Trước Khi Lưu Đày Quý Phi Yêu Kiều Dọn Sạch Hoàng Cung
Mang tất cả chúng đi! Làm sao có thể không chuẩn bị một ít thuốc khi đi ra ngoài?
Vừa nghĩ đến việc đưa tay ra, mùi thuốc nồng nàn đã bay vào mũi nàng, bên trong không gian tự động hiện lên những chiếc tủ thuốc cổ xưa, phía trên được dán nhãn ghi rõ tên gọi các loại thảo dược, còn có cả những viên thuốc đã được bào chế, tất cả đều đến từ kho thuốc của Thái y viện trước mắt!
Đúng vậy, nàng đã chuyển toàn bộ Thái y viện vào trong!
Còn tên hoàng đế chó chết kia, hừ!
Người ta nói ân ái phu thê cũng có nghĩa nặng tình sâu, cẩu Hoàng đế lại trục xuất nàng một cách bừa bãi.
Quả nhiên, từ xưa đến nay các vị vua đều bạc tình như vậy!
Tuy bản thân nàng cũng không thiết tha gì việc làm phi tần, càng không muốn tranh giành tình cảm với một đám nữ nhân, nhưng đã đến đây rồi, nếu không lấy đi chút gì đó từ hoàng cung ngập tràn cổ vật này, thì làm sao có thể bù đắp cho những đau khổ mà nguyên chủ đã phải chịu đựng chứ?
Hơn nữa bản thân mình đã chiếm lấy thân xác của nguyên chủ lúc nàng sắp chết, trước khi bị lưu đày dù sao cũng phải giúp nàng ta báo thù!
Vậy thì hãy lấy Hoàng hậu Lương thị ra khai đao đi, ai bảo bà ta hãm hại nguyên chủ chứ!
Quả nhiên là cung điện của Hoàng hậu, Cẩm Tú cung so với Tiêu Nguyệt cung của nàng còn nguy nga tráng lệ và rộng rãi hơn nhiều!
"Ta là người có quyền quyết định cuối cùng đối với hậu cung này.
Nguyệt Phi là ai, dám tranh giành ân huệ với ta? Ngươi đã làm rất tốt, về sau đi theo ta sẽ mang lại cho ngươi rất nhiều lợi ích.
"
Một giọng nói lười biếng và êm tai vang lên, Lâm Hiểu Nguyệt nghe xong, trong lòng lập tức dâng lên tức giận.
Hoàng hậu thối tha, chúng ta cứ chờ xem!
Một người phụ nữ duyên dáng và sang trọng đeo chiếc trâm phượng kiêu hãnh ngồi trên ghế quý phi.
Bên cạnh là một cung nữ đang ngồi xổm dưới đất để ấn chân, trước mặt bà ta là một cung nữ khác, cầm dĩa nho bà ta thưởng thức.
Người này Lâm Hiểu Nguyệt chỉ cần dùng ngón chân cũng có thể đoán được là Hoàng hậu Lương thị, còn hai tiểu cung nữ này chính là hai người đã rời khỏi Tiêu Nguyệt cung của nàng!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...