Nói cách khác, giá trị kinh nghiệm của cô đã sắp có thể lên cấp bốn.
Vì vậy, cô đã g.i.ế.c hơn năm trăm con thây ma.
Phải nói rằng, đi theo Đội dị chiến quả thực là một đợt làm giàu.
Hứa Lê cũng không tiết kiệm, lập tức mua thêm ba bộ quần áo trong cửa hàng hệ thống, mất 75 điểm, mua hai đôi giày, mất 30 điểm, mua năm bộ đồ lót, mất 50 điểm, tổng cộng là 155 điểm.
Một bộ quần áo để thay, hai bộ khác để dự phòng, giày dép bị hỏng ngoài ý muốn sẽ ít hơn quần áo nên tạm thời mua hai đôi, một đôi để thay, một đôi để dự phòng, đồ lót loại này thường xuyên thay sẽ tốt hơn, Hứa Lê tích trữ nhiều hơn một chút.
Còn thuốc cầm máu, trước đó cô đã mua hai lọ, ba lọ còn lại cô trực tiếp mua hết, mất 15 điểm, thuốc chống viêm và băng y tế có ý định tích trữ một phần, tổng cộng chỉ mất 3 điểm, cô chỉ mất 18 điểm cho thuốc.
Thuốc tăng thể chất cấp thấp đã hết hàng không tính, sau đó là thức ăn ở trên cùng.
Hứa Lê tự tích trữ rất nhiều nước, cộng thêm việc bây giờ đã quen biết dị năng hệ thủy, cô căn bản không thiếu nước, cũng không cần tốn điểm để mua, còn bánh bao thịt thì cô cũng có thể tự làm, dù sao thì những thứ cô tích trữ chắc chắn có thể ăn rất lâu, những vật tư cơ bản như bánh bao thịt và nước rất dễ kiếm, không cần phải tích trữ trước.
Nhưng 200g trái cây khiến Hứa Lê hơi động lòng.
Kinh nghiệm cho cô biết, loại trái cây có trọng lượng ngẫu nhiên này thỉnh thoảng sẽ có bất ngờ, hơn nữa trái cây vốn là một trong những nguồn bổ sung vitamin, cơ thể con người cũng không thể thiếu vitamin.
Cô nhìn số dư của mình, sau khi mua quần áo và thuốc, còn lại 633, là một số dư rất đủ.
Sau đó cô mua mười phần trái cây, tốn 50 điểm.
Trái cây đều được đựng trong những giỏ quà không trong suốt, Hứa Lê cũng không mở ra, ngược lại đều tạm thời để trong không gian, nhìn số dư còn lại 583, rất tiếc thuốc thể chất sao chỉ có một phần.
Nhìn số dư hiện tại của cô, mua thêm hai phần nữa cũng đủ tiền!
Hứa Lê đang tiếc nuối thì nghe thấy mấy tiếng hét truyền đến, sắc mặt Từ Dần thay đổi: "Vương Thanh Cương đi cứu người với tôi!”
Vương Thanh Cương theo Từ Dần tách khỏi đội, chạy về hướng phát ra tiếng hét.
Vị trí phát ra tiếng hét rõ ràng có người sống sót, Hứa Lê nghĩ đến một người sống sót bằng 10 điểm và kinh nghiệm, lập tức muốn đuổi theo, kết quả vừa động, đã bị Trương Hưng túm lấy cổ áo.
Hứa Lê quay đầu lại, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ vô tội.
Trương Hưng lại đau đầu: "Em đừng nghĩ đến chuyện hóng hớt, tình hình bên kia còn chưa biết thế nào, lỡ phức tạp thì sao?”
"Nhưng em muốn cứu người.”
Hứa Lê thề, những lời cô nói bây giờ đều xuất phát từ sự chân thành.
Trương Hưng vẫn không buông ra: "Nhiệm vụ của chúng ta không phải cứu người.”
Thực ra trên đoạn đường trước đó, họ cũng không phải chưa từng gặp người sống sót nhưng quần áo mà Đội dị chiến mặc vốn không phải quân phục, mà là trang phục chiến đấu màu đen tuyền, giống như trang phục công nhân.
Dù sao thì nhìn thoáng qua cũng không phải là siêu nhân tốt bụng sẽ tận tâm cứu người.
Người dân nước ta có một sự tin tưởng đặc biệt đối với màu xanh lá cây quân đội nhưng sau khi thoát khỏi màu xanh lá cây quân đội, không nhiều người có thể nhận ra họ là quân nhân từ cử chỉ hành động, huống chi là một thân đồ đen, g.i.ế.c thây ma không chớp mắt, còn có súng, mấy điểm này cộng lại cũng có thể là phần tử hung ác..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...