Cuối tháng 3, Lạc U đã có thể đi lại như người bình thường. Hơn nữa cho dù là chạy chậm vài bước cũng không thành vấn đề. Điều này làm cho tâm tình Lạc U cũng trở nên ngày càng tốt, còn bớt thời gian đến trường một chuyến.
Nhưng mà khi cô thấy Trịnh Nghị Phong đang chiếm cứ ở vị trí của Diệp Vẫn Thần thì sắc mặt liền trở nên có chút khó coi. Cô sao mà lại quên mất cái người đáng ghét này chứ.
“Tiểu U,cuối cùng em cũng đi học lại rồi. Chân đã khá hơn chút nào chưa? Anh lo lắng cho em chết mất.”
Trịnh Nghị Phong nhìn thấy Lạc U đến liền nháy mắt vọt tới bên cạnh, giọng điệu rất hưng phấn nói.
Lạc U lạnh lùng đảo mắt qua những đồng học đang xem náo nhiệt. Lúc này cô đang đứng ở ngoài cửa lớp. Trong ngoài cửa đều là những học sinh đứng xem náo nhiệt. Trường hợp này hình như trí nhớ đã từng trải qua. Thời điểm ấy cô lựa chọn bỏ qua, cao ngạo bước qua. Nhưng mà bây giờ cô nghĩ thử cách khác cũng là một lựa chọn tốt.
“Trịnh Nghị Phong, yêu cầu anh cách xa tôi một chút. Chẳng lẽ anh không biết mình có miệng thối sao? ” Lạc U giọng điệu lạnh nhạt, đầu hơi ngửa về phía sau, gò má hơi sụp xuống, vẻ mặt lộ rõ sự chán ghét, thật giống như miệng Trịnh Nghị Phong thối thật vậy.
Mà phản ứng này của cô, hiển nhiên để cho người khác đều cảm thấy Trịnh Nghị Phong dường như thật sự hôi miệng. Trong chốc lát đều dùng ánh mắt khác thường nhìn Trịnh Nghị Phong.
Mười lăm mười sáu tuổi, chính là thời điểm nhạy cảm. Bạn học nào dù bệnh nhẹ một chút cũng đều bị phóng đại lên rất nhiều lần. Nghiêm trọng hơn thì có thể bởi vậy mà bị xa lánh.
Sắc mặt mừng rỡ của Trịnh Nghị Phong nháy mắt trở nên hết sức khó coi. Theo phản xạ ngậm miệng lại, thậm chí còn từng bước lui về phía sau.
Lạc U ánh mắt hơi cụp xuống,vẻ mặt châm chọc chợt lóe lên, tự đi tới vị trí của mình ngồi xuống.
Trịnh Nghị Phong đứng tại chỗ ngơ ngác một lúc mới phản ứng lại. Hung hăng trừng mắt về phía đám đông đang chê cười hắn ta, không quay đầu lại chạy ra ngoài. Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên Trịnh Nghị Phong rơi vào hoàn cảnh chật vật như vậy.
Cho tới tiết học giữa trưa, Lạc U vẫn chỉ im lặng lắng nghe. Muốn bắt chuyện với cô đều bị ánh mắt lạnh nhạt ép lui. Sau khi tan học, Lạc U liền rời khỏi trường học, trực tiếp đến tòa cao ốc công ty giải trí Tâm Tinh.
Hôm nay cô Lạc hẹn gặp đạo diễn và biên kịch, còn có vài nhân vật chính gặp mặt tại Tâm Tinh. Đương nhiên cũng bao gồm cả nữ chính Lạc U.
Thời điểm Lạc U đến trong phòng hội nghị đã có bảy tám người. Lạc U nhìn lướt qua, đạo diễn Lăng Cảm là một ông chú tuổi trung niên, tuy rằng không phải thực anh tuấn, nhưng cũng rất có phong thái. Biên kịch Bùi Phong cũng là một ông chú, đeo một cặp kính, một thân mặc tây trang, trông không giống biên kịch mà ngược lại như là giáo sư đại học.
Hàn Nhạc Dương đóng vai nam chính chỉ có hai mươi tuổi, kiểu tóc đàng hoàng, dung mạo anh tuấn, khí chất công tử như vậy, danh hiệu Tiểu Thiên Vương idoltrên người hắn cũng không tính khoa trương.
Nữ phụ nam phụ còn lại đều là diễn viên có danh tiếng, nghệ sĩ Lâm Cương Nhất đầy thực lực, ca sĩ đang nổi Triệu Gia Di. Còn có vừa mới thu được người mới có điều kiện rất tốt Lỗ Vận. Những người này tụ hội cùng một chỗ, nói là ngôi sao hội tụ, cũng không tính khoa trương.
Thời điểm Lạc U bước vào hiển nhiên khiến cho mọi người chú ý. Lạc U cười cười, thẳng tắp đi tới vị trí bên cạnh Lạc Học Tâm ngồi xuống. Nơi đó là cố ý để lại một vị trí cho nhân vật nữ chính.
“ Chào mọi người, em là Lạc U, về sau xin mọi người hãy chiếu cố nhiều hơn.” Lạc U cười nhạt chào hỏi mọi người, cử chỉ ưu nhã, khí thế cao quý từ bên trong lộ ra ngoài. Cho dù đối mặt với đông đảo thần tượng nổi tiếng khí thế của cô cũng không kém chút nào. Chỉ là một cuộc gặp gỡ, liền đủ để mọi người đối với cô đánh giá cao.
“ Chào. Thật tốt, đây chính là hình mẫu tiểu công chúa tôi tìm kiếm từ lâu đấy nhé. Không hổ là người mà Lạc tổng đề cử, quả nhiên thích hợp.” Ánh mắt Lăng Cảm sáng lên khiếp người, cả người đứng lên, thẳng tắp nhìn chằm chằm Lạc U.
“ Quả không sai.” Bùi Phong cũng rất vừa lòng gật gật đầu, tuy rằng không biết kỹ năng diễn xuất của Lạc U như thế nào, nhưng hình tượng của cô cùng với hình tượng tiểu công chúa Bùi Phong xây dựng trong kịch bản rất giống nhau.
Vài diễn viên còn lại không phát biểu ý kiến, nhưng vẻ mặt hình như có chút đăm chiêu.
“Nếu Lăng đạo diễn và Phong biên kịch hài lòng. Chuyện này cứ như vậy quyết định ở đây, lễ khởi quay liền quyết định vào mùng một tháng tư, ngày này rất tốt, mọi người không có ý kiến gì chứ?” Lạc Học Tâm mặc dù hỏi, nhưng giọng điệu khiến người ta không tìm thấy chỗ trống để mà chất vấn.
Cả Lạc U cùng tất cả mọi người không nhịn được đều lộ ra vẻ đau đầu.Ngày mùng một tháng tư thật là ngày tốt sao? ( Ngày cá tháng tư đấy ạ =)))
Mọi người không ai dám phản đối, Lạc Học Tâm ở trong thế giới giải trí hoàn toàn xứng đáng là nữ vương bệ hạ, người dám ở trước mặt bà nói ra ý kiến phản đối thật không nhiều lắm.
“Nếu mọi người đều không có ý kiến, ngày liền định như thế. Đến lúc đó mọi người nhất định phải đúng giờ tham dự.Tiểu U nhà chúng tôi cũng liền ủy thác mọi người chiếu cố.” Câu cuối của Lạc Học Tâm làm cho tầm mắtmọi người dừng lạitrên người Lạc U.
Vẻ mặt đăm chiêu của tất cả lại càng dày hơn. Đến nỗi Lạc U cũng có thể nghĩ ra bọn họ trong lòng đang suy nghĩ gì. Đơn giản chính là quan hệ giữa cô và Lạc Học Tâm là quan hệ như thế nào.
Lạc U có chút bất đắc dĩ nhìn cô út đang nháy mắt với mình, rõ ràng nói không nên công khai thân phận của cô. Cô út nói như vậy tuy rằng không phải là công khai, nhưng cũng đã chạm vào đúng giới hạn. Ngành giải trí vốn phức tạp, câu nói vô tâm đầu tiên cũng đủ gây ra rất nhiều hiểu lầm, huống chi là một câu nói mập mờ như vậy chứ.
Sau khi tan họp, các diễn viên đều rời đi. Lăng Cảm và Bùi Phong đều không có ý muốn rời đi, ngược lại rất trực tiếp hỏi Lạc Học Tâm:“Lạc tổng, cô cùng Lạc tiểu thư quan hệ dường như rất thân thiêt. Cũng đều mang họ Lạc,sẽ không phải là trùng hợp chứ?”
Lạc Học Tâm và Lạc U nhìn nhau, đâu đó trong ánh mắt của họ đều mang theo một chút ôn hòa, đây là loại thân tình với người nhà.
“Lăng Cảm, chiếu cốthật tốt tiểu công chúa nhà tôi đấy. Cô bé nếu xảy ra vấn đề gì, tôi sẽ bắt anh ra hỏi.” So sánh với thái độ lúc họp, lúc này Lạc Học Tâm càng thêm uy lực. Có điều bởi vậy mà có thể thấy được quan hệ giữa bà và Lăng Cảm cũng rất tốt.
Lăng Cảm bất đắc dĩ cười cười, lấy lòng nói:“Dạ dạ dạ, tiểu công chúa nhà Lạc tổng tiểu nhân nhất định sẽ chiếu cố thật tốt, Lạc tổng yên tâm.”
Lăng Cảm năm nay ba mươi lăm tuổi, là đạo diễn lớn nổi tiếng quốc tế, nhiều bộ phim nhựa của ông từng đạt được nhiều loại giải thưởng, phàm là phim điện ảnh do ông quay không phải ăn khách cũng chính là được khen ngợi trầm trồ. Có thể nói là quyền thế rất mạnh, thế mà lại vẫn như cũ độc thân.
Nghe nói là trong lòng tương tư đơn phương một người, nhưng cụ thể là ai, vẫn không có ai biết. Cho nên chuyện tình quy tắc ngầm linh tinh chưa từngphát sinh trên bản thân ông, Lăng Cảm cũng bởi vậy bị ví là đạo diễn sạch sẽ nhất,trình độ giữ mình trong sạch có thể xem là tinh hoa trong giới giải trí.
“Vậy làm phiền Lăng đạo diễn.” Lạc Học Tâm quyến rũ cười cười, bộ dáng phong tình vạn chủng làm cho Lăng Cảm dõi theo, tim đập bang bang, một câu đều
không nói được.
Lạc Học Tâm năm nay ba mươi lăm tuổi, nhưng dáng vẻ như là hai tám tuổi, quyến rũ xinh đẹp, phong tình vạn chủng, giơ tay nhấc chân đều mang theo hơi thở tao nhã không gì sánh kịp. Quả nhiên là sức quyến rũ mười phần. Trong vòng giải trí, người thầm mến hoặc là công khai yêu Lạc Học Tâm thật là nhiều đếm không xuể nha.
Cũng khó trách Lăng đại đạo diễn mê luyến bà đến không thể tự kiềm chế được bản thân. Cũng không biết được là hoa rơi cố ý, nước chảy có tình hay không...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...