Trùng Sinh Rồi Không Yêu Anh Nữa Có Được Không
Trở về nhà cô vui vẻ đi cà nhắc về phòng, sau khi tắm rửa xong thì leo lên giường ôm lấy Tiểu Phương
“Đi chơi vui quá nhỉ, tớ tưởng cậu đi quên lối về luôn rồi cơ đấy”
“Hì hì tớ xin lỗi mà”
“Ai làm gì mấy người mà mấy người xin lỗi”
“Thôi tha lỗi cho tớ đi đừng giận tớ nữa mà”
“Tha cho lần này”
Tiểu Phương cầm điện thoại lên lướt mạng một chút thì bỗng quay sang cô với vẻ ngạc nhiên hét lên
“THIÊN NGUYỆT ĐÂY LÀ CÁI GÌ”
Tiểu Phương đưa màng hình điện thoại đang hiện lên tin mà cô vừa đăng tải.
“À cái này á hả”
Cô vừa nói vừa đưa tay lên trước mặt Tiểu Phương, chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh nằm yên trên tay cô.
“Chuyện này là sao cậu và anh Nam thật sự đã quen nhau sao”
“Ùm anh ấy tỏ tình tớ nên tớ đồng ý luôn xong rồi anh ấy tặng tớ chiếc nhẫn này nè là do anh ấy tự thiết kế đó”
Cô kể một mạch cho Tiểu Phương nghe, đang hứng kể chuyện thì ngoài cửa phòng bị ai đó đập cửa ầm ầm
“Bé con trời ơi em gái tôi em mau ra đây đi”
Cô và Tiểu Phương hoang mang không hiểu gì lật đật đi ra mở cửa. Đập vào mắt hai người là cảnh anh hai cô đang khóc bù lu bù loa
“Hai bị gì vậy, giờ này hai còn ầm ĩ gì vậy để ba mẹ ngủ”
“Huhu chuyện này là sao”
Anh đưa màng hình điện thoại lên là tin ’ Chính thức làm hoa đã có chủ’ của cô.
“Ờ thì em gái hai có bồ rồi đó”
“Sao em không nói cho anh biết hả, hai người bắt đầu từ khi nào, là ai hả mau nói cho anh biết nhanh lên”
‘Cha nội này bữa nay bị dỡ hơi hả trời’ cô suy nghĩ trong đầu rồi nói
“Là Trần Nam”
“Trần Nam là tên…nào”
Anh như phát giác ra điều gì đó tiếng nói về sau càng nhỏ dần sau đó lại gật gật đầu
“Thế à thế thì thôi, hai người ngủ tiếp đi”
Cô và Tiểu Phương nhìn nhau, ủa là saoo! Tự nhiên chạy sang la hét um sùm xong rồi lại thay đổi thái độ 180 độ thế kia.
“Cha nội này nữa đêm bị hâm à”
“Tớ không biết luôn”
“Tự nhiên tớ cảm thấy lo lắng cho tương lai sau này của cậu quá Phương ạ”
“Ùm tớ cũng thấy lo lo”
“Thôi kệ đi ngủ”
Hai người đóng cửa leo lên giường ôm nhau ngủ.
Trần Nam trở về nhà với tâm trạng vui vẻ miệng cứ cười mỉm suốt, ba mẹ cậu thấy lạ vì hôm nay cậu vui vẻ hơn bình thường
“E hèm con có thấy ông bà già này ngồi ở đây không đấy”
Cậu giật mình nhìn về phía sofa ở phòng khách thì nhìn thấy ba mẹ cậu đang ngồi ở đấy xem tivi
“Ủa trời khuya rồi con còn tưởng hai người đi ngủ rồi chứ”
“Thức để đợi chú về đây này”
“Trời khuya lắm rồi hai người đi ngủ đi ạ”
Cậu vừa nói vừa với tay cầm lấy điều khiển tivi tắt đi.
“Sao hôm nay có vẻ vui hơn ngày thường nhỉ”
“Con chính thức thông báo với ba mẹ con đã thoát ế rồi nha”
“Thật không?”
Ông bà Trần kích động đồng thanh hỏi lại cậu, từ nhỏ đến lớn ngoại trừ cô bé cậu gặp lúc nhỏ thì cậu chưa bao giờ nói với ông bà là thích ai nhưng bây giờ lại về bảo là thoát ế ông bà cũng khá ngạc nhiên.
“Thật ạ”
“Là con bé ở bệnh viện đúng không? Mẹ là mẹ ưng con bé đó lắm đó”
“Dạ đúng rồi là cô ấy đấy ạ”
“Haha quá tốt mẹ với con bé rất hợp nhau mẹ chịu, nếu con muốn mẹ cưới liền cho con”
“Từ từ đã mẹ tụi con đã học xong đâu chứ”
Mẹ cậu và cậu cứ nói chuyện mãi quên mất có sự hiện diện của ba cậu
“Hai người đang nói về ai vậy”
“À là con bé mà tôi kể ông nghe đấy con bé bệnh nhân của tôi đấy”
“Àaa khi nào có cơ hội gọi con bé đến nhà ăn cơm”
“Ông yên tâm cuối tuần này con bé sẽ đến nhà mình ăn cơm”
“Được tôi cũng mong được gặp người mà khiến vợ tôi khen hết lời lắm đấy”
Ông Trần mong đợi được gặp cô gái đã làm cho trái tim con trai của ông rung động, vốn là nhà chỉ có một đứa con trai nên ông muốn nó tìm được một người vợ tốt, biết về tài chính một chút càng tốt sau này về nhà ông cũng đỡ lo.
“Nhưng mà con có thật sự quên con bé lúc nhỏ chưa”
Mẹ cậu khá lo lắng về vấn đề này, bà hay xem những bộ phim nói về vấn đề này thì nam chính sẽ từ bỏ người yêu hiện tại mà quay về với tình yêu thuở nhỏ nên bà cũng sợ con trai bà cũng sẽ như thế.
“Mẹ yên tâm cô bé lúc nhỏ và cô gá hiện tại là cùng một người”
“Ừa cùng một người… hả”
Bà sau một giây tiếp thu lời con trai nói thì ngạc nhiên nhìn cậu.
“Là cùng một người hả”
“Đúng ạ”
“Xem ra con trai nhà này cũng chung tình phết đấy nhỉ”
“Chứ sao con là con của ba mẹ đấy”
“Tốt lắm con trai cứ thế mà phát huy”
“Thoi khuya rồi ba mẹ đi ngủ đi nè”
“Được con lên phòng nghỉ ngơi đi mai còn đi học”
“Vâng ba mẹ ngủ ngon”
“Ngủ ngon”
Cậu về phòng thay đồ xong hết nhìn điện thoại đã hơn 11h nên cậu nghĩ cô đã đi ngủ rồi nên không nhắn tin làm phiền cô sau đó cũng đi ngủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...