- Hồng mông tử khí, thật sự lợi hại như vậy?
Kiếm Ngạo nhíu mày nói.
- Ngươi chưa khôi phục trí nhớ kiếp trước tự nhiên không hiểu rõ, tuy rằng hồng mông tử khí hàm chứa năng lượng không nhiều nhưng mà bên trong lại chứa đựng sự kỳ diệu của tạo hóa, cho dù đặt ở đại thế giới cũng là bảo vật hiểm có.
Nam Cung Thắng nói.
Chung Sơn gật gật đầu, mình chỉ ăn một chút Bát Cực Thiên Vĩ mà tu vi đã tăng nhiều như vậy, có thể thấy được hồng mông tử khí mạnh mẽ cỡ nào? Đúng thật là sự kỳ diệu của tạo hóa. Nam Cung Thắng nói, luyện hóa hồng mông tử khí, những Thiên Cực Cảnh cũng chẳng kém gì tiên nhân.
Đạt tới tiên nhân còn một khoảng cách rất xa, không kém gì tiên nhân? Vậy hồng mông khí cao cấp cỡ nào!
- Vừa rồi gặp Chung Sơn, nhắc đến Thái Cực Đồ, nên mới nghĩ đến tấm Thái Cực Đồ này?
Nam Cung Thắng bỗng nhiên cười nói.
- Thái Cực Đồ, 1 trong mười đại Pháp bảo thời cổ, tự nhiên Chung Sơn muốn nhắm tới.
Chung Sơn cũng gật gật đầu không giấu giếm.
- Vậy đưa cho ngươi đi!
Nam Cung Thắng cười nói.
- Đưa cho ta?
Chung Sơn có vẻ không tin.
Tại sao Nam Cung Thắng đột nhiên lại đưa Thái Cực Đồ cho mình? Không nên nha, nghe Nê Bồ Tát nói, Thái Cực Đồ chính là chí bảo của U Minh Thiên. Vì sao hắn muốn đưa cho mình?
Nhìn thấy Nam Cung Thắng thản nhiên tươi cười, trong lòng Chung Sơn vừa động, nghĩ ra nguyên nhân.
- Vậy đa tạ!
Chung Sơn lập tức gật gật đầu.
Nam Cung Thắng phất tay 1 cái, tấm bình phong Thái Cực Đồ kia liền bay tới trước mặt Chung Sơn, hình như bị Nam Cung Thắng thi pháp qua, Thái Cực Đồ không hề bài xích Chung Sơn.
Chung Sơn cầm Thái Cực Đồ lên, không ngờ phát hiện không bỏ được vào vòng tay trữ vật.
Băng Phách Thần Kiếm bỏ vào không được, tự nhiên Thái Cực Đồ càng không bỏ vào được. Chung Sơn cuốn nó lại, lấy ra một cái túi vải bố, đem nó bỏ vào, đeo lên trên lưng.
- Chung Sơn, ngươi có ở lại tham gia đại điển Kiếm Ngạo kế thừa không?
Nam Cung Thắng cười hỏi.
- Không được, ta mới vừa thức tỉnh, trong nhà có việc, nếu Kiếm Ngạo kế thừa được tân hỏa, cũng coi như ta không phụ nhờ vả. Cáo từ!
Chung Sơn nói.
Kiếm Ngạo nhìn Chung Sơn, ánh mắt hiện lên vẻ áy náy, nhưng vẫn gật gật đầu.
- Đi thong thả!
Nam Cung Thắng gật gật đầu.
Thân ảnh Chung Sơn nhoáng lên một cái, nhanh chóng vọt về phía bên ngoài âm dương hai giới.
- Thiên chủ, ngươi làm như vậy...
Kiếm Ngạo nhìn về phía Nam Cung Thắng, ánh mắt hiện lên vẻ tức giận.
- Một người nguyện đánh, một cái nguyện chịu, Chung Sơn tự nguyện nhận Thái Cực Đồ, không trách được ta, lựa chọn Chung Sơn để giảm bớt khó khăn, cũng là tình thế bắt buộc, U Minh Thiên không thể bị đoạn tuyệt ở thế hệ ta.
Nam Cung Thắng lắc đầu nói.
Giảm bớt khó khăn! Tự nhiên Chung Sơn biết Nam Cung Thắng có ý gì. U Minh Thiên có ngũ đại chí bảo, Băng Phách Thần Kiếm, Thái Cực Đồ các loại, bây giờ đã có hai cái nằm trong tay Chung Sơn, nhưng mà có thể dời đi rất nhiều ánh mắt nhòm ngó, giảm nhỏ tai nạn cho U Minh Thiên, đồng thời mang cho Chung Sơn một ít phiền toái.
Những người đỏ mắt tự nhiên sẽ nhắm về phía Chung Sơn.
Tuy nhiên, Chung Sơn tự nguyện cầm Thái Cực Đồ, vậy cũng không trách được Nam Cung Thắng, đương nhiên, Chung Sơn cũng không cảm kích Nam Cung Thắng, bởi vì Chung Sơn biết, cầm không được bao lâu, Nam Cung Thắng sẽ đem tung tích Thái Cực Đồ chiêu cáo thiên hạ.
Chung Sơn thoát khỏi hai giới âm dương, với tốc độ cực nhanh nhoáng lên một cái rồi biến mất, tìm được chỗ lúc trước, lúc này mới lấy Băng Phách Thần Kiếm ra, độn địa mà đi.
Rất nhanh tiến về phía cửa vào U Minh Thiên.
Thái Cực Đồ ở đâu cũng đều hấp thu ánh sáng, phải nhanh rời khỏi U Minh Thiên.
Tốc độ của Chung Sơn cực nhanh, lúc đến cửa vào U Minh Thiên, bỗng nhiên nghe tiếng Nam Cung Thắng truyền đến.
- Toàn bộ U Minh Thiên nghe lệnh, ngay lập tức, Ma Chủng thiếu niên Kiếm Ngạo sẽ đảm nhiệm vị trí Thiên chủ kế tiếp, nhận kế thừa tân hỏa!
Thanh âm Nam Cung Thắng truyền khắp U Minh Thiên.
Bên ngoài hai giới Âm dương, Sơ Cửu Ma La vô cùng hưng phấn. Đảm nhiệm Thiên chủ kế tiếp, mình là tùy tùng của Kiếm Ngạo, quả nhiên đảm nhiệm Thiên chủ tiếp theo, thật tốt quá.
Tin tức đảm nhiệm Thiên chủ kế tiếp truyền ra, người bên trong U Minh Thiên hướng về âm dương hai giới cung kính cúi đầu.
- Chúc mừng thiếu Thiên chủ!
- Chúc mừng thiếu Thiên chủ!
..........
Tiếng chúc mừng không dứt bên tai.
Mà Chung Sơn cũng đã rời khỏi U Minh Thiên. Tiến vào Thần Châu đại địa.
Trên Thần Châu đại địa, Chung Sơn hóa thành 1 đạo bóng đen, nhoáng lên một cái rồi biến mất trong đại địa vô tận, nhanh chóng bay về phía Thiên Lang Đảo.
Ngày thứ mười Chung Sơn rời khỏi U Minh Thiên, Nam Cung Thắng cũng thay đổi U Minh Thiên, làm một việc chấn động thiên hạ. Kiếm Ngạo là người kế thừa Thiên Chủ U Minh Thiên.
Từ thiếu Thiên chủ đến Thiên chủ, tiếp nhận đại nghiệp, không phải cần phải đợi mười năm sao? Vì sao lại gấp gáp như vậy?
Tiếp đó, tin tức thứ 2 truyền ra, Nam Cung Thắng thành tiên.
Thành tiên?
Lại một tiên nhân được sinh ra, trường sinh bất tử?
Lại sinh ra một câu chuyện thần thoại trong lòng mọi người. Nam Cung Thắng thành tiên nhân? Tiên nhân đăng tiên?
Lúc này mới bao lâu? Cổ Thần Thông khai thiên lập địa còn chưa để cho mọi người hòa hoãn, giờ lại có chuyện người thành tiên?
Trên Thần Châu, mấy năm nay, từng đại sự nối tiếp từng đại sự, vô số tông môn đi tới chúc mừng.
Khó trách lại vội vã chuyển giao chức vị Thiên chủ như thế, thì ra là có chuyện như vậy. Mọi người không khỏi giật mình.
Một tin tức khác cũng nhanh chóng truyền ra, Chung Sơn cùng tham gia kế thừa tân hỏa với Kiếm Ngạo, không ngờ chiếm được 2 đại chí bảo của U Minh Thiên.
Băng Phách Thần Kiếm, Thái Cực Đồ!
Lập tức, cái tên Chung Sơn lại một lần nữa truyền khắp Thần Châu đại địa.
Đại La Thiên triều sụp đổ, cùng với cả thần triều biệt vô âm tín xuống, cho dù bốn đại Thái tử Vương triều, tạm thời cũng không tạo thành sóng to gió lớn gì, nhưng mà cái tên Chung Sơn này không ngờ lại lần nữa lọt vào mắt “xanh” mọi người.
Thái Cực Đồ? Băng Phách Thần Kiếm?
Băng Phách Thần Kiếm có lẽ còn yếu một chút, nhưng mà Thái Cực Đồ quá nổi tiếng.
Trong mười đại Pháp bảo cổ, với Cổ Thần Thông Khai Thiên Phủ, Thần Nha (quạ thần) đạo quân Trảm Tiên Phi Đao là những pháp bảo cường đại nổi danh, không ngờ lại bị Chung Sơn chiếm được?
Rất nhiều người, bắt đầu đánh chủ ý lên người Chung Sơn. Trong đó có một số cường giả tuyệt thế Đế Cực Cảnh.
Lúc tin tức truyền khắp thiên hạ, Ảnh thân đã sớm đưa đồ vật tới Thiên Lang Đảo, đồng thời quay trở về Thần Châu, tọa trấn khu vực hỗn loạn.
Thiên Lang Đảo, Trường Sinh Điện.
- Nê Bồ Tát, đây là Thái Cực Đồ mà ngươi muốn!
Bản thể Chung Sơn vô cùng lớn nói.
Thái Cực Đồ, 1 trong mười đại Pháp bảo cổ Thần Châu, là bảo bối khiến vô số người động tâm, nhưng mà trong mắt Chung Sơn lại giống như một khối linh thạch tùy tiện dâng cho Nê Bồ Tát.
Nê Bồ Tát cầm lấy Thái Cực Đồ, vẻ mặt tươi cười, hơi hơi gật đầu với Chung Sơn.
- Bệ hạ đúng là người có đại vận khí, bảo vật như thế không ngờ cũng chiếm được, tại hạ bội phục.
Nê Bồ Tát cung kính nói.
- Nam Cung Thắng đưa, hơn nữa cũng không bao lâu nữa, toàn bộ Thần Châu sẽ trở nên huyên náo.
Chung Sơn lắc đầu cười khổ nói.
- Bệ hạ có thể lấy đươc Thái Cực Đồ này, có một số kẻ ghen tị cũng không có gì đáng trách, tuy nhiên so với giá trị của Thái Cực Đồ thì bệ hạ cũng không chịu thiệt, đợi tại hạ thu thập thêm vài thứ nữa, đến lúc đó sẽ để bệ hạ biết giá trị chân chính của Thái Cực Đồ này! Nhất định sẽ cho bệ hạ một cái hồi báo không tưởng.
Nê Bồ Tát cười nói.
- Hả?
Chung Sơn ngoài ý muốn nói.
- Trong mười đại Pháp bảo cổ, không chỉ vô cùng lợi hại, mà còn có diệu dụng vô cùng, đặc biệt là Thái Cực Đồ này, chỗ thần kỳ của nó cho dù là U Minh Thiên chủ bây giờ cũng không biết, nếu không cũng không khinh địch như vậy mà đưa nó cho bệ hạ.
Nê Bồ Tát cười nói.
- Hả? Ngay cả U Minh Thiên chủ cũng không biết năng lực thần kỳ của nó?
Lần này Chung Sơn thật sự ngoài ý muốn.
Nê Bồ Tát này khẩu khí thật lớn.
- Trước kia khẳng định biết, chỉ là kế thừa cho đến nay, chỉ sợ đã quên, Thái Cực Đồ này khác với những Thái Cực Đồ mới luyện chế, đây là bảo vật do Thiên chủ U Minh Thiên đời thứ nhất luyện thành, trải qua mấy chục vạn năm, đã tự thành Linh bảo. Lại có âm dương thuộc tính, Nê Bồ Tát nhất mạch ta vừa vặn có 1 đại trận, vật này dùng để làm mắt trận thì không có gì tốt hơn.
Nê Bồ Tát cười nói.
- Làm mắt trận? Đại trận? Đại trận dùng để làm gì?
Chung Sơn hỏi.
Thái Cực Đồ, lịch cổ mười đại Pháp bảo, nhưng lại qua hơn mười vạn năm trưởng thành, Pháp bảo nghịch thiên như thế, lại chỉ dùng làm 1 cái mắt trận? Đây, đây rốt cuộc là đại trận gì? Sao lại trâu bò như vậy?
- Dùng để kết nối hai giới âm dương.
Nê Bồ Tát nói.
- Kết nối? Kết nối hai giới âm dương?
Chung Sơn hai mắt trợn trừng, thiếu chút nữa hô lên.
Trời ạ, thứ này quá lợi hại đi rồi, cho dù cường giả Thiên Cực Cảnh cũng không vào được âm phủ, Nê Bồ Tát lại có thể mở ra cánh cửa hai giới? Tiến vào âm phủ?
- Đây chỉ là tư liệu do tiền bối lưu lại, có được hay không còn chưa rõ, hơn nữa tài liệu còn lại, cũng cực kỳ khó tìm.
Nê Bồ Tát lắc đầu đạo.
- Bày trận, ngươi chỉ để ý bày trận, còn tìm tài liệu, ta nhất định tìm được cho ngươi!
Chung Sơn trong mắt sáng ngời có đạo thần.
Kết nối hai giới âm dương, tiến vào âm phủ? Không chỉ là 1 hành động vĩ đại, một khi có thể đi vào âm phủ, tài nguyên Đại Tranh Hoàng triều có thể chiếm được, nhất định vượt qua tất cả triều vận thiên hạ.
Kế hoạch 10 năm của Chung Sơn đã đến.
Thần Châu, khu vực hỗn loạn, trong Quảng Lăng Thành.
Bên trong cung điện Nguyên Vương triều.
Chung Sơn ngồi ở vị trí cao nhất, mắt nhìn đoàn trưởng lục đại quân Đại Tranh Hoàng triều.
Quân đoàn trưởng thứ nhất, Lâm Khiếu!
Thứ hai quân đoàn trưởng, Ngụy Anh Lan!
Thứ ba quân đoàn trưởng, Dịch Diễn!
Thứ bốn quân đoàn trưởng, Thi tiên sinh!
Thứ năm quân đoàn trưởng, Thủy Vô Ngân!
Thứ sáu quân đoàn trưởng, Thủy Kính!
- Bệ hạ, tất cả đã chuẩn bị xong! Chỉ chờ người ra lệnh một tiếng!
Ngụy Anh Lan hơi hơi kích động nói.
- Phát ra hịch văn thảo phạt, công khai tuyên thệ trước khi toàn quân xuất chinh!
Chung Sơn nói.
- Vâng!
Mọi người lập tức đáp.
Phát ra hịch văn thảo phạt, thông cáo toàn dân, mà không lén lút, cũng không phải Chung Sơn tự cao tự đại, mà vì hắn muốn thu gom số mệnh tám đại Hoàng triều, số mệnh gần trăm Vương triều.
Đồng thời trong lúc đó, ở trong một phạm vi rộng lớn phía bắc ở khu vực hỗn loạn.
Một Vương triều dùng một tốc độ điên cuồng, thăng cấp thành Hoàng triều.
Đại Quang Hoàng triều! Hoàng đế Hàn Cực Quang. Người đứng đầu Đại Quang Đế triều.
- Phụ hoàng, đối với nội tình Đế triều chúng ta mà nói, thăng cấp Hoàng triều căn bản không cần phí nhiều khí lực, quân ta đang tràn đầy chiến ý, không bằng làm một tiếng trống tinh thần, đánh hạ phía nam khu vực hỗn loạn, trực tiếp tiến lên Đế triều.
Đại Thái tử cúi mặt nói.
- Đúng vậy, phụ hoàng, đến tận bây giờ Hàn Băng Quân vẫn chưa tham chiến, triều ta căn bản vẫn còn dư sức, 1 lần thâu tóm tám đại Hoàng triều, khẳng định có thể thành công. Phụ hoàng, hạ lệnh đi!
Nhị Thái tử cũng kích động nói.
- - - - - oOo- - - - -
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...