Trương Nguyên Phàm Thành Tiên Lộ


Trương Nguyên Phàm nhanh chóng thức dậy, hắn lập tức đi vào trong phòng tắm vệ sinh cá nhân.

Khoảng mười lăm phút, hắn rời khỏi phòng; một lúc sau hắn xuất hiện ở bên ngoài động phủ của mình, sau đó hắn đi về phía tạp vụ điện.

Tạp vụ điện là một toà kiến trúc nằm ở trên một ngọn núi của Thanh Lân cốc, cách chỗ hắn đang ở khá xa.

Khoảng hơn một canh giờ sau, hắn xuất hiện ở bên ngoài tạp vụ điện, chỉ mất một thời gian ngắn để hắn xuất hiện ở bên trong tạp vụ điện.

Vừa vào bên trong tạp vụ điện, hắn thấy ở đây có nhiều ngoại môn đệ tử đang lựa chọn nhiệm vụ.

Ngoại môn đệ tử không phải là đệ tử chính thức của môn phái, cho nên các đệ tử ngoại môn đều phải nhận nhiệm vụ để kiếm tài nguyên tu luyện, hoặc nhận cống hiến điểm.

Trương Nguyên Phàm đi tới phía trước của một quầy tạp vụ, hắn sau đó nhìn vị chấp sự tạp vụ này một chút rồi cất tiếng nói: “Đệ tử xin chào chấp sự.

Đệ tử muốn lĩnh một nhiệm vụ.”

Nam tử trung niên là một người hiền lành, tuổi ngoài ba mươi, trên người hiện đang mặc một bộ y phục màu trắng.

Nam tử trung niên nhìn thiếu niên ở trước mặt mình một lúc, rồi cất tiếng nói: “Là ngoại môn đệ tử mới đến à.

Mau đưa thân phận lệnh bài của ngươi cho ta.”

Trương Nguyên Phàm nghe nam chấp sự ở trước mặt hắn nói, lập tức lấy thân phận lệnh bài của mình ra, sau đó cung kính đưa cho nam chấp sự này.

Nam chấp sự cầm lấy thân phận lệnh bài, xem lệnh bài một lúc rồi trả lệnh bài cho Trương Nguyên Phàm; hắn nhanh chóng nhận lấy thân phận lệnh bài của mình, cho lệnh bài trở lại vị trí cũ, rồi đứng đợi chấp sự này lấy nhiệm vụ cho hắn.

Không lâu sau, Trương Nguyên Phàm nhận lấy một chiếc nhiệm vụ lệnh bài.

Hắn cầm lấy lệnh bài ở trong tay, cung kính cảm ơn vị chấp sự này, rồi cho tấm lệnh bài vào túi trữ vật của hắn.

Một lúc sau, hắn rời khỏi tạp vụ điện, hắn nhanh chóng xuất hiện ở bên ngoài toà kiến trúc này.

Hắn sau đó đi về phía tạp dịch phong của môn phái.


Tạp Dịch Phong là nơi mà tông môn chuẩn bị cho ngoại môn đệ tử ở; nhưng sau khi họ nhận nhiệm vụ ở tạp vụ điện, thì họ sẽ phải đến tạp dịch phong ở trong một tháng.

Đến đầu tháng sau, ngoại môn đệ tử sẽ quay trở về chỗ ở ban đầu của mình.

Trương Nguyên Phàm đứng ở trên tạp dịch phong, hơn nửa canh giờ đã trôi qua.

Hắn nghỉ ngơi một chút, rồi đi tìm căn phòng của mình ở tạp dịch phong.

Hơn nửa tiếng đồng hồ liên tục tìm kiếm, nhưng hắn không tìm được căn phòng của mình.

Hắn sau đó quyết định hỏi thăm người ở nơi này, nghĩ xong hắn lập tức gõ cửa phòng rồi nói: “Vị sư huynh ở trong phòng có thể ra ngoài trước không ạ? Sự đệ có chuyện muốn hỏi thăm.”

Cửa phòng lập tức mở ra, một nam tu sĩ có dáng người cao lớn từ trong phòng đi ra.

Nam tu sĩ sau đó nhìn thiếu niên đang đứng ở trước cửa phòng, rồi cất tiếng hỏi: “Sư đệ, sư đệ tìm ta là có chuyện gì?”

Thiếu niên nghe xong câu hỏi của nam tu sĩ ở trước cửa phòng, thi lễ một cái rồi trả lời: “Thưa sư huynh, sư đệ tên là Trương Nguyên Phàm.

Sư đệ mới nhận nhiệm vụ ở chỗ tạp vụ điện, nhiệm vụ mà sư đệ là chăm sóc một mẫu dược điền ở trong Linh Dược Viên.

Sư đệ không biết căn phòng 607 của mình ở đâu? Mong sư huynh cho sư đệ biết phòng 607 nằm ở vị trí nào.”

“Hoá ra là Trương sư đệ, sư huynh tên là Lương Ngọc Đức.

Phòng của sư đệ nằm ở khu vực phía tây, gần một dãy núi.

Ngày mai sư đệ hãy cùng ta và Đinh Ngọc Lễ đi đến Linh Dược Viên.” Nam đệ tử ngoại môn đứng trước cửa phòng đó, nhanh chóng cất tiếng nói.

“Vậy sư đệ không làm phiền sư huynh nữa.

Sư đệ cáo lui.”

Trương Nguyên Phàm sau khi biết được câu trả lời, cất tiếng cảm ơn sư huynh Lương Ngọc Đức một câu.


Nói xong, hắn tiếp tục đi đến căn phòng 607.

Lương Ngọc Đức nhìn theo hướng cái bóng của Trương Nguyên Phàm đi về phía tây của tạp dịch phong, sau đó quay trở lại phòng của mình.

Không lâu sau, Lương Ngọc Đức tiếp tục nâng cao thực lực.

Trương Nguyên Phàm đi mãi, cuối cùng hắn đã đến ngoài cửa phòng của căn phòng 607.

Hắn lập tức mở cửa phòng, bước vào căn phòng sau khi cửa phòng được mở.

Hắn sau một lúc đánh giá bên trong phòng, hắn ngồi im ở trên chiếc giường, sau đó hắn đi vào bên trong Bảo Linh Châu.

Hắn ở trong Bảo Linh Châu trồng vài loại linh dược, đợi chúng nó hoàn toàn thành thục xong thì hắn mang đi bán.

Hắn ở trong Bảo Linh Châu hơn hai canh giờ, thì hắn rời khỏi viên bảo châu màu tím này; hồn sau khi về cơ thể, hắn lập tức đi nghỉ ngơi.

Một ngày mới bắt đầu ở thế giới Nguyên Linh.

Trương Nguyên Phàm sau khi thức tỉnh, lập tức đi dùng bữa sáng; dùng xong bữa sáng, hắn rời khỏi động phủ của mình, sau đó đi đến linh dược viên của môn phái.

Linh Dược Viên là nơi quan trọng của Vân Nguyên Tông cũng như bất kỳ thế lực nào, vì đây là nơi trồng nhiều loại linh dược và linh mễ của môn phái.

Vì vậy Vân Nguyên Tông luôn phái nhiều đệ tử bảo hộ linh dược viên, ngoài ra đương nhiệm chưởng môn của môn phái còn cho kiến tạo một toà trận pháp.

Linh Dược Viên của Vân Nguyên Tông nằm ở trong một toà sơn cốc, cách tạp dịch phong khá xa, mất hơn nửa ngày di chuyển.

Lúc Trương Nguyên Phàm xuất hiện ở bên ngoài Linh Dược Viên, bầu trời đã chuyển dần về tối, hoàng hôn gần buông xuống.

Thiếu niên nhìn bên ngoài một trong những khu quan trọng của Vân Nguyên Tông, hắn nhìn một lúc lâu sau đó hắn lấy ra thân phận lệnh bài của hắn.

Hắn dùng tấm lệnh bài này để mở ra trận pháp của linh dược viên, nhanh chân đi vào bệ trong sau khi trận pháp mở ra.


Sau đó hắn đi về phía chấp sự điện của Linh Dược Viên, vừa đi hắn vừa nhìn vào các mẫu linh điền ở đằng xa.

Có nhiều mẫu linh điền đang được ngoại môn đệ tử chăm sóc, cũng có vài mẫu linh điền bị bỏ hoang, cỏ dại mọc đầy trên những mẫu linh điền đó.

Sau một lúc lâu di chuyển, cuối cùng hắn xuất hiện ở bên ngoài một toà kiến trúc.

Toà kiến trúc này mang ngoại hình của một toà nhà cổ, có tổng cộng bốn gian phòng, mái nhà được xếp một loại ngói màu lam nhìn rất đẹp; lớp phủ xung quanh toàn bộ bức tường ngoài của kiến trúc, cũng màu lam, tạo ra một sự thống nhất về màu sáu của ngôi nhà cổ bốn gian.

Phía trên cửa chính của ngôi nhà, là một tấm gỗ, trên đó có khắc ghi ba chữ “Chấp sụ điện” rất to.

Ngô Uy Hùng đang ngồi ở trong phòng của mình nghỉ ngơi, đột nhiên thần thức hắn cảm nhận được có ai đó đang đứng ở bên ngoài nơi hắn đang làm việc.

Vì vậy hắn lập tức rời khỏi giường, bước chân về phía cửa chính của ngôi nhà.

Không lâu sau hắn xuất hiện ở bên ngoài, nhanh chóng nhìn thấy một nam đệ tử ngoại môn xa lạ đứng ở trước cửa ra vào.

Hắn sau đó cất tiếng nói: “Tại sao ngươi không đi chăm sóc dược điền của ngươi đi? Ngươi xuất hiện ở đây là có mục đích gì?”

Trương Nguyên Phàm gia nhập Vân Nguyên Tông chưa được bao lâu thời gian, hôm nay mới đến linh dược viên nhận vị trí làm việc, cho nên lúc trước chấp sự của linh dược viên không nhìn thấy hắn.

Một lúc sau, hắn cung kính nói với nam trung niên tu sĩ này: “Bẩm chấp sự, đệ tử là đệ tử ngoại môn mới gia nhập môn phái chưa được bao lâu? Mấy ngày trước, đệ tử có nhận một nhiệm vụ chăm sóc một mẫu dược điền ở trong Linh Dược Viên, trong thời hạn ba tháng.

Hôm nay đệ tử đến đây nhận vị trí làm việc.”

Ngô Uy Hùng nghe nam đệ tử ngoại môn này nói, lập tức lên tiếng: “Vậy ngươi đưa thân phận lệnh bài của ngươi, tờ giấy ghi nhiệm vụ cho ta.

Ta sẽ giao cho ngươi một mẫu dược điền để ngươi chăm sóc.”

Hắn nghe xong vị chấp sự này nói, lập tức lấy ra thân phận lệnh bài của mình cùng một tờ giấy, sau đó cung kính giao cho chấp sự ở trước mặt.

Nam chấp sự kia nhận lấy thân phận lệnh bài cùng tờ giấy, nhìn tờ giấy một lúc sau đó liếc một lần về phía thân phận lệnh bài ở trong tay mình; một lúc sau, nam chấp sự trả hai món đồ cho Trương Nguyên Phàm.

Trương Nguyên Phàm thu lấy hai món đồ vào trong trữ vật giới chỉ của mình, sau đó đứng im nghe nam chấp sự này nói.

“Ta tên là Ngô Uy Hùng, ngươi gọi ta một tiếng chấp sự Ngô là được.

Bắt đầu từ ngày mai, đến hết thời gian của nhiệm vụ, ngươi chăm sóc mẫu dược điền nằm ở khu vực phía Đông của Linh Dược Viên.

Mỗi ngày hai buổi sáng và chiều, ngươi diệt trừ cỏ dại và linh trùng gây hại, tưới tiêu,…Nếu ngươi làm tốt, ta thưởng cho ngươi vài loại vật phẩm sau khi kết thúc ba tháng làm việc.”


Ngô Uy Hùng nói xong, dừng lại một lúc, sau đó chỉ cho Trương Nguyên Phàm biết mẫu dược điền mà cậu chăm sóc.

Khoảng mười lăm phút sau, Ngô Uy Hùng trở lại bên trong “chấp sự điện”, còn Trương Nguyên Phàm thì trở về tạp dịch phong nghỉ ngơi.



Sáng sớm ngày hôm sau, Trương Nguyên Phàm sau khi dùng xong bữa sáng lập tức thi triển “Ngự Kiếm Thuật” đi đến Linh Dược Viên.


“Ngự Kiếm Thuật” là một món phụ trợ pháp thuật, hỗ trợ tu sĩ ngự khí phi hành.

Pháp thuật này được gia gia Trương Vệ Phong dạy cho Trương Nguyên Phàm, khi cậu còn là một võ giả Nội Lực cảnh đại viên mãn, lúc cậu lên tám tuổi.

Do thực lực của cậu còn yếu, linh lực ở trong đan điền không nhiều, nên tốc độ ngự khí phi hành của hắn không cao.

Vì vậy, hắn mất hơn nửa canh giờ liên tục ngự khí phi hành, thì hắn mới đến được Linh Dược Viên.

Công việc chăm sóc dược điền của Trương Nguyên Phàm đã bắt đầu.

Mỗi ngày vào hai buổi sáng và tối, hắn đến Linh Dược Viên làm nhiệm vụ, dùng một canh giờ mỗi buổi để chăm sóc mẫu dược điền của hắn; thời gian rảnh còn lại, hắn ngồi ở trong phòng của hắn ở tạp dịch phong để tu luyện, lúc thì nghiên cứu thư tịch đan đạo, lúc thì bế quan đột phá cảnh giới, học tập pháp thuật…Thời gian cứ thế mà trôi dần đi, thời gian ba tháng rất nhanh trôi qua.


Trong vòng ba tháng này, ngoài việc chăm sóc dược điền ra thì hắn ngồi ở trong phòng tu luyện; thực lực linh tu của hắn, đã đạt tới cấp tứ trọng Ngọc Khí kỳ.

Hắn đã học được nhiều loại pháp thuật khác nhau, hắn đã trở thành một vị luyện đan sư cấp 1 sau khi hắn thành công luyện ra một loại nhất phẩm đan dược.

Do Trương Nguyên Phàm hoàn thành xuất sắc chăm sóc dược điền của mình, cho nên hắn được chấp sự của Linh Dược Viên thưởng cho một bình Tụ Linh Đan, hai viên Giải Độc Đan và ba chục viên hạ phẩm linh thạch.

Trương Nguyên Phàm cất phần thưởng mà Ngô chấp sự tặng, để vào trữ vật giới chỉ của mình, sau đó rời khỏi linh dược viên.

Một lúc sau, hắn thi triển “Khinh Công Thuật” đi đến tạp vụ điện.

Khoảng hai canh giờ sau, hắn rời khỏi tạp vụ điện, ngự khí phi hành trở về động phủ của mình ở trong Thanh Lâm cốc.

Không đến ba mươi phút sau, hắn xuất hiện ở trong động phủ, sau đó hắn đi nghỉ ngơi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui