Nhìn thấy Dạ Cô Tinh từng bước vào lớp , các bạn học lần nữa ngạc nhiên lên .Chỉ thấy cô một tay cầm lấy một cuốn sách , tay kia nhét vào túi quần , bình tĩnh bước đi , sắc mặt lạnh lùng mang một khí chất trưởng thành từ bên trong tỏa ra ngoài , thần thái đẳng cấp không thuộc về nhóm tuổi này nên có .Lớp học đang yên tĩnh giờ đây chấn động lên .“ À nè, cậu có biết cô gái này là ai không vậy ? Quá con mẹ nó thẳng ! ”“ Tôi còn đang muốn hỏi cậu đây ! Chẳng phải cậu hay khoác lác “ Biết hết các cô gái xinh đẹp trong thiên hạ ” sao ? ”“ Khỏi cần cậu nói , trong cuốn “ Bách hoa bảo điển” của mình còn chưa có mẫu này ! ”“ Mẫu mới ? ”“ …… Rất có khả năng.
”“ Này , cô gái này có phải đi nhầm lớp rồi không ? Tôi không nhớ là lớp mình còn có người xinh đẹp như vậy a ? ”“ Có thể là các em gái ở khoa diễn xuất.
”“ Mình cho rằng cũng có khả năng là khoa nghệ thuật , cậu xem khí chất này …… ”“ Khí chất gì ? ”“ Khí chất của nhà nghệ thuật ấy ! Ngốc ạ ! ”Nghe được những lời bàn tán của các bạn , Lăng Tuyết cắn chặt răng , trong mắt đầy sự tức giận và đố kỵ , Dạ Cô Tinh cô hay ! Hay lắm !Trong lòng Lăng Tuyết đang gào thét : Hết thảy những lời ngưỡng mộ và lời khen đáng lẽ phải là của tôi mới đúng ! Cô ngu ngốc như vậy , đần như vậy , dựa vào cái gì mà cùng với tôi thi vào cùng một trường , còn cùng với tôi học một chuyên ngành ? ! Cô từ nhỏ đều không bằng tôi , tôi biết lấy lòng viện trưởng , biết nói những lời nịnh nọt , biết khiến cho tất cả đứa trẻ trong cô nhi viện đều nghe lời tôi.
Còn cô thì làm được sao ? !Dạ Cô Tinh cô mãi mãi đều không bằng tôi được !“ Ấy , Cậu nói xem cô ấy đi về phía trước làm gì vậy ? Không phải là muốn ngồi ở ba hàng đầu chứ ? ”Đối mặt với những lời xoi mói của bạn học , Dạ Cô Tinh khá là bình bĩnh , chín năm sinh kế bằng nghề làm diễn viên cấp ba , cô đã sớm lì lợm , cứng đầu cứng cổ , năm đó khi bị các bà bác vây quanh mắng chửi cô là hồ ly tinh , cô đều không sợ hãi , hơn nữa trong mắt của những sinh viên này phần lớn là ngạc nhiên và ngưỡng mộ , chứ không có lực sát thương nào cả .Thong thả từng bước đi đến hàng thứ ba , cô dừng lại chọn một nơi có ánh sáng thật tốt tao nhã ngồi xuống .Sau lưng lần nữa nổi lên tiếng thổn thức .“ Xem ra người đẹp này không phải là sinh viên của khoa này rồi.
Tôi nghe thấy tiếng tim vỡ , loảng xoảng …… ”“ Chỉ hi vọng “ Duyệt Tuyệt Sư Thúc” có thể thương hoa tiếc ngọc , tuyệt đối đừng ác độc phá hủy đi một bông hoa.
”“ Người đẹp hôm nay sẽ phải phó thác ở nơi này rồi , a di đà phật …… ”“ Ây , đáng tiếc a …… ”Lăng Tuyết vốn dĩ tức giận không ngừng như muốn bùng nổ , sau khi thấy Dạ Cô Tinh ngồi ở hàng thứ ba , cuối cùng cũng bình tĩnh đến kỳ lạ , trong lòng không ngừng cười lạnh .Diêm Đông Bình là giảng viên có tiếng chuyên ngành Vật Lý Hạt Nhân của trường Đại học B , là người nghiêm khắc rập khuôn , kiến thức chuyên ngành càng mạnh thì tính tình lại càng cứng nhắc , cho nên được mọi người đặt cho danh hiệu “ Diệt tuyệt sư thúc ” .Luôn tuân theo nguyên tắc “ Ba không quản ” - - Không quản những đứa cúp học , không quản lên lớp mà mất tập trung , không quản những sinh viên ngồi sau ba hàng ghế đầu .Trường Đại học B là trường danh tiếng trọng điểm được xếp hạng vào Top 3 của Hoa Hạ , là nơi tập hợp sinh viên hàng đầu đến từ các tỉnh và thành phố lớn , trong đó không thể thiếu các học bá、 học thần.
Khi mới bắt đầu đều vì ngưỡng mộ danh tiếng vị giảng viên này mà đến , nhao nhao ngồi đầy ba hàng đầu , mặt già Diêm Đông Bình tươi như hoa , hết sức vui mừng .Vào giờ lên lớp , nước bọt nước miếng chỉ phun vào ba hàng đầu , các câu hỏi đưa ra chỉ mời ba hàng trước trả lời , bất kể bạn có nguyện ý hay không , chỉ cần bạn vẫn ngồi ở ba hàng trên ; cuối tuần còn bị trưng dụng thời gian , trực tiếp ném bạn vào phòng thí nghiệm hai ngày hai đêm , phải cho ra số liệu thì mới có thể đi ra .Vì vậy , nửa học kỳ sau , học bá、 học thần đều rút lui , ba hàng đầu đã trở thành khu cấm tâm chiếu bất tuyên của toàn bộ sinh viên khoa Vật lý hạt nhân .“ Khụ khụ khụ ! ” Diêm Đông Bình ôm lấy giáo án bước vào lớp học , mắt nhìn đến đây bỗng lặng ngắt như tờ .Ánh mắt khẽ dừng lại , “ Ơ ? ”Hôm nay mặt trời mọc ở đằng Tây à ? Hàng ba ấy thế có người ngồi ? ! Nhìn dáng vẻ hình như là sinh viên khoa Nghệ Thuật , không tệ không tệ , bây giờ tính giác ngộ của sinh viên Nghệ thuật cũng khá cao thật .“ Cái đó …… bạn học dự thính cũng đến ký tên điểm danh đi.
” Nói xong từ trong giáo án rút ra một tờ giấy A4 .Tiết học của Diêm Đông Bình , lần nào cũng là ký tên điểm danh , thiếu một tiết liền không nói lời nào trực tiếp bị treo môn , vì thế mà tiếng oán than nơi nơi , “ Diệt Tuyệt Sư Thúc” cũng vẫn như cũ .Lời nói vừa rơi xuống , tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Dạ Cô Tinh .“ Thưa thầy , em đã ký qua rồi.
” Giọng nói trong trẻo vang lên , không ít người cảm thán trong lòng , người đẹp ngay cả giọng nói cũng độc nhất vô nhị a !“ Ồ , vậy thì được , chúng ta …… ”.
Động tác thu giấy lại của Diêm Đông Bình chợt ngừng lại , “ Không đúng , danh sách này vẫn nằm ở trong tay tôi , em làm sao …… ”Lời còn chưa nói xong liền bị Dạ Cô Tinh ngắt ngang “ Đúng rồi , thầy Diêm , em không phải sinh viên dự thính.”“ Hả - - ” Lớp học đang yên tĩnh lần nữa bùng nổ .“ Không phải dự thính ? Lẽ nào là sinh viên của khoa này ? ”“ Không đúng a , chuyên ngành Vật lý Hạt nhân của chúng ta tổng cộng có năm bạn nữ , nhưng trước đây cũng không thấy cô gái nào đẹp như vậy a ? ”“ Đợi đã để tôi đếm xem …… tại sao chỉ có bốn ? Lẽ nào đó là sinh viên của khoa chúng ta ? ”“ Không phải …… chứ ? ”Không quái lạ khi những người này đều không biết đến Dạ Cô Tinh , ngày thường cô quả thực quá kín tiếng , đứng bên cạnh Lăng Tuyết đều rũ vai cúi đầu , tương phản với một Lăng Tuyết nổi bật như thế , căn bản sẽ làm gì có ai chú ý đến một nhân vật phụ đứng bên cạnh cô công chúa kia chứ .Chỉ e đây cũng là nguyên nhân vì sao Lăng Tuyết luôn cứ thích kéo lấy cô ngồi sau cùng .Mà bản thân Dạ Cô Tinh dường như đối với dáng vẻ bên ngoài của chính mình cũng chẳng có cảm giác gì lớn , dù gì mỗi con người đều có một gương mặt , trong lòng cô không có khái niệm xấu hay đẹp có khuôn mặt là được rồi ?Chính vì thái độ “ Tôi có , nhưng tôi không quan tâm đến ” hoàn toàn kích thích đến người luôn tự đánh giá cao chính bản thân mình --Lăng Tuyết , vì vậy mới bị cô ta chỉnh đến chết .Bản thân nói trắng ra thì là một cô gái “ dốt đặc cán mai ” , thuộc loại bị người ta bán đi rồi còn giúp người ta đếm tiền !Thế nhưng nếu nói cô ngốc , thật có chút oan uổng , một người có thể dễ dàng vượt qua cuộc thi tuyển vào khoa Vật lý Hạt nhân của trường Đại học B , là người gần như đạt được điểm tối đa môn học tối nghĩa khó hiểu kia sẽ là tên ngốc sao ?Đoán chừng sẽ không ai tin .“ Yên lặng ! ”“ Diệt Tuyệt Sư Thúc ” đã lên tiếng , ai còn có thể nhiều lời ?Diêm Đông Bình mặt không đổi sắc , ánh mắt lướt qua , không sai , tổng cộng có năm nữ sinh một người cũng không thiếu , “ Bây giờ , chúng ta bắt đầu vào học.
Tiết học trước nói đến năm 1896 Becquerel đã phát hiện tính phóng xạ trong tự nhiên , con người lần đầu tiên quan sát đánh giá đến quá trình biến hóa hạt nhân …… ”Dạ Cô Tinh lắng nghe rất chăm chú , hoàn toàn phớt lờ ánh mắt hiếu kỳ thăm dò các loại , đôi khi thỉnh thoảng gật đầu tán đồng .Không thể không nói , “ Duyệt Tuyệt Sư Thúc ” này quả thực có chút bản lĩnh , cách nghĩ rõ ràng , tự thuật chuẩn xác , quan điểm mới mẻ , không rập khuôn như nội dung trong sách vở , mà là sự dung hòa giữa những nghiên cứu của chính ông đồng thời dùng một loạt bằng chứng số liệu thực nghiệm để chứng thực .Có thể thấy được , đây không chỉ là một học giả nghiêm túc và cẩn thận , mà còn là một bậc thầy khá ưu tú .Tiếc rằng , những gì ông ta nói quá là sâu xa , cơ hồ không một ai hoàn toàn có thể hiểu rõ , chỉ là hiểu sơ sơ , ngoài những người lắc đầu lắc cổ thì là ngủ một mạch .“ Lúc nãy chúng ta đã nói đến nghiên cứu phóng xạ phân rã , bây giờ , thầy muốn đặt một câu hỏi …… ”Từng cái đầu gục xuống không hẹn mà đồng loạt ngẩng lên , trong mắt tỉnh táo hẳn làm gì còn dáng vẻ buồn ngủ chứ ?“ Em , bạn nữ hàng thứ ba.
”Dạ Cô Tinh trả lời đồng thời đứng dậy , mọi người thở phào nhẹ nhõm , dù thế nào không kêu đến mình là tốt , nhưng trái tim đang thả lỏng một giây sau lại lần nữa hồi hộp lên - - không biết người đẹp có thể hold được sự hạnh họe của “ Diệt Tuyệt Sư Thúc ” không , nhưng bọn họ đều là những người biết thương tiếc đóa hoa xinh đẹp a !“ Em nói xem mục đích của việc nghiên cứu phóng xạ phân rã là gì , hoặc là nói nó rốt cuộc chứng minh điều gì ? ”Dạ Cô Tinh thoáng ngẫm nghĩ , sau khi tổ chức tốt ngôn ngữ , mới chậm rãi mở miệng trả lời : “ Suy cho cùng , phóng xạ phân rã chứng minh được một nguyên tố có thể thông qua α phân rã hoặc β phân rã mà biến thành một nguyên tố mới , phủ định với quan điểm nguyên tố không thể biến đổi ; đồng thời , xác lập tính thống kê của chu kỳ phân rã.
”Hai mắt Diêm Đông Bình sáng lên , gương mặt nghiêm khắc nhìn các học sinh hỏi : “ Các em cảm thấy bạn ấy trả lời đúng hay không ? ”Các nam sinh ra sức gật đầu , trong ánh mắt lộ ra trái tim thiếu nữ , trời sinh đây là điều bất khả kháng khi đối diện với người đẹp , hơn nữa còn là một người đẹp có đầu óc và mỹ mạo .Ánh mắt Diêm Đông Bình lướt qua các nữ sinh , Giang Vũ Vi và Kha Hiểu Yến gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý kiến , tuy rằng không yêu thích Dạ Cô Tinh , nhưng lại không thể không thừa nhận kết luận chính xác mà ngắn gọn của cô , ngay cả bọn họ không nhất định sẽ cho ra đáp án tinh tế đến như vậy .Chỉ có Lăng Tuyết còn đang lắc đầu , đối với đáp án của Dạ Cô Tinh cô ta căn bản không chú ý nghe kỹ , động tác phủ định này là do tiềm thức mà nên .“ Được , vậy bạn học này mời em nói xem , em không tán đồng ở chỗ nào ? ”Hàng loạt ánh mắt đều rơi xuống nhìn Lăng Tuyết , cô ta kéo căng da đầu miễn cưỡng đứng lên , nhưng do quá căng thẳng mà nắm chặt vạt áo , ấp úng trả lời : “ Em cảm thấy …… em …… em , không biết …… ”Sắc mặt Diêm Đông Bình sầm lại , “ Là một sinh viên của khoa Vật lý Hạt nhân , em trước tiên phải học không phải là tri thức , mà là thái độ , thái độ nghiêm túc ! Em có thể giữ im lặng , nhưng không thể kết luận bừa bãi như vậy.
Nếu em đã không rõ , vậy tại sao lại vội vàng phủ định quan điểm của người khác chứ ? ”“ Em …… ”“ Được rồi , em có thể đi ra ngoài.
Giờ lên lớp của tôi không cần học sinh có lối suy nghĩ cẩu thả.
”Lăng Tuyết chỉ cảm thấy khắp người máu nóng sục sôi xông lên hai bên má , giống như không thể chịu thêm nổi ánh mắt của mọi người , thế là cô ta khóc chạy ra khỏi lớp học .Từ đầu đến cuối , Dạ Cô Tinh đều tỏ ra khá bình tĩnh , ngay cả khi điểm đến Lăng Tuyết cô cũng không quay đầu nhìn qua .Giang Vũ Vi khẽ cau mày , vẻ nghi hoặc đập vào mắt ; Kha Hiểu Yến nhìn vào bóng người thẳng tắp phía trước , chậm rãi câu lên khóe môi , nhìn về hướng Lăng Tuyết biến mất cười lên khinh miệt .Không khí trong lớp học bỗng trở nên nặng nề , mà Diêm Đông Bình dường như không chút để ý đến , tiếp tục hướng Dạ Cô Tinh đặt ra câu hỏi : “ Vậy mời em giải thích một chút cái gì gọi là “ Tính thống kê ”.”“ Tính thống kê là một tính chất cơ bản của vật chất chuyển động trong thế giới vi mô.
Đáng nhắc đến là , về nguyên tắc nó khác với chuyển động vật chất của thế giới vĩ mô được nghiên cứu bởi Cơ học cổ điển và Điện từ học …… ”P/S : Tâm chiếu bất tuyên : nghĩa là trong lòng đều hiểu rõ một việc gì đó thế nhưng không tuyên bố ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...