Trước Ngày Đại Hôn Ca Ca Của Phu Quân Ép Ta Làm Hoàng Hậu


Khi ta tỉnh dậy thì đã là buổi tối.

Thắt lưng rất đau, rất mỏi, chân cũng đau, cánh tay đầy những vết bầm tím do bị bóp mạnh.

Ta tức đến run người, không kiềm chế được mà cầm bình hoa trên đầu giường ném xuống đất.

“Mẫu hậu.


Bất chợt bị tiếng gọi yếu ớt gọi lại.

Ta sững sờ một lúc, nhìn về phía bình phong, chỉ thấy một cái đầu nhô ra.

Thái tử dùng ngón tay che mắt, hỏi ta: “Mẫu hậu, người đã mặc đồ chưa?
“Nhi thần có thể vào không?”
Ta vuốt vuốt ngực, cố kìm nén nỗi oán giận trong lòng, khoác thêm áo ngoài rồi bước tới, ôm lấy đứa nhỏ.

Dịu dàng hỏi: “Hành Nhi sao lại đến đây? Ăn cơm chưa?”
“Đã ăn rồi.


Đứa nhỏ nhìn ta nói, “Hà Trúc tỷ tỷ nói, phụ hoàng đang ở chỗ mẫu hậu, nhi thần muốn đến xem.



Ta ngẩn người một lúc, sau một hồi, với tâm trạng phức tạp hỏi: “Hành Nhi rất thích phụ hoàng sao?”
“Vâng.


Thái tử nắm chặt ngón tay, xấu hổ cúi đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi đỏ:
“Nhũ mẫu nói, phụ hoàng từng ở biên cương đánh giặc, cứu được rất nhiều người, là đại anh hùng bảo vệ gia đình và đất nước, sau này Hành Nhi cũng muốn giống như phụ hoàng.


Hắn nói một cách hăng say, trong mắt đầy sự ngưỡng mộ và mong chờ.

Trái ngược hoàn toàn với kiếp trước, đối với Phó Diễn đầy hận thù.

Ta nhất thời không biết nói gì.

Cơn giận dữ do bị Phó Diễn cắn cũng chuyển thành sự đau nhói.

Thở dài, ta xoa xoa tay nhỏ của hắn, nói:
“Mẫu hậu tin rằng, sau này Hành Nhi nhất định sẽ giỏi hơn phụ hoàng.


“Ừm!”
Hắn gật gật đầu mạnh.

Vùi đầu vào lòng ta, nhẹ nhàng cọ cọ:

“Nhi thần nhất định sẽ giỏi hơn phụ hoàng, sau này bảo vệ mẫu hậu.


Ta nhịn không được mà vỗ nhẹ vào lòng bàn tay nhỏ nhắn của hắn.

Đứa nhỏ thích ta như vậy, làm ta cảm thấy vô cùng áy náy.

Ta ôm hắn trong lòng, cho đến khi hắn ngủ say, mới nhẹ nhàng gọi nhũ mẫu vào, bế hắn về phòng nghỉ ngơi.

Ta xuống giường, chỉnh lại trang phục một chút.

Cũng chỉ sau vài bước đi ta mới nhận ra, mắt cá chân bị Phó Diễn buộc một chiếc chuông.

Dùng dây đỏ buộc lại, trên làn da trắng ngần, vô cùng nổi bật.

Chỉ cần nhìn thấy, ta lại nhớ tới bàn tay thô ráp của Phó Diễn nắm chặt mắt cá chân ta, từ từ kéo lên!
Phó Diễn thích ta.

Thích cơ thể của ta, thích làn da của ta, thích eo, hông, chân của ta! tất cả những gì có thể vuốt ve trên cơ thể ta, hắn đều thích vô cùng.

Vậy còn đứa con mà ta sinh ra thì sao?
Hành Nhi đối với hắn, rốt cuộc là mối liên hệ máu mủ không thể chia cắt, hay chỉ đơn thuần là công cụ để giữ chặt ta?
Ta nhìn chằm chằm vào chiếc chuông một lúc, cảm thấy không thể tiếp tục như thế này nữa.

Ta phải đi tìm Phó Diễn.

Hắn không hiểu tiếng người, ta nhất định phải ép hắn hiểu.

Ta nhất định phải ép hắn trở thành một phụ thân tốt.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận