“Em nghĩ ra?” Lãnh
Ngạo nhướng mày nhìn cô gái nhỏ da mềm mặt mỏng trước mắt. Hắn có phải
hay không đã nhìn lầm cô? Tiểu thiên tài?
“Không có, em cũng
không phải nhạc sĩ…” Huống hồ ngay cả một chút quy tắc về âm nhạc cô
cũng cơ bản không biết. Vì vậy thành thật lắc đầu.
Nhìn thấy nghi hoặc trong mắt người đàn ông trước mắt, Thiên Tuyết cũng cùng đường.
Tiếp tục giải thích, “Nhưng mà, em nghĩ chỉ có em ở thế giới này mới
biết ‘How did I fall in love with you’ a.”
Bản vẽ của cô nói
trắng ra là ăn cắp, đến bây giờ vẫn chưa có người kiện, càng khẳng định
thế giới của Lãnh Ngạo cùng thế giới của cô là hai nơi độc lập. Ngay cả
văn hóa, nghệ thuật cũng có sự khác biệt! Cho nên, ở đây cô làm chủ!
Lãnh Ngão không có biểu tình gì thái quá, như cũ ôm cô, chỉ dùng giọng mũi ‘ừ’ một cái xem như đã biết.
Phản ứng của Lãnh Ngạo hoàn toàn làm cho Thiên Tuyết khó hiểu. hắn không
thắc mắc sao?Không muốn biết? Chỉ như vậy liền xong rồi?
“Ngạo,
em nghe nói hôm nay anh sẽ ra ngoài tham gia một buổi ừm… trình diễn có
đúng hay không?” Thiên Tuyết vắt hết đầu óc, cuối cùng cũng nghĩ ra một
cái cớ thích hợp. Đây mới là lí do chính cô đến nơi này.
Nghe
nói buổi dự thi kia sẽ có rất nhiều người, nếu cảm thấy có khả năng thì
đến tham gia. Nếu được chọn sẽ có thể sắp xếp công việc vào công ty giải trí “N&T”. Nhưng mà quan trọng chủ khảo chính là tổng giám đốc công ty giải trí Lãnh tiên sinh nha. Là cơ hội hiếm có khó tìm, nhất là đối
với những người không có điều kiện nhưng có năng lực. Được hắn nhìn
trúng tương lai sẽ vô hạn!
“Em biết?” Lãnh Ngạo như cũ không để ý, hôn lên khắp gương mặt cô.
Thiên tuyết bị ăn đậu hũ đến vô cùng gấp, lúc sáng cô ra ngoài có nghe đồn,
cuộc thi kia sẽ diễn ra vào lúc 10h, chỉ có nửa tiếng. Thế nhưng hắn lại ngồi như chết ở đây? Lập tức dùng tay che lại miệng của hắn, không cho
hắn chạm nữa. Cô cũng không phải đồ ăn!
Nào ngờ người bên cạnh lại buông xuống một câu nói hết sức mang tính sát thương,
“Hôm nay không đi! Ở đây chơi với em!” Lãnh Ngạo ôn nhu cưng chiều nói. Còn dùng lưỡi nhẹ nhàng liếm lòng bàn tay của cô.
“Không cần, đại sự quan trọng, chúng ta đi, Ngạo, chúng ta đi!” Thiên Tuyết
nửa kéo nửa tha hắn ra được bên ngoài. Tốn hết nước bọt hắn mới miễn
cưỡng nghiêm túc, dắt tay cô đi.
Công ty giải trí.
“Tổng
giám đốc!” Mọi người nhìn Lãnh Ngạo một thân tà nghễ tiến vào đồng loạt
hỏi thăm. Thì ra là ngài có việc đến trễ, còn sợ là ngài sẽ không đến!
“Bắt đầu đi” Lãnh Ngạo phất tay một cái, nói có thể. Mọi người liền theo thứ tự lần lượt nhanh chóng sắp xếp tiến lên. Dù sao tổng giám đốc ghét
nhất chính là lãng phí thời gian!
Lãnh Ngạo căn bản không để ý
đến bọn người đang pha trò trước mắt, nhìn cô gái bị tiết mục kia hấp
dẫn, lắc đầu một cái, ôm cô ngồi lên đùi hắn. Như vậy sẽ thoải mái hơn,
cũng an toàn hơn.
Thiên Tuyết lúc đầu còn cự tuyệt, nhưng sau đó
thì mặc kệ. Bị ôm cô đã quen. Hơn nữa nếu bây giờ giẫy lên chỉ làm mất
mặt cô thêm. Tên này đại khái là da mặt dày đến vô đối rồi! Thiệt thòi
chỉ có thể là cô! Huống hồ ở đây đâu chỉ một mình cô, nhìn xem, nơi này
chỗ này chỗ nào không có các cô gái bồi rượu. Cô đã xem như là nhẹ nhàng !
“Người tiếp theo tên là Diêu Quân Hàn, 20 tuổi,…” Người chủ
trì giới thiệu thí sinh tiếp theo, ông rất chú ý, từ đầu đến giờ đại
boss đều không để bọn họ vào mắt, chỉ chăm chú lo cho cô bé bên cạnh!
Đúng là người xưa nói không sai. Hồng nhan họa thủy!
Diêu Quân Hàn…Thiên tuyết ngẫm một chút, đột nhiên bừng tỉnh. Ảnh đế!
Cô đang định mở miệng chỉ điểm cho Lãnh Ngạo hắn lại đột ngột lên tiếng, làm cô giật nảy lên,
“ Giữ lại, bộ phận ngồi sao, có thể chuẩn bị phát hành tác phẩm đầu tiên!” Lãnh Ngạo trầm thấp nói
Diêu Quân Hàn cơ hồ ngừng thở, yên tâm, ngay cả tảng đá nặng trong lòng cũng buông xuống, vui mừng dân trào. Không những được vào “N&T”, còn có
thể được sắp xếp bộ phận, ngay cả ra mắt công chúng cũng được mở đường!
Ông trời có mắt!
Nhìn người đàn ông kia, yêu dị, lạnh lùng, chỉ
một câu nói liền quyết định dời cuộc đời hắn…Trong thâm tâm âm thầm cảm
kích. Nhưng lại tự mình thề tương lai, chỉ có hắn mới có thể làm chủ
người khác, đừng mong có trường hợp như hôm nay!
“Ngạo nha, thật có mắt nhìn, …” Thiên Tuyết hì hì cười, thật tâm khen một tiếng, hai câu hát liền nghe ra ảnh đế!
“Tuyết Nhi thích hắn?” Lãnh Ngạo bộ dáng âm trầm, hắn có thể đưa người lên, cũng có thể đạp xuống!
“Không có…chỉ là, ừm cảm thấy hắn có tương lai….” Thiên Tuyết vô tội lắc đầu,
nghĩ ra một cái cớ. Chẳng lẽ cô bây giờ hiên ngang trước mắt mọi người
nói Diêu Quân Hàn chính là ảnh đế của hai năm sau? Căn bản không có khả
năng!
Cảnh này hoàn tòan lọt vào mắt Diêu Quân Hàn, hắn có tương
lai? Một tiểu nữ nhân, lại có thể bò đến vị trí bên cạnh Lãnh tổng, hắn
cũng không thể xem nhẹ lời cô!
Nếu như để Thiên Tuyết nghe thấy suy nghĩ này của hắn sẽ vỗ dùi một tiếng khen Không hổ là người theo đuổi nữ chính!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...