Đã mười giờ tối, đây chính là lúc cuộc sống nhộn nhịp về đêm của thành phố Lương Khê bắt đầu. Khắp khu vực trong nội thành Lương Khê đều đèn đuốc sáng trưng, một cảnh tượng hòa bình và yên ổn.
Trên đường Giang Hoa khu Lương Giang, đây là nơi vui chơi giải trí có tiếng của khu Lương Giang này. Ánh đèn nê ôn lập lòe, không ít xe taxi đỗ lại trên con đường này. Những chiếc xe đó đều đang chờ khách ở đây.
Ban đêm taxi làm ăn không giống với ban ngày. Ở cái chỗ như thế này đợi khách cũng là kiếm được nhiều tiền nhất. Các quán rượu, ktv, hộp đêm, vũ trường và hội sở nằm san sát nhau trên cả con đường. Không ít các cô gái ăn mặc khêu gợi, trang điểm đậm, ăn mặc diêm dúa để câu khách.
Ở hai đầu con đường Giang Hoa, hai khách sạn cỡ lớn đứng sừng sững. Trong đó có một cái chính là khách sạn Kim Đỉnh, đây là khách sạn năm sao đầu tiên trong lịch sử thành phố Lương Khê, cũng là do tập đoàn Đại Hoa đầu tư xây dựng nên. Ông chủ của tập đoàn Đại Hoa họ Quách, nghe đâu là thân thích của chủ tịch Quách của Mặt trận Tổ quốc.
Lúc này là thời khắc hoàng kim của cuộc sống về đêm. Thế nhưng cũng lại là lúc hết giờ làm việc của nhà nước. Có điều, giờ phút này, bên này cục Công an thành phố ở Lương Khê, toàn bộ trụ sở cục Công an đèn sáng trưng.
Ở bên trái tòa nhà cục Công an thành phố, nơi này đúng là một phòng họp lớn của cục, tổ chức hội nghị có thể chứa được hơn ngàn người. Lúc này cũng ngồi đầy cảnh sát nai nịt gọn gàng chờ xuất phát.
Lúc này bên trong phòng họp lầu chín trụ sở làm việc cục Công an thành phố đèn sáng trưng, trung tâm chỉ huy 110 của cục ở tầng cao nhất
Bảo về sự bình yên ở đây không chỉ là lời nói suông mà phải thật sự nỗ lực mới được.
Lúc này, toàn bộ thanh viên trong bộ máy Đảng ủy cục Công an thành phố đã ở trong phòng họp, những người đàn ông mặc đồng phục đều là những kẻ nghiện thuốc, bấy giờ trong phòng họp không khí thật ngột ngạt.
Vị cục trưởng Công an thành phố Trần Nhạc ngồi ở vị trí trung tâm, bên trái là chính ủy cục Công an thành phố Âu Dương Trường Thanh, bên phải là Phó cục trưởng thường trực Trần Hùng Phi. Kế tiếp là Phó cục trưởng Vương Diệu Võ, Lý Sơn, Lạc Gia Hoa cùng với cảnh sát giao thông Lương Khê xét thăng chức cho Giang Thế An lên làm Phó cục trưởng.
Sau đó những Chi đội trưởng đứng đầu các chi đội đều phân cục một số đám người Chánh văn phòng cục Công an thành phố.
Trần Nhạc nhìn xung quanh mọi người, ở sở Công an một chút, Trần Nhạc rất hài lòng, các chi đội về cơ bản đều có thể sai bảo, một số phân cục cấp dưới cũng đều có người của mình, ngay cả như Khánh Quân hiện tại cũng quản lý một phân cục.
Nước quá trong ắt không có cá, người quá xét nét hẳn chẳng có ai chơi. Hiện ở loại cục diện này, bản thân mình nắm giữ phần lớn các khâu then chốt, nói ra việc cần phải làm chắc chắn cũng rất tốt rồi. Nếu thật là toàn bộ cục Công an đều là người của mình, vậy một cục trưởng như mình cũng chấm dứt.
Dẫu sao, Đảng ủy chính quyền cấp trên cùng với lãnh đạo sở cấp tỉnh cũng sẽ không bằng lòng với việc xuất hiện một tình huống hoàn toàn bị khống chế như vậy. Như này là tương đương với một đội quân tư nhân rồi. Nếu chẳng may có vấn đề gì khó có thể khống chế.
Điều đó gây ra tình trạng hỗn loạn lớn. Cho nên, hiện ở loại cục diện này đã là nắm trong tay một cái cực hạn rồi.
Nhìn mọi người chung quanh một chút, ánh mắt Trần Nhạc sắc bén đến một số cấp dưới phải cúi gằm xuống, không dám tự mình nhìn thẳng. Điều này thể hiện quyền uy tuyệt đối.
Ngay sau đó, Trần Nhạc ho nhẹ một tiếng, trầm giọng nói:
- Căn cứ vào việc quần chúng tố cáo, tôi thấy, bên trong khách sạn có một số ít phần tử không tuân thủ pháp luật, phục vụ mục đích tình dục, đồng thời có cả mua bán thuốc phiện. Tôi đã báo cáo chi tiết với Ủy ban nhân dân thành phố. Chủ tịch Nhiếp và Bí thư Phạm của Thành ủy đều rất coi trọng. Chủ tịch Nhiếp lại còn đích thân phê chuẩn.
Nói xong, Trần Nhạc cười và tay giơ lên một phần tài liệu, phía trên văn kiện Đảng có vài chữ viết to tố:
- Xin cục Công an nghiêm túc xử lý, bảo vệ bình yên một vùng đất nước.
Một tay hành thư tài giỏi đẹp đẽ như nước chảy mây trôi có khí phách như Vương Hi Chi, đây đúng là bút ký của chủ tịch thành phố Nhiếp..
Để văn kiện xuống, Trần Nhạc trầm giọng nói:
- Các đồng chí, khoảng cách từ giờ đến lần khai mạc kỳ họp đầu tiên của Diễn đàn phát triển Đông Bộ chỉ còn không đến một tháng, khoảng thời gian này, cục triển khai hai tháng càn quét tệ nạn mại dâm, nghiêm khắc chỉnh đốn giữ trật tự trị an, trộm cắp tài sản và tội phạm có mục đích chịu trách nhiệm nặng nề, làm cho tình hình trật tự trị an được sáng sủa hơn. Thành tích này có giá trị khẳng định nhưng vẫn chưa đủ. Hiện tại, một số phần tử tội phạm to gan lớn mật bất hợp pháp, lợi dụng khách sạn sang trọng và xa hoa làm nơi che giấu, bên trong khách sạn chúng ngang nhiên tụ họp đánh bài bạc, tiến hành mua bán dâm. Điều này đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh khách sạn của thành phố.
Đã trở thành chỗ chứa những điều xấu rồi. Căn cứ vào tôn chỉ chỉ thị của Ủy ban nhân dân thành phố, tối nay chúng ta hành động, tiến hành kiểm tra đột xuất mấy khách sạn ở nội thành. Nghiêm túc sửa đổi lại hệ thống trị an cho nghiêm chỉnh. Vì bảo vệ khai mạc diễn đàn phát triển phương Đông. Làm để cống hiến". Liên lụy đến cấp trên diễn đàn phát triển Đông Bộ, bộ máy thành viên đảng tổ cục Công an thành phố cùng với một số nhân vật lãnh đạo các chi đội cũng đều không nói.
Hiện giờ, tình hình đã rất rõ ràng, các đại lão bộ máy Thành ủy cũng đã tạm thời bỏ qua cho những hoạt động xấu xa, một chút mánh khóe thì trở nên bắt đầu hòa thuận. Lúc này, đối đầu cùng với Trần A chẳng phải là đối đầu với Thành ủy hay sao?
Trần A, đây là một danh hiệu khác trong nội bộ cục Công an thành phố Lương Khê. Thời đại này, trước khi cải cách mở cửa thì hoàn toàn bất đồng, khi đó, bất kỳ lãnh đạo nào, đều là tương xứng với chức vụ, cấp trên gọi cấp dưới, đều thân thiết gọi là đồng chí., cấp dưới xưng hô với cấp trên thì đều mang kèm chức vụ.
Hoặc là quan hệ thân thiết thì xưng hô một tiếng là lãnh đạo kỳ cựu, cục trưởng kỳ cựu.... tựa như các loại tên gọi.
Mà hiện tại, trường hợp phổ thông, xưng hô là quy củ, nhưng nói lý ra, xưng hô đủ loại rồi, trong đó một từ ông chủ là nổi danh nhất.
Về phần lai lịch Trần A này của Trần Nhạc, A chẳng phải là chữ cái mở đầu sao? Đây không phải đại diện đầu tiên sao?
Bên cạnh, Âu Dương Trường Thanh cũng nhấn mạnh nói:
- Các đồng chí, ý kiến phát biểu của cục trưởng Trần rất sâu sắc, tất cả mọi người phải coi trọng, lần hành động này có liên quan đến hình ảnh của toàn thể Lương Khê. Liên quan đến sự phát triển kinh tế chung của Lương Khê, đồng thời đây cũng là việc ủng hộ, tin tưởng và giao trách nhiệm cho công an chúng ta của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố. Sau đây, xin mời cục trưởng Trần bố trí nhiệm vụ. Trần Nhạc nghiêm túc giữ chức lãnh đạo cũng đã nhiều năm, cử chỉ và lời nói lúc đó tuôn ra tự nhiên nên có chút vui vẻ uy nghiêm của Cục trưởng cục Công an.
Nhìn mọi người chung quanh một chút, Trần Nhạc nói:
- Lần này, ngoài phân cục hai thành phố Diên Lăng và Tư Cát phụ trách hành động của hai thành phố ra, thì toàn thể chi đội phân cục toàn thành phố cùng điều phối hành động. Khánh Quân, cậu và đại đội trị an phối hợp với đội trị an tiến hành kiểm tra đột xuất các khách sạn bên Quỹ Thành nhé.
-
Từng mệnh lệnh được chỉ thị xuống dưới, cuối cùng Trần Nhạc chuyển giọng nói:
- Một vùng bờ phía đông khu Lương Giang đường Giang Hoa này để cho tôi tự mình dẫn đội của cục Công an thành phố, phối hợp hành động theo Diên Lăng, Tư Cát điều động ra hai trăm cảnh lực. Bây giờ đúng mười giờ rưỡi bắt đầu hành động, các tổ trưởng chú ý hành động lần này đề phòng tất cả tin tức thông tin liên lạc thu được.
Theo sự ra lệnh của Trần Nhạc, bên trong phòng họp, tất cả mọi người đứng lên, ở dưới lầu dân cảnh môn ở bên trong phòng họp lớn cũng đều đồng loạt đứng dậy, từng người đều rời khỏi cục Công an thành phố dưới sự hướng dẫn của lãnh đạo.
Trần Nhạc là người cuối cùng xuống dưới, giờ phút này, cục trưởng phân cục thành phố Diên Lăng và Tư Cát đã chờ đợi ở bên cạnh.
Trước mặt đại cục trưởng chính là một cơ hội hiếm có để thể hiện. Tất cả mọi người tập trung hết sức lực. Huống hồ bên cạnh dưới sự dẫn dắt , đám người đem công cụ truyền tin thu được đi lên sau đó tự viết tên của mình. Trần Nhạc vung tay lên trầm giọng nói: “Xuất phát!”.
Khách sạn Kim Đỉnh là khách sạn năm sao đệ nhất ở Lương Khê. Từ lúc mới bắt đầu thành lập thì đã là nơi tiêu biểu cho sự xa hoa. Người có thể đến đây tiêu tiền không phú thì quý. Không ít đều là những người ngoại quốc của các doanh nghiệp nước ngoài đến đầu tư.
Trung tâm tắm hơi của khách sạn Kim Đỉnh có một hội nước tên là vịnh Bích Thủy càng thêm tao nhã. Nơi đây cũng là chốn nổi danh đặc sắc nhất khách sạn Kim Đỉnh.
Vịnh Bích Thủy ở lầu 4 của khách sạn, diện tích chừng hơn bốn ngàn tám trăm thước vuông, chiếm toàn bộ tầng lầu, với quy mô này, đừng nói Lương Khê mà thậm chí cả toàn bộ tỉnh Giang Bắc cũng có thể coi là bậc nhất.
Nổi tiếng hơn, còn không phải ở đây, theo vịnh dẫn vào nhà tắm hơi phục vụ. Đây mới là nơi hấp dẫn người ta nhất. Ở trong này, chỉ kỹ nữ tắm hơi thì có khoảng chừng hơn sáu trăm người. Đều là con gái đẹp trong cả nước được chọn lựa kỹ càng khéo léo, béo gầy, hoặc là lả lơi, hoặc là nho nhã hoặc là dễ thương, hoặc là thuần khiết. Tất cả các loại hình phục vụ, thổi kéo đàn hát, cái gì cần có đều có. Ở Lương Khê, Kim Đỉnh còn có một tên gọi khác là vịnh Tiểu Đông.
Mười một giờ, đây chính là lúc nước trong vịnh Bích Thủy tập trung lại, là thời kì buôn bán hoàng kim. Lúc gần như có 60% trở lên trong số hơn sáu trăm kỹ sư đang làm việc. Nơi này đã không thể tiến lên từng ngày, chỉ thích hợp để giật tiền.
Lúc này, đột nhiên có bốn năm đài xe thương vụ ngừng lại bên ngoài khách sạn. Mỗi một đài trên xe đều có bảy tám thanh niên nam tử đi xuống, bước vào khách sạn, cũng không nán lại nhiều, liền đi thẳng vào thang máy, lên tầng ba có, lên tầng năm cũng có.
Bộ phận an ninh ở cửa khách sạn vẫn đang tự hỏi làm thế nào mà có nhiều đoàn người đi ra như vậy.
Lúc này, trên đường Giang Hoa đột nhiên truyền đến tiếng rít của còi cảnh sát, theo âm thanh nhìn lại thì thấy mấy chục đài xe cảnh sát xếp thành một hàng dài, đèn báo hiệu nhấp nháy, tiến hành quản lý kiểm tra tạm thời giao thông xung quanh, đoàn xe lại thẳng tới khách sạn.
Trên xe, cảnh sát vũ trang rất nhiều nối đuôi nhau xuống, theo sau còn có phóng viên truyền thông của đài truyền hình Lương Khê.
Lúc này, một cảnh sát đi tới, lấy giấy chứng nhận ra, trầm giọng nói:
- Đây là kiểm tra xử lý hệ thống an ninh trật tự Lương Khê. Anh lập tức báo cáo cho những người quản lý khách sạn. Lân này là cục trưởng Trần của cục thành phố đích thân dẫn đoàn chúng ta.
Ở nơi này, lúc cảnh sát và bảo vệ đàm phán, cảnh sát cũng đột kích xông vào, mấy người cảnh sát nhanh chóng xông tới quầy phục vụ, cho người khống chế nhân viên. Những người khác căn cứ vào kế hoạch sớm định ra từ trước đều trực tiếp đi từ lầu vào thang máy xông lên lầu bốn.
Lúc này, một bên vịnh Bích Thủy sớm đã là phiến loạn, bên này vịnh Bích Thủy các nhân viên phục vụ đang hô lên càng lớn tiếng.
Trần Nhạc dẫn đầu xông lên phía trước, vừa tiến vào lâu bốn, một vài người nam nữ phụ trách chạy ra tiếp đón, ngăn Trần Nhạc lại. Một người trong số đó có sách ăn mặc khác thật sự là một phụ nữ xinh đẹp, lại cười nói:
- Lãnh đạo, ngài nhìn cái gì vậy? Chúng ta có mối quan hệ với ông Lý phó chủ tịch thành phố và Quách tổng ông chủ rạp Kim Đỉnh...
- - Không nên đặt tình bạn vô dụng ở đây, Phó Chủ tịch Lý của thành phố không muốn làm cho anh gặp phiền toái, đứng ở bên cạnh, phối hợp với cảnh sát hành động.
Trần Nhạc trầm giọng nói xong, bên cạnh những thứ khác đã sớm cùng với mấy trăm cảnh sát chen chúc vào, hơn nữa trước đó cảnh sát mặc thường phục đã khống chế được lầu bốn và đưa tất cả già trẻ ra khỏi cửa an toàn. Trên cơ bản đã ngăn chặn được bất cứ kẻ nào có khả năng chạy trốn.
Không ít cửa phòng bị đạp bật mở bởi sức mạnh, bên trong người không mảnh vải nào, thân thể trắng bóng lại càng chói mắt, nhìn thấy nhiều cảnh sát như vậy, phía sau còn có phóng viên truyền thông, nhóm kỹ nữ, gần như đều ôm ngực ngồi chồm hổm trên nền đất, đầu cúi sâu xuống. Còn đàn ông bối rối tìm quần áo hoặc là trốn vào nhà vệ sinh hoặc trong chăn. Đủ loại trò hề đều có.
- - Những người ở đây, kẻ nào có dính líu đến mại dâm, mua bán ma túy, nhân viên cung cấp thu nhận thuốc phiện. Ai là người phụ trách nơi này, xin mời về đồn cùng với chúng tôi một chuyến..
Trần Nhạc mở miệng nói lần nữa. Nhận được cử báo, Trần Nhạc liền khẳng định đây là sự thật. Chỗ như thế càng có nhiều nền, lại càng có gan hơn.
=
- Anh hai, không biết các anh ở phân cục nào…không nể mặt ông chủ của chúng tôi như vậy sao…đừng có làm quá, kẻo đến lúc đó mọi người lại khó nhìn mặt nhau đấy.
Đúng lúc đó một người phụ nữ xinh đẹp lên tiếng. Ánh mắt cho thấy cô ta cũng không sợ hãi cho lắm.
- Láo xược, cô là ai? Dám uy hiếp nhân viên nhà nước, mở to hai mắt thấy rồi đấy, đây là cục trưởng Trần của cục Công an thành phố
Bên cạnh, cục trưởng Tần Ái Hoa, công an phân cục Lương Khê cũng đột nhiên rống lên.
Lúc này, Trương Chấn, chi đội trưởng chi đội đặc công cũng từ bên trong đi thẳng đến bên cạnh Trần Nhạc thấp giọng nói:
- Phiền cục trưởng ra ngoài. Có người nhảy lầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...