-Hạo Mỹ Lệ và Tây Độc Hoàng đưa cho vạn năm Long Châu, Chung Sơn cẩn thận dò xét trong tay. Long Châu, là một khỏa tinh hoa chi châu trong cơ thể Long tộc tu luyện, kết tinh của thiên địa tinh hoa qua bao nhiêu tuế nguyệt. Càng lâu, tinh hoa trong Long Châu càng nhiều, Long Châu vạn năm, có thể nói là Long Châu trân quý nhất thiên hạ rồi.
Long Châu có thể luyện chê pháp bảo, cũng có thể hấp thu, giống như Đại Vũ đế quốc ngày xưa, lúc Dịch Diễn mời ăn cơm, Chung Sơn đóng gói mang Long Châu về.
Chỉ là khỏa Long Châu này không thể so với loại tầm thường, loại chỉ có chút ít thiên địa tinh hoa kia, Chung Sơn tự nhiên có thể nuốt, nhưng vạn năm Long Châu này, tinh hoa bên trong cực kỳ khủng bố, nếu trực tiếp hấp thu, năng lượng tuôn ra ầm ầm, mình cũng cách cái chết không xa. Cho dù nhân vật giống như Tây Độc Hoàng, Hoàng Cực cảnh đỉnh phong, cũng không dám hấp thu. Nhưng Chung Sơn cũng không đợi được. Tuyên bố bế quan, bắt đầu luyện hóa vạn năm Long Châu. Tất cả đều là tinh hoa, nguyên thần khẽ động, đưa vào miệng Bát Cực Thiên Vĩ.
Uồm, bị Bát Cực Thiên Vì một ngụm nuốt chửng. Năng lượng khủng bố từ Đông Phương điện dâng lên. Bên ngoài điện. Chúng tướng mang theo vẻ sùng bái nhìn nhìn.
- Tu vị của đại soái lại vừa gia tăng rồi.
Lâm Khiếu vô cùng cảm thán nói.
- Đúng vậy!
Thi tiên sinh lộ ra một tia tươi cười có vẻ hiếu rõ. Trong mắt tràn đầy vẻ chờ mong. Trong điện truyền ra một tiếng Long khiếu.
Chung Sơn cường thế rống to một tiếng.
- Ầm ầm.
Đông Phương điện ầm ầm nổ tung, vô số lôi điện dâng lên.
Bụi mù tán đi, Chung Sơn phủi phủi bụi đất, đi ra ngoài. Hợp Thế kỳ đệ nhị trọng? Quả nhiên không hổ là Long Châu vạn năm.
Chung Sơn biết rõ, càng về sau, đột phá càng khó, nhưng vạn năm Long châu này sau khi bị Bát Cực Thiên Vĩ hấp thu đại bộ phận, lưu lại một ít năng lượng cho mình, cũng đột phá được, Chung Sơn suy nghĩ, có phải nên dành thời gian, kiếm thêm ít Long Châu vạn năm hay không?
- Trọng kiến Đông Phương điện!
Chung Sơn đối với những ánh mắt đang trợn trừng bên ngoài thản nhiên nói ra.
- Vâng!
Liễu Vô Song mang theo bộ dáng quái dị lập tức gật gật đầu.
Cực Nhạc Tịnh Thổ!
Quá khứ Di Đã Phật, Hiện tại Quy Nguyên Phật, Vị Lai Kim Thiền Phật, ba tôn Phật đà ngồi cùng một chỗ, Phiêu Hương Bồ Tát trước mặt hướng về ba tôn Phật đà bẩm báo gì đó. Thỉnh thoảng còn nhìn Quy Nguyên Phật.
Di Đà Phật và Kim Thiền Phật cũng cổ quái nhìn nhìn Quy Nguyên Phật.
Quy Nguyên Phật, thực lực đệ nhất Cực Nhạc Tịnh Thổ, hàm dường cũng là đệ nhất, giờ phút này dù cho Quy Nguyên Phật hàm dường rất cao, cũng dường như hóa thành hư ảo. Trên mặt một hồi xanh, một hồi trắng, biến sắc cực nhanh, đặc sắc tuyệt luân.
- Bẩm Phật Đà, tin tức truyền đến chính là như vậy, lúc trước Thiên Linh Nhi là nghĩ ngài mời Chung Sơn ăn một bữa cơm.
Phiêu Hương Bồ Tát mang theo vẻ vô cùng bình tình nói ra. Phiêu Hương Bồ Tát không nói không sao, vừa nói xong, mặt Quy Nguyên Phật lập tức đỏ lên.
- Vô Lượng Thọ Phật!
Kim Thiền Phật và Di Đã Phật đều niệm một tiếng Phật hiệu. Tiếp theo nhìn về phía Quỵ Nguyên Phật vẻ mặt đầy bi kịch.
- Quy Nguyên, ngươi không nên quá chú ý, Bế khẩu bất động thiền bị phá coi như thôi, tên Chung Sơn này yêu nghiệt vô cùng, Đại Tịch Diệt thịnh hội lần trước, ta không có ý định để cho hắn rời đi, nhưng hắn vẫn bình yên thoát được.
Kim Thiền Phật lập tức an ủi.
- Đúng vậy, Kim Thiền nói rất đúng, không chỉ Chung Sơn yêu nghiệt, người bên cạnh hắn cũng phi thường yêu nghiệt, lần này là vợ hắn, lần trước lúc ta để Phiêu Hương bắt hắn, cũng là như thế, người bên cạnh hắn, lại có năng lực đi xuống hoàng tuyền, Phiêu Hương cũng phải ăn quả đắng, hiểu rất rõ.
- Di Đã Phật cũng an ủi.
- Phật Đà, lần trước ta bị vây hơn mười ngày, Chung Sơn này quá tà môn rồi, nếu bần ni gặp lại, nhất định đem bắt giết, báo mấy lần đại thù nhục nhã.
- Phiêu Hương Bồ Tát trên mặt lộ ra một tia hung lệ nói. Quỵ Nguyên Phật cũng không nói cái gì, chỉ gật gật đầu, phất phất tay, mọi người liền ly khai hết.
- Nội tâm ủy khuất, chỉ có một mình Quy Nguyên Phật tự hiểu được, Bế khẩu bất động thiền, mình đã tu tập sần 5000 năm, 5000 năm tu tập nhất pháp. lập tức thành công rồi, cuối cùng lại bị phá vì thỉnh ăn một bữa cơm. Nghẹn khuất trong đó, không phải thường nhân có thể hiểu được. 5000 năm, 5000 năm ah! ông trời ơi? Quy Nguyên Phật ngửa mặt lên trời, bất giác có một giọt nước mắt rơi xuống.
- Hai năm sau, Đại La thiên triều!
- Một ngày. Cổ Thần Thông bỗng nhiên chiếu cáo thiên hạ một tờ hịch thảo phạt. « Thế hệ Cổ Thần Thông thảo phạt Cực Nhạc Tịnh Thổ »
- Thế hệ Cổ Thần Thông thảo phạt Cực Nhạc Tịnh Thổ? Một bài hịch nói hết những thù hận giữa Đại La thiên triều và Cực Nhạc Tịnh Thổ, sau khi đọc hết bài hịch, nhiệt huyết khắp thiên hạ. Bắt đầu từ Thái Cổ thánh đô, dân chúng lập tức sôi trào. Đại La thiên triều thào phạt Cực Nhạc Tịnh Thổ? Một bài hịch dâng sóng vạn trượng. Đại La thiên triều vừa mới đem tất cả đế quốc phản loạn bốn phía tiêu diệt, lúc này, uy vọng đang dâng cao, đột nhiên, mũi giáo lại chỉ về Cực Nhạc Tịnh Thổ?
- Cực Nhạc Tịnh Thổ, một trong Tứ đại thánh địa, không, gần ngàn năm nay. đã thoáng áp chế Tam đại thánh địa khác, hưng thịnh vô địch. Cường thế vô cùng. Đại La thiên triều này cùng với Cực Nhạc Tịnh Thổ đánh nhau sao?
- Từ bên trong hịch văn, không khó nhìn ra, lần này Đại La thiên triều hạ quyết tâm rồi, không phải ngươi chết chính là ta tử. Lập tức, vô số người kinh ngạc, hóa đá tại chỗ.
- Thiên triều cùng thánh địa đánh nhau, đây chính là thiên cổ kỳ văn, ngàn năm không gặp, không, vạn năm khó gặp ah. Trước kia khi thu thập mấy cái đế quốc chung quanh, mọi người còn không có rung động như vậy, bây giờ nhìn đến bài hịch văn này đều bị choáng đầu luôn. Hai cái hệ thống tu hành bất đồng, sao có cừu hận lớn như vậy? Cổ Thần Thông thảo phạt Cực Nhạc Tịnh Thổ? Một tờ hịch văn, chiểu cáo thiên hạ, dùng tốc độ khủng bố, phát tán ra bốn phương tám hướng. Cơ hồ cùng một thời gian, Đại Ly thiên triều cũng sinh ra sự tình kinh thiên, cũng là một quyển hịch văn. "Niết Phàm Trần thảo phạt Cực Nhạc Tịnh Thổ", ở Đại Ly thiên triều, cũng nhấc lên cơn sóng gió động trời, Đại Ly thiên triều cùng với Cực Nhạc Tịnh Thổ đánh nhau sao? Hịch văn chiêu cáo thiên hạ, quân đội cũng hướng về Cực Nhạc Tịnh Thổ.
- Đương nhiên, dân chúng Đại Ly thiên triều còn chưa rõ ràng, lúc này Đại La thiên triều cùng có một quyển hịch văn chiêu cáo thiên hạ, không bao lâu sau, sẽ truyền ra tứ phương. Hai quyển hịch văn, dấy lên sóng gió ngất trời. Hai quyển hịch văn? Là ba quyển hịch văn. Còn có "Doanh thảo phạt Cực Nhạc Tịnh Thổ"
- Quyển hịch văn thứ ba phi thường đột ngột, là ở khắp năm đế quốc trung tâm Thần Châu đại địa truyền ra. Năm đế quốc đồng thời truyền ra quyển hịch thảo phạt này, phi thường chắc chắn, phi thường kiên quyết.
- Doanh? Dân chúng năm đế quốc này đều vô cùng nghi hoặc, gì là Doanh? Hay ngũ đại đế quốc đồng thời viết ra? Đại đế năm triều? Rõ ràng không phải. Hơn nữa cũng không thể cùng một thời gian như thế chứ.
- Dân chúng có chút khó hiếu, lại không thể tin được, không phải ngũ đại đế quốc đồng thời thằn phục một người tên là Doanh chứ? Làm sao có thể? Bất kể như thế nào, ba quyển hịch văn, chính thức đại biểu ba cường giả mạnh nhất chính thức tuyên chiến với Cực Nhạc Tịnh Thổ rồi.
- Ba quyển hịch văn, thanh thế to lớn, dùng tốc độ điên cuồng, truyền khắp Thần Châu đại địa. Phát tán ra khắp bốn phương tám hướng.
-
- La Hán của Cực Nhạc Tịnh Thổ lịch làm ở bên ngoài, nhao nhao mang theo một phần hịch văn, đi về Cực Nhạc Tịnh Thổ, bẩm báo với Phật đà của bọn hắn, bẩm báo cái tin tức khiếp sợ thiên hạ này.
- Trong Cực Nhạc Tịnh Thổ.
- Ba tôn Phật đà lại họp lần nữa.
- Đứng trước mặt là một đám La Hán và Bồ Tát!
- Cổ Thần Thông? Niết Phàm Trần? Doanh?
- Di Đà Phật kinh ngạc nói.
- Đại La thiên triều, Đại Ly thiên triều, Đại Tần thiên triều?
Quy Nguyên Phật nặng nê noi.
- Bọn hắn dám động thủ! Kim Thiền Phật chau mày nói.
^ - Thông báo tất cả Bồ Tát, La Hán của Cực Nhạc Tịnh Thổ đã ra ngoài lập tức trở về. Thông báo tất cả Minh Tông, Minh Triều nhanh chóng tề tụ tại Cực Nhạc Tịnh Thổ. Chống cự kẻ thù bên ngoài!
Quy Nguyên Phật hạ lệnh.
- Vâng!
Chúng Bồ Tát, La Hán lập tức đáp. Hiên nhiên, ai cũng biết tình thế nghiêm trọng rồi.
Hai đại thiên triều, không, còn có tên Doanh kia nữa. dường như cùng là thiên triều, cùng vây công Cực Nhạc Tịnh Thổ?
Lập tức, tin tức nhanh chóng truyền ra bốn phương tám hướng, tất cả thực lực và thế lực của Cực Nhạc Tịnh Thổ, toàn bộ tề tụ về Cực Nhạc Tịnh Thổ, chống cự Tam đại thiên triều vây công.
Đại La thiên triều, Đông Phương phủ! Chung Sơn một thân nhung giáp, nhìn về phía chúng tướng trước mặt.
- Vô Ngân, điểm binh tướng, Giờ Mão ngày mai chính thức xuất phát!
Chung Sơn hạ lệnh.
- Vâng!
Thủy Vô Ngân lập tức đáp.
- Chúng tướng chuẩn bị, xuất binh tới Cực Nhạc Tịnh Thổ! Chung Sơn nói.
-Rõ!
Chúng tướng dạ ran một tiếng.
Tiếp theo, nhanh chóng đi ra bố trí quân đội, chuẩn bị khai chiến. Khi đại bộ phận người đi rồi, Lâm Khiếu mới có chút nghi ngờ nói:
- Đại soái, vì sao hiện tại đã chiếu cáo thiên hạ? Đây không phải để cho Cực Nhạc Tịnh Thổ phòng bị sao?
- Nguyên nhân có hai, thứ nhất, là vì nghịch chuyên Thiên Cơ, xuất quân cần có cớ, Cực Nhạc Tịnh Thổ có công đức, thiên triều lại có khí vận, cả hai chiến tranh xuất lực đều không tốt, bởi vậy cần tạo ra cái cớ, nghịch chuyển Thiên Cơ, sau khi đánh bại Cực Nhạc Tịnh Thổ, Thiên Địa sẽ ban cho vô lượng khí vận. Thứ hai, là thánh thượng cố ý làm vậy, chính là muốn Cực Nhạc Tịnh Thố triệu hồi tất cả mọi người, thánh thượng cần không chỉ là diệt Cực Nhạc Tịnh Thổ, mà trọng yếu hơn là đem Cực Nhạc Tịnh Thổ chém tận giết tuyệt!
Chung Sơn hai mắt sáng ngời hữu thần nói.
- Chém tận giết tuyệt? Mọi người một hồi kinh ngạc,
- Cừu hận lớn như vậy?
- Cừu chỉ là vì ngày đó!
Chung Sơn nói ra.
Cừu chỉ vì ngày đó? Đây là nói Cổ Thần Thông muốn xóa đi một phần nộ khí cuối cùng, sau đó mới đối mặt Thiên Uy? Mọi người đều ra vẻ hiếu rò. Đồng thời trong nội tâm cũng là một hồi kinh hãi.
- Báo, khởi băm đại soái, bên ngoài phủ, Thủy Kính đại nhân cầu kiến!
Một gã thông báo tiến vào đại điện nói.
Thủy Kính? Thủy Kính tiên sinh?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...