Thời gian ra chơi giữa giờ, Lâm Cạnh đến bàn phía trước ném một loạt viên chocolate: “Tuyết tỷ, phí cố vấn.”
Vi Tuyết đang muốn ăn đồ ngọt, bởi vậy thái độ thập phần tốt đẹp: “Đại ca muốn cố vấn cái gì?”
“Chương Lộ Văn lớp hai, cậu quen không?”
“Có quen, bất quá không thân, cô ấy hình như đang theo đuổi Quý Tinh Lăng.”
Lâm Cạnh cũng bình tĩnh mở lấy một viên chocolate: “Ồ?”
Ấn tượng của Vi Tuyết đối với Chương Lộ Văn cực kì tệ, bởi vì hồi lớp 10, trên Tieba đã từng có đăng một bài chọn hoa hậu giảng đường, vốn chỉ là thứ nhàn chám của những người nhàn chàm, mọi người thuần túy chỉ là náo nhiệt, qua một đoạn thời gian rất dài, La Lâm Tư cùng Chương Lộ Văn thay nhau đứng hạng nhất, lúc đầu còn hòa bình thân thiện, đến kết quả một vòng cuối cùng, số phiếu của La Lâm Tư đột nhiên tăng vọt hai ngàn, là kiểu thuộc về bán vé gian lận có thể được nhìn thấy được rõ ràng.
“Sau đó một làn sóng ‘ con người chính nghĩa ’ tới.” Vi Tuyết nói, “Toàn bộ đều mắng Tư Tư, nói cô ấy hư vinh gì đó, dù sao siêu khó nghe, lại còn có có người đề nghị mua vé bổ sung cho Chương Lộ Văn, drama đến mức trường khác còn biết.”
Sau đó thì đương nhiên là Chương Lộ Văn giành được “Hoa hậu giảng đường bình chọn”, La Lâm Tư toàn bộ mọi thứ cái gì cũng không làm, lại không thể hiểu được mà cứ bị cuốn vào phong ba, tức đến mức xém nữa ảnh hưởng đến thành tích.
Lâm Cạnh mở di động tìm, bài đăng bình chọn kia vẫn còn, tuy rằng đã bị dồn xuống nhiều, nhưng vẫn có thể nhìn ra tình hình chiến đấu thảm thiết lúc trước. Vi Tuyết tiếp tục châm chọc: “Dù sao đám nữ sinh lớp hai kia, chỉ cần là liên quan đến Chương Lộ Văn, đầu óc chắc chắc không được bình thường, vì sao cậu lại hỏi đến cô ta?”
Thầy giáo Tiểu Lâm mặt không đổi sắc mà trả lời: “Bởi vì tớ cũng nghe nói cô ấy theo đuổi Quý Tinh Lăng, liền có chút tò mò, theo đuổi như thế nào?”
“…… Cũng không khác mấy.” Vi Tuyết kỳ thật cũng không quá rõ ràng, “Còn có người truyền công ty trong nhà Chương Lộ Văn cùng Nhân Thụy có quan hệ, tóm lại cậu có thể não bổ đến tất cả Mary Sue thiên lôi, cô ta đều có thể coi mình như thế một lần, tớ đã từng hoài nghi con người kia có phải sống trong phim thần tượng Đài Loan thế kỷ trước hay không.”
Lâm Cạnh cười: “Tớ phát hiện miệng cậu cũng rất độc.”
Vi Tuyết duỗi tay: “Còn có gì ăn ngon hay không?”
Lâm Cạnh lấy đồ ăn vặt trong hộp bàn đưa cho cô, Quý Tinh Lăng vừa vặn đi vào phòng học, thuận miệng hỏi một câu: “Các cậu đang nói gì vậy?”
Lý Mạch Viễn đẩy mắt kính trên mũi, một bên làm bài một bên trả lời: “Ồ, bọn họ đang nói về Chương Lộ Văn lớp hai.”
Đầu cũng không thèm ngẩng lên, cũng có thể nhẹ nhàng đạt được thành tựu “Bán đứng thầy giáo Tiểu Lâm” này.
Siêu lợi hại.
Lâm Cạnh:?
Vi Tuyết lại bóc hai viên ô mai, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn mà quay người lại. Lâm Cạnh bình tĩnh đeo tai nghe, không ới ời một tiếng, có ý định dùng biện pháp “Tôi phải học tập, ai quấy rầy thì chết”, nhưng đại thiếu gia từ trước đến nay không sợ chết, hắn duỗi tay kéo xuống một bên tai nghe đối phương xuống, vừa lưu manh vừa muốn ăn đòn, nhẹ giọng nói: “Này, hóa ra cậu để ý như vậy sao?”
Thầy giáo Tiểu Lâm: “……”
Tuy rằng khi cậu mắng người miệng độc đến đòi mạng, khi gặp chuyện cũng rất bình tĩnh, nhưng không thế nào chịu được bị chọc, mới nghe một câu lưu manh đã nóng, khi nóng lên lại bắt đầu tức giận, sau đó đại thiếu gia lại chịu ảnh hưởng —— ví dụ như lần này, cậu tùy tay vơ được một tờ đề toán: “Tiết tự học buổi tối làm cho xong!”
“Tuy rằng cũng không sao, nhưng này hình như là câu hỏi thi.”
“Câu hỏi thi thì sao, câu hỏi thi thì không cho cậu làm sao?”
“Không, là tôi không xứng với nó!”
Quý Tinh Lăng nằm xuống bàn, nghiêng đầu nhìn cậu cười. Lông mi ở góc độ này thoạt nhìn đặc biệt dài, đuôi mắt hơi cong lên, hàm răng vừa trắng vừa chỉnh tề, túm cái váy lại là đẹp trai, chỗ nào cũng đẹp trai.
Thầy giáo Tiểu Lâm buộc lòng phải giơ sách tiếng Anh che mặt hắn: “Đừng nháo!”
Tầm mắt Quý Tinh Lăng bị ngăn lại, tay còn không thành thật giơ lên, kết quả bị Vu Nhất Chu bàn sau đánh một cái lôi về: “Chủ nhật đừng quên, anh cùng Lâm ca.”
Lâm Cạnh buồn bực: “Chủ nhật cái gì?”
“Chủ nhật sinh nhật cậu ta.” Quý Tinh Lăng ngồi dậy, “Cô chú mấy giờ bay?”
“Bốn giờ chiều.”
Vu Nhất Chu cũng biết ba mẹ Lâm Cạnh tới Cẩm Thành một lần cũng không dễ dàng, chủ động đưa ra: “Như vậy đi, cô chú có phải hơn hai giờ tới sân bay đúng không, vậy cậu giữa trưa cứ ở với bọn họ, ba giờ tớ bảo tài xế đến Giang Ngạn Thư Uyển đón cậu.”
“Ai cần cậu đón.” Quý Tinh Lăng đã cái bàn đằng sau, biểu đạt bất mãn.
Vu Nhất Chu: “Em mời khách không được có thành ý sao, ít nhất phải theo tượng trưng tính khách khí một chút, nhưng thật ra cũng không cần xe riêng.”
Lâm Cạnh cười nói: “Không cần đón, tớ gọi xe qua, đưa địa chỉ cho tớ là được.”
“Tiểu khu nhà cậu ta người xấu rất nhiều, đi xe của mình vẫn tốt hơn.” Quý Tinh Lăng xoay người, “Giữa trưa tụi bây đi ăn cơm chỗ cũ đúng không? Tao đây không đi, buổi chiều đi cùng Lâm Cạnh lại.”
Vu Nhất Chu xem thế là đủ rồi: “Phục.”
“Phục cái rắm.” Thật ra không phải là đại thiếu gia trọng sắc khinh bạn, chủ yếu dù sao hắn cũng không thể ra ngoài ăn cơm, không bằng nắm lấy cơ hội này. Buổi chiều nướng BBQ ngoài trời, buổi tối mới cắt bánh kem, bởi vì quan hệ người nhà hai nhà rất tốt, cho nên Hồ Mị Mị đã sớm tìm nhà hàng quen, ôm luôn nguyên liệu nấu ăn nướng BBQ buổi sinh nhật con nuôi —— kỳ thật là vì để con trai không lộ cái đuôi, cũng rất nhọc lòng lao động.
Lâm Cạnh nhỏ giọng hỏi: “Hai người quan hệ tốt như vậy, vắng một buổi không sao chứ?”
“Hai nhà bọn tôi vốn cũng muốn ăn một bữa cơm riêng, giữa trưa không đi cũng không sao cả.” Quý Tinh Lăng nói, “Cậu cũng đừng sốt ruột, chúng ta bốn giờ đi cũng kịp thời gian.”
Lâm Cạnh vốn muốn cùng hắn thương lượng về quà, nhưng nhớ tới 《 tứ đại bi kịch 》lúc trước, vẫn là kịp thời bỏ ý định này, vẫn nên để mình bớt thời gian đến cửa hàng thể thao mua một đôi vợt tennis
Quý Tinh Lăng sau khi biết: “Cậu còn chưa đưa cho tôi.”
“Vậy ngày mai tôi đưa cậu.”
“Không được, bỏ đi, tôi không thể tiếp thu việc xếp sau Vu Nhất Chu.”
“……”
Chính là tâm mệt, tâm cực kì mệt.
Hai ngày thứ bảy chủ nhật, Thương Vi giúp con trai làm thịt viên, lại nấu thịt kho tàu xương sườn cùng sủi cảo đông lạnh, để đầy trong tủ lạnh, mới cùng chồng mình bước lên chuyến bay về Ninh Thành.
Quý Tinh Lăng ngồi ở trên bàn hỏi: “Cô buổi sáng nói cậu gì vây?”
“Nói tôi phải cảm ơn cậu.” Lâm Cạnh mở tủ quần áo, “Còn nói tôi phải phụ đạo cậu nhiều hơn, tranh thủ cuối kỳ thi được 500.”
Quý Tinh Lăng suy nghĩ một chút: “500 thật sự là cô nói sao, hay là cậu lấy việc công làm việc tư, rất gấp không chờ nổi, cậu hiểu đúng không?”
“Tôi không hiểu.” Lâm Cạnh ném quần áo ở nhà cho hắn, “Người có thể thi 500 ở Sơn Hải không ít.”
“Nhưng khẳng định không đẹp trai bằng tôi, không đẹp trai cũng không được, bởi vì cậu thích đẹp.”
“Tôi nhớ có người nói thích nhan sắc nông cạn.”
“Không nông cạn, một chút cũng không nông cạn, thầy giáo Tiểu Lâm thích nhan sắc đặc biệt tuyệt!”
Lâm Cạnh lười cãi nhau với hắn, mặc một cái áo khoác màu xanh lá đậm vào, cậu ngày thường rất ít khi mặc màu như vậy, có vẻ mặt càng trắng, màu môi cũng nhạt đi, thoạt nhìn có chút lạnh lùng.
“Tóc cậu hình như dài hơn.” Quý Tinh Lăng nhìn cậu trong gương, duỗi tay xoa xoa, “Ngày nào đó tôi cùng cậu đi cắt tóc.”
Câu này nói đến ôn nhu lại tùy ý, trong không khí cũng thoang thoảng vị ngọt của cặp đôi yêu nhau, Lâm Cạnh trong lòng mềm nhũn, còn chưa kịp trả lời, đối phương đã lại thuận tay nắm lấy, ở trên đầu cậu dựng một ngọn cây: “Ta da.”
“……”
Thôi, Quý Tinh Lăng cậu vẫn nên đi ra ngoài đi.
Nhà Vu Nhất Chu ở Tú Lệ Hồ, tuy rằng tên nghe tới hơi địa phương, nhưng lại là khu biệt thự cao cấp nổi danh nhất ở Cẩm Thành. Lúc hai người vừa đến lối vào, vừa vặn nhìn thấy La Lâm Tư cùng Vi Tuyết cũng vừa xuống từ taxi, vì thế liền cùng hai người họ đi vào.
“Lâm tỷ!” Cát Hạo đang đứng ở cổng lớn chờ, vẻ mặt đau khổ nói, “Tớ đang chuẩn bị đi đón cậu, cậu thấy WeChat củaa tớ không?”
“Không chú ý, chuyện gì vậy?”
“Vu ca chỉ mời mấy nam sinh lớp hai, kết quả bọn họ lại mang theo mấy nữ sinh lại đây, liền…… Người cậu không thích kia cũng có.”
La Lâm Tư nhăn mày, thoạt nhìn có vẻ hơi mất hứng.
“Vu ca cũng không có cách, hơn nữa không thể đuổi người đi.” Cát Hạo nhanh chóng bổ sung, “Chắc cậu cũng biệt, Vu ca mỗi năm sinh nhật đều rất lớn, cậu ấy đã để riêng cho lớp chúng ta mọi khu nướng BBQ, không ăn cũng với lớp khác, không nhất định là có thể đụng tới bọn họ.”
Tới cũng đã tới, La Lâm Tư cũng không thể rời đi, cũng chỉ “Ừ” một tiếng: “Tớ không sao.”
Quý Tinh Lăng cùng Lâm Cạnh không thể nhúng tay vào mâu thuẫn giữa nữ sinh, cũng không nói gì, chỉ có Vi Tuyết ôm lấy bả vai cô an ủi hai câu. Khu thịt nướng riêng ở hoa viên nửa ngoài trời của biệt thự, lúc trước khi thiết kế là để thuận tiện cho khách khứa tụ hội, cho nên mùa đông cũng không quá lạnh, còn có thể trực tiếp đi đến phòng khách qua một hành lang, tựa như Cát Hạo nói, sinh nhất rất phô trương.
Nhưng có phô trương cũng không né được trùng hợp, khi năm người Quý Tinh Lăng đi vào, vừa vặn lúc nhân viên cửa hàng bánh kem đến đưa bánh kem, rất nhiều nữ sinh đều lại xem, mấy người Chương Lộ Văn cũng có.
Học sinh cấp ba vẫn khoái bà tám, cho nên người ở hiện trường đại đa số đều biết mâu thuẫn giữa La Lâm Tư cùng Chương Lộ Văn, đồng dạng, đại đa số người nơi đây cũng biết Chương Lộ Văn thích Quý Tinh Lăng, mấy ngày hôm trước hình như còn ngã ở sân thể duc một lần, kết quả đại thiếu gia nhìn cũng không thèm nhìn mà cứ thế nghênh ngang rời đi, rất nhiều người không thích cô ta đều bật cười.
“Lớp chúng ta ở bên kia, Vu ca cũng ở.” Cát Hạo tận chức tận trách, sợ sẽ dẫn đến điều gì không thoải mái, dứt khoát trực tiếp lôi hai chị lớp 11-1 đi. Quý Tinh Lăng cùng Lâm Cạnh cũng đi qua theo, thầy giáo Tiểu Lâm vừa đi vừa nói: “Cậu thật sự không để ý Chương Lộ Văn? Cô ấy hình như vẫn cứ nhìn cậu, cô ấy là bởi vì cậu nên mới đến tham gia sinh nhật này đúng không.”
Quý Tinh Lăng rất cảnh giác: “Cậu lại nghĩ kịch bản cho tôi sao?”
“Không, tôi chỉ muốn biết ý nghĩ thật sự từ nội tâm cậu thôi.”
“Này có cái gì để biết, không thích thôi.” Quý Tinh Lăng tìm một lò nướng BBQ không có ai, gọi người phục vụ đến đổi than, “Chuyện như vậy, chẳng lẽ còn không phải là cô ta thích tôi sao, tôi đã cực kì lễ phép từ chối rồi, sau đó mọi người đều thức thời mà không bao giờ nói đến. Nào có con người lì lợm như vậy, hơn nữa cậu cũng ghen, cậu ăn dấm một lần đã điên cuồng nghĩ kịch bản cho tôi.”
“Hai câu cuối cùng có thể không cần phải nói.”
“Ừ.” Quý Tinh Lăng cười lật thịt, “Bò bít tết này hình như cũng ngon, tôi nướng cho cậu một miếng, thích chín mấy phần?”
“Với trù nghệ của cậu thì chín tùy duyên thôi.” Lâm Cạnh nướng con sò bên cạnh, “Sò biển có phải cần chanh hay không, tôi đi cắt vài miếng”
Năm phút đồng hồ sau, mang đến một đĩa lung tung đều là những miếng chanh với hình dạng rất mới mẻ
Quý Tinh Lăng hỏi: “Sao lâu như vậy?”
Lâm Cạnh trả lời: “Bởi vì tôi cắt trúng tay mình.”
“……”
Thầy giáo Tiểu Lâm chính là tự phụ như vậy, mười ngón chỉ cần dính vào nước sôi cũng có thể xảy ra chuyện
“Không sao.” Quý Tinh Lăng an ủi cậu, “Về sau bảo đảm không để cậu nấu cơm.”
“Tôi nhận ra cậu còn nghĩ dến khá xa.” Lâm Cạnh hỗ trợ lật thịt, “Yêu sớm đã chưa thành công, cũng đã an bài xong tương lai để ai nấu cơm.”
“Vậy cậu có muốn nghe đến sắp xếp khác hay không?”
Lâm Cạnh vừa nghe ngữ điệu không có ý tốt này của hắn, liền biết tám phần muốn bắt đầu hướng về phương hướng thiếu nhi không nên nghe, vì thế quyết định đi trước một bước. Kết quả khi đặt khay nướng lại bất cẩn, trên mu bàn tay xuất hiện thêm vết đỏ dài bị bỏng.
“Đau.”
Quý Tinh Lăng hoàn toàn mà phục, mang theo cậu đi xử lý tốt miệng vết thương, liền đưa người đến ghê sô pha ấn ngồi xuống:“Từ giờ trở đi, chỗ nào cũng không được đi, tuyệt đối cấm tiếp xúc bất cứ cái gì gần lửa hay dụng cụ cắt gọt, nhớ kỹ chưa?”
Vu Nhất Chu đang ở bên cạnh, chơi game thuận tiện ê răng: “Không sai biệt lắm là được, thật cẩn thận như vậy, vì sao không dứt khoát làm một cái lồng pha lê nhốt Lâm ca lại.”
“Bởi vì nhà mày không có.”
Vu Nhất Chu “…… Đậu má, anh cư nhiên thật sự nghĩ tới, anh thật biến thái, hai người mỗi ngày ở nhà đều chơi kiểu biến thái như vậy sao”
Thầy giáo Tiểu Lâm từ đầu tới đuôi cũng chưa nói một câu, vô tội bị ngồi vào danh sách “Biến thái”, rất oan.
Vu Nhất Chu mới chơi được một nửa, thì Cát Hạo ở bên ngoài gọi cậu ta đi ra ngoài, vì thế đem điện thoại ném cho Quý Tinh Lăng: “Đừng rớt cấp đó.”
Lâm Cạnh ngày thường rất ít chơi trò chơi trên di động, tiêu chuẩn cao nhất cũng chỉ là trò Unipop, tò mò nghiêng người qua nhìn: “Chơi vui không?”
“Có.” Quý Tinh Lăng bị cậu chen vào không tiện, dứt khoát thay đổi tư thế, cánh tay vòng qua vai đối phương, nghiêng nghiêng điện thoại qua.
Người trong lồng ngực có một mùi hương thoang thoảng như cũ, hắn cúi đầu cọ cọ: “Ngoan, tóc cậu chắn tầm mắt tôi.”
Lâm Cạnh yên lặng rụt người xuống, gáy dựa vào trước ngực hắn.
Một lát sau.
“Quý Tinh Lăng tim cậu hình đập có chút nhanh.”
“Bởi vì đồng đội đánh quá ngu.”
“Thật sự?”
“…… Giả.”
“Đó là cái gì?”
“Là tôi vừa mới tâm viên ý mã một chút.”
[nghĩa là tâm trí con người ta thường xáo động và dễ mất kiểm soát]
“Bởi vì tôi sao?”
“Bằng không thì sao?”
Lâm Cạnh trở tay xoa cằm hắn: “Ừ, tôi biết, cố ý hỏi.”
Quý Tinh Lăng cười ném di động qua một bên: “Muốn uống rượu hay không? Tôi đi lấy hai bình.”
“Thuận tiện sau khi cậu uống rượu làm chuyện không bậy?”
“Tôi thật sự không nghĩ xa như vậy, nhưng nếu câu yều cầu thì cũng được.”
“Nằm mơ đi, trước khi thi được 500 thì không bàn nữa.” Lâm Cạnh đẩy hắn ra, “Tôi không uống rượu, đồ uống ở đâu?”
Quý Tinh Lăng lật một đống trong bao nilon dưới mặt đất, còn chưa tìm được hỗn hợp nước trái cây kỳ lạ của cậu, liền nghe được bên ngoài truyền đến một tiếng “Rầm”, như là có cái gì bị đánh vỡ, tiếng người cũng kêu loạn.
Lâm Cạnh nhìn ra ngoài cửa sổ: “Này, hình như có hai nữ sinh xảy ra mâu thuẫn, đi xem không?”
“Vu Nhất Chu có thể xử lý tốt.” Quý Tinh Lăng nói, “Yên tâm, đây là sinh nhật cậu ta, không ai dám gây rối.”
“Nhưng…… Sẽ không thật sự vì cậu sao?”
“Vậy tôi càng không thể đi, trừ phi cậu muốn cho trong trường học truyền lời đồn vì tôi mà đánh nhau.”
“Tôi không hề muốn.”
Quý Tinh Lăng vặn nắp chai nước trái cây đưa cho cậu, lại gọi điện thoại cho Cát Hạo, quả nhiên, nói là nữ sinh lớp một và lớp hai bởi vì một chút việc nhỏ nổi lên tranh cãi, tháp champagne không cẩn thận bị rơi vỡ, thu dọn xong rồi, không sao cả.
“Chương Lộ Văn mới vừa hỏi em anh ở đâu, dường như không sao cả, hình như một chút cũng không bị ảnh hưởng, chị gái này cũng thật tuyệt.”
Di động mở loa ngoài, cho nên Lâm Cạnh câu nào cũng nghe được. Sau khi cúp điện thoại, cậu nói: “Vi Tuyết nói Chương Lộ Văn là xem nhiều phim thần tượng Đài Loan, cũng không giống mà, nữ chính thời xưa không tiểu bạch hoa như vậy, kiểu này là nữ phụ.”
Tinh ca giật mình: “Sao cậu còn đối với phương diện này có nghiên cứu?”
“…… Khi còn nhỏ cùng xem với mẹ tôi” TRẻ con đều không có quyền lựa chọn cầm remote, tuy rằng Tiểu Lâm mini rất muốn xem 《 Thomas và những người bạn 》, nhưng mẹ không cho phép.
Quý Tinh Lăng: “Ha ha ha ha ha.”
Lâm Cạnh cũng rất dở khóc dở cười, dựa vào vai hắn tiếp tục xem hắn chơi game, hai người ai cũng không đói bụng, cho nên thẳng đến khi màn đêm buông xuống, đến lúc cắt bánh kem mới đi ra ngoài.
Trong hoa viên đã sáng lên đèn ngôi sao, thời gian Vu Nhất Chu ước nguyện rất ngắn, ngắn đến mức đại thiếu gia cũng cảm thấy rất bất mãn, đem người xách sang bên cạnh vô tình khảo vấn: “Mày rốt cuộc có ước tao thi được 500 điểm sớm một chút hay không?”
Lâm Cạnh:?
Vu Nhất Chu phát ra từ nội tâm mà nói: “Em không chỉ có ước anh thi được 500 sớm một chút, em còn mỗi ngày đều muốn cùng anh tuyệt giao 800 lần.”
Này mẹ nó quả thực không khác gì với trúng tà, căn bản không có biện pháp nhẫn nhịn.
Ăn xong bánh kem, thời gian cũng nên ai về nhà nấy, ai tìm mẹ người ấy. Quý Tinh Lăng không để Lão Phùng đi xe vào thảng, thẳng đến khi người nơi này đi gần hết, mới nói với Lâm Cạnh: “Chúng ta đi ra ngoài không? Phong cảnh nơi này cũng không tệ lắm, phía trước có một cái hồ nhân tạo rất lớn.”
Hồ nhân tạo rất lớn, nghe tới cũng không có chỗ nào đáng để thưởng thức, đặc biệt là bây giờ còn có chút lạnh.
Nhưng không sao, yêu đương phải kém thông minh một chút mới đáng yêu.
Thời gian này, trên đường nhỏ bên rừng cũng có một số người dắt chó đi dạo, cho nên hai người cũng quy củ duy trì khoảng cách, chỉ ngẫu nhiên nhỏ giọng nói hai câu. Khi nói chuyện, trong không khí sẽ nổi lên sương trắng, Quý Tinh Lăng hỏi: “Cậu có lạnh hay không? Cửa hàng tiện lợi phía trước có thức uống nóng……”
“Được.” Lâm Cạnh nói, “Tôi gọi điện thoại lại cho dì Khương luôn”
Hồ nhân tạo đã ở cách đó không xa, Lâm Cạnh một bên gọi điện thoại một bên lang thang không có mục tiêu mà đi, đột nhiên thấy chỗ âm u phía trước, hình như có vài người đứng, bộ đồ trong rất quen mắt…… Là đám nữ sinh lớp hai kia, nơi đó cũng có Chương Lộ Văn.
Cậu dừng bước chân, vừa định rời đi, lại cảm thấy có chỗ nào không đúng.
Tựa hồ có một cái bóng, hay một đám sương mù hỗn đồn, hoặc là cái gì đó…… Đang ẩn ẩn xoay quanh không khí.
Lâm Cạnh bị hoảng sợ, cho rằng mình hoa mắt, vì thế xoa ấn hai bên huyệt Thái Dương, khi mở to mắt lại, đám sương mù cũng đã chuyển thành hình dạng dã thú, há mồm hé răng nhọn, hung ác nhào tới phía Chương Lộ Văn.
“Cẩn thận!” Cậu theo bản năng nhắc nhở một câu.
Hỗn sương mù chợt biến mất ở trong không khí.
“……”
Mấy nữ sinh bị giọng nói này dọa cho giật mình, còn tưởng rằng là nam sinh nào nhàm chán đi đùa, không nghĩ tới cư nhiên lại là Lâm Cạnh, soái ca luôn có người thích, liền sôi nổi cười hỏi: “Cậu không gọi được xe sao?”
“Không…… Tôi hoa mắt, còn tưởng rằng ở phía sau có một con chó nhào tới.” Lâm Cạnh còn đang kinh hoàng, cậu chỉ trỏ lung tung trong rừng cây: “Hẳn chỉ là bóng của xe”
Chương Lộ Văn chủ động hỏi; “Cậu có phải ở Giang Ngạn Thư Uyển không, cùng Quý Tinh Lăng đi về sao?”
“Đúng vậy, tôi đi trước.” Lâm Cạnh đầy đầu đều là sương đen vừa này, không có tâm tình mà khách sáo. Cậu một đường chạy về cửa hàng tiện lợi, vừa vặn đụng vào Quý Tinh Lăng cầm hai lon nước ra, chặn người lại: “Này cậu chậm một chút!”
“Quý Tinh Lăng, tôi hình như có thể nhìn thấy quỷ.”
“……”
“Tôi bây giờ đã hoàn toàn tin tưởng chuyện mà ba tôi nói.”
“Cậu nhìn thấy cái gì?”
“Nhà của chúng ta có phải có truyền được Tả Luân Nhãn hay không?”
“Không phải, không có, cậu trước tiên bình tĩnh một chút được không.”
Đậu má, rốt cuộc lại là con yêu quái nào không có mắt, hơn nửa đêm hiện ra dọa sợ thầy giáo Tiểu Lâm của tôi?Thomas và những người bạn
//