Trường Sinh Bất Tử

Thiên Linh Nhi đã từng là công chúa cao quý, có lẽ Quy Nguyên Phật không biết, Quy Nguyên Phật mỗi ngày đều tiềm tu. Nào có công phu chú ý những hoàng đế công chúa kia là cái dạng gì nữa chứ?

Bởi vậy, lập tức bị mệnh cách của Thiên Linh Nhi hù dọa rồi, trong mắt kinh nghi bất định!

- Kính mời Chung Sơn theo chúng ta hồi lại Cực Nhạc Tịnh Thổ! Phiêu Hương Bồ Tát lạnh lùng nói.

- Lúc nào đến phiên ngươi ngắt lời rồi hả?

Huyền Nguyên trừng hai mắt.

Lập tức, mệnh cách chi tức của Huyền Nguyên cũng toàn bộ tán ra. Phiêu Hương Bồ Tát lập tức cảm thấy một loại sợ hãi trong nội tâm. Trên mặt lộ ra một tia thống khổ. Truyện

Quy Nguyên Phật đà nhìn thoáng qua Huyền Nguyên, vung tay lên với Phiêu Hương Bồ Tát, ý bảo nàng không nên nói! Phiêu Hương Bồ Tát lập tức ngậm miệng không nói.

Chung Sơn lạnh lùng nhìn nhìn. Khi Quy Nguyên Phật nhìn về phía Chung Sơn, đồng dạng cũng đề phòng Thiên Linh Nhi.

Lại nói tiếp, Quy Nguyên Phật đà có thể trở thành đệ nhất Phật đà Cực Nhạc Tịnh Thổ, phần tu vị này chắc chắn vô cùng cường hãn! Mặc dù Huyền Nguyên phóng xuất ra mệnh tức của mình. Hắn cũng là Thiên Cực cảnh cường giả, nhưng Quy Nguyên Phật vẫn không sợ cho hắn, thậm chí, Quy Nguyên Phật đà dám khẳng định nếu như chính mình cường ép mang đi một người trước mặt Huyền Nguyên, cũng có tỷ lệ thành công rất lớn đấy.

Duy nhất kiêng kị, ngược lại là nữ tử không biết kia.

Nữ tử có thế bỏ qua mệnh tức của mình, mình áp bách mệnh tức, ngược lại lại bị bắn ngược về, làm sao có thể? Nàng đến cùng là người nào?

Mệnh cách mạnh hơn so với mình? Trừ phi tiên nhân, tiên nhân? Tiên nhân căn bản không có khả năng tới thế giới này.

Không rõ Thiên Linh Nhi là thần thánh phương nào. Vậy thì thăm dò.

Chỉ thấy Quy Nguyên Phật đà duỗi ra ngón trỏ tay phải. Một cỗ khí tức khổng lồ phóng thích ra. Trong mắt có một cỗ khí thế coi thường muôn dân trăm họ.

Chứng kiến thủ thế của Quy Nguyên Phật, trong mắt Huyền Nguyên phát lạnh, một con tức giận từ trong hai mắt lóe ra. Hiên nhiên, Huyền Nguyên nhận ra ý tứ của Quy Nguyên Phật Đà.

Chứng kiến thủ thế này, Chung Sơn còn chưa hiểu có ý tứ gì, Thiên Linh Nhi lại bỗng nhiên lộ ra biểu lộ kinh ngạc. Bỗng nhiên duỗi bàn tay phải ra, đẩy về phía trước.

Chứng kiến Thiên Linh Nhi đáp lại, Huyền Nguyên đứng một bên có chút kinh ngạc! Mà Quy Nguyên Phật đà đối diện hít một hơi thật sâu, thu hồi một ngón tay kia. Trong mắt hiện lên một tia ngưng trọng. Tiếp đó, đem tay phải đặt ngang ở phần bụng. Hơi nâng lên, nâng đến lồng ngực. Ánh mắt lộ ra một vẻ tự tin. Dường như đang tranh phong, nhìn về phía Thiên Linh Nhi.

Huyền Nguyên lạnh lùng nhìn, hít một hơi. Ngược lại nhìn về phía Thiên Linh Nhi.

Thiên Linh Nhi chứng kiến động tác của Quy Nguyên Phật, có chút kinh ngạc. Lắc đầu, vươn hai tay ra, mười ngón chỉ xuống đất.

Hiện tại tất cả mọi người nhìn thủ thế của Thiên Linh Nhi và Quy Nguyên Phật đà đều mê hoặc rồi! Có thể xem hiểu, có lẽ chỉ có một mình Huyền Nguyên, trong mắt Huyền Nguyên càng ngày càng ngưng trọng, tiếp đó liền cười lạnh nhìn về phía Quy Nguyên Phật.

Quy Nguyên Phật chứng kiến Thiên Linh Nhi lắc đầu, lại duỗi ra mười ngón tay, lông mày nhíu lại, càng ngày càng kinh ngạc, càng ngày càng ngưng trọng. Tiếp theo, chắp tay trước ngực, chân phải nâng lên, đạp mạnh xuống đất.


Ầm

Phía dưới đại địa lập tức xuất hiện một cỗ gợn sóng, bắn ra đại lượng đất đá. Quy Nguyên Phật làm xong, vẻ mặt đầy hàn khí nhìn về phía Thiên Linh Nhi.

Thiên Linh Nhi chứng kiến động tác của Quy Nguyên Phật, lập tức lộ ra một nụ cười khinh miệt, trong tay hơi động, một đóa mây nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay Thiên Linh Nhi. Tiếp đó nhìn lên bầu trời!

Nhìn thấy động tác của Thiên Linh Nhi, Huyền Nguyên bên cạnh lập tức lộ ra thần sắc kinh nghi bất định. Dường như phi thường nghi hoặc.

Quy Nguyên Phật đối diện giống như biết được tin tức vô hình kinh hãi. Tay bị dọa cho run lên. Hiên nhiên bị động tác của Thiên Linh Nhi chấn kinh rồi.

Hít mấy hơi thật sâu, trong mắt càng không tin chỉ một ngón tay vào đám mây trong lòng bàn tay Thiên Linh Nhi.

Thiên Linh Nhi đem đám mây ném xuống dưới chân mình, cả người đứng trên mây trắng đó.

Quy Nguyên Phật hai mắt trừng lên. Giống như không chịu tin tưởng, thế nhưng cuối cùng dường như vô cùng bất đắc dĩ, chắp tay trước ngực, hít sâu mấy hơi cung kính thi lễ.

Mệnh tức áp bách lúc trước, lập tức bị thu vào. Giống như không dám ở trước mặt Thiên Linh Nhi làm càn vậy.

- Xin hỏi các hạ họ ai?

Quy Nguyên Phật rốt cục nhịn không được mở miệng.

Vừa mở miệng, liền có ý nghĩa là Bế khẩu bất động thiền của Quy Nguyên Phật bị phá! Mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng vẫn là không nhịn được phải hỏi. Phiêu Hương Bồ Tát bên cạnh trong mắt tràn đầy kinh hoàng, phá? Làm sao có thể, nữ tử đối diện phá Bế khấu bất động thiền của Phật Đà?

- Ta họ Thiên, các ngươi đi nhanh đi!

Thiên Linh Nhi ra vẻ không nhịn được nói.

Chỉ chớp mắt, Quy Nguyên Phật đà và Phiêu Hương Bồ Tát lập tức biến mất ngay tại chỗ. Đã đi khỏi đó.

Lúc này. Huyền Nguyên mới vô cùng kinh hãi, vô cùng nghi hoặc nhìn về phía Thiên Linh Nhi. Trong mắt cũng là một hồi kinh nghi bất định.

- Lời Linh Nhi công chúa vừa mới nói, đều là thật? Huyền Nguyên kinh nghi bất định nói, hơn nữa nhìn Thi tiên sinh bên cạnh.

- Cái gì sự thật? Cự tuyệt tên đại đầu trọc kia sao? Đương nhiên.

Thiên Linh Nhi lập tức nói.

- Cự tuyệt? Cự tuyệt gì?

Huyền Nguyên nghi hoặc.


Thiên Linh Nhi cùng nghi hoặc nhìn về phía Huyền Nguyên. Người này làm sao vậy? Chung Sơn dường như như ý thức được cái gì, nhìn về phía Huyền Nguyên nói:

- Không biết vừa rồi Quy Nguyên Phật bí hiếm là ý gì?"

Huyền Nguyên thoáng điều tiết cảm xúc, nhìn Chung Sơn nói:

- Vừa rồi Quy Nguyên Phật đà chỉ ngón tay, là ở khoe khoang "Thiên hạ địa hạ, duy ngã độc tôn". (Dưới sầm trời này, duy ta độc tôn)

Linh Nhi công chúa duỗi ra năm ngón tay ý là "Thiên nhân ngu suy, tảo vãn yếu tử".

(Người có ngũ suy, sớm muộn gì cũng phải chết)

Quy Nguyên Phật đặt chưởng ở trước mặt hơi nâng lên ý:"Mệnh cách đề thăng, tiên mệnh trường sinh".

(Mệnh cách tăng lên, tiên mệnh trường sinh)

Linh Nhi công chúa duỗi ra mười ngón, lắc đầu ý là:"Thập diện vi công, bất đắc hảo tử". (Mười mặt tấn công, không được chết tử tế)

Quy Nguyên Phật một cước đạp đất "Cực Nhạc Tịnh Thổ, thùy cảm phóng trứ" (Cực Nhạc Tịnh Thố, gì dám làm càn)

Linh Nhi công chúa lật tay xuất ra một đám mây nhô, nhìn lên trời ý: "Vân siếp chi gian, tòng lai thượng thiên".

(Một đám mây nhỏ, từ phía trên tới)

Quy Nguyên Phật không dám xác định chỉ chỉ đám mây nhỏ kia, sợ hiểu sai ý, Linh Nhi công chúa càng biểu đạt hình tượng rõ ràng. Đem mây dẫm nát dưới chân, tỏ vẻ đến từ thượng thiên. Thì ra là thượng giới.

Thiên Linh Nhi bên cạnh há miệng ngạc nhiên. Có vẻ không thể tưởng tượng nổi, có thế hiểu như vậy sao?

- Ta vừa rồi thấy mệnh cách Linh Nhi công chúa kỳ lạ, dường như tiên mệnh, chẳng lẽ thật sự đến từ thượng giới?

Huyền Nguyên vẻ mặt không xác định hỏi.

Chung Sơn xem biểu lộ của Thiên Linh Nhi, đã biết khẳng định là một đại ô long (kiểu như hắc mã gặp may).

Nhìn nhìn Thiên Linh Nhi, thoáng kỳ quái nói:

- Linh Nhi. Nói xem, vừa rồi có chuyện gì xảy ra? Hắn hỏi ngươi cái gì, ngươi đáp như thế nào?

- Ân, lúc trước không phải nói muốn thỉnh ngươi tới Cực Nhạc Tịnh Thổ sao? Thiên Linh Nhi hỏi.


- Đúng vậy. Phiêu Hương Bồ Tát kia đã nói vậy! Chung Sơn gật gật đầu.

- Ta đã nghĩ đại đầu trọc mời ngươi đi làm gì đó? về sau, đại đầu trọc duỗi ra một ngón tay, hắn nói "Thỉnh ngươi ăn một bữa cơm"

Thiên Linh Nhi nói.

- Mời ta ăn một bữa cơm?

Chung Sơn trên mặt lộ ra thần sắc kỳ quái.

Huyền Nguyên càng là bộ dạng há hốc mồm. Mời ăn một bữa cơm? Bọn người Chích Hỏa, Thanh Hồng nỡ nụ cười.

- Đúng vậy, ta thò tay đẩy, phi thường rõ ràng nói cho đại đầu trọc, chúng ta không đi!

Thiên Linh Nhi tiếp tục nói.

Ngâm lại theo như lời Huyên Nguyên "Thiên nhân ngũ suy." thân sắc Chung Sơn càng

thêm cổ quái. Thanh Hồng ở phía sau thân thể run rẩy cố nhịn không cười ra tiếng. Huyền Nguyên thì trên trán xuất hiện một tia mồ hôi lạnh.

- Đại đầu trọc đặt tay ở trước ngực khoa tay múa chân, chậm rãi nâng lên, giống như một cái chén, vậy khăng định là nói "Vậy thì đi Cực Nhạc Tịnh Thố uống chén cháo đi"

Thiên Linh Nhi nói ra.

- Mời ta ăn cháo?

Chung Sơn thần sắc càng mất tự nhiên.

- Đúng vậy, ta duỗi hai tay ra, là nói cho hắn biết "Cơm cũng không muốn đi ăn, làm sao còn có thể đi húp cháo?

Thiên Linh Nhi lộ ra một bộ dáng đương nhiên như thế.

Lúc này. Thanh Hồng và Chích Hỏa đằng sau rốt cục không nhịn được. Cười ra tiếng. Huyền Nguyên không thể tin nhìn nhìn Thiên Linh Nhi, hành động như vậy là húp cháo?

- Về sau thì sao? Quy Nguyên Phật chân đạp đất, làm tung đất đá lên, là ý gì?

Chung Sơn hỏi.

- Nga, đại đầu trọc nói "Không ăn cái gì, không có sức đi đường"

Thiên Linh Nhi nói.

Lúc này, Lâm Khiếu cũng không nhịn được nữa rồi, bất giác nở nụ cười. Mà Thi tiên sinh cũng là lộ ra vẻ tươi cười khó thấy.

Huyền Nguyên như tượng điêu khắc trợn trừng mắt nhìn Thiên Linh Nhi, không ăn cơm không có sức đi đường?

- Sau đó thì sao?

Chung Sơn lại lần nữa hỏi.


- Sau đó ta xuất ra một đám mây, nói cho hắn biết "Ta mới không cần đi, chúng ta bay trên trời."

Thiên Linh Nhi lộ ra một tia khinh thường nói.

- Về sau, đại đầu trọc còn không tin, chỉ vào đám mây trong tay ta, ngại vẫn còn nhỏ. Hắn chê vậy, ta liền đem đám phóng lớn, đặt ở dưới chân, ta cho hắn xem đế bỏ đi ý niệm mời chúng ta ăn cơm trong đầu hắn.

Thiên Linh Nhi nói ra.

- Ai ôi!!!, không được, không được!

Thanh Hồng ôm bụng cười đến sắp không thở nổi. Chích Hỏa cũng không ngừng lau nước mắt, muốn chết ah!

- Ha ha ha ha ha!

Lâm Khiếu rốt cục không nhịn được cười ha hả.

Thi tiên sinh cười lắc đầu, một bộ không thể tưởng được, thần sắc không thể ngờ được, ô long này quá lớn rồi. Vô lượng thọ Phật kia, lão già ngươi tự cầu phúc đi.

Huyền Nguyên mới đầu há hốc mồm đến ngốc trệ, lại đến đơ như tượng gỗ điêu khắc, sau lại không thể tưởng tượng nổi, rốt cục cũng tỉnh lại, có loại xúc động ngửa mặt lên trời thét dài, Quy Nguyên Phật ơi Quy Nguyên Phật, ngươi cũng có hôm nay.

- Có phải ta nói không tốt hay không?

Thiên Linh Nhi nhìn về phía Chung Sơn hỏi.

Chung Sơn hiện tại trong lòng đã sướng ngất trời. Quy Nguyên Phật gặp được Thiên Linh Nhi quả nhiên sụp đổ tám kiếp tu hành. Nêu không phải muốn bảo trì uy nghiêm ở trước mặt thuộc hạ. Hiện tại hận không thế thét dài vài tiếng để phát tiết khoái cảm trong lòng.

- Ngươi quả nhiên là phúc tinh của ta.

Chung Sơn cầm tay Thiên Linh Nhi nói.

Bắt đầu từ lần thứ nhất gặp được Thiên Linh Nhi, chỉ cần Thiên Linh Nhi ở bên cạnh, luôn có kinh hỉ không ngờ được, mang Thiên Linh Nhi du lịch ở Thiên Lang đảo một thời gian. Tuy có nguy hiểm, nhưng lại có kỳ ngộ liên tục ah, hiện tại cũng thế, một Phật đà cường đại như vậy, lại bị Thiên Linh Nhi quơ tay chỉ trô giải quyết?

- Đâu chỉ là phúc tinh, ta nghe nói, Quy Nguyên Phật đà tu hành Bế khẩu bất động thiền, là một chiêu thức uy lực cực lớn, lại bị Linh Nhi phá, ta thấy, nếu Quy Nguyên Phật biết rõ, khẳng định tức đến thổ huyết.

Thanh Hồng lập tức cười nói.

- Đúng vậy, Bế khẩu bất động thiền, đích thật là một trong số ít chiêu thức cường đại của Cực Nhạc Tịnh Thổ, không thể ngờ được hôm nay lại bị phá, thiên ý ah!

Huyền Nguyên mang theo một cỗ thần sắc không thể tưởng tượng nổi lắc đầu.

- Đại soái, muốn truyền đi hay không, trả thù Quy Nguyên Phật Đà?

Lâm Khiếu cười hỏi.

- Đó là tự nhiên, ít nhất phải cho Quy Nguyên Phật tức đến nhìn đến rơi lệ ba ngày ba đêm chứ! Bất quá. Bây giờ không được, chờ chúng ta đi vào địa giới Đại La Thiên triều.

Chung Sơn cười ha hả nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui