Cũng may nữ nhân này không để hắn thất vọng, nhưng mà chữ viết này, nàng ta học từ đâu vậy?
"Nàng trong phủ còn an phận chứ?" Thẩm Độ thuận miệng hỏi.
Cảnh Lâm hơi biến sắc mặt, đáp: "Bẩm đại các lĩnh, phu nhân! phu nhân vẫn khỏe.
"
Cảnh Lâm đi theo Thẩm Độ nhiều năm như vậy, chỉ cần nhìn sắc mặt là hắn có thể đoán được tâm tư của Thẩm Độ.
"Nói, có chuyện gì?"
Cảnh Lâm cúi đầu thấp hơn, hắn tuy không biết trong sổ con viết gì, nhưng việc Chu Nhan tự tiện vào thư phòng của Thẩm Độ là sự thật.
Thấy Cảnh Lâm không chịu nói, giọng điệu của Thẩm Độ trở nên lạnh lùng: "Có chuyện gì cứ nói thẳng.
"
"Vâng.
" Cảnh Lâm không dám chậm trễ, vội vàng chắp tay nói: "Phu nhân! Phu nhân tự tiện vào thư phòng của đại các lĩnh.
"
Cảnh Lâm mang theo tâm trạng thấp thỏm bất an nói ra những lời này, sau khi nói xong hắn đã chuẩn bị sẵn sàng để lĩnh phạt.
"Ừm.
"
Thẩm Độ đã hiểu rõ mọi chuyện, thì ra là nàng đã vào thư phòng của hắn, chẳng trách chữ viết lại giống đến vậy.
Chỉ một chữ đơn giản, nhưng lại khiến Cảnh Lâm thấp thỏm bất an.
Đại các lĩnh rốt cuộc là có ý gì?
Trong giọng nói của hắn dường như không hề có tức giận, mà cấm chỉ người khác đến gần thư phòng cũng là do chính miệng hắn phân phó.
Trong đầu Thẩm Độ hiện lên hình ảnh của Chu Nhan, nàng vừa thông minh lại nhanh nhẹn.
Miệng thì luôn nói muốn nhanh chóng được thủ tiết, thế nhưng khi gặp phải đại sự, nàng vẫn lựa chọn ra tay giúp đỡ hắn.
Nữ nhân này, thật sự là càng ngày càng thú vị.
Trong lòng dâng lên một tia ấm áp, khóe môi Thẩm Độ khẽ nhếch lên.
"Đại các lĩnh, có cần thuộc hạ đi! "
Lời còn chưa nói hết, Cảnh Lâm liền làm động tác cắt cổ với Thẩm Độ.
Thẩm Độ nhíu mày: "Ta đã từng nói muốn đối xử với nàng như vậy sao?"
"! "
Cảnh Lâm im lặng không nói, đúng là đại các lĩnh chưa từng hạ lệnh như vậy, thế nhưng tự ý xông vào cấm địa của đại các lĩnh chẳng lẽ không phải nên bị trừng phạt như vậy sao?
"Đại các lĩnh, thời gian không còn sớm, đừng để bệ hạ đợi lâu.
"
Cung nhân ở bên cạnh lên tiếng thúc giục, Thẩm Độ thu liễm lại biểu cảm, khôi phục lại vẻ mặt lạnh lùng.
"Ngươi mau trở về phủ, trông chừng nàng cho cẩn thận, đừng để cho kẻ khác có cơ hội lợi dụng.
"
Nói xong, Thẩm Độ xoay người rời đi.
Cảnh Lâm hiểu ý tứ trong lời nói của Thẩm Độ, nhưng lại không hiểu vì sao hắn lại làm như vậy.
Chẳng lẽ đại các lĩnh thật sự bắt đầu để ý đến nữ nhân kia rồi sao!
Trên chính điện, nhìn thấy Thẩm Độ đến, trong mắt La Chức lộ vẻ hung ác nham hiểm.
Quan hệ của hai người vốn đã không tốt, hiện tại Nữ Đế bệ hạ lại có ý thiên vị Thẩm Độ.
Điều này khiến hắn làm sao có thể cam tâm.
"Thần, Đại các lĩnh Thẩm Độ của Nội Vệ Phủ, tham kiến bệ hạ, bệ hạ vạn phúc, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.
"
Thẩm Độ tiến lên hành lễ, Nữ Đế Chu Chiếu khẽ phất tay: "Thẩm ái khanh bình thân.
"
"Tạ ơn bệ hạ.
"
Sau khi đứng dậy, Thẩm Độ còn lịch sự gật đầu với La Chức một cái.
Dù sao cũng là đồng liêu với nhau, trước mặt Nữ Đế cũng nên giữ thể diện cho nhau một chút.
Thế nhưng La Chức lại chẳng thèm cảm kích, đối với thái độ muốn lấy lòng của Thẩm Độ, hắn chỉ hừ lạnh một tiếng, sau đó quay đầu sang chỗ khác.
La Chức đã cống hiến cho Nữ Đế nhiều năm như vậy, còn Thẩm Độ chỉ mới có mấy năm, hắn cho rằng Thẩm Độ căn bản không xứng để sánh vai với mình.
Thẩm Độ đứng thẳng người, nhìn về phía Nữ Đế, không để thái độ của La Chức vào mắt
"Thẩm ái khanh, vụ án Lương gia ở thành Trường An, ngươi tiếp nhận nhiều ngày như vậy rồi mà vẫn chưa phá được, chẳng hay là gặp phải khó khăn gì sao?"
"Khởi bẩm bệ hạ.
" Thẩm Độ chắp tay nói: "Thần đã điều tra rõ ràng, vụ án Lương gia không phải là một vụ án đơn lẻ, mà nó có liên quan đến một vụ án giết người hàng loạt khác, chi tiết cụ thể, thần đã trình bày rõ trong sổ con, kính xin bệ hạ xem qua.
"
Tên thái giám bên cạnh vội vàng nhận lấy sổ con, trình lên cho Nữ Đế.
Nữ Đế mở sổ con ra xem, nét chữ bên trong thanh tú ngay ngắn, có vài phần giống với nét chữ của Thẩm Độ.
Thế nhưng Nữ Đế anh minh sáng suốt, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, quyển sổ con này tuyệt đối không phải do Thẩm Độ tự tay viết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...