Chu Nhan bị dọa cho sợ hãi, tuy nàng ta thứ nữ, nhưng cuộc sống trong Chu phủ khá tốt, không có đấu đá nội trạch, từ chủ mẫu đến di nương, từ ca ca đến tỷ tỷ, đều sống với nhau rất hòa hợp, nhất là tam tỷ tỷ của nàng Chu Nguyên, có quan hệ tốt nhất với nàng.
Biết được thông tin này, Chu Nhan không còn bộ dạng nhàn nhã trước đó nữa, nhấc hộp gỗ lên, hướng về bên ngoài mà đi, lúc xoay người lên ngựa còn mượn chút lực của Nam Trấn đẩy lên.
Lúc sắp phải đi, Chu Nhan còn bổ sung thêm: “Thật ra Trình Hiềm biết Vương Nguyễn Nhi không có thai, Xa Hồ Hồ đố kỵ Vương Nguyễn Nhi, ngược đãi thi thể của nàng, dùng trâm bạc dài bằng bàn tay đâm nhiều lần vào Vương Nguyễn Nhi, hắn hôm nay nguyện ý nhận tội, chẳng qua là hắn chịu đựng không nổi, lấy lời nói của ta làm cái cớ để phản bội đồng phạm Xa Hồ Hồ mà thôi.
Ta chẳng qua là con kiến cuối cùng đào đê sông mà thôi, tuyệt đối không phải lừa hắn nhận tội, mong tổng bổ đầu đừng hiểu lầm.
”
Chu Nhan mỉm cười nhẹ nhàng, cưỡi ngựa rời đi.
Đợi đến Chu phủ, lễ cưới kiệu qua xếp thành hàng dài bên ngoài, nhưng kèn Xô-na không thổi nữa, trống chiêng cũng ngừng gõ, tân nương tử không thấy đâu rồi.
(đọc tại để cập nhật chương mới nhanh nhất)
Đang chuẩn bị vào cửa, quản gia và hỉ nương lập tức chạy lên kéo nàng vội vàng vào trong đại sảnh.
Mẹ nàng là Kim thị đang cùng với đích mẫu là Như thị và cha nàng Chu Khoát tranh luận, nhìn thấy nàng Kim thị xót xa nói: “Tam nương bỏ trốn, không nguyện ý gả cho Thẩm Độ, ta làm sao nỡ lòng đem lục nương gả cho Thẩm Độ.
Chưa nói đến việc Thẩm Độ và Lai La Chức được mệnh danh là Hắc Bạch Diêm Vương, lục nương năm nay cũng mới có mười tám tuổi, tuổi nhỏ đầu óc lại không linh hoạt, ngoại hình cũng không đẹp, ngoài việc xem người chết với tội phạm thì không có sở trường gì, ắt hẳn không được Thẩm Độ yêu thích, nếu gả qua đó chắc chắn sẽ xui xẻo.
”
Chu Nhan đầu óc không linh hoạt, không có sở trường gì lại còn không xinh đẹp: “……………….
.
”
Trầm mặc hồi lâu, Chu Nhan hiểu ra: “ Cha là muốn con thay tam tỷ tỷ gả qua đó, vậy tại sao không phải là tứ tỷ tỷ?”
Chu Khoát chưa kịp giải thích, Kim thị đã lôi Chu Nhan qua thì thầm nói: “Tứ tỷ tỷ của con, con còn không biết sao, ngốc nghếch không xinh đẹp, một chữ cũng không biết, gả qua đó chắc chắn về chầu ông vải.
”
Chu Nhan: “………theo lời mẹ nói thì không phải con cũng giống như tứ tỷ tỷ sao.
”
Kim thị nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn với đôi lông mày cong, đôi mắt chứa đầy tình cảm và đôi môi đỏ mọng, nhỏ giọng nói: “Ta không phải chỉ nói xấu đi một chút.
….
.
”
Chu Nhan cạn lời, chỉ nghe tiếng đích mẫu và cha nàng quỳ xuống đất nói: “Nhan nhi, hôn sự này không phải cha làm chủ, thừa tướng Trương Hành Vi đặc biệt cầu xin hôn sự này, nếu như hủy rồi, cha có mất chức quan cũng không nguyện ý gả các con đi, nhưng Trương thừa tướng và Thẩm Độ đều là người lợi hại, hôn sự này giao cho con và tam nương đi, nhất định có thể xin được hòa ly mà toàn thân rút lui, nhưng tam nương….
.
”
Kim thị cũng bóp cổ tay: “Đúng là đại sự đổ lên đầu mới biết mấy đứa con gái trong phủ đọc sách đọc đến đần độn, ngược lại con với tam nương học hành không tốt lại là người gánh vác.
Đúng thật là, cái quái gì vậy chứ.
”
Hai người đang quỳ dưới đất cũng khóc lóc: “Lục nương….
.
”
Chu Nhan bị quấy đến phiền liền khoát tay: “Đưa hỉ phục đây.
”
Trong sảnh đột nhiên im lăng, Kim thị trách móc: “Con thật sự gả cho Thẩm Độ, Thẩm Độ………….
.
,Thẩm Độ…………
Kim thị ngoài mạnh trong yếu, rơi lệ nói: “Mẹ chỉ có mỗi một đứa con gái là con.
”
Chu Nhan ôm lấy bà ấy, vỗ vỗ lưng.
Thẩm Độ, người đó là đại các lĩnh Nội Vệ Phủ dưới quyền Chu Hậu, phụ trách điều tra, giám sát, ám sát, là Bạch Diêm Vương nổi tiếng hiển hách thành Trường An.
Nghe đến cái tên đó ban ngày thì mây tan, ban đêm thì trẻ con cũng phải ngừng khóc.
Chu Nhan hiểu tại sao Kim thị lại lo lắng.
Hôn sự giữa Chu phủ và Thẩm Độ là do cấp trên của cha nàng là Trương Hành Vi một tay định xuống, Trương Hành Vi công bằng chính trực, từ trước đến nay không hợp với Thẩm Độ, cuộc hôn nhân này, tám phần là Trương Hành Vi muốn Chu phủ thay ông ta theo dõi nhất cử nhất động của Thẩm Độ.
Mà Thẩm Độ lại hiểu rõ suy nghĩ của Trương Hành Vi.
Cho nên hôn sự này giống như đem thỏ bỏ vào hang cọp vậy.
Nhà họ Chu chẳng có mấy con thỏ thông minh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...