Trùng Sinh Thành Thái Tử Phi

Tháng bảy Đại Chu Văn Võ năm thứ hai mươi lăm, Thái tử Đậu Thuần làm lễ đăng cơ kế vị như di chiếu một tháng trước đã ban bố. Khâm Thiên giám định một ngày hoàng đạo công bố chiếu thư Thái tử Đậu Thuần tiếp nhận truyền quốc ngọc tỷ, chính thức đăng lên ngôi hoàng đế, đại xá thiên hạ.

Đậu Thuần ngồi trên ngai vàng trong điện Lưỡng Nghi để văn võ bá quan cúi lại, rồi mang theo Thái tử phi cùng Lý Thừa Huy đến Tông miếu bái tế. Sau đại điển đăng cơ, Đậu Thuần chính thức rời Đông Cung dọn đến Thái Cực cung. Hắn tiến vào tẩm điện Cam Lộ, mà Trác Kinh Phàm cũng dọn vào điện Lập Chính của Thái Cực cung, mọi người đều biết, điện Lập Chính vẫn luôn là tẩm điện của hoàng hậu, xem ra Trác Kinh Phàm sẽ nhanh chóng trở thành chủ hậu cung.

Lý Thừa Huy cũng dọn vào Thái Cực cung, Đậu Thuần mặc dù còn chưa phong hậu cung, bất quá Lý Thừa Huy là thị thiếp duy nhất, còn mang long thai, bởi vậy những người hầu hạ cũng không dám chậm trễ. Chiếu theo Hoàng thượng phân phó, Lý Thừa Huy an trí tại điện Bách Phúc không xa điện Lập Chính.

Mà những vị phi tần có phẩm cấp cao của Tiên hoàng như Đức thái phi, Hiền thái phi, Diệp Chiêu viên đều được an bày ở Vĩnh An cung. Về phần những vị phẩm cấp dưới Cửu tần như Tiệp dư, Mỹ nhân, Tài nhân,..... đều bị đưa đến chùa Hoàng gia quy y. Xử lý những phi tần của Tiên hoàng xong, hậu cung lập tức thanh tịnh không ít.

Về phần Phó Thái hậu, Đậu Thuần sau khi đăng cơ, đã rời điện Lập Chính dời đến Hưng Khánh cung.

Đối với việc Thái hậu hạ độc Tiên hoàng, Trác Kinh Phàm cũng không có nói, nhưng vẫn cảm thấy Đậu Thuần trong lòng đã biết. Nhìn Đậu Thuần đối với Thái hậu vẫn luôn thản nhiên, cũng có thể đoán ra quan hệ mẫu tử có hiềm khích. Dù sao Thái hậu vẫn là thân mẫu, bởi vậy Đậu Thuần trong lòng cũng có tính toán thay Thái hậu che đậy bí mật xấu xa kia, làm ra bộ dạng mẫu tử tình thâm, mẫu từ tử hiếu.

Đem Thái hậu đưa đến Hưng Khánh cung xong, Đậu Thuần phái Vũ Lâm quân canh giữ bên ngoài nói là muốn bảo hộ Thái hậu, nhưng thực tế để giám sát đối phương, cũng là biến thành cấm túc. Đối với Thái hậu, Đậu Thuần đã không còn bất cứ hy vọng nào, chỉ còn cách học Tiên hoàng đem bà nhốt lại mới tốt, miễn cho bà lại gây ra tai họa cho người khác.

Phó Thái hậu hiện giờ có thể nói là tôn quý nhất trong cung, nếu để mặc kệ bà trong cung muốn làm gì thì làm, chỉ sợ không bao lâu, toàn bộ hậu cung sẽ bị bà làm cho rối tinh rối mù. Dù sao Đậu Thuần còn phải giữ "Hiếu" đạo, Phó Thái hậu dù không tốt hắn cũng không thể tùy ý xử trí. Bởi vậy luôn mãi cân nhắc, truyền thái y mấy lần làm cho Phó Thái hậu " yên tâm " tĩnh dưỡng.

Đậu Thuần sau khi xử lý tốt mọi việc, liền phong Lý Thừa Huy thành Tiệp dư, xem như định danh phận cho nàng. Tiếp theo hắn mặc dù chưa có phong Trác Kinh Phàm lại đem phượng ấn và toàn bộ cung vụ giao cho đối phương. Không chỉ như thế, hắn còn phân phó mọi người trong cung lấy lễ nghĩa Hoàng hậu đối đãi với Trác Kinh Phàm. Bởi vậy trên dưới trong cung không ai không biết Hoàng thượng sủng ái Thái tử phi, vậy không bao lâu, Thái tử phi sẽ được phong hậu.

Lý Tiệp Dư ở điện Bách Phúc phía đông là Hoàn Lăng các.

Lý Tiệp Dư nghe cung nữ bẩm báo ở đó có một người, trong lòng hiếu kỳ đứng dậy nói:"Nếu ta đã vào điện Bách Phúc, ta tất nhiên là không thể chậm trễ, cũng phải đến nhìn một cái mới phải."

Nói xong, nàng mang theo vài cung nữ đi đến Hoàn Lăng các. Nhưng đến Hoàn Lăng các lại bị Hữu Thọ mang theo nội thị ngăn cản.

Lý Tiệp Dư chưa từng gặp qua Hữu Thọ, nhưng nàng nhìn Hữu Thọ cũng biết đối phương phẩm cấp không thấp, bởi vậy thái độ cũng cung kính một chút,

"Không biết vị công công này xưng hô như thế nào? Ta nghe nói có một người ở đây, bởi vậy cố ý đến nhìn một cái, chỉ sợ Hoàn Lăng các chưa sắp xếp ổn thỏa, bạc đãi người mới sẽ không tốt."

"Lý Tiệp Dư có tâm, nhưng đây là thánh chỉ, không ai được tiếp cận Hoàn Lăng các, vậy xin Lý Tiệp Dư thứ lỗi."

Hữu Thọ khom mình hành lễ, miệng tuy nói lời cung kính nhưng thái độ không kiên nể, một chút cũng không nhường đường.

Lý Tiệp Dư bị hắn cản đường trong lòng mặc dù tức giận, nhưng cũng không thể phát tác, dù sao nàng còn chưa biết người trong Hoàn Lăng các là thần thánh phương nào, cũng không biết vị công công trước mặt có bao nhiêu phân lượng, bởi vậy nàng kiềm chế sự không vui, cười nói:

"Như thế, làm phiền công công."

Nói xong liền mang người đi.

Về đến điện Bách Phúc xong, Lý Tiệp Dư cho người hầu hạ lui hết, chỉ lưu lại một cung nữ. Đây là cung nữ tên Thu Dung thay thế cho cung nữ đã chết do bị phạt trượng trước kia. Thu Dung tính tình trầm ổn, đầu óc cũng lanh lợi, bởi vậy Lý Tiệp Dư có chuyện gì cũng cùng nàng thương lượng.

"Thu Dung, ngươi nói Hoàn Lăng các có vị nào, có phải hay không chính là..."


Lý Tiệp Dư thấp giọng nói xong, ý nghĩa lời nói có chút hàm hồ, bất quá Thu Dung cũng là nghe hiểu.

"Thưa chủ tử, có phải cũng lo lắng cái gì hay không. Nếu Hoàng thượng đem người an bài ở điện Bách Phúc, chúng ta cũng nên cẩn thận một chút, phi tần trong hậu cung bây giờ chỉ có một mình chủ tử. Dù nàng ta mới thật sự là người mang long thai, nhưng Hoàng thượng lại nói với người bên ngoài người có thai chính là chủ tử, vị trong Hoàn Lăng các chẳng là cái gì?"

"Ngươi nói cũng phải, nhưng vì sao Hoàng thượng không phong thưởng cho người đó? Mang long thai là chuyện may mắn, ta cầu mà không được, người đó có vận may, lại không được thương tiếc sao?"

Lý Tiệp Dư có chút không hiểu, theo lý mà nói, Hoàng thượng xác thực cực kỳ coi trọng con nối dòng, nhưng không ngờ lại giấu giếm người đó trong Hoàn Lăng các, còn muốn nàng đứng ra nhận lấy. Trong lòng nàng nhảy dựng, đè thấp âm lượng nói:

"Hay là ai đó không muốn dung người?"

Nói xong nàng vươn tay chỉ hướng điện Lập Chính trong lòng càng cảm thấy suy đoán này rất đáng tin.

"Chủ tử, lời này cũng không thể nói, nếu bị ai nghe được thì..."

Thu Dung trợn mắt làm ra một bộ kinh hoàng thất thố, Lý Tiệp dư chỉ bĩu môi, không cam không muốn dời đi đề tài.Đợi cho Thu Dung đem Lý Tiệp dư trấn an tốt xong, nàng phân phó cung nữ khác hầu hạ Lý Tiệp dư dùng bữa, còn mình lặng lẽ rời khỏi điện Bách Phúc, nàng bước nhanh đi hướng Hoàn Lăng các. Ở cửa Hoàn Lăng các, Hữu Thọ vẫn canh giữ nơi đó, nhưng lúc này đây Hữu Thọ thấy Thu Dung, trên mặt biểu tình hòa hoãn một ít, hắn thản nhiên hỏi:

"Là ai đem chuyện nơi đây nói cho Tiệp dư nghe?"

"Thưa công công, nô tỳ đã hỏi qua, cung nữ kia hình như có liên quan Phượng Dương các."

Thu Dung thấp giọng nói.

"Phượng Dương các? Một cung nữ bên người Tiệp dư làm sao liên quan cùng Phượng Dương các? Ngươi cẩn thận theo dõi cung nữ kia, tránh để xảy ra sai lầm mới tốt."

Hữu Thọ nheo mắt, Phượng Dương các là nơi ở của Công chúa, Lý Tiệp Dư vốn chỉ là một Thừa huy nhỏ bé sao có thể liên hệ cùng Công chúa?

Dĩ nhiên Hữu Thọ không biết chuyện này, dù sao hắn cho tới nay chỉ theo dõi phi tần của Tiên hoàng, về phần các Công chúa và thị thiếp ở Đông Cung không trong phạm vi chức trách của hắn. Chỉ vì Lý Thừa Huy hiện tại thành Lý Tiệp dư, tất nhiên là thành chức trách của hắn cho nên hắn cũng muốn làm rõ ràng Lý Tiệp Dư tiếp xúc qua người nào.

Tuy nói mệnh lệnh Hoàng thượng muốn đích thân hắn đến bảo hộ cùng giám thị người trong Hoàn Lăng các, nhưng hắn cũng không quên công tác. Hiện tại trong hậu cung tuy rằng chỉ có một Tiệp dư, nhưng Vĩnh An cung có Đức thái phi và Hiền thái phi, còn có các Công chúa, xem ra này hậu cung tuy ít người cũng không phải an bình đâu...

Lại nói về Trác Kinh Phàm, vào buổi tối ngày đầu tiên đến điện Lập Chính, Đậu Thuần liền qua đêm tại đây, hành động này tỏ vẻ hắn đối với Trác Kinh Phàm rất sủng ái. Tuy hai người không thể minh bạch điên loan đảo phượng, nhưng cùng nằm một chỗ ôm nhau vẫn là có thể. Bởi vậy Đậu Thuần tất nhiên là đem Trác Kinh Phàm chọc cho thở hồng hộc. Lúc sau ôm đối phương vừa lòng cọ cọ, dù không có làm bước cuối cùng, nhưng chỉ cần cùng Phàm Phàm da thịt chạm nhau, trong lòng của hắn liền cảm thấy khoái lạc cũng thỏa mãn vô cùng.

"Phàm Phàm, ta đem Bạch Cập tới Hoàn Lăng các."

Thân thiết một chút xong, Đậu Thuần tiến đến bên tai Trác Kinh Phàm nhẹ giọng nói.

"... Vâng, cũng tốt, để gần một chút nếu là có chuyện gì vạn nhất muốn thỉnh Thái y cũng tiện, còn chuyện Lý Tiệp Dư nữa."

Trác Kinh Phàm nghe vậy nhíu mày, hơi suy nghĩ một chút sau đó liền gật đầu.


"Ta vốn định gạt Lý Tiệp Dư, không ngờ lại có người nói vào tai nàng."

Đậu Thuần trong mắt hiện lên một tia ngoan độc, nếu không phải sợ đả thảo kinh xà, hắn thật muốn trực tiếp phạt trượng đến chết cung nữ lắm miệng kia.

" Hả? Bên cạnh Lý Tiệp dư có người năng lực như vậy sao? Có thể nhịn lâu như vậy, thật đúng là khiến người ta không dám coi khinh đâu."

Trác Kinh Phàm xem ra là thật kinh ngạc, cười nói.

"Phàm tuyệt đối không thể tưởng được chuyện này lại có liên quan Tam công chúa."Đậu Thuần kéo tay thưởng thức ngón tay của Phàm Phàm.

" Tam công chúa thật đúng là chưa từ bỏ ý định, nàng là một Công chúa tính kế nhiều như vậy là muốn làm cái gì."

Theo lý mà nói, Đậu Thuần lên ngôi Hoàng đế đối với Tam Công chúa mà nói không có quá tốt, cũng không có cái gì xấu, không lý gì Tam Công chúa lại muốn hại Đậu Thuần.

"Nàng là dưỡng nữ của Hiền phi, ai biết Hiền phi đã dạy nàng những thứ gì."

Đậu Thuần tức giận nói, hiển nhiên đối với muội muội bị Hiền phi dạy sai rất bất mãn. Tuy Tam Công chúa không cùng mẫu thân, nhưng cũng là con Tiên hoàng, lại bị một phi tử dưỡng sai, điều này làm cho Đậu Thuần sao không bực mình?

"Theo như ngài nói, hiện giờ nàng có thể đã biết có người trong Hoàn Lăng các. Khó bảo đảm nàng sẽ biết là Bạch Cập, nếu chuyện Bạch Cập bị phơi bày đối với ngài và ta đều không có lợi."

Trác Kinh Phàm nheo mắt có chút kinh ngạc, Tam Công chúa không tầm thường. Chuyện Bạch Cập, Đậu Thuần là giao cho Hữu Thọ đi làm, nếu không phải Hữu Thọ lộ ra, như vậy chính là có nội gián trong thuộc hạ của Hữu Thọ.

"Phàm đừng lo lắng, ta có tính toán."

Trác Kinh Phàm muốn biết, Đậu Thuần cũng muốn được biết, bởi vậy hắn vỗ vỗ bảo bối Trác Kinh Phàm, nhẹ nhàng lên tiếng. Hai người còn nói trong chốc lát, mới cùng ôm nhau ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Trác Kinh Phàm mới vừa dùng bữa sáng xong, đang cùng vài cô cô Tổng quản nói chuyện, ngoài điện nội thị vào báo lại Tam Công chúa cầu kiến.

Trác Kinh Phàm nhíu mày, buổi tối vừa mới cùng Đậu Thuần nói đến Tam Công chúa, không ngờ sáng ra Tam Công chúa liền đến. Ngày xưa còn ở Đông Cung chưa từng qua lại với mấy vị Công chúa, không chỉ vì bản thân là một nam tử, mà thật sự không có lý do gì cùng một đám nử tử đi lại. Mặc khác bản thân thật sự không là Trác Kinh Phàm mà cúi đầu nhân nhượng trước mấy vị tiểu Công chúa để xả giao. Bởi vậy đây là lần đầu tiên Thái tử phi cùng Tam Công chúa chính thức gặp mặt.

"Truyền vào."

Trác Kinh Phàm muốn nhìn xem, Tam Công chúa có chuyện gì mà muốn gặp mình.

Tam Công chúa đã cập kê, hiện giờ đúng là cô nương kiều diễm, thoạt nhìn thanh xuân rung động lòng người. Nhưng khi Thái tử phi nhìn thấy khuôn mặt nàng, suýt chút nữa kêu thất thanh sợ hãi.

Trong lòng Thái tử nổi lên phong ba, gắt gao nhìn chằm chằm Tam Công chúa. Trong quá khứ chỉ nhìn thấy Tam Công chúa xa xa ở buổi cung yến, tất nhiên là thấy không rõ khuôn mặt đối phương. Nhưng hôm nay Tam Công chúa rất gần, mặt đối mặt, khuôn mặt kia làm Thái tử kinh hoàng, một thân mồ hôi lạnh.


Chả trách lần đó nhìn thấy Tam Công chúa đã cảm thấy có chút quen mắt, chính là bởi vì cách khá xa. Nhưng hôm nay vừa thấy rõ đường nét cùng ngũ quan rõ ràng là mang theo đặc thù của người Lương gia. Tim Thái tử phi như ngưng đập, mắt mở trừng trừng nhìn Tam Công chúa hướng mình hành lễ thỉnh an. Thái tử giọng cứng nhắc cho miễn lễ, tận lực duy trì bình tĩnh, nhưng trong lòng bàn tay đã có một tầng mồ hôi."Xin Hoàng tẩu đừng trách ta không mời mà tới, Hoàng tẩu vào cung đã nhiều năm, nhưng chúng ta vẫn chưa có cơ hội gặp mặt. Hiện giờ tẩu không còn ở Đông Cung, sau này ta tất nhiên là mỗi ngày đến thỉnh an, còn xin tẩu đừng chê ta phiền."

Tam Công chúa giọng điệu ôn nhu, mở miệng là gọi " Hoàng tẩu " thật sự là làm Thái tử rất không được tự nhiên.

"Tam Công chúa nói quá lời, ta không đảm đương nổi xưng hô " Hoàng tẩu " sau này cũng không cần mỗi ngày đến thỉnh an, trong cung có quy tắc nói vậy Công chúa cũng là hiểu được."

Trác Kinh Phàm mở miệng đánh gãy Tam Công chúa thao thao bất tuyệt. Mặc dù bản thân ở điện Lập Chính nhưng mà chưa được phong hậu, nếu thật sự để cho Tam Công chúa mỗi ngày đến thỉnh an thì thành bộ dáng thế nào? Lại nói Tam Công chúa là em chồng, mỗi ngày hướng chị dâu thỉnh an là đạo lý gì? Bởi vậy Trác Kinh Phàm không chút khách khí cự tuyệt Tam Công chúa.

"Như thế, ta liền xưng hô ngài một tiếng công tử."

Tam Công chúa tuy bị cự tuyệt, nhưng trên mặt biểu tình không có biến hóa, vẫn một bộ dạng cười tươi.

"Không biết Tam Công chúa hôm nay đến là vì chuyện gì?"

" Như ta vừa rồi đã nói, là tới bái kiến công tử, công tử vào cung ta vẫn chưa thể bái kiến, trong lòng có nhiều bất an, hiện giờ cuối cùng đã có thể mạnh dạn đến bái kiến ."

Tam Công chúa vẫn luôn mỉm cười, ngữ khí ôn nhu nói.

"Đa tạ Tam Công chúa."

Trác Kinh Phàm tất nhiên là không tin lí do Tam công chúa thoái thác. Tam Công chúa ngồi không lâu, liền đứng dậy cáo lui.

"Xin cáo lui công tử, ta còn phải đến bái kiến Lý Tiệp Dư, Lý Tiệp Dư đang mang con nối dòng cho Hoàng thượng, thực là đại công thần, ta nói cái gì cũng phải đến chúc mừng một tiếng mới phải."

Tam Công chúa hướng Trác Kinh Phàm hành lễ cáo lui xong, liền mang theo cung nữ  đi đến điện Bách Phúc.

"Phục Linh, đi nói cùng Hữu Thọ một tiếng."

Trác Kinh Phàm lạnh lùng nhìn Tam Công chúa rời đi, lúc này mới thấp giọng nói một câu với Phục Linh. Phục Linh tất nhiên là nhanh chóng nhận lệnh, vội vàng đi.

Đến lúc này, Trác Kinh Phàm mới chậm rãi thở ra, phát hiện phía sau lưng mình ướt mồ hôi, trên trán cũng lấm tấm mồ hôi. Xem ra mình trước kia tìm lầm phương hướng. Trong lòng vẫn luôn nghĩ Lương Trọng Hiên hợp mưu cùng Uyển Quý phi, bởi vậy chỉ nhìn chằm chằm Uyển Quý phi và Trình gia. Chưa từng nghĩ qua, Lương Trọng Hiên nếu muốn soán vị, sao chỉ hướng đến một mình Uyển Quý phi?

Nếu muốn có gà con thì sao chỉ ấp một cái trứng, lỡ như chẳng may trứng không nở thì biết làm sao? Theo đạo lý đó, Lương Trọng Hiên khẳng định không có khả năng đem toàn bộ hi vọng đặt trên người Uyển Quý phi. Hôm nay gặp được Tam Công chúa, mới để cho Thái tử bừng tỉnh ngộ, dĩ vãng bản thân chui rúc vào vỏ ốc đúng là lãng phí gần hai năm thời gian.

May mắn hôm nay gặp Tam Công chúa, trong lòng cũng có được hướng đi, sau này muốn tra tất nhiên là từ Tam Công chúa....Tam Công chúa mang người đi tới điện Bách Phúc, Lý Tiệp dư đã sớm được tin tức, lệnh người chuẩn bị trà bánh. Tam Công chúa đến, hai người làm bộ làm tịch hàn huyên vài câu. Chỉ chốc lát sau, người hầu hạ liền bị Lý Tiệp dư tìm lý do cho lui ra, chỉ để lại Thu Dung cùng cung nữ của Tam Công chúa.

"Lý Tiệp Dư, đây là Hoa Tập, nói vậy người cũng đoán được là ai chứ."

Tam Công chúa đem một cung nữ bên người giới thiệu cho Lý Tiệp dư, Lý Tiệp dư ánh mắt chợt lóe lên, lộ ra một tia đau thương,

"Thiếp nhìn cũng nhìn thấy quen mắt, mới vừa rồi ở trong lòng nghĩ có phải đây chính là tỷ Hoa Dung, hiện giờ nghe Công chúa nói, thì đúng là thật."

"Lý Tiệp dư hiện giờ có thai, chớ khóc mới phải."

Tam Công chúa lấy khăn đưa cho Lý Tiệp dư.

"Hoa Tập, là ta thực có lỗi với ngươi, ta không bảo hộ tốt cho Hoa Dung "


Lý Tiệp dư tiếp nhận khăn, nghẹn ngào nói.

"Lý Tiệp dư như vậy thì nô tỳ thật không dám nhận."

Hoa Tập kinh sợ không dám tiếp nhận câu xin lỗi của Lý Tiệp Dư, Tam Công chúa lần này đến, cũng không phải vì muốn nhìn Lý Tiệp Dư diễn trò, bởi vậy nói:

"Lý Tiệp dư cần phải cẩn thận thân mình, đều là ta không tốt, lại làm Tiệp dư khổ sở, chúng ta đừng nói chuyện mất hứng đó nữa. Ta hôm nay đến, chính là để thăm tiểu chất tử ( cháu trai)."

"Thiếp đa tạ Tam Công chúa quan tâm."

Lý Tiệp dư nghe Tam Công chúa nói đến tiểu chất tử, trong lòng liền hoảng. Nàng không tin Tam Công chúa không biết người thật sự mang thai là người ở Hoàn Lăng các. Dù sao lúc trước là do Tam Công chúa nói cho nàng, nàng mới biết được Hoàn Lăng các có người đó. Nhưng hôm nay Tam Công chúa lại nói cái gì tiểu chất tử, đây là có ý gì?

"Lý Tiệp dư, người không phải gặp vị nào đó rồi sao?"

Tam Công chúa thấy Lý Tiệp dư có vẻ không hiểu, trong mắt hiện lên một tia xem thường, bất quá ngữ khí cũng không thay đổi, vẫn là mang theo vẻ thân cận.

"Đây là... Thiếp tất nhiên là biết, nhưng Hoàn Lăng các bị canh giữ chật như nêm cối, cửa ra vào có không ít người, muốn thấy người thật không dễ?"

Lý Tiệp dư kéo kéo khăn, lòng không cam nói.

"Cũng không có gì, ta hôm nay đến, tất nhiên là có biện pháp vào Hoàn Lăng các."

Tam Công chúa dịu dàng mỉm cười, ngữ khí nhu hòa lại tràn ngập chắc chắn. Lý Tiệp Dư sau khi nghe xong ánh mắt sáng ngời, tất nhiên là nhanh chóng thúc giục Tam công chúa đem diệu kế nói ra...

Khi Tam Công chúa còn chưa tới điện Bách Phúc, Phục Linh đã đi vào Hoàn Lăng các trước, nàng vội vàng mà đem chuyện Tam Công chúa sắp đến chuyển cáo cho Hữu Thọ, sau đó lại từ đường cũ trở lại điện Lập Chính. Hữu Thọ nhận được tin tức, tất nhiên là điều thêm người tăng cường bao quanh vây quanh Hoàn Lăng các. Chỉ chốc lát sau, quả nhiên thấy Lý Tiệp Dư cùng Tam Công chúa đi đến.

Hữu Thọ nâng mắt liếc liếc một cái, lại cúi đầu canh giữ ở cửa Hoàn Lăng các. Đợi cho Lý Tiệp dư cùng Tam Công chúa đi đến trước mặt, hắn mới chậm rãi mà hành lễ thỉnh an.

"Vị công công này thật lạ mặt, không biết công công là từ cung nào đến?"

Tam Công chúa vừa miễn lễ vừa cười nói, liếc mắt đánh giá Hữu Thọ sau, lại mở miệng hỏi.

"Thưa Công chúa, tiểu nhân vốn ở Cứu mục tự. "

Hữu Thọ cúi đầu, cung kính nói.

"Cứu mục tự? Xem ra công công thăng tiến rất nhanh."

Tam Công chúa cười như không cười nói một câu. Hữu Thọ còn không kịp nói cái gì, đột nhiên một vị cung nữ từ Hoàn Lăng các vội vàng đi ra.

"Thọ công công, không tốt..."

Cung nữ kích động la hét, khi nhìn thấy Lý Tiệp Dư cùng Tam Công chúa, lại sợ tới mức á khẩu. Nhưng một tiếng "Thọ công công" đã lọt vào tai Tam Công chúa, Tam Công chúa ánh mắt chợt lóe lên, liếc Hữu Thọ một cái, trong lòng tất nhiên là đoán được thân phận Hữu Thọ.

Tam Công chúa không nghĩ tới, Hoàng thượng coi trọng người trong Hoàn Lăng các như thế, còn đem Hữu Thọ lại đây, tự mình canh giữ Hoàn Lăng các. Nàng nhăn mày, cũng không biết được mưu kế này gặp Hữu Thọ có dùng được hay không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui