Buổi tối, khi kim giờ chỉ đến bảy, vị khách cuối cùng cũng rời đi, quỷ đầu bếp trong bếp cũng theo đó mà tan làm, quán ăn chính thức đóng cửa.
Tư Điềm Điềm như bị vắt kiệt sức sống, đầu cúi xuống, ngồi phịch trên chiếc ghế loang lổ máu khô, ánh mắt mờ đục, vô hồn, môi đã khô rạn, tróc da từng mảng.
Cả ngày hôm nay cô đã phải nói không ngừng, nhưng một giọt nước cũng chưa uống được, cổ họng khô rát đến mức tưởng như có thể phun ra lửa.
Còn cậu thanh niên tóc vàng trông càng thảm hại hơn.
Cậu ta chỉ thấy hôm nay mình đã làm xong công việc của cả một đời người, lưng đau, chân co rút, thậm chí chẳng buồn đứng dậy nữa, chỉ muốn đổ người nằm bẹp xuống sàn.
Nếu không phải vẫn còn nghe được tiếng thở của cậu ta, chắc hẳn mọi người đã nghĩ cậu ta game over tại chỗ rồi.
Anh chàng áo đen vẫn còn có thể dựa người vào khung cửa, tay cầm chặt chiếc dùi cui điện không rời.
Gương mặt ẩn dưới chiếc mũ chỉ lộ ra một phần nhỏ trông tái nhợt hơn ban sáng một ít, rõ ràng tình trạng cũng không mấy tốt đẹp.
Đương nhiên, kẻ thảm nhất vẫn là người đàn to con kia.
Cả ngày anh ta phải ở trong bếp, không chỉ phải chịu đựng ánh mắt u tối của tên đầu bếp quỷ, còn phải cắt từng mảng thịt người mô phỏng.
Dù nó chỉ là thịt mô phỏng, nhưng thực sự giống đến mức đáng sợ.
Bề ngoài chẳng khác gì xác người thật, chỉ thiếu nhịp tim và nội tạng.
Ban đầu, anh ta khiếp sợ đến kinh hoàng, nhưng dần dà trở nên vô cảm, rồi cuối cùng bị ảnh hưởng đến mức tinh thần điên loạn.
Khi anh ta cầm con dao phay bước ra khỏi phòng bếp, khắp người loang lổ máu, nụ cười đầy hưng phấn trên gương mặt khiến anh ta trông chẳng khác nào một tên đồ tể đã say mê giết chóc đến cuồng dại.
Thân thể của anh ta vẫn nguyên lành, nhưng đầu óc thì chắc chắn không còn bình thường nữa.
Đúng lúc này, quỷ đầu to trở lại, bắt đầu phần đánh giá hằng ngày và phát lương.
"Phục vụ, lương cơ bản 50 quỷ tệ, đã chào mời được 28 khách hàng, +28 quỷ tệ; kiếm được 3.500 quỷ tệ, +35 quỷ tệ; được 27 đánh giá tốt, +27 quỷ tệ.
Kết toán lương ngày: 140 quỷ tệ."
"Nhân viên vệ sinh, lương cơ bản 50 quỷ tệ, đã lau dọn sàn nhà 10 lần, +10 quỷ tệ; dọn dẹp bàn ăn 28 lần, +28 quỷ tệ; làm vỡ 8 chiếc đĩa, -8 quỷ tệ; để lại rác trên sàn 10 lần, -10 quỷ tệ.
Kết toán lương ngày: 70 quỷ tệ."
"Bảo vệ, lương cơ bản 80 quỷ tệ, đã ngăn chặn 10 lần hỗn loạn, +10 quỷ tệ.
Kết toán lương ngày: 90 quỷ tệ."
"Thợ thái thịt, lương cơ bản 80 quỷ tệ, mắc lỗi 40 lần trong quá trình thái thịt.
Kết toán lương ngày 40 quỷ tệ."
Sau khi phát lương xong, quỷ đầu to nhìn kẻ nhận lương thấp nhất là người đàn ông to con với ánh mắt tham lam và khiêu khích: "Nếu lương ngày là số âm, thì sẽ phải thế chấp người làm nguyên liệu cho quán ăn."
Dựa trên kết quả đánh giá hôm nay, có thể thấy rằng công việc phục vụ và dọn dẹp có nhiều cơ hội tăng lương hơn, bảo vệ xếp sau, mà tệ nhất chính là thợ thái thịt.
Không những không có cơ hội tăng lương, mà còn bị trừ lương vì những lỗi mắc phải.
Ánh mắt u ám và điên cuồng của người đàn ông to con lập tức đổ dồn về phía Tư Điềm Điềm: "Hết một ngày rồi, có thể đổi vị trí không?"
Quỷ đầu to liếm môi bằng chiếc lưỡi đỏ rực của gã, kích động đáp: "Không thể, nhưng nếu vị trí đó có người chết, thì có thể thay thế."
Tư Điềm Điềm nhíu chặt đôi mày, tên quỷ đầu to chết giẫm này rõ ràng đang dụ người đàn ông to con giết cô đây mà.
Cô nheo mắt, ánh mắt sáng quắc, không chút sợ hãi đối mặt với người đàn ông to con.
Cuối cùng, khi anh ta lảng tránh ánh mắt của cô mà quay đi, cô mới khẽ hừ một tiếng rồi ngoảnh mặt.
Sắc mặt quỷ đầu to tối sầm lại, miệng lẩm bẩm chửi rủa "đồ to con vô dụng" rồi lại đe dọa thêm một câu "chăm nom quán ăn của tao cho kỹ vào", sau đó gã quay lưng bỏ đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...