Trường Sinh Bất Tử (Vạn Kiếp Yêu)


Bích Giao Linh trên mặt đeo mặt nạ vừa mới mua tiến về phía con hẻm. Trong con hẻm tối tăm bốc lên mùi hôi ghê tởm, Bích Giao Linh thong thả tiến vào. Bên trong tụ tập một đám người trên mặt ai nấy cũng đều có một vài vết sẹo, càng khiến họ thêm hung dữ, đáng sợ.
Thấy có người tiến vào, cả đám ngước lên nhìn, thấy người đi vào là một cô gái ăn mặc kì lạ như người cổ đại, tóc dài thả tự nhiên đến tận gót chân, trên mặt mang mặt nạ màu bạc càng làm nàng trở nên thần bí, chiếc cổ thon dài lộ ra da thịt mịn màng trắng nõn, vòng eo mảnh khảnh, đặc biệt là bộ ngực mê người dù được bao bọc bởi nhiều lớp áo nhưng theo hơi thở của nàng mà khẽ phập phồng lên xuống, khiến ánh mắt của cả đám nóng cháy, miệng đắng lưỡi khô.
Một tên bộ dáng ngả ngớn, ánh mắt dâm tà không khách khí trên người nàng dò xét qua lại, giọng trêu chọc: "Oa! Mỹ nhân nào lạc vào đây thế này? Cô em muốn đi tìm vui vẻ à? Lại đây, các anh sẽ tận lực giúp em được thỏa mãn.". Nói xong, tay hắn liền vươn tới chạm vào bộ ngực mê người kia của nàng, liền bị nàng một cước đá văng vào vách tường.
Một tên trong đám có vẻ là đại ca đứng dậy, ánh mắt đầy hứng thú nhìn nàng: "Mỹ nhân thật hung dữ nha, bất quá anh thích. Theo anh đi, anh sẽ cho em cuộc sống thoải mái, hahaha..". Vừa tiến đến gần liền bị nàng tát một tát khiến răng rụng đầy đất. Bị ăn quả đau, tên đại ca bưng miệng chỉ tay vào nàng giận dữ quát: "A! Con khốn này, ông đây để ý ngươi là phúc của ngươi, ngươi lại còn dám đánh ông đây, tất cả lên, đem con khốn này bắt lại cho tao, hôm nay tao phải hiếp chết con khốn này!".

Nàng khẽ phất tay, nhất thời cả đám vừa muốn xông lên cùng tên đại ca ngã nhào trên mặt đất khẽ rên rỉ đau đớn. Nhìn nàng từng bước tiến lại gần, cả bọn sợ hãi vội vã chịu đau quỳ trên mặt đất không ngừng dập đầu nói: "Đại tỷ tha mạng! Đại tỷ tha mạng!"...
Giọng nàng khẽ vang lên: "Ta có một số chuyện cần hỏi các ngươi!". Giọng nói nhẹ nhàng không mang một tia cảm xúc vang lên khiến người nghe muốn đến gần mà lại không dám.
Cả đám không dám ngẩng đầu lên, giọng nói thành khẩn: "Vâng, xin đại tỷ cứ hỏi, chúng em biết gì sẽ không dám giấu ạ!".
"Giờ là năm bao nhiêu rồi?".
Cả đám ngẩn người khó hiểu, ánh mắt nhìn nàng như sinh vật lạ. Đây là đang đùa với chúng ta sao? Nhận thấy ánh mắt có chút không kiên nhẫn của nàng, một tên trong đám nhanh trí đáp: "Dạ thưa đại tỷ! Năm 2015 ạ!".
2015? So với thời gian nàng tính toán không sai biệt lắm.
"Nói ta nghe trong giới các ngươi ai là người đứng đầu.".
"Dạ trong giới xã hội đen, không tính các đám nhỏ lẻ tẻ như bọn em, đứng đầu có ba tổ chức lớn là Tàng Long của Long Ca, Ngọa Hổ của Hổ Ca và Lang Bang của Lang Ca. Ba đại ca đều là những nhân vật máu mặt nổi tiếng trong giới xã hội đen.".

Bích Giao Linh khẽ gật đầu: "Họ đều là những người mạnh nhất?".
"Dạ cũng không hẳn, bởi vì còn có một tổ chức sát thủ tên Nguyệt Quang làm việc luôn thần bí. Không ai biết gì về tổ chức này ngoài cái tên của người đứng đầu là Vệ Quỷ. Nghe nói ba tổ chức kia đều rất kiêng nể, không dám động đến tổ chức này.".
Vệ Quỷ? Ánh mắt nàng lóe lên chút nghi ngờ tự hỏi, rất nhanh lại khôi phục vẻ lạnh nhạt như trước.
"Các ngươi có biết chỗ ở của ba bang chủ kia không?".
"Dạ biết, cái đó với người trong xã hội đen thì không có gì là bí mật cả, bởi bên trong được bảo vệ vô cùng cẩn mật. Nghe nói lúc trước cũng có vài tổ chức muốn tới trả thù, ám sát, đi vào đều chỉ có một kết cục không đường ra--", nói tới đây hắn không nhịn được rùng mình một cái.
"Dẫn ta tới nơi gần nhất." Miệng ngọc nhả ra mấy chữ như một câu nói bình thường "hôm nay ăn món gì" nhưng vào tai đám người lại khiến cả đám trợn tròn mắt, sợ hãi nhìn cô gái thần bí kia. Một tên trong đám run giọng nói: "Đại tỷ, chuyện này, chuyện này...".

"Bảo các ngươi dẫn đường thì cứ dẫn đường đi, còn lảm nhảm cái gì".
Cả đám nhìn nhau không ai dám động.
Bích Giao Linh liếc qua đám người vẻ mặt như sắp đi vào chỗ chết, tay ngọc nhẹ giơ lên chỉ về phía tên đại ca: "Ngươi, tới dẫn đường đi.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui