Trường Sinh Bất Tử (Vạn Kiếp Yêu)

Bên trong phòng khách khu biệt thự.
Bích Giao Linh đang ngồi thưởng thức trà, ngồi đối diện là Long Ca cùng chín người có địa vị cao. Còn Triệu Vũ thì đang được cấp cứu, cũng may công nghệ giờ hiện đại, nên tĩnh dưỡng khoảng sáu tháng là có thể khỏe hẳn.
Buông tách trà trong tay xuống, Bích Giao Linh lên tiếng: “Long Ca, mọi việc trong bang ngươi cứ tự giải quyết đi, trước đây như nào thì cứ như vậy mà làm, không cần hỏi ý kiến của ta. Ta tin tưởng con mắt của tỷ tỷ, nhất định không chọn cho ta một tên phế vật để làm việc?”.
Nghe Bích Giao Linh nói vậy, mấy tên lộ ra chút bất mãn, nhưng chỉ cúi đầu không nói, có Triệu Vũ làm gương, họ còn dám sao?
Ngược lại Long Ca không có biểu hiện gì, một lời đáp “Dạ!”.
Vuốt vuốt tách trà, cảm nhận nhiệt độ mát lạnh của men sứ, Bích Giao Linh nói : “Từ đây đến Lang Bang cần bao lâu?”.
“Dạ đi nhanh thì khoảng một ngày là tới!” Long Ca trong lòng không khỏi trầm xuống, hắn biết câu hỏi đó của Bích Giao Linh là có ý gì. Đầu tiên là hạ bang Ngọa Hổ , giờ là bang Tàng Long của hắn, cuối cùng chỉ còn Lang Bang là bang cuối cùng trong ba bang mạnh nhất xã hội đen. Hẳn là cô gái trẻ này muốn thu phục nốt bang còn lại.
Không cần đợi lâu, câu nói của Bích Giao Linh đã chứng thực ý nghĩ trong đầu của hắn:
“Ngày mai ngươi dẫn ta đến đó!”.

Cả đám từ đầu đến giờ vẫn luôn cúi đầu, lúc này ngẩng phắt lên kinh dị nhìn nàng. Long Ca thì vẫn bình tĩnh hỏi :
“Có cần dẫn người của ta đi theo không ?”.
“Không cần!” Bích Giao Linh tùy tiện trả lời.
Cả đám sợ hãi nhìn nàng, rốt cuộc cô ta tự tin đến đâu mà muốn một mình tới đó ? Bang Tàng Long bọn họ còn chưa dám khiêu chiến trực tiếp với Lang Bang nữa là. Mặc dù bang Tàng Long rất mạnh, có thể nói là mạnh nhất trong giới xã hội đen, nhưng đối với Lang Bang, bọn họ vẫn có chút kiêng kị, không phải vì Lang Bang quá mạnh, mà bởi vì phía sau lưng Lang Bang là thứ mà bọn họ không muốn chọc đến nhất…
"Đại tỷ, chỉ sợ một mình người đi e không được, vì sau lưng Lang Bang còn có—".
Không đợi Long Ca nói hết, lão già đã nhanh miệng nói : "Long Ca, người không cần quá lo đâu, Lang Bang cũng không phải bang yếu gì, nếu biết một mình đại tỷ tới, chắc chắn sẽ khinh thường mà không sử dụng đến thế lực đằng sau đâu !".
Cơ hội tốt như vậy, lão già sao có thể bỏ qua được, hắn hiện tại rất muốn Bích Giao Linh một mình đi tới đó, lúc đó mượn Lang Bang tiêu diệt cô ta thì càng tốt.
Long Ca nhìn lão già, ánh mắt có chút nghi ngờ, nhưng lời lão nói cũng không phải không có lý. Trong lòng có chút buồn bực nhưng cũng không nói thêm gì nữa.


Ban đêm tại phòng của Lang Ca, một người đàn ông khoảng 38, 39 tuổi đang ôm một mĩ nữ thân hình bốc lửa nằm trên giường, trên mặt ông ta như có như không luôn treo nụ cười trào phúng khinh thường, ánh mắt sắc lạnh, vừa nhìn đã biết là kẻ thâm độc gian trá.
Hồi chuông điện thoại vang lên, Lang Ca một tay cầm điện thoại, một tay vuốt ve thân hình nóng bỏng của mĩ nữ trong lòng : "alo".
"Alo, Lang ca, tôi là Trương Kiệt của bang Tàng Long đây.".
Ánh mắt Lang Ca xẹt qua tia sắc bén, giọng đầy trào phúng : "Thì ra là lão Kiệt, lão hồ ly ông đêm hôm khuya khoắt gọi tôi có chuyện gì ?".
"Tôi có chuyện liên quan đến lão đại mới của chúng tôi cần nói với Lang Ca, hẳn là anh cũng nghe đến chuyện về cô ta rồi chứ ?".
Vài giờ trước Lang Ca cũng nhận được tin bang Ngọa Hổ cùng Tàng Long đổi chủ, nghe nói là một cô gái lên làm, hắn chỉ ngạc nhiên một chút nhưng chẳng để chuyện này trong lòng.
"Nói đi.".
"Ngày mai cô ta sẽ tới Lang Bang của anh !".
Lang Ca nghe vậy không kinh hoàng sợ hãi, ngược lại còn có chút khinh thường: Muốn chết thì cứ đến.
"Tại sao ông lại báo cho tôi biết chuyện này ?" Lão hồ ly này tâm địa xảo trá, hẳn không phải gọi điện cho hắn chỉ để báo chuyện này.
Lão già mỉm cười nói "Tôi muốn làm một vụ làm ăn với Lang Ca.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui