Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên


Nghỉ hè năm 2013, tài xế lái xe buýt đi từ Huy Tỉnh , Cốc Dương hướng đến thành phố Vũ Châu.

Trời mùa hạ nóng lại là buổi trưa , hành khách trên xe đều buồn ngủ.

Trên xe ở hàng ghế phía sau , một thanh nhiên có làn da tái nhợt , bỗng nhiên mở mắt , tỉnh lại vẫn còn phảng phất dư âm từ trong mộng , trên mặt còn mang vẻ mê man sau đó nhìn xung quanh.

Tay vịn , ghế ngồi , màn xe , cửa sổ xe toàn bộ đều mới tinh.

" Đây không phải là năm 2013, nghỉ hè sau trung khảo , ta đi thành phố Vũ Châu học lớp 10 trên chiếc xe buýt thành tế 311 sao?".

" Ta nhớ rất rõ , xe buýt thành tế 311 năm nay vừa mới khai thông , lộ trình bốn mươi cây số , giá vé 10 nguyên".

" Lúc đó , ta cùng em gái của chị dâu cùng nhau đón xe đi thành phố Vũ Châu"
Khương Ninh nghiêng nghiêng đầu, một cô gái đang dựa vào vai hắn , tóc che khuất nửa khuôn mặt, đang nhắm nghiền mắt chìm vào trong giấc ngủ.

" Hết thảy đều đúng"

"Nhưng ta không phải độ kiếp thất bại ,bị lôi kiếp đánh tan thành mây khói sao? Vì sao lại ở chỗ này?"
"Chẳng lẽ, ta đã sống lại?"
Khương Ninh mở to con mắt, mấy trăm năm tu vi đạo hạnh, đã sớm tạo thành một thân không hề động tâm, mà giờ phút này, trong lòng hắn lại hết sức nhiệt huyết.

"Ta đã trở về, ta không hề bỏ mạng ở trong thiên kiếp , mà đã trọng sinh về thời niên thiếu"

! ! !

Khương Ninh, một trông hai vị nguyên anh chân quân của Lạc Vân Tông, được gọi là Bất Ngu Chân Quân.

Kiếp trước hắn 27 tuổi , thông qua không gian , xuyên đến thế giới tu tiên.

Hắn thiên phú tuyệt thế, thân mang thiên linh căn, vừa vào tông môn đã được trưởng lão th làm đệ tử chân truyền, hắn chỉ dùng ba trăm năm đã đạt đến Chí Nguyên Anh đại viên mãn.

Tuy là khổ tu sĩ, nhưng bản lĩnh đấu pháp cực kỳ cường mạnh, từng trong vòng một ngày tiêu diệt bảy đại Nguyên Anh của tông môn, uy chấn khắp Trung Châu giới tu tiên.

Đáng tiếc hắn vẫn phải bỏ mạng ở Hóa Thần Kiếp, bị lôi kiếp đánh tan thành mây khói.

Cho đến một khắc khi độ kiếp , Khương Ninh hoàn toàn hiểu ra, mặc dù hắn là Nguyên Anh Chân Quân, được vạn người kính ngưỡng, nhưng lại thiếu sót cực lớn ở đạo tâm.

Khi tâm ma xâm nhập, dù hắn đã chuẩn bị đủ loại pháp khí độ kiếp, còn chưa dùng đến liền hồn phi phách tán.

Nguyên nhân là năm hắn 27 tuổi, người thân chết hết, người yêu ruồng bỏ, sự nghiệp gặp cản trở, hắn liền chết tâm, chẳng qua là vô tri vô giác mà sống.

Sau đó có một tông môn tợ xưng vứt bỏ thất tình lục dục, lại thêm hắn có tư chất thiên linh căn có thể tiến thẳng vào Nguyên Anh, liền không do dự mà đồng ý.

Từ đó, hắn tu luyện như một khối máy móc không có cảm xúc, một đường thăng cấp, vượt qua Lạc Vân Tông đời trước.


Mà ở lúc độ hóa Thần Kiếp, hắn mới hiểu được, thì ra hóa thầ chính là hóa phàm, mà hắn đã từ bỏ thất tình lục dục, nói gì đến hóa phàm?
Cho nên hắn thất bại.

Khương Ninh cảm nhận trong cơ thể, một thân pháp có thể dời núi lấp biển, lại biến mất không một dấu vết.

Hắn liền dùng thần thức đủ để nhìn rõ chu vi vặn dặm, cũng biến mất không còn gì hết.

Hắn dùng lực nhéo một cái vào bắp đùi.

"Đau, quá đau rôi"
Thể chất chống cự mọi loại pháp lực, giống như không còn tồn tại vậy.

Pháp lực, thần thức, thiên chuy bách luyện thân thể, pháp bảo thần binh, đan dược, phù lục, vô số năm cất giữ, toàn bộ mất.

Dù là Hóa Thần Kiếp khủng bố đến đâu, cũng tuyệt đối không có khả năng hoàn toàn cướp đi hết thảy của hắn.

Càng để thêm cho Khương Ninh tin chắc đây là toàn bộ , là.

.


là bởi vì, không ngờ hắn ! Sẽ cười.

Kể từ khi tu công pháp được xưng là vứt bỏ thất tình lục dục, hắn đã ba trăm năm không cười , hắn đã sớm mất đi bản năng để cười
Khương Ninh nội tâm vui mừng như điên, mặc dù hắn mất đi công lực vô số năm khổ tu, lại không có nửa phần buồn bã.

Bởi vì chỉ có giờ phút này, hắn mới cảm giác mình không là một khối gỗ, mà là một con người thực sự.

Chợt bả vai truyền tới động tĩnh.

Cô bé đã tỉnh , gương mặt trắng nõn nà hiện lên vẻ mông lung , vài sợi tóc rũ xuống trán, kiến người ta phải tim đập thình thịch, vậy mà Khương Ninh lại lặng lẽ kéo dài khoảng cách.







Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận