Trường Học Hoàng Gia (Khi Nàng Tiểu Thư Trở Thành Hoàng Tử)

Đêm đó, cả đêm nó không ngủ chỉ ngồi ngắm chậu hoa trên cửa sổ. HinDu ngồi nhìn nó, cảm thấy tim bị trễ mất một nhịp. Sao đột nhiên anh lại nghĩ đến cảm giác được ôm đôi vai bé nhỏ đó nhỉ? Nghĩ thế anh cầm cái mềnh nhỏ khoát lên vai nó. Nó giật mình quay lại, thấy ánh mắt của HinDu gương mặt nó đỏ bừng:
_Sao… cậu chưa ngủ à?
_Ừ… cậu ngồi trước cửa sổ như thế sẽ bị cảm lạnh đấy!
_Cậu…
_Còn giận chuyện hồi sáng không?
_Chuyện đó… - nó ngập ngừng e thẹn
_Tôi tin cậu! – HinDu vỗ vai nó rồi đi về giường. Tim anh đập rộn ràng. Sao lại nói tin thằng nhóc đó chứ? Nhưng triệu chứng này là gì đây? Anh xoa đầu cố đẩy cái cảm giác đó đi…
Nó cầm chậu hoa lên cảm thấy bầu má mình nóng hổi. HinDu tin mình, dù sao anh ấy cũng tốt hơn tên Thái Tử thúi kia gấp vạn lần. Hứ! HinDu còn an ủi mình còn tên đó thì cố bao che cho con nhỏ đó, tại sao chứ? Trong đầu nó hiện lên hàng ngàn chữ “Đồ ngốc, đồ ngốc, đồ ngốc…” đêm đó nó không còn mơ thấy ác mộng nữa.

*********
_Lee HinDu! Lướt ván không? –Yoon Min cầm chiếc ván đến trong bộ đồ bơi để lộ thân hình cực… hoàn hảo. Nó đỏ mặt quay đi nhâm nhi tí nước, HinDu lắc đầu từ chối:
_Thôi! Anh cứ chơi đi!
Rồi anh chàng quay lại nói chuyện với nó trong ánh mắt bắn tung tóe lửa của Yoon Min. Tại sao HinDu lại thân mật với Ji Min như thế chứ? Hôm trước còn đánh lộn cơ mà? Hay là hắn biết thân phận thật của Ji Min? Không được… như thế thì không được…
_Ji Min! Đi theo tôi! – Yoon Min kéo nó đi như lao về phía trước. Nó tức giận định mở miệng la toáng lên thì cảm nhận được đôi bàn tay ấm của hắn, nó đỏ mặt giật bắn tay lại.
Hắn không chịu buông cứ dẫn nó đi một mạch.
_Anh định đi đâu với bộ đồ tắm?

Hắn dừng lại, sực nhớ ra điều đó, nó bực cười trước vẻ mặt lúng túng của hắn, nụ cười của nó lúc này trong như một đóa hoa xinh đẹp đang cười với hắn. Bất giác hắn cười theo trong vô thức…
*********
Nó đang đứng trước một salon nổi tiếng trong thành phố. Nó tròn mắt nhìn hắn ngạc nhiên. Hắn đẩy nó vào đó chọn cho nó một chiếc váy xòe màu xanh dương không dây và một bộ tóc giả dài, hơi xoắn lại phần đuôi trông y như tóc thật. Sau hai tiếng đồng hồ, nó bước ra trong ánh mắt ngất ngây của hắn.
_Dẫn tôi tới đây để làm mấy cái trò này hả?
Nó dự định bỏ vào thì hắn nắm tay nó lại:
_Tôi có một bữa tiệc muốn cậu đi với tôi.
_Tại sao tôi phải đi với anh?
_Vì… bí mật!
Nhắc đến đó nó điên máu lên, phải rồi hắn mà không biết cái bí mật đó thì cứ liệu đó, nó sẽ nghiền xương hắn ra thành trăm mảnh. Nó đành bấm bụng đi theo hắn lên xe…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui