Tiểu Ngốc: [Có đấy có đấy, khi thu thập đủ một trăm giá trị cảm xúc rồi nâng cấp lên LV1, ký chủ sẽ có một lần rút thăm, trong kho thưởng của vòng quay có thuốc giải độc vạn năng, nhưng có trúng được hay không còn phải xem vận may của ký chủ.]
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tư Điềm Điềm xịu xuống, không cam tâm hỏi lại: [Không thể gian lận được à?]
Tiểu Ngốc: QAQ
[Tôi chỉ là một hệ thống non nớt mới ra lò thôi, làm sao có kỹ thuật cao cấp thế được!]
Trong lúc một người một hệ thống đều rơi vào trạng thái chán nản, bốn người nhà họ Tư đồng loạt nhìn về phía Tư Yên Nhiên.
Vừa rồi toàn bộ sự chú ý của họ đều đặt vào tiếng lòng của Tư Điềm Điềm và hệ thống thần bí vừa xuất hiện kia, đến mức quên mất việc chính của tối nay.
Tư Điềm Điềm đã đoán đúng một phần, họ thực sự không có ý định để Tư Yên Nhiên rời khỏi nhà họ Tư, thậm chí còn định thông báo điều đó với cô ta, đứng ra bảo vệ cô ta.
Nhưng giờ đây...
Nhìn vẻ mặt đầy oán hận chưa kịp thu lại của Tư Yên Nhiên, họ chần chừ.
Ngay cả có thiện cảm cao nhất với Tư Yên Nhiên là Tư Gia cũng cảm thấy dao động.
Bởi cậu ta thật sự cảm nhận được mình càng lớn lên thì vận may càng kém, chẳng lẽ thực sự là do bị hút vận khí?
Tư Yên Nhiên chấn động trong lòng, vội vàng thay đổi nét mặt, trở về vẻ dịu dàng, yếu đuối và đáng thương thường thấy.
Nhưng đôi tay cô ta giấu dưới bàn lại siết chặt, móng tay bấu sâu vào lòng bàn tay, trong lòng tràn ngập oán hận tột cùng.
Kể từ khi Tư Điềm Điềm còn sống trở về nhà họ Tư, cô ta đã biết mọi việc đã vượt khỏi tầm kiểm soát của mình.
Điều khiến cô ta hoảng loạn hơn cả là sau khi lên bàn ăn, bốn người nhà họ Tư lại tập trung toàn bộ sự chú ý vào Tư Điềm Điềm.
Cái dáng ăn như quỷ chết đói đầu thai kia của Tư Điềm Điềm, bọn họ chẳng những không chê bai mà còn cười nữa!
Nếu nói những điều này có thể là do cô ta nhìn nhầm, hiểu lầm, thì độ thiện cảm bị giảm xuống trên bảng hệ thống của cô ta chắc chắn không phải là hiểu lầm.
Vốn dĩ độ thiện cảm của bác cả dành cho cô ta đã không cao, đứng thứ hai từ dưới lên trong nhà họ Tư.
Khó khăn lắm cô ta mới đẩy được đến 60 điểm, vừa chạm đến ngưỡng tiêu chuẩn.
Nhưng sau khi nhìn thấy Tư Điềm Điềm ăn uống tục tằng, độ thiện cảm của bác cả dành cho cô ta lại giảm xuống còn có 30 điểm, giảm tận một nửa.
Tư Yên Nhiên tức giận nghiến chặt răng.
Tư Hiền Chi là người nắm quyền hiện tại của nhà họ Tư, tuy nhìn bề ngoài có vẻ ôn hòa, nhã nhặn nhưng thực chất lòng dạ thâm sâu khó lường, nghi ngờ đa đoan lại khó chiều lòng nhất.
Không có được sự công nhận của Tư Hiền Chi, sau này làm sao cô ta có thể danh chính ngôn thuận mà tiếp tục làm đóa hoa được cả nhà họ Tư nâng niu, làm sao có thể giẫm ả thiên kim chính thống là Tư Điềm Điềm dưới chân được đây?
Còn ông anh họ Tư Kinh Phong này nữa, vốn dĩ độ thiện cảm dành cho cô ta là 75, giờ cũng giảm xuống chỉ còn 60.
Thân là người thừa kế tương lai của nhà họ Tư, thái độ của anh ta dành cho cô ta cũng vô cùng quan trọng.
Ngay cả người mẹ Lý Vân Lam của cô ta, độ thiện cảm cũng từ 85 tụt xuống còn 79.
Chẳng lẽ tình mẹ con bao năm qua của hai người lại không bằng huyết thống sao?
Điều khiến cô ta phẫn nộ nhất chính là Tư Gia.
Trước đây, cậu ta vẫn luôn bảo vệ cô ta như viên ngọc trong mắt, còn từng khẳng định rằng chỉ nhận cô ta là chị.
Nhưng vừa ngồi xuống bàn ăn, ánh mắt cậu ta lại cứ hướng về phía Tư Điềm Điềm, hoàn toàn không để ý đến cô ta.
Giờ đây, độ thiện cảm của cậu ta dao động không ngừng, lúc thì 89, lúc thì xuống tận 50, giống như một con khỉ mắc chứng tăng động, mãi vẫn chưa thể ổn định.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà độ thiện cảm của cả bốn người này lại đồng loạt tụt dốc như vậy? Rõ ràng là đang cùng ngồi ăn chung một bàn cơm, tại sao cô ta lại cảm thấy như thể mình và họ đang sống ở hai thế giới khác nhau, ăn cùng một bữa mà như không cùng một bữa chứ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...