Con mắt của trời xanh bị phá rồi?
Tất cả mọi người kinh hãi nhìn cảnh tượng này, con mắt của trời xanh bị phá? Con mắt mà lúc trước khiến mọi người hồn xiêu phách tán, con mắt trời xanh chỉ tồn tại trong các câu truyền thần thoại đã bị phá rồi sao? Bị Cổ Thần Thông dùng Khai Thiên phủ hùng mạnh phá rồi?
Đến bây giờ vẫn có người không tin đây là sự thật, nhưng sự thật vẫn là sự thật, con mắt trời xanh dưới kế hoạch chu đáo của Cổ Thần Thông thực sự đã bị phá rồi, bị phá hoàn toàn, bị một búa chia làm hai nửa.
Trong trời đất, vô cùng vô tận mây đỏ dần dần tán đi, ở chỗ khe con mắt trời xanh, không ngờ chảy xuống máu loãng, rồi, con mắt trời xanh khổng lồ cũng ầm ầm mở ra, hóa thành một trận sương máu tán đi.
Trời đất bỗng nhiên có một tiếng nổ vang, tiếng vang khắp thiên hạ. Bầu không khí vô cùng nặng nề tràn ngập trong lòng mọi người, trong trời đất, bỗng nhiên có một trận mưa máu tươi trút xuống, trận mưa máu tươi, như trời đất đang than khóc.
- Phá rồi, trời bị phá rồi?
Cổ Thiên U sung sướng kêu lên.
- Bị phá ư, chưa đâu, vẫn còn một thứ quan trọng nhất.
Đế Huyền Sát lắc đầu nói.
- Vẫn chưa bị phá?
Cổ Thiên U ngạc nhiên nói.
- Đương nhiên, thế giới của chúng ta vẫn chưa tới đại thế giới, đây là minh chứng tốt nhất. Vẫn còn một phần quan trọng nhất.
Đế Huyền Sát nói.
- Phần gì?
Chung Sơn hỏi.
- Hồng Mông hỗn độn!
Đế Huyền Sát nói.
- Hồng Mông hỗn độn?
Chung Sơn nghi hoặc hỏi.
- Đúng thế, cách này của chúng ta. Khai Thiên lập địa, phá hồng mông?
Chung Sơn trầm giọng hỏi.
- Đúng thế, Khai Thiên lập địa phá hồng mông, phá vỡ, rồi tiến vào đại thế giới, toàn bộ thế giới chúng ta sẽ tiến vào đại thế giới.
Đế Huyền Sát gật đầu nói.
Chung Sơn yên lặng suy nghĩ, mà ở đây, Thiên Lang đảo, chỗ Khai Dương tông. Vô số ánh sao theo đại thế giới dẫn tới đây, không ngờ lại hướng về Chung Sơn, không, là Phương thiên ngọc tỉ đang hấp thu, hút hết những tinh lực khổng lồ.
Mọi người kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, chỉ nhìn thấy vô cùng vô tận tinh lực bị phương thiên ngọc tỷ hấp thu, sau đó nhập vào bên trong phương thiên ngọc tỷ.
- Chung Sơn, ngươi là?
Thủ sơn ngạc nhiên hỏi hình bóng Chung Sơn
- Không rõ ràng lắm, có thể là Cổ Thần Thông gây ra.
Chung Sơn lắc đầu.
Đối với người ngoài, Chung Sơn nói là do Cổ Thần Thông gây ra, nhưng trong lòng Chung Sơn cũng đang nổi lên cơn sóng gió.
Bởi vì phương thiên ngọc tỉ là pháp bảo của Chung Sơn, tế luyện mấy chục năm nay, nay bỗng nhiên biến hóa là có ý nghĩa gì.
Căn bản không phải do Cổ Thần Thông gây ra mà phía trên phương thiên ngọc tỉ, hạt trân châu màu đỏ của cửu long đoạt châu, hạt trân châu màu đỏ mình mang tới thế giới này, là nó gây nên
Bên ngoài, thất tinh đường khác lục đại tông môn, sớm đã không còn ánh sao ngút trời, cũng không có ánh sao chiếu sáng. Nhưng Khai Dương tông có, là hạt trân châu màu đỏ, hay tranh giành để đoạt lấy từ tinh lực của đại thế giới?
Tinh lực khổng lồ, không tiến vào hạt trân châu màu đỏ, mà là tiến thẳng và bên trong Phương thiên ngọc tỷ, Chung Sơn có một cảm giác rất kỳ lạ, là sự trách móc Miếng trân châu màu đỏ, trách móc Cửu long phương thiên ngọc cấp thấp quá, căn bản không xứng với chính mình, bởi vậy mới lấy hết tinh lực từ đại thế giới, tăng cường ngọc thể Phương thiên ngọc tỷ, tăng cường lực Thượng phương cửu long.
Cửu long phương thiên ngọc, có thể là ngọc thể duy nhất Thiên triều ngự tỳ, có thể nói là Ngọc tốt nhất trong thiên hạ, nhưng ngọc tốt như vậy, trước mặt Hồng châu tử, lại bị chê là cấp thấp? Chung Sơn chép miệng, hạt trân châu màu đỏ này rốt cuộc là thứ gì? Lại thay đổi như thế? Chỗ Thái Cổ thánh đô.
Chung Sơn nhìn Cổ Thần Thông, dưới chân Cổ Thần Thông, thất tinh ban đầu đã tối dần, Đại La chu thiên tinh đấu đại trận, sau khi con mắt của trời xanh bị hủy diệt, cũng bị triệt hạ theo.
- Vì sao phải triệt hạ Đại La chu thiên tinh đấu đại trận?
Cổ Thiên U nhíu mày nói.
- Sứ mệnh của Đại La Chu thiên tinh đấu đại trận đã chấm dứt, hơn nữa, kế tiếp Hồng Mông hỗn độn, không dùng được đại trận này, sự tồn tại của đại trận, có thể có tác dụng làm quấy nhiễu Cổ Thần Thông.
Đế Huyền Sát giải thích.
Lại lần nữa, Cổ Thần Thông rớt xuống dưới, đứng ở phía trên đại địa, ngẩng lên nhìn trời, con mắt của trời xanh bị trảm, gông cùm xiềng xích, phía dưới đối mặt với Hồng mông hỗn độn cuối cùng. Cổ Thần Thông hai mắt nhìn chằm chằm trên không, quanh thân khí thế ầm ầm phun, ép thẳng lên trên.
Khí thế hùng mạnh, cả biển khí thế, tất cả những người vây quanh xem, đi tới đi lui, không thể chịu nổi khí thế cuộn trào như phong ba này.
Khí bốc lên tận trời!
Trên không hết thảy mây mù đều tán đi, không gian chỗ Cổ Thần Thông hỗn loạn hết sức, không ngờ lại xuất hiện rất nhiều những nếp nhăn. Đây chỉ là khí thế sao? Chỉ là khí thế liền hướng vào không gian sinh ra những nếp nhăn? Bên ngoài tất cả mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc. Ra đây rồi. Rốt cục đã ra đây rồi.
Ở phía trên không trung Cổ Thần Thông bỗng nhiên xuất hiện năng lượng vô tận bao quanh, năng lượng như hư như thực, cực kỳ quái dị, hơn nữa độ cao xem ra cũng không cao lắm, không phải không cao, mà là vượt qua không gian trên đỉnh đầu Cổ Thần Thông.
- Năng lượng hỗn độn, chính là nó!
Đế Huyền Sát vui mừng kêu lên. Hỗn độn? Chung Sơn tập trung nhìn. Năng lượng hỗn độn này ngày càng nhiều, dần dần, che lấp cả trời đất. Trong nháy mắt đã phủ đầy không trung Thần châu. Bầu trời hỗn độn vô cùng, bị che khuất tối đen lại.
Trước có mây đỏ, giờ lại biến thành màu xám xịt, mọi người đều hiểu sắp có việc đại sự trong trời đất, đều quỳ xuống bái lạy.
Cổ Thần Thông nhìn cảnh tượng hỗn độn này, không chút chần chừ, cầm Khai Thiên phủ hướng về phía hỗn độn xám xịt ấy chém.
Cùng với tiếng hét lớn vang động trời đất, Khai Thiên phủ to lớn chém qua, bốn phía không gian đều bị phá tan, bên trong hắc động, Một búa của Cổ Thần Thông hung hăng chém về phía năng lượng hỗn độn xám xịt.
Mạnh quá, một búa giơ lên, mạnh tới mức phá nát không gian hai bên Cổ Thần Thông, nhát búa ấy va chạm mạnh với năng lượng hỗn độn, khí thế cuồn cuộn chưa bị phá tan, điên cuồng hướng xuống phía dưới, thổi khắp bốn phương tám hướng.
Có thể nói, trong nháy mắt, toàn bộ Thần châu đại địa gió lớn điên cuồng nổi lên, cả thiên hạ, mà bên ngoài chỗ gần nhất Thái Cổ thánh đô, rất nhiều người vây quanh xem cũng bị gió thổi cuốn đi.
Những kẻ tu luyện hùng mạnh kia, dưới trận cuồng phong cực lớn này, không ngờ không thể đứng vững bước chân.
Không gian khôi phục rất nhanh, cực kỳ nhanh, không gian bên cạnh Cổ Thần Thông khôi phục, lộ ra bóng dáng Cổ Thần Thông.
Một búa, một búa mạnh mẽ như thế chém vào phía trên năng lượng hỗn độn, không ngờ chỉ chém thành một lỗ hổng mà thôi, chiều sâu cũng chỉ có trăm mét, thông qua cái rãnh sâu ấy, có thể thấy được, năng lượng hỗn độn ấy rất dày, cực kỳ dày, không bị chặt. Nhát búa mạnh mẽ ấy không ngờ lại không thể chém qua được?
Cổ Thần Thông rút nhát búa ra, chuẩn bị chém thêm lần nữa., nhưng, trong nháy mắt nhát búa ấy, lại hiện ra, bỗng nhiên, từ hai bên bay ra năng lượng hỗn độn, phủ lên lỗ hổng lúc trước. Cái này? Cổ Thần Thông với nhát búa mạnh mẽ ấy, không ngờ lại không phát huy tác dụng? Còn muốn tấn công một lần nữa?
Những người vây quanh xem đều xôn xao một trận, đây, đây là cái gì vậy? Nhát búa hùng mạnh như vậy, không ngờ lại chỉ mở một lỗ hổng nhỏ như thế này? Hơn nữa còn khôi phục trong nháy mắt? Sự chênh lệch này cũng lớn quá!
Ở độ sâu trăm, mét, bình thường xem ra đã rất sâu rồi, nhưng đối mặt với cái rìu lớn cả ngàn trượng của Cổ Thần Thông đó, Lỗ hổng này chỉ nhập vào một phần nhát dao mà thôi.
Uy lực của nhát búa vừa rồi, có thể tưởng tượng, trận cuồng phong thổi vào toàn bộ Thần châu đại địa, có thể nói một búa chấn động rung trời. Nhưng đến cuối cùng hiệu quả lại kém như thế này? Không, là không có chút hiệu quả nào, tất cả đều đã khôi phục rồi.
Cổ Thần Thông không có nhát búa thứ hai, lạnh lùng nhìn lỗ hổng đó đang phục hồi như cũ, hít vào một hơi thật sâu, biết rằng Khai Thiên lập địa không phải chuyện dễ dàng như vậy. Lật tay ra, trong tay Cổ Thần Thông bỗng nhiên xuất hiện một vật, thánh chỉ?
Không, đó không chỉ là thánh chỉ, mà là thánh chỉ của Đại La thiên triều nói một cách tương đối, giống như Phong thần bảng đại hào hoàng triều.
Cổ Thần Thông vung tay lên, thánh chỉ đột nhiên mở ra rồi hóa thành một tòa lớn mầu vàng, phóng ra hàng tỉ ánh sáng vàng, phía trên bức thánh chỉ khổng lồ ấy có khắc tên quan văn võ Đại La thiên triều, tất cả bài vị của họ. Phía bắc có hai chữ lớn: “ thần sách”
Thần sách lấp lánh hàng tỉ ánh sáng vàng, phía trên có một chỗ, Thiên triều ngự tỳ nhẹ nhàng đặt vào trong đó. Lập tức, hàng tỉ ánh sáng vàng chợt tắt hóa thành ánh sáng trắng dịu, chiếu vào năng lượng hỗn đột trước mắt. Cổ Thần Thông chờ đợi, Khai Thiên phủ lại một nhát búa dội vào phía năng lượng hỗn độn.
- Oành!!!
Giống như lúc trước, uy lực đáng sợ của nhát búa ấy, phá tan không gian một phương, khí thế điên cuồng thổi khắp các hướng Thần châu.
Lỗ hổng chỉ còn lại hơn trăm mét, tuy nhiên năng lượng hỗn độn này lại không chuyển động, bị ánh sáng trắng phía trên thần sắc chiếu rọi, trở nên đông cứng lại, không thể chuyển động được.
Thành? Cổ Thần Thông trong lòng vui vẻ, lại hung hăng giáng một nhát búa
- Bổ, bổ, bổ!
Cổ Thần Thông hóa thân thành ngu công, hết lần này đến lần khác, hung hăng giáng xuống không biết mệt mỏi, Thần châu đại địa không ngừng nổi lên các trận cuồng phong. Nhát búa vang vọng khắp không gian mênh mông.
Suốt hai canh giờ, Cổ Thần Thông không ngừng giáng các nhát búa, lỗ hổng phía trên năng lượng hỗn độn cũng bị giáng các nhát búa, trên mặt Cổ Thần Thông càng ngày càng đỏ, giống như khí huyết cuồn cuộn.
- Sao lại thế này?
Chung Sơn hỏi Đế Huyền Sát.
Năng lượng hỗn độn quá mạnh, Cổ Thần Thông mạnh như thế, lực phản chấn cũng là cực kỳ lớn, một lần hai lần không có vấn đề gì, giờ đã là bẩy hai canh giờ trôi qua, sự tích lũy của lực phản chấn có thể làm cho Cổ Thần Thông bị nội thương.
Đế Huyền Sát nhíu mày nói.
- Vậy phải làm sao bây giờ?
Cổ Thiên U lo lắng hỏi
- Nhanh lên, bây giờ mỗi nhát búa làm cho lỗ hổng sâu thêm gấp năm lần, cần phải tránh sang bên cạnh, chờ đợi chính là Hồng Mông tử bích.
Đế Huyền Sát nói.
- Sau trận hỗn độn, còn có một tầng Hồng mông vách tường?
Chung Sơn hỏi.
- Đúng, nhát búa cuối cùng, chắc chắn là sẽ có rất nhiều Hồng mông tử khí? Nếu có cơ duyên, sẽ cố gắng thu nhận, sẽ có lợi lớn
Đế Huyền Sát nói
- Hồng mông tử khí?
Vậy cái năng lượng hỗn độn ấy có thể thu thập được không?
Chung Sơn lập tức hỏi.
Nhìn Chung Sơn một cách ngạc nhiên, Đế Huyền Sát lắc đầu nói:
- Năng lượng hỗn độn thuộc về một loại ô năng, thu thập không chỉ không có lợi mà còn gây hại rất lớn!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...