“Em lát nữa sẽ quay về, không cần lo lắng, có được hay không?!” Thiên Tuyết đảo mắt nhanh chóng suy nghĩ cách nói sao cho thật phù hợp. Nếu không hậu quả hảo khó lường…
Đầu dây bên kia im lặng một hồi, đến khi Thiên Tuyết nâng màn hình lên xem bên kia có phải đã ngắt rồi hay không Lãnh Ngạo mới lạnh nhạt lên tiếng: “Em nói xem!”
“…” Nói em gái anh, không cho thì nói thẳng, vòng vòng vèo vèo như thế làm gì? Nhưng mà hắn không cho cô sẽ không đi sao? Cô thật sự nghe lời như vậy?
“Ai gọi vậy?” Tư Đồ Thiển nhìn cô mang điện thoại cách xa tai khẽ thì thầm liền không nhịn được, hắn quả thật muốn biết người kia là ai, vô cùng muốn biết! Ngay cả hắn cũng không hiểu được chính mình.
“Người lạ!” Thiên Tuyết cười cười nhìn hắn sau đó hướng điện thoại thét vào, nhanh chóng tắt máy. Cô dám khẳng định hiện giờ Lãnh Ngão chắc chắn mặt đã xám xịt rồi, thiếu điều muốn ăn thịt cô thôi a…
“Đúng rồi, Tư Đồ Thiển, cậu…ách, nghe nói cậu chăm sóc Tiểu Vệ giúp tớ, có lỗi quá, có thật không vậy?” Thiên Tuyết mím môi hỏi, cô nghe phong phanh nha, nhưng mà hắn tại sao giúp cô như vậy?
“Đúng vậy! Nghĩa vụ nên làm mà thôi. Dù sao trước đây chúng ta cũng đã từng trao đổi điều kiện…” Tư Đồ Thiển lắc đầu, tỏ vẻ không có việc gì. Hắn và cô trước đây quả thật đã từng giúp đỡ lẫn nhau, cô nhờ hắn chăm sóc em trai cô, hắn yêu cầu cô làm bạn gái tạm thời của hắn.
Nhưng mà nghĩ lại thật quá không công bằng, hắn giúp cô đã hơn ba tháng, trong khi cô chỉ hoàn thành nhiệm vụ trong một ngày ….
“A” Thiên Tuyết gật gật đầu tỏ vẻ ‘ta hiểu hết’ nhìn hắn. Sau đó hỏi địa chỉ đến nơi Tiểu Vệ ở. Chỉ tiếc hắn nói là không biết, hắn chỉ gặp thằng bé khi nó đến trường. Nghe nói hiện giờ nó đang ở cùng mẹ, trong một phòng bệnh tại trung tâm y học nổi tiếng Frederich. Cho nên hắn không có cách nào vào đó cả!
Điều này Thiên Tuyết vô cùng hiểu, vội vàng nhớ lại địa chỉ lần trước Lãnh Ngạo nói thoáng qua, đi tìm. Nhưng mà Tư Đồ Thiển lại tiên phong dẫn đường cho nên cô liền nghe theo lời hắn, cho hắn cơ hội thể hiện.
Tuy nhiên hắn cũng đã cảnh cáo cô trước, không có thiệp mời thì không được vào. Chuyện này quả thật khiến Thiên Tuyết dở khóc dở cười. Đi bệnh viện cũng cần thiệp sao?
Sự thật chứng imnh bọn họ bị chặn lại bên dưới, hoàn toàn không có cách thương lượng.
Nghe họ nói sơ qua cô mới biết, chỉ có người nhà bệnh nhân mới được cấp thẻ vào, ngoài ra không ai được vào cả. Nếu không phải có hẹn trước,tránh trường hợp làm phiền đến bệnh nhân, hoặc có người cố ý gây sự, đánh cắp bản quyền về các loại thuốc và chống trộm các thiết bị tân tiến lần đầu tiên xuất hiện trên thị trường thế giới.
Thiên Tuyết quả thật có chút líu lưỡi.
“Ừm, cái này…, như vậy có được hay không?”
Thiên Tuyết nghĩ một cút liền dùng điện thoại gọi Tiểu Vệ xuống dưới, bảo cũng đưa mẹ cô xuống. Ông trời a, muốn gặp mặt mới khó khăn làm sao!
Chưa đầy năm phút, Hoàng Phủ Vệ và Hoàng Vãn Tình đã nhanh chóng xuống lầu, sau khihàn huyên thấm đẫm máu và nước mắt Thiên Tuyết mới rời đi, còn không quên nhắc họ bảo trọng. Dù sao không phải lần nào cô cũng có thể ra ngoài mà! Không biết khi nào mới gặp lại nữa…
Hic, thật giống phải chia li nhau nha!
Lúc này Thiên Tuyết mới chợt nhớ một điều, cô hứa giúp người ta nhưng vẫn chưa làm được gì a, quá có lỗi rồi! Chỉ lo cho riêng mình …
Nghĩ gì nói đó Thiên Tuyết lập tức hướng người bên cạnh nói giúp Nhữ Giao, dù sao cô ấy cũng là người tốt!
“Tư Đồ Thiển, cậu cảm thấy Nhữ Giao thế nào?”
Tư Đồ Thiển nhướng mày, hời hợt “Không có gì đáng nói!”
Thiên Tuyết đã thử mấy lần, hoàn toàn không có khả năng thuyết phục hắn nên chỉ đành làm người xấu một lần, nói những điều không hay về Lâm Nhã Uyên. Không thể trách cô! Cô chỉ nó đúng với nguyên tác mà thôi nha, cô ta bản chất thật sự như vậy mà!
Còn có nếu Nhữ Giao không có cách nào leo lên được vị trí trong lòng của Tư Đồ Thiển thì cô sẽ đẩy nhẹ Nhữ Giao một cái. Không có khả năng thì chỉ có thể đợi người ta ngã xuống mới bước qua được, ngoài ra không còn cách nào khác đi!
Thiên Tuyết sau khi cùng Tư Đồ Thiển tách ra thì nghĩ về cuộc sống sau này của mình liền quyết định một chiến sách cô cùng anh minh thần võ, vào tiệm cà phê nổi tiếng nhất thành phố mua một li thật đặc biệt sau đó chạy đến công ty của Lãnh Ngạo. Phải lấy lòng người ta thôi a, ai bỏa tâm hồn cô thánh thiện như vậy! Không nỡ làm cho hắn đau khổ!
Nhân viên lễ tân nhanh chóng nhận mặt cô gái trước mắt này, mời cô lên thẳng phòng của tổng giám đốc chờ ngài dù sao ngài cũng đang họp!
Thiên Tuyết quả thật cười thầm, lần trước đến quả nhiên có lợi, nếu không lần này khẳng định gặp phải người thị uy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...