếm Hồng muốn phát uy.

Thực lực Kiếm Hồng tăng lên, hắc kiếm trong tay càng được phát huy mạnh hơn.

Kiếm Hồng một kiếm chém về phía Viên Vương, Viên Vương nhanh chóng vung trường côn bảo vệ, nhưng mà thực lực của Kiếm Hồng quá mạnh mẽ.

Chắn?

- Oanh...................

Kiếm Hồng một kiếm chặt đứt trường côn, Viên Vương bay ngược ra ngoài.


- Phốc............

Viên Vương phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt hiện ra vẻ kinh hãi, không thể nào, uy lực không thể tăng lên lớn như vậy, không thể nào!

Nhưng mà sự thật lại như thế, sự mạnh mẽ của Kiếm Hồng, lúc trước đã cảm nhận được, bây giờ lại càng thêm mạnh mẽ. Viên Vương không ngờ không phải đối thủ của Kiếm Hồng.

Kiếm Hồng một kiếm chém về phía Hầu Vương, Hầu Vương có vết xe đổ của Viên Vương, lập tức tránh thoát.

- Oanh...................

Một kích mạnh mẽ chém lên mặt đất, lập tức xé mở ra một cái khe sâu. Kiếm uy không ngờ mạnh tới nỗi này. Bốn phía, vô tận kiếm khí màu máu như mưa tuyết trảm thẳng xuống những đám yêu khỉ bên dưới.

Ngày hôm nay, nhất định là đại nạn của Hầu Viên tộc.

Thân Tề Thiên biết Kiếm Hồng mạnh lên, nhưng mà không ngờ lại trở nên như vậy. Này không phải tăng lên từng chút một, như vậy dường như không một Đế Cực Cảnh nào có thể thắng được.

Thân Tề Thiên vẻ mặt không ngừng biến đổi, ánh mắt nhìn Kiếm Hồng vô cùng phức tạp. Ánh mắt mang theo 1 cỗ buồn bực mãnh liệt nhìn Kiếm Hồng, Thân Tề Thiên đưa tay điểm lên mi tâm một cái.

Thấy một màn như vậy, gần như tất cả Hầu Viên bộ tộc đều lập tức chắn ở trước mặt Thân Tề Thiên, Hầu Vương và Viên Vương lại càng điên cuồng nhằm về phía Kiếm Hồng đánh tới.

- Thân Tề Thiên muốn mở ra phong ấn thú hồn? Chung Sơn, chúng ta có nên lập tức rời đi hay không?

Cổ Thiên U bỗng nhiên lo lắng nói.

- Phong ấn thú hồn?

Chung Sơn nhìn về phía Cổ Thiên U.

- Thân Tề Thiên kiếp trước là Chí Tôn Hầu Viên tộc, yêu thú không thể sáng lập vận triều, sau này không biết hắn dùng bí pháp gì, một lần nữa đầu thai chuyển thế, lẽ ra, hắn hẳn phải chuyển thế thành yêu thú, nhưng không biết vì sao, không ngờ chuyển thế thành người, Thánh thượng từng nói qua, Thân Tề Thiên dùng bí pháp che lại thú hồn kiếp trước, một khi thú hồn mở ra, hắn sẽ được định làm yêu thú, mà một khi phong ấn thú hồn mở ra, hắn sẽ không bao giờ... có thể khai sáng vận triều nữa, đồng thời, trí nhớ kiếp trước sẽ hoàn toàn khôi phục, trừ thân thể không bằng kiếp trước ra, tất cả những thứ khác đều có thể khôi phục lại như kiếp trước, kiếp trước Thân Tề Thiên từng là Thiên Cực Cảnh!

Cổ Thiên U lo lắng nói.

- - - - - oOo- - - - -


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui