Rống!
Bạo Tạc Thú khiêu khích rống sang phía Chung Sơn.
Ầm ầm ầm....
Một chuỗi hư không bùng nổ truyền ra từ miệng Bạo Tạc Thú, sóng âm của nó như có thể nổ tung hư không.
Một cái lỗ đen khổng lồ bùng nổ nhanh chóng lao về phía Chung Sơn.
Chung Sơn không nhúc nhích, Kiếm Ngạo ra tay, trường kiếm vung lên, một đường sông kiếm thẳng ra.
Ầm....
Sông kiếm quét ngang, hư không bùng nổ bị chặn đứng đằng xa.
Xa xa, Bạo Tạc Thú thấy tiếng rống không có hiệu quả, Chung Sơn vẫn bình thản đứng ngoài đại diện bay, liền nổi giận, tròng mắt ghê tởm bỗng
trồi lên.
Đột nhiên, Bạo Tạc Thú bay về phía Chung Sơn.
Xa xa, đám người Thiên Chú Tử toát ra vẻ cười lạnh.
- Đừng để nó đến gần! Chung Sơn nhàn nhạt nói.
- Rõ! Kim Bằng đang muốn ra tay.
Vù....
Kiếm Ngạo ầm ầm xông ra, một sông kiếm tung ra, cứ bên dươi chém lên Bạo Tạc Thú.
Công kích kinh khủng khiến cho kiếm khí ngập trời, nháy mắt bao phủ thiên địa.
Kiếm hải vô tận, khiến cho Tổ Tiên đối diện biến sắc.
- Kiếm đạo thật là lợi hại! Thiên Chú Tử trầm giọng.
Năm Tổ Tiên gật đầu, cũng lần đầu tiên thấy được kiếm thuật mạnh mẽ như vậy.
Ầm....
Ngàn vạn kiếm khí ầm ầm đụng vào thân Bạo Tạc Thú, một kiếm vung lên, Bạo Tạc Thú bị đánh lên trời cao, đụng văng ra ngoài.
Nhưng làm Kiếm Ngạo bất ngờ, là Bạo Tạc Thú lại không bị chém làm hai.
Tuy rằng thân thể biến hình cực độ, nhưng kiếm đạo của hắn cực kỳ mạnh
mẽ, ngay cả Trấn Nguyên Tử lúc trước cũng không dám đỡ, còn Bạo Tạc Thú
này lại dám?
Bạo Tạc Thú bắn lên trên cao, thân hình bỗng nhiên lớn ra trăm trượng. ngàn vạn kiếm khí bắn vào thân thể, trực tiếp bay ra.
Bùm!
Hàng tỷ kiếm khí bắn ra từ cơ thể Bạo Tạc Thú.
Kiếm Ngạo híp mắt, hắn biết rõ kiếm khí của mình căn bản không bắn được
vào cơ thể Bạo Tạc Thú, mà là không phá được làn da vô cùng co dãn của
nó, kiếm khí cũng bị bắn ngược?
Rống!
Bạo Tạc Thú rống giận với Kiếm Ngạo.
Ầm ầm ầm ầm....
Đám không gian bùng nổ lan nhanh về phía Kiếm Ngạo, Kiếm Ngạo đạp bước
tiến lên, trường kiếm ngăn cản không gian bùng nổ mênh mông, bắn lên
trên cao chiến đấu với Bạo Tạc Thú.
Chiến đấu bắt đầu kịch liệt, trên bầu trời rơi vào trong một cái lỗ đen
khổng lồ, kiếm đạo của Kiếm Ngạo quá bá đạo, trường kiếm vung lên, kiếm
liên không ngừng xuất hiện, lực đánh kinh khủng liền tục đánh vào Bạo
Tạc Thú. Còn thân thể Bạo Tạc Thú giống như Bát Cực Thiên Vĩ, trà đầy co dãn, đàn hồi vô cùng, bất cứ công kích nào lên thân thể cũng nhanh
chóng bị bắn trở ra.
Đối diện, Thiên Chú Tử kiên nhẫn xem, cuối cùng cười nhạt nói: - Chung
Sơn, nếu ngươi cảm thấy một người không đối phó được Bạo Tạc Thú, ngươi
có thể thêm mấy người!
Thiên Chú Tử nói tràn đầy tự tin, Bạo Tạc Thú giống như vô địch.
- Thánh Vương, thần nguyện đi giúp Kiếm Ngạo! Kim Bằng lập tức nói.
- Thần nguyện đi! Đao Nhân Đồ lên tiếng.
- Thần nguyện đi! Lạc Tinh Trần cũng nói.
Mọi người đều xin chiến, còn Chung Sơn phát hiện, Thiên Chú Tử đằng xa chỉ cười lạnh.
- Thi tiên sinh, ngươi có biết Bạo Tạc Thú có đặc thù gì? Chung Sơn hỏi.
- Thần không biết, nhưng thần hiểu được, càng là Thần thú mạnh mẽ, tên
của nó càng đại biểu đặc thù riêng, bởi vì đến trình độ chúng nó, cái
tên hoa mỹ gì chỉ là trói buộc. Còn Bạo Tạc Thú này, thần chỉ có thể
đoán là nó khiến đồ vật xung quanh nổ tung, cũng như không gian bùng nổ
khi nãy! Thi tiên sinh lắc đầu nói.
- Thánh Vương! Quần thần nhìn Chung Sơn.
Chung Sơn híp mắt, suy ngẫm một lúc rồi nói: - Kim Bằng, ngươi đi! Những người khác ở lại cẩn thận Thiên Chú Tử.
- Rõ! Kim Bằng đầy vẻ hưng phấn.
Còn đám người Đao Nhân Đồ lại tiếc nuối một trận.
Bạo Tạc Thú, mọi người đều muốn thử xem sao.
- Kim Bằng! Chung Sơn gọi lại.
- Có thần!
- Cẩn thận! Chung Sơn dặn.
- Rõ! Kim Bằng trịnh trọng gật đầu.
Kim Bằng đạp bước xông lên trời, Phương Thiên Họa Kích vừa ra, một đoàn ánh vàng vọt lên.
Ngay lúc này, Chung Sơn vẫn nhìn Thiên Chú Tử đối diện, trong mắt Thiên Chú Tử lóe lên đắc ý.
Bạo Tạc Thú? Rốt cuộc có gì quỷ dị?
Trên trời, Phương Thiên Họa Kích của Kim Bằng vừa ra, lập tức hình thành một cỗ chiến khí khổng lồ, đánh về phía Bạo Tạc Thú.
Ầm!
Chiến khí lại bị bắn trở về.
Bạo Tạc Thú lắc đầu, gầm lên với Kim Bằng.
Ầm ầm!
Cả mảng lớn không gian xung quanh Kim Bằng nổ tung.
Không gian thế giới này chỉ có một phần ba uy lực của đại thế giới, cho
nên càng thêm dễ dàng phá vỡ, diện tích lớn vỡ tan, Kim Bằng căn bản
không để ý, tiếp tục vung kích.
Kim Bằng đột nhiên gia nhập, khiến cho Kiếm Ngạo chiến đấu Bạo Tạc Thú
từ lúc đầu chợt nhíu mày. Tuy rằng Kiếm Ngạo hiểu được dụng ý của Chung
Sơn, muốn ra chiêu sau của Bạo Tạc Thú, nhưng chiến trường của Kiếm Ngạo vẫn thích tự mình giải quyết.
Nhìn Kim Bằng chiến đấu Bạo Tạc Thú, ánh mắt Kiếm Ngạo chợt ngưng.
Kiếm đại đạo xuất hiện đằng sau, vung lên một kiếm, một cỗ hủy diệt mạnh mẽ đâm về phía Bạo Tạc Thú.
Kiếm cương hùng hồn phát ra ánh sáng chói mắt trong lỗ đen.
Ở gần đó, ánh mắt Kim Bằng chợt ngưng, không cam lòng yếu thế lại chém
xuống một kích. Lần này, Kim Bằng dùng hết toàn lực, trán nổi gân xanh,
như là không phục sức mạnh của Kiếm Ngạo.
Hai đại Tổ Tiên đồng thời mạnh mẽ ra tay, thề phải phá vỡ phòng ngự của Bạo Tạc Thú.
Lực lượng kinh khủng, các Cổ Tiên nhìn mà trong lòng lạnh lẽo, nếu một
đòn này đánh lên người mình, nhất định mình sẽ thành tro bụi.
Mà lần này, kích cương chém lên làn da Bạo Tạc Thú, đột nhiên thân thể
Bạo Tạc Thú run lên, con mắt lồi ra, đồng thời thân thể bỗng phình to.
- Hỏng rồi! Thi tiên sinh nhướng mày.
Ầm....
Lỗ đen to lớn trên bầu trời ầm ầm phóng to trăm lần.
Chấn động dữ dội từ trời cao phát xạ xuống phía dưới.
- Nó... nó muốn chết? Lạc Tinh Trần kinh ngạc.
- Tự bạo? Sao lại thế này? Nó tự bạo? Đao Nhân Đồ giật mình hô lên.
Lúc này, ngoài đám người Thiên Chú Tử, những người nhìn bầu trời không
khỏi toát ra kinh hãi. Bạo Tạc Thú không muốn sống nữa? Nó tự bạo? Nó
điên rồi?
Bạo Tạc Thú quả thật tự bạo.
Ngay khoảng khắc tự bạo, Kiếm Ngạo cùng Kim Bằng lập tức cảm thấy không ổn.
Hai người điên cuồng lui ra sau, đồng thời nhanh chóng hợp đạo.
Nhưng mà bùng nổ quá lớn, quá gần, Bạo Tạc Thú lại tự bạo?
Bùm!
Kiếm Ngạo dùng trường kiếm chắn trước mặt, thân hợp đại đạo, nhưng vẫn bị đẩy lui hơn trăm dặm, đại đạo rung chuyển.
Còn Kim Bằng cũng không tốt hơn cỡ nào, vội vàng lui ra sau, quần áo tan vỡ, tóc tai bù xù, phun ra một ngụm máu. Rõ ràng bị bùng nổ làm bị
thương không nhẹ, trên mặt toát ra cực kỳ không tin.
Tự bạo? Sao lại thế này?
Bên dưới, Đao Nhân Đồ kinh ngạc rồi, bỗng nhiên may mắn, bởi vì Đao Nhân Đồ không thể thân hợp thiên đạo ở trong này. Kim Bằng ở trung tâm bùng
nổ cũng bị thương nặng, nếu mình ở trung tâm bùng nổ, vậy còn không phải xong đời?
Bạo Tạc Thú? Làm sao nó lại tự bạo chứ?
Kiếm Ngạo bị thương nhẹ, Kim Bằng bị thương rất nặng.
Tuy nhiên, cái này không tính là gì, bị hại nặng nhất tự nhiên là Bạo
Tạc Thú, bị nổ không còn gì, nổ thành hàng tỷ thịt vụn, nổ tan tành.
Trong lúc mọi người không hiểu suy nghĩ của Bạo Tạc Thú, trong hư không, vô số thịt nát bỗng nhiên ngo ngoe, sau đó hàng tỷ mảnh vụn nhanh chóng bắn lên trên cao. Nháy mắt, hàng tỷ mảnh vụn gộp thành một khối.
Mảnh vụn gộp lại, ngọ nguậy một hồi, thoáng cái hóa thành một cái chỉnh thể, đồng thời mấp máy chậm rãi hiện ra hình thái.
Hình thái?
Nhìn hàng tỷ mảnh vụn tụ thành hình thái, mọi người đều cảm thấy da đầu tê dại.
Bởi vì, những thịt nát kia lại ngưng tụ thành Bạo Tạc Thú.
Giống y như Bạo Tạc Thú lúc trước, không hề bị thương chút nào, như là tự bạo lúc nãy không phải nó.
Quần thần Đại Tranh tắt tiếng.
Ngay cả cha con U Lam cùng U Tĩnh Tâm, lúc này cũng tròn mắt. Với kiến
thức ở Tổ Long Mật Cảnh của bọn họ, làm sao cũng không hiểu nổi, đã nổ
thành thịt nát, làm sao còn khôi phục lại được nguyên vẹn như ban đầu?
Càng làm U Lam kinh hãi, là Bạo Tạc Thú này quá kinh khủng, hơn nữa căn
bản không sợ đông kẻ địch, càng đông càng tốt. Xông vào trong đám đông
liền tự bạo cực mạnh, sau khi tự bảo, kẻ địch chết hết, bản thân lại
ngưng tụ trở về.
Bạo Tạc Thú, thì ra đây chính là Bạo Tạc Thú! Bạo Tạc Thú biết tự bạo?
Quần thần Đại Tranh da đầu tê đại, đây là Bạo Tạc Thú thứ 8 bảng xếp hạng Thần thú?
- Rốt cuộc ta hiểu vì sao nó gọi là Bạo Tạc Thú! Huyễn Cơ cổ quái nói.
Đằng xa, Kim Bằng bị trọng thương, Kiếm Ngạo không nặng lắm, lúc tức giận, liền đánh ra một kiếm như lúc nãy xông tới.
Ầm....
Hư không ầm ầm lay chuyển, Bạo Tạc Thú tự bạo lần nữa. Dưới tự bạo, Kiếm Ngạo bất đắc dĩ rút trở ra.
Trong lúc này, Bạo Tạc Thú lại ngưng tụ thân thể, khôi phục xong.
- Vậy thì làm sao đánh? U Tĩnh Tâm da đầu tê dại nói.
Còn đối diện, đám người Thiên Chú Tử lại toát ra tươi cười thỏa mãn, bọn họ đều hiểu Bạo Tạc Thú biến thái, Thần thú thứ 8 thiên hạ, tuyệt đối
sẽ không làm người ta thất vọng.
Kim Bằng từ trên cao hạ xuống, Bạo Tạc Thú tự bạo lần đầu liền trọng
thương, lần thứ hai dù khoảng cách rất xa, nhưng vẫn bị đánh cho thương
càng thêm thương, trận chiến này không cách nào đánh!
- Thánh Vương! Kim Bằng xấu hổ nói, Thánh Vương đã nhắc mình cẩn thận, cố tình mình vẫn tham công mạo hiểm.
- Ừm, nghỉ ngơi cho tốt! Chung Sơn gật đầu an ủi.
- Vâng!
- Rống.... Trên cao, Bạo Tạc Thú đẩy lui Kiếm Ngạo, rống to một tiếng
lao về phía Chung Sơn. Bởi vì phía Chung Sơn nhiều người nhất, Bạo Tạc
Thú thích nhất là chỗ nhiều người, bùng nổ, bùng nổ, bùng nổ!
Lao xuống đây?
Ánh mắt Chung Sơn co rút, trong mắt lạnh lẽo.
- Y da... Bát Cực Thiên Vĩ tức giận truyền ra tiếng kêu.
Vù!
Trên trời cao, thân hình Bát Cực Thiên Vĩ bỗng trồi lên, chặn ngay trước mặt Bạo Tạc Thú, ánh mắt đen như bảo thạch lóe qua một tia tò mò, một
tia oán giận. Quái thú này là thứ gì, vì sao mình chán ghét nó như thế?
Bát Cực Thiên Vĩ xông lên trời, Bạo Tạc Thú bỗng nhiên ngừng lại, con mắt tụt bên trong bỗng trồi ra.
- Thôn Thiên Vĩ Thú? Lúc này mới hơn 1 vạn năm, liền sinh ra con mới?
Không đúng, không đúng, là ngươi, ngươi không chết? Bạo Tạc Thú kinh
ngạc nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...