Nhiếp Chấn Bang vừa nói xong, Giác bên cạnh nghe thấy Nhiếp Chấn Bang nói như vậy, sắc mặt lập tức trầm xuống. Ý tứ trong lời nói của Nhiếp Chấn Bang rõ ràng là đang châm chích mình, cái gì gọi là cần người làm việc? Ý tứ rất đơn giản, rất rõ ràng, chính là tổ trù bị không cần cái gì mà Chánh văn phòng, chỉ cần người biết làm việc.
Giác đang định nói, Ngụy Bân bên cạnh lại hài lòng gật đầu, ánh mắt nhìn Nhiếp Chấn Bang cũng trở nên ôn hòa hơn hẳn, cái thiện duyên này kết thật là đúng. Nhiếp Chấn Bang này thật là một người linh hoạt, biết mình trong trường hợp như vậy không hợp tỏ thái độ, căn bản là không cần tự mình nói ra. Tâm ý tương thông như vậy Ngụy Bân còn chưa từng thấy qua, đồng thời đối với trực giác chính trị nhạy bén của Nhiếp Chấn Bang cũng thấy chấn kinh, lập tức cũng gật đầu nói:
- Đồng chí Chấn Bang nói rất đúng, tổ trù bị cũng chính là một đơn vị mang tính tạm thời, khi hoàn thành xong sứ mệnh liền kết thúc. Tôi cảm thấy, chúng ta vẫn phải suy xét từ khả năng làm việc. Đồng chí Chấn Bang giới thiệu đồng chí Trịnh Căn Sinh tôi thấy rất được. Tôi không có ý kiến gì.
Đã có lời nói mang tính quyết định này, Giác cho dù là có ý kiến thì lúc này cũng không thể nói gì nữa rồi. Nhưng Giác thấy ánh mắt của Nhiếp Chấn Bang lại có chút bất đồng rồi.
Nhiếp Chấn Bang mỉm cười đứng lên, chủ động bắt tay Giác, nói:
- Phó tổ trưởng chúng ta từ nay về sau là đồng nghiệp rồi. Công việc sau này vẫn mong Phó tổ trưởng chỉ bảo hướng dẫn thêm.
- Tiểu Nhiếp à, haha, cậu nói như vậy thì khách khí quá rồi. Đều là đồng nghiệp, từ nay hãy cùng nhau hợp tác.
Giác lúc này trên mặt nhìn không ra chút bất mãn nào. Trong cái khoảng thời gian ngắn đó, Giác cũng đã tự điều chỉnh cho tốt tâm tình của mình rồi.
Tổ trù bị bên này dưới sự vận hành của Ngụy Bân, rất nhanh đã có rất nhiều nhân lực tinh anh từ các nơi khác điều tới. Trịnh Căn Sinh bên này đương nhiên cũng rút khỏi bên Tổng hợp xử lý, đến Tổ trù bị.
Tổ trù bị, nói là trù bị nhưng trên thực tế nhiệm vụ chủ yếu của Tổ trù bị lại vô cùng đơn giản. Trước mắt, mục đích chủ yếu của Tổ trù bị chính là hoàn thiện một số quy chế chi tiết của kế hoạch danh hiệu Thanh niên văn minh, ví dụ như phương thức bình chọn, ví dụ như điều kiện và quy tắc bình chọn vân vân
Văn phòng Tổ trù bị, hiện giờ cả Tổ trù bị tổng cộng có hai văn phòng. Trong đó có một văn phòng nhỏ là để Ngụy Bân, Giác cùng Nhiếp Chấn Bang ba người cùng sử dụng, nhưng trên thực tế, Ngụy Bân và Giác ngoài thân phận ra, công việc chính vẫn là thư ký, vì vậy bình thường nơi này chỉ có Nhiếp Chấn Bang sử dụng.
Văn phòng khác còn lại là một phòng làm việc lớn, là nơi làm việc của năm người được điều động từ hệ thống Thanh Liên đến Tổ trù bị. Bên Giác, ngoài Cổ Tiến Cường còn có một người trẻ tuổi tên là Thẩm Hoa được điều động từ phòng khác đến. Hai người khác còn lại là người thuộc phe phái của Ngụy Bân.
Lúc này, Nhiếp Chấn Bang đang ngồi trong phòng làm việc hoàn thiện kế hoạch danh hiệu Thanh niên văn minh. Mộc Định Kiên mấy ngày nay sau khi xem xét tỉ mỉ, cuối cùng đã ghi chú thêm mấy ý kiến trong vấn đề ý nghĩa chính yếu của việc thiết lập danh hiệu Thanh niên văn minh. Xem đến đây, Nhiếp Chấn Bang cũng không thể không bội phục. Rốt cuộc cũng là người sáng lập chân chính. Bản thân hắn chỉ là bỏ sót vài câu từ râu ria, không ngờ đều được bổ sung cả vào đây rồi.
Đúng lúc đó, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, sau đó, giọng Trịnh Căn Sinh bên ngoài vang lên:
- Chủ nhiệm Nhiếp có ở đây không? Tôi là Trịnh Căn Sinh, có chút việc muốn báo cáo với cậu môt chút.
Chủ nhiệm Nhiếp, đây là danh hiệu mới của Nhiếp Chấn Bang ở Tổ trù bị. Tuy rằng trên
danh nghĩa Nhiếp Chấn Bang chỉ là tổ viên bình thường của Tổ trù bị, nhưng Nhiếp Chấn Bang dù sao cũng là quản lý công tác phối hợp liên lạc, chức trách ở Tổ trù bị cũng giống với Chủ nhiệm của một phòng ban vậy. Cổ Tiến Cường vừa đến liền gán chức danh này cho Nhiếp Chấn Bang, cứ như vậy, những người khác cũng đều gọi như thế.
Nghe tiếng Trịnh Căn Sinh, Nhiếp Chấn Bang lập tức đứng lên nói vọng ra bên ngoài:
- Anh Trịnh, mau vào đi.
Lúc này nghe Nhiếp Chấn Bang nói như vậy, sắc mặt Trịnh Căn Sinh cũng ôn hòa hơn nhiều. Ngay chính bản thân Trịnh Căn Sinh cũng không nghĩ tới Nhiếp Chấn Bang nhanh như vậy liền kéo y từ Ban tổng hợp sang. Bên này tuy rằng cùng lắm chỉ là một tổ chức mang tính tạm thời, nhưng những người sáng suốt đều hiểu rõ hàm nghĩa đằng sau mà cái danh hiệu Thanh niên văn mình này biểu hiện ra. Có thể bước vào nơi này, mặc dù là tạm thời thì đợi sau khi kế hoạch danh hiệu Thanh niên văn minh chính thức được triển khai, nhân lực ban đầu của Tổ trù bị chắc chắn cũng sẽ chuyển nhập chính thức vào văn phòng tổ chức danh hiệu Thanh niên văn minh. Như vậy sẽ rất tốt cho tương lai của mình.
Trịnh Căn Sinh lúc này cũng là muốn nhân cơ hội này biểu thị một chút thái độ của mình với Nhiếp Chấn Bang. Nghe lời nói tha thiết của Nhiếp Chấn Bang, Trọng Căn Sinh trong lòng cũng có chút cảm động. Lúc mới bắt đầu, Trịnh Căn Sinh cũng hơi lo lắng tâm trạng của Nhiếp Chấn Bang bây giờ sẽ có sự thay đổi. Nhưng như thế này xem ra có thể yên lòng.
Vừa đi vào văn phòng, Nhiếp Chấn Bang bên này đã từ trước bàn làm việc đi ra, mỉm cười đến bên cạnh, rót một li nước mang cho Trịnh Căn Sinh, nói:
- Anh Trịnh, khách khí như vậy làm gì, anh em chúng ta còn cần tỏ ra xa lạ như vậy sao?
Trịnh Căn Sinh lúc này cũng mỉm cười, Nhiếp Chấn Bang khách khí và hiền hòa như vậy cũng khiến Trịnh Căn Sinh rất thoải mái dễ chịu. Điều này nói lên Nhiếp Chấn Bang không phải loại người đắc thế liền quên người cũ, người như vậy mới đáng để đi theo. Nhưng Trịnh Căn Sinh bản thân cũng là một người thông minh, tuy Nhiếp Chấn Bang không để ý nhưng tôn ti trật tự vẫn là nhất định phải có. Cung kính nhận lấy chén trà Nhiếp Chấn Bang đưa tới, hắn cũng cười nói:
- Chấn Bang, tôi cũng không phải là khách khí, chỉ là trong lúc làm việc phải có tác phong làm việc, tan làm chúng ta xưng hô thế nào cũng được.
Nói đến đây Trịnh Căn Sinh dừng lại một chút:
- Chủ nhiệm Nhiếp, tối nay có rảnh không? Nếu rảnh chúng ta cùng ăn bữa tối thì thế nào?
Nhìn ánh mắt chờ đợi của Trịnh Căn Sinh, Nhiếp Chấn Bang trong lòng cũng mỉm cười. Ý tứ của Trịnh Căn Sinh Nhiếp Chấn Bang rất rõ ràng, đây là đang bày tỏ thiện ý với mình, thẳng thừng mà nói, chính là biểu đạt lòng trung thành của y. Lập tức, Nhiếp Chấn Bang cũng đứng lên nói:
- Anh Trịnh, hôm nay sợ là không được rồi. Vừa mới nhận được tin tức, Tổ trù bị bên này phải bận rộn rồi. Bí thư Mộc bên kia, mấy ngày nay đã đem chuyện danh hiệu Thanh niên văn minh làm một bài báo cáo đặc biệt đưa lên trên thượng cấp, cũng như Nội các Chính phủ. Bên trên đã đồng ý với kế hoạch của chúng ta. Lập tức sẽ bắt đầu tiến hành làm thí điểm ở mấy thành phố trên khắp cả nước. Ý tứ cùa Bí thư Mộc là, chúng ta bên này phải tổ chức một nghi lễ khởi động long trọng. Đến lúc đấy Chủ tịch nước cũng sẽ đến dự, còn đích thân đề tự cho danh hiệu Thanh niên văn minh của chúng ta.
Nghe Nhiếp Chấn Bang nói xong, Trịnh Căn Sinh cũng hơi sửng sốt, lập tức trở nên vui mừng. Hiện giờ Trịnh Căn Sinh cũng đang đứng trên chiếc thuyền của Thanh niên văn minh, sự kiện này càng chấn động, đối với những người tham gia kế hoạch này mà nói, càng đạt được chiến tích công lao lớn, đương nhiên tương ứng với cơ hội thăng chức càng cao.
Nghĩ đến đây, Trịnh Căn Sinh cũng gật đầu nói:
- Chủ nhiệm Nhiếp, đây chính là cơ hội tốt. Nếu như vậy công việc vẫn là quan trọng hơn.
Tháng chín đến cũng là lúc chính thu, cùng với kế hoạch bình chọn mang tính toàn quốc của hệ thống thanh niên cả nước, văn phòng Thanh niên văn minh chính thức được thành lập ở trụ sở làm việc của Thanh Liên toàn quốc, Trung Ương Đoàn. Cái này so với kiếp trước, Thanh niên văn minh số thành lập sớm hơn đúng hai năm.
Cùng lúc đó, cấp bậc hành chính của văn phòng Thanh niên văn minh số cũng chính thức được xác lập, cái này do đơn vị hành chính trực thuộc Thanh Liên toàn quốc quản lý, cấp bậc của chủ nhiệm văn phòng được định là giáo luyện cấp Sở , đây cũng là có chú ý cả. Dựa theo cấp bậc trong Trung Ương Đoàn, Bí thư cao nhất của Trung Ương Đoàn là cấp Bộ trưởng.
Thanh Liên toàn quốc nằm trong sự quản lý của Trung Ương Đoàn, tổ chức như vậy, trên thực tế đều thuộc loại đơn vị bình thường, thuộc đơn vị mang tính hội viên đoàn thể. Nhưng bởi vì tình hình đặc biệt của Thanh Liên, lãnh đạo đều là do Bí thư của Ban bí thư Trung Ương Đoàn đảm nhiệm, cho nên cấp bậc thường là cấp Thứ trưởng. So sánh ra thì đơn vị dưới hai cấp của Trung Ương Đoàn đều thuộc cấp Giám đốc sở, như vậy chức vị lãnh đạo trong Thanh niên văn minh số liền trở thành Phó giám đốc sở. Ngụy Bân lúc này xem như đã được theo ý nguyện, cùng với Cục trưởng bước qua một ngưỡng liền trở thành cán bộ cấp Phó giám đốc sở. Tuy đây chỉ là bộ phận cấp dưới của Trung Ương Đoàn, xét về thực quyền đương nhiên không thể so sánh với chức phó cấp Thành phố, nhưng Ngụy Bân còn trẻ, một Phó giám đốc sở ba mươi mốt tuổi, trường hợp này ở trong nước vẫn còn rất hiếm.
Nhưng lần này, Giác lại không đến. Đã là đơn vị chính thức rồi, nếu còn kiêm nhiệm thì Giác bắt buộc phải giống như Ngụy Bân buông bỏ chức vụ Thư ký. So sánh mà nói, một vị trí là cấp Cục trưởng so với vị trí là Thư ký lãnh đạo cấp cao, Giác lại chọn cái thứ hai.
Cấp bậc của Nhiếp Chấn Bang không thay đổi nhiều, là đảm nhiệm chức vụ Chủ nhiệm của một phòng trong Thanh niên văn minh số. Hiện tại cả văn phòng bình chọn Thanh niên văn minh số tổng cộng chia làm sáu phòng, phân chia phụ trách bình thẩm Thanh niên văn minh số mang tính toàn quốc cùng với công tác giám sát Thanh niên văn minh số ở các tỉnh thành trên cả nước.
Ngày hôm nay, tại cổng tòa nhà Trung Ương Đoàn, cờ xí phấp phới, người người xếp hàng, trong đó có Bí thư cao nhất của Trung Ương Đoàn Bí thư Tống, cùng đoàn lãnh đạo Trung Ương Đoàn đều đứng chờ ở cửa. Mộc Định Kiên lúc này đứng cạnh Bí thư Tống, Nhiếp Chấn Bang thì đứng sau Ngụy Bân, xếp ở hàng đầu tiên. Lần này Thủ trưởng số 1 của Trung ương chính là vì Thanh niên văn minh số mà đến, là nhân vật chính, tất cả nhân viên làm việc trong Thanh niên văn minh số đều đứng chờ ở bên cạnh.
Khi đồng hồ đến 8h30, xe hồng kỳ chuyên dụng có chống đạn màu đen của thủ trưởng số 1 dưới sự bảo vệ của xe cảnh sát, chậm rãi tiến đến. Bước xuống xe đầu tiên là hai nam thanh niên mặc véc đen đeo kính râm tóc húi cua, Nhiếp Chấn Bang cũng không xa lạ gì với những người này, họ đều thuộc đội cảnh vệ của Hồng tường, gọi một cách thông tục là vệ sĩ của Hồng tường.
Thủ trưởng số 1 vừa xuống xe, Bí thư Tống và Mộc Định Kiên đều tiến đến nghênh tiếp. Thủ trưởng số 1 lúc này trên mặt mỉm cười với những người đón chào. Sau khi bắt tay với từng người, Thủ trưởng số 1 lại đột nhiên cười với Mộc Định Kiên bên cạnh, nói:
- Đồng chí Định Kiên, sớm nghe anh nói Thanh niên văn minh số được tạo ra từ tay người trẻ tuổi, sao hôm nay không giới thiệu cho tôi một chút?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...