Trường Sinh Bất Tử Chi Ta Là Đế Tuấn
Sau khi Đại Ân thành lập Đế Tân đầu tiên gia phong quan viên tạm thời khiến triều chính ổn định sau đó lập tức ban bố thêm một số mệnh lệnh rồi tuyên bố bế quan. Trong đó có hai mệnh lệnh quan trọng nhất là:
- Một là khích lệ buôn bán phát triển, dựa theo Đế Tân cách nói chính là phú dân, cường binh.
- Thứ hai là ra chiếu lệnh thông cáo chính thức mở ra khoa thi lớn toàn thiên hạ. Chỉ cần là người có tài không ngại đường xa tới bắc cảnh này thì đều có cơ hội làm quan.
Kế tiếp các đại thần lấy Hoàng Phi Hổ cầm đầu đều nghiêm ngặt tuân theo Đế Tân ra lệnh.
Chuyện phú dân chuyện ngay sau khi triều hội đã được bắt đầu ngay sau khi triều hội kết thúc. Vì vậy ở Đế Tân ý kiến dưới các thương nhân địa vị đã nhận được rất lớn nâng cao.
Các thương nhân từ xưa đến nay đều là địa vị thấp mà nay thấy Đại Ân vương triều không có khinh bỉ mình. Các thương nhân đều vì vậy hưng phấn lại có Đế Tân trong bóng tối âm thầm thúc đẩy ở trong các nước có không ít các đại thương nhân đều tiến vào Đại Ân làm ăn. Trong lúc nhất thời Đại Ân vương triều buôn bán gia tăng rất nhanh như vậy nghèo khó đã lâu Đại Ân dân chúng bắt đầu nghênh đón cuộc sống giàu có!!
Còn chuyện tổ chức cuộc thi lớn toàn thiên hạ trước đó Đế Tân đã có an bài kỹ càng. Các đại thần cứ dựa theo sắp xếp từ trước mà tiến hành, chỉ trong một năm bộ máy quan viên Đại Ân đã được lượng lớn nhân tài bổ sung đầy đủ. Số nhân tài này hoặc là các đại thần theo Đế Tân chuyển thế vào tiểu thế giới nay được triệu hồi về hoặc là do Đế Tân bí mật bồi dưỡng trong mười bảy năm qua.
Bất luận xuất thân của bọn họ như thế nào thì sự trung thành của bọn họ với Đế Tân là tuyệt đối không cần hoài nghi. Có bọn họ bộ máy chính trị, quân sự bắt đầu nhanh chóng vận hành Đại Ân ngày càng cường đại.
- Bệ hạ thật đúng là minh quân!! Nếu không phải có bệ hạ chúng ta sợ rằng lúc này còn đang ở trong cuộc sống nghèo khổ!! Mà bây giờ chúng ta Đại Ân vương triều ngày càng cường đại có bệ hạ và đông đảo các vị đại thần, tướng quân trấn giữ Đại Ân chúng ta nhất định trường thịnh không suy!!
Dần dần ở trong lòng tất cả dân chúng đều đã công nhận Đại Ân vương triều thống trị, đây chính là dân tâm sở hướng. Ở dưới sự ủng hộ của tất cả dân chúng khí vận vân hải của Đại Ân vương triều ngày càng bành trướng trong đó thỉnh thoảng truyền ra từng tiếng rồng ngâm kinh nhân.
Thời gian qua nhanh chớp mắt đã trôi qua một giáp, trong sáu mươi năm Đại Ân vương triều đã có biến hóa cực lớn.
Thứ nhất: Dân giàu nước mạnh, dân tâm sở hướng, tất cả dân chúng đối với Đế Tân vô cùng ủng hộ.
Thứ hai: Dân dũng công chiến, đầu quân người nhiều không tính xiết. Riêng ở Hoang Thành thủ quân đã có hơn trăm vạn đều là tinh binh cường tướng, cường giả vô số. Còn có phân tán ở khắp nơi thành trì quân đội đếm không xuể. Nếu là tập hợp lại thì có thể lên đến con số năm trăm vạn. Số lượng này ở phương bắc rất nhiều hoàng triều đều không có chỉ có Đại Dận đế triều và một ít tồn tại đã hơn vạn năm hoàng triều mới có thể có.
- Ngang!!
Một ngày trên khí vận biển mây của Đại Ân vương triều một tiếng rồng ngâm truyền ra thanh chấn bát phương!! Tiếp theo khí vận sôi trào như có cái gì đó đang nổi lên mơ hồ có uy nghiêm hiển lộ!!
Trong chớp mắt này tất cả văn võ bá quan của Đại Ân vương triều đều có phản ứng lại. Bọn họ ngửa đầu nhìn trên đầu khí vận biển mây hai mắt lộ vẻ mừng như điên hét to:
- Đây là? Hoàng giả khí sơ hiện vương triều cực hạn chi tượng!! Không nghĩ tới bệ hạ lập quốc còn chưa tới trăm năm mà đã chuẩn bị tấn thăng hoàng triều!! Tốc độ này có thể nói trước nay chưa từng có a!!
Trong thời gian ngắn văn võ bá quan cảm nhận khí vận gia thân tăng nhiều, mình tốc độ tu luyện tăng nhanh từng cái đều nhìn về phía Đế Tân tẩm cung lộ ra kính sợ, sùng bái thần sắc.
Đại Ân vương triều tẩm cung Đế Tân đang tu luyện cảm nhận được tiếng rồng ngâm thì nhìn lên trời cười nhẹ nói:
- Hoàng giả khí đã sinh ra rồi sao!! Lấy trẫm để uẩn cùng với bắc cảnh diện tích cùng dân chúng khi vừa lập quốc đã là vương triều cực hạn lại thêm mấy năm nay không ngừng phát triển không sinh ra hoàng giả khí mới là có vấn đề!! Tấn thăng hoàng triều bây giờ chỉ thiếu duy nhất quốc thổ thôi xem ra đã tới lúc cần động binh với các nước phương bắc rồi Ha Ha!!
- Ừ chuyện này là....!!! Là bọn họ sao? Vưu Hồn ra đây cho ta!!
Đế Tân vừa nghĩ vậy thì há miệng cười lớn đang lúc muốn đi ra ngoài tuyên bố với quần thần thì trong lòng lại có phản ứng lạ làm cho hắn nhíu mày lại thầm bấm tay tính toán nhưng lại không tính ra gì. Trong lòng nghĩ tới một khả năng vội hô to tên một người.
- Thần Vưu Hồn bái kiến bệ hạ!!
Khi tiếng hô vừa hết thì trước mặt Đế Tân đã có một người áo đen xuất hiện cung kính nói.
Đế Tân nhìn người áo đen trầm giọng nói:
- Đứng lên đi!! Lần này trẫm gọi khanh tới đây là có chuyện muốn hỏi.
Vưu Hồn nghe vậy lập tức đứng dậy cung kính nói:
- Không biết bệ hạ có chuyện gì muốn hỏi?
Đế Tân nghe vậy lập tức nói:
- Ta muốn biết tất cả chuyện lớn trong thời gian ta bế quan. Sau khi Tề thánh thượng chết ngoài chuyện ta ở bắc phương này ra còn có chuyện gì khác đã phát sinh nữa không? Càng chi tiết càng tốt!!
Vưu Hồn nghe vậy lập tức nói:
- Bẩm bệ hạ trong lúc người xuất phát từ Đại Tề tới bắc phương này thì trong hoàng thành đã phát sinh kinh biến. Mười sáu vị hoàng tử vì tranh đoạt ngôi vị thánh thượng mà tranh đấu không ngừng máu tắm hoàng thành hơn mười vạn người chết. Cuối cùng do tam hoàng tử đoạt được ngôi vị thánh thượng đó nhưng hắn mới lên ngôi thì Đại Tề đã bắt đầu suy sụp.
Tứ phương Đại Tề đều phát sinh đại loạn bắc phương của bệ hạ thì không cần phải nói nhiều. Ba phương còn lại không ngờ cũng có đại kiêu hùng nhân vật xuất thế lẫn nhau công phạt. Đông Phương có Đại Tần vương triều đế vương gọi là Doanh trong vòng bốn mươi năm đã diệt hai mươi vương triều hung danh hiển hách không ai dám chọc.
Phương Tây thì có Cực Lạc tịnh thổ hoành không xuất thế vừa xuất thế đã có mười hoàng triều năm mươi vương triều quy phục nhất cử trở thành tây bộ đệ nhất thế lực. Ở trong cảnh nội tích cực phát dương phật pháp chùa miếu khắp nơi hương khói hưng thịnh.
Phương Nam thì có Trung Ương giáo chủ xuất thế lập ra Trung Ương Giáo trong bốn mươi năm đã diệt hơn trăm quốc gia chống đối hiện nay đã là một trung vị tông môn uy thế không kém Đại Tần, Cực Lạc Tịnh Thổ, Đại Ân chúng ta chút nào.
Mà đáng sợ nhất là ở trung ương sau khi Đại Tề suy sụp chỗ gần với hoàng thành bỗng có một ngọn núi cao thông thiên phá đất mà lên chọc thủng trời xanh. Trong núi có một gia tộc tự xưng là Thiên Gia xuất thế. Gia chủ của bọn họ Thiên Thần Tử làm việc cực kỳ bá đạo tu cả năm mạch tu giả ngay cảcả Đại Tề ở gần sát bên cũng không áp chế nổi!!
Ngoài ra còn có các đại tông môn tộc quần như Thái Cổ Đan Tông, Hổ Tộc, Long Tộc, Phượng Hoàng Tộc xuất thế. Thiên hạ đại loạn!!
Đế Tân nghe vậy gật đầu nói:
- Ha, ha, ha!! Doanh, Thiên Thần Tử, Trung Ương GIáo Chủ, Thái Cổ Đan Tông, Cổ Thần Thông, Cơ Cung Niết. Tất cả những người cần xuất hiện đều đã xuất hiện xem ra ta phải mau chóng phát triển Đại Ân mạnh hơn không thể để bọn họ bỏ quá xa!!
Vưu Hồn nghe vậy kinh ngạc hỏi:
- Nghe cách nói chuyện của bệ hạ hình như là biết tất cả bọn họ?
Đế Tân gật đầu nói:
- Không sai!! Ta đích thực là có biết bọn họ vì bọn họ cũng giống như chúng ta đều là từ Đại Thế Giới chuyển thế tới giới này!! Hơn nữa trong tương lai có lẽ còn xuất hiện các nhân vật làm ngươi càng chấn kinh hơn!!
Vưu Hồn nghe vậy nói:
- Tương lai còn có rất nhiều người từ Đại Thế Giới tiến vào sao? Thật ra trong giới này có gì đặc biệt mà có nhiều người tiến vào như vậy!!
Đế Tân cười nói:
- Việc nó có gì đặc biệt ngươi không cần quan tâm!! Việc trước mắt của chúng ta là làm cho Đại Ân thuận lợi tấn thăng hoàng triều!!
Vưu Hồn nghe vậy thì sắc mặt nghiêm lại cung kính nói:
- Xin bệ hạ phân phó!!
Đế Tân nghe vậy trầm giọng nói:
- Nếu muốn tấn thăng hoàng triều thì cần công phạt mười lăm nước lân cận chúng ta. Chỗ này có ba hoàng triều mười hai vương triều bọn họ đều là nhược tiểu hạng không đáng quan tâm lật tay là có thể diệt. Chỉ bất quá những cường quốc khác nhất định kiên kỵ thậm chí Đại Dận đế triều cũng sẽ nhúng tay. Chúng ta tạm thời cũng không thích hợp cùng bọn họ đại chiến!!
Trẫm Đại Ân còn cần từng bước phát triển tuần tự tấn thăng. Như vậy Vưu Hồn nhiệm vụ của khanh là trong thời gian Đại Ân tiến công các nước ngươi phải bảo đảm không để cho bất kỳ hoàng triều, đế triều nào tấn công Đại Ân!!
- Vâng!! Tần Vưu Hồn lãnh mệnh!!
Vưu Hồn hét to một tiếng rồi hóa thành bóng tối tan đi Đế Tân thấy vậy cũng sải bước ra triều đình chuẩn bị việc công phạt mười lăm nước. Chiến vân đang dần bao phủ phương bắc. Đại chiến vừa chạm tức phát!!
PS: Chương này mình viết vội có sai sót mong các bạn bỏ qua!! Nếu các bạn thắc mắc trong chương sao lại có Thiên Thần Tử, Trung Ương Giáo Chủ, Thái Cổ Đan Tông, Cổ Thần Thông thì mình xin giải thích là vì mình cho Đế Tân bước vào tiểu thế giới sớm chín vạn năm so với thời đại Chung Sơn. Mà thời đại này thì thì thuộc về Thiên Thần Tử, Trung Ương Giáo Chủ, Doanh còn Cổ Thần Thông và Cơ Cung Niết thì mình xì poi trước!!
Có gì sai mong các bạn bỏ lỗi cho!! Cảm ơn nhiều!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...