Ở phía sơn côc có một đại hán râu quai nón, thân hình có chút hơi thô lỗ, bàn chân liên tiếp đạp tới phi thiên lên trên trời. nhìn qua thì thấy đó là một người thân lực bất phàm, ít nhất là cường giả Nguyên Anh kỳ.
- Người náo dám xông vào quân doanh vậy?
Đại hán này hét lớn lên một tiếng.
- Tướng quân đừng hiểu lầm, chúng tại hạ chỉ đi nhầm đường mà thôi.
Trưởng lão tiến lên nói.
- Hiểu lầm ư? Hừ, cứ đánh thắng ra rồi hãy nói sau.
Đại hán này lập tức hưng phấn kêu lên, tựa như muốn đánh nhau với bọn người Chung Sơn để luyện tập vậy.
Không đợi cho kịp trưởng lão vội nói xong, y đã cầm thanh đại đao xông thẳng về phía trưởng lão, hung hăng chém xuống.
Đại hán cầm đao cùng với trưởng lão tuy cách xa nhau hơn mười trượng nhưng mà thanh đáo phóng tới vô cùng mạnh mẽ.
Trên bầu trờ thanh đao phóng xuống,vô cùng sắc bén. Đột nhiên đao khí như sóng cồn, gây ra từng luồng gió.
Trong lúc nhất thời, không khí hai bên thanh cương đạo tựa như là sóng biển.
Thanh cương đao mang theo một khí thế vô cùng mạnh mẽ, cho dù là khoảng cách xa nhưng Chung Sơn vẫn cảm nhận được một lực cường đại khiến cho người ta phải nín thở.
Đây quả là một tướng quân mạnh mẽ!
Thanh cương đao kia, Chung Sơn cảm nhận được sự cường đại của nó. Nó vô cùng mạnh mẽ, không thể cảm nhận nó mạnh bao nhiêu nhưng mà Chung Sơn có thể phân tích được, tu vi của đại hán này đạt tới Hợp Thể kỳ, so với Nguyên Anh kỳ thì hơn một cảnh giới.
Đao cương đây mới chính là đao cương, nói như vậy tại vì bên cạnh thanh đao cương có một luồng khí đao khí rất mạnh, đao khí có thể biến ra thành hình thái mãnh thú.
Tránh cũng không thoát được, trưởng lão đành phải cầm kiếm lên nghênh đón.
Một kiếm này phóng ra tạo thành một đạo lưu tinh, mặc dù bây giờ là ban ngày mặt trời chói chang nhưng Chung Sơn cảm thấy thiên địa dường như tối sầm lại, đao cương tựa như sóng biển, còn kiếm thì như một luồng lưu tinh phóng lên ngăn cản.
Lưu tình cùng với đại hải chạm vào nhau.
- Ẩm.
Một tiếng nổ vang lên, Chung Sơn chỉ cảm thấy không khí bốn phía trở nên chấn động, sau đó lỗ tai hắn trở nên đau nhức, bốn phía trở nên hỗn loạn không chịu nỗi.
- Ầm ầm.
Ở trên không đột nhiên truyền đến một thanh âm nổ vang.
Chung Sơn bây giờ đã có thể nhìn rõ bốn phía.
Trưởng lão cầm kiếm và hán tử kia đã phi thiên lên trời, chiến đấu mạnh mẽ ở phía xa trên không trung. Đại hán sợ làm bị thương quân sĩ, mà trưởng lão cũng sợ làm bị thương Chung Sơn và Nam Phách Thiên cho nên tách ra đấu với nhau.
Chung Sơn ngầng đầu lên thì thấy từ trên không truyền đến từng tiếng nổ, từng luồng hồng quang phóng ra.
Tử Huân trưởng lão và trưởng lão còn lại cũng nhìn lên trời, hiển nhiên nhãn lực của bọn họ tốt hơn Chung Sơn rất nhiều.
Chung Sơn không nhìn rõ phía trên lắm, hắn nhìn về bốn phía phân tích hoàn cảnh hiện nay.
Ở phía xa xa trên ngọn núi, tiễn thủ chẳng những không giảm bớt mà càng ngày càng gia tăng, bây giờ có ít nhân ba nghìn tiễn thủ đang nhìn chằm chằm về phía này. Hơn nữa trường cung còn kéo căng ra, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể phóng tiễn.
Chung Sơn và Nam Phách Thiên liếc nhìn nhau sau đó bọn họ nhìn Thủy Vô Ngân, trong mắt bọn họ đều hiện ra một vẻ ngưng trọng.
Cũng may tiễn thủ không có ai ra lệnh nên cũng không ai bắn tên.
Ở phía trên vẫn đang chiến đấu một cách mạnh mẽ mà trong sơn cốc cũng bỗng nhiên từ từ di ta một đại hán tựa như tướng lãnh, đại hán này cũng nhìn chằm chằm lên không trung.
Cường giả đối chiến với nhau có thể dùng ma luyện để đột phá.
Trong chỗ đại chiến, binh sĩ tựa như đình chỉ luyện tập, coi như đang chờ đợi cuộc chiến chấm dứt vậy.
Chung Sơn lẳng lặng chờ đợi, đồng thời hắn cũng phân tích thực lực quân đội của bọn họ.
Trưởng lão cầm kiếm thấy rằng quân đội này không phải là người của Đại La thiên triều mà lúc nãy Thủy Vô Ngân lại nói đây chính là chỗ giáp giữa Đại La thiên triều và Đại Vũ đế triều.
Vậy quân đội này hẳn là của Đại Vũ đế triều.
Quân đội này tại sao lại mạnh mẽ như vậy? Chỉ riêng một tướng quân cũng đạt tới Hợp Thể kỳ rồi.
Chung Sơn thấy như vậy thì biết rằng nếu không là chủ soái, thì tướng quana cũng không đạt đến mức độ này.
Một canh giờ sau, hai cường giả ở phía trên đại chiến với nhau ngày càng quyết liệt, không hề ngưng nghỉ, sau đó một tiếng nổ vang.
Bầu trời một lần nữa lại nổ vang.
Một lúc sau, bầu trời đã hiện ra một luồng lam cầu, hồng quang và lam quang bắn về bốn phía, đồng thời sau đó có một thân ảnh rơi rụng xuống, lưu tinh từ trên cao bắn thẳng xuống phía dưới.
Ầm.
Một tiếng vang thật lớn, ở trên mặt đất xuất hiện một hố sâu thăm thẳm. Hiển nhiên trong hai người đã có một người bị đánh rớt xuống.
Mà Chung Sơn nhìn thấy, trưởng lão cầm kiến ở nơi miệng có một vệt máu tươi chảy ra, sau đó từ từ rớt xuống.
Gần mười tướng quân phi lên trời, bay thẳng về phía đám mây mà mọi người đang đứng.
Trưởng lão cầm kiếm cung kính cúi đầu với Tử Huân trưởng lão sau đó thối lui về phía đằng sau nàng.
Trong lúc đó, mười tướng quân đã vây quanh bên cạnh bọn Chung Sơn, nguyên một đám cầm binh khí trợn mắt nhìn đám người xâm nhập cấm địa này, khí thế vô cùng bức bách.
Luồng khí thế áp đảo này khiến cho Chung Sơn cảm thấy hơi khó chịu, trên khuôn mặt đỏ ửng lên vì bị đè ép.
Sau đó, có lẽ nhờ Tử Huân tiên tử ra mặt mà áp lực trên người Chung Sơn đã giảm đi rất nhiều.
Nàng dùng khí thế, áp đảo mười cường giả kia/
Mười tướng quân đều trừng mắt nhìn Tử Huân trưởng lão, trong mắt bọn họ hiện lên vẻ ngưng trọng bởi vì bọn họ cảm nhận được sự mạnh mẽ toát ra từ trên người Tử Huân.
- Hảo hảo, thống khoái, thống khoái.
Đại hán bị ném vào trong hố sau ở phía dưới đột nhiên cười to một tiếng, tuy hắn bị trọng thương nhưng lại tỏ ra rất vui mừng.
Cùng lúc đó, Chung Sơn nhìn thấy một kỳ cảnh.
Từ trong lều vải trung tâm từ từ đi ra một nam tử mặc đồ hồng sắc, nam tử này sau lưng mặc áo choàng, tỏ ra khí thế vô cùng đường hoàng.
Nam tử này từ từ bước ra khỏi trướng, sau đó trong nháy mắt các tướng sĩ xung quanh khom người cúi chào hắn.
Ở phía xa, Chung Sơn cũng cảm thấy được một khí thế mạnh mẽ áp bức về phía mình.
- Bạch bạch.
Đại hán ở trong hố sâu từ từ bò lên, trên người tuy vẫn còn dính màu nhưng thần sắc vẫn bình thường, không hề có gì tỏ ra là vừa trải qua một cơn kịch đấu.
- Tướng quân, tại hạ đã khiến cho tướng quân mất thể diện.
Đại hán kia trồi lên hổ thẹn nói.
- Ngươi nghỉ ngơi một chút đi.
Khôi giáp tướng quân nhàn nhạt nói, hiển nhiên y cũng không quở trách đại hán.
- Dạ.
Đại hán nhanh chóng hô to lên một tiếng, sau đó nhanh chóng điều tức.
Tướng quân mặc khôi giáp màu đỏ này phân phó cho đại hán xong liền đưa mắt nhìn về phía trên trời.
Hắn đưa ánh mắt bắn về phía trên trời, Chung Sơn nhìn thấy từ trong ánh mắt này có một ý chí vô cùng mạnh mẽ, siêu cấp ý chí.
- Thiết huyết sao? Đại Vũ đế triều, đệ nhất thống lãnh của quân đội, thiết huyết tướng quân?
Thủy Vô Ngân ở bên cạnh kinh ngạc nói.
Lúc Thủy Vô Ngân còn đang kinh ngạc thì thiết huyết tướng quân đã giẫm mạnh chân một cái sau đó vọt tới trước mặt mọi người.
Mười tướng quân bên cạnh nhanh chóng đi tới sau lưng thiết huyết tướng quân, tỏ ra một thái độ vô cùng cung kính, hiển nhiên thiết huyết tương quân này vô cùng mạnh mẽ, bọn họ kính phục không chỉ vì tu vi của hắn mà còn là uy tín của hắn.
Đây chính là thiết huyết tướng quân.
- Thất tinh đường, Khai Dương Tông, Tử Huân.
Tử Huân trưởng lão cất tiếng nói.
Hiển nhiên đối với cường giả này, Tử Huân trưởng lão tỏ ra vô cùng cung kính.
Nghe thấy Tử Huân báo danh, thiết huyết tướng quân liền nhướn mày một cái sau đó dò xét mọi người một lần, đặc biệt là Chung Sơn, Nam Phách Thiên và Thủy Vô Ngân.
Khi ánh mắt chuyển về phía Chung Sơn, hắn có cảm giác như mình bị nhìn thấu vậy. Chung Sơn rất không thích cái cảm giác này, hắn nhíu mày nhưng không phát tác, bởi vì hắn biết thiết tướng quân thực lực mạnh mẽ như thế nào.
Vậy à? Đây chính là những người mà trưởng lão Khai Dương Tông tiến cử đến Đại La thiên triều đúng không?
Thiết huyết tướng quân đột nhiên cười một tiếng, căn cốt như vậy, không ngờ lại đi tiến cử đến Đại La thiên triều làm quan.
Thiết huyết tướng quân cũng biết được ước định của Đại La thiên triều và Khai Dương Tông, Tử Huân trưởng lão đối với chuyện này thì không tỏ ra kỳ quái. Huống hồ hai bên giao chiến, thì các tin tức mật thám cũng chỉ là bình thường.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...