Mũi tên bắn ra một đường cong xẹt qua bầu trời, đinh, cắm ngay ngực của Khô lâu hành hình giả, nó phát ra tiếng rống giận dữ đuổi theo Di Vong.
Sau tiếng hô của Khô lâu hành hình giả đó thì toàn bộ khô lâu đều bị kinh động, một đám tụ tập lại chạy theo hướng Di Vong.
- Mụ nó, lên hết sao.
Di Vong nhìn thấy cảnh khủng bố này nào dám dừng lại, trèo lên tường nhảy ra ngoài chạy thục mạng.
Bọn họ phải dẫn đám quái này đi khoảng nửa phút, cho nên còn lâu lắm mới xong.
Nhìn thấy Khô lâu hành hình giả nhanh chóng tụ tập đi qua phía Đông Bắc, khoảng cách ngày càng xa, ở quảng trường không còn con quái nào, Nhiếp Ngôn dẫn Hắc ám giác đấu sĩ chạy vào trong Kim Tự Tháp.
Rầm rầm oanh, phía Đông Bắc vang lên tiếng nổ vang dội, tường thành cao đổ ầm xuống, phía sau còn thấy vài đạo ma pháp bay ra, ở trên người Khô lâu hành hình giả nổ tung.
Là nhóm của Đái Đầu Đại Ca Thất Tử vì bám trụ Khô lâu hành hình giả mà không ngại nguy hiểm tấn công chúng.
Xem ra những người này thật chuyên nghiệp, nếu Nhiếp Ngôn lấy được tàn phiến Bóng ma Tác Ca Đặc thì chắc chắn sẽ đưa cho bọn họ kiện trang bị Hoàng Kim đó. Chơi du hí chuyện đã hứa rồi thì phải làm, về sau nếu gặp chuyện gì thì cũng dễ dàng tìm được người giúp đở.
Hệ thống: ngoạn gia Viên Đắng đã tử trận.
Trong bảng tổ đội tên một ngoạn gia đã tối đi, bên phia kia của Đái Đầu Đại Ca Thất Tử có người chết. Dẫn đám Khô lâu hành hình giả là chuyện rất nguy hiểm, chết chết mốt hai người thì đều ở trong dự kiến.
Chiến đấu bên kia thật ác liệt, nhóm của Đái Đầu Đại Ca Thất Tử tùy thời có thể không chịu được, xem ra mình phải nhanh hơn mới được.
Mang theo khô lâu Pháp Thư thật vướng bận, để cho bọn chúng tự động đánh quái, tự sinh tự diệt. Nhiếp Ngôn và Hắc ám giác đấu sĩ sử dụng tốc độ nhanh nhất, chạy như điên xuyên qua quảng trường xong vào trong Kim Tự Tháp.
Cửa vào Kim Tự Tháp không lớn, cửa sắt cổ xưa đã sớm đầy gỉ sét loang lỗ, bị tàn phá sắp chịu không nổi.
- Ta đã vào Kim Tự Tháp, các người nhanh chạy đi.
Nhiếp Ngôn nói trong kênh đoàn đội, vừa nói xong đoàn đội lại có một người ngã xuống. Vì giúp Nhiếp Ngôn phải có thêm người chết, bọn họ hy sinh thật lớn, may mắn trang bị đều thu lại được.
- Được, chúng ta chạy ra ngoài trước.
Đái Đầu Đại Ca Thất Tử trả lời, nếu là tiếp túc chống đỡ như vậy thì không biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa đây, vừa nghe Nhiếp Ngôn nói bọn họ lập tức rút lui.
- Cám ơn. Trở về ta sẽ đưa các người trang bị.
Nhiếp Ngôn nói
- Không cần khách sáo, chúng ta sẽ ở bên ngoài đánh quái chờ ngươi.
Tiến vào trong Kim Tự Tháp, đường đi rất hẹp mà lại dài, đi theo cầu thang Nhiếp Ngôn dựa vào kinh nghiệm bản thân tránh né các cơ quan bên trong.
Cơ quan nơi này rất nguy hiểm, nếu trúng phải thì chết không kịp ngáp. Nhiếp Ngôn vô cùng cẩn thận không dám có chút khinh suất.
Cạm bẫy gì thì Nhiếp Ngôn đều gặp qua rồi nên những cạm bẫy đó không thể uy hiếp được Nhiếp Ngôn.
Một luồng gió lạnh âm trầm từ bên trong Kim Tự Tháp thổi tới, làm ngươi ta sởn cả tóc gáy
Tới cuối thông đạo, phía trước không còn đường nữa, chỉ có một cái hồ nước lớn.
Đường ngầm thông tới bên trong Kim Tự Tháp ở dưới nước.
Nhiếp Ngôn nhảy xuống hồ nước, bơi vào trong. Hắc ám giác đấu sĩ theo sát phía sau, nó là vong linh không cần hô hấp ở dưới nước bao lâu cũng không sợ.
Đây là một thủy đạo phong kín, trên dưới đều có thạch bích, phía trước chỉ một mảng đen, căn bản không thấy được gì.
Nhiếp Ngôn lặn một mạch xuống, nhưng tốc độ không nhanh, vạn nhất gặp phải quái vật thì cũng có đủ thời gian ứng phó.
Đúng lúc này, Nhiếp Ngôn đột nhiên cảm giác được bên trái thạch bích có vấn đề, trong lòng hô không ổn, là cơ quan.
Chỉ thấy thạch bích bên trái đột nhiên hiện ra hai mũi tên màu đen sắt bén.
Sưu sưu, hai mũi tên bắn ra bọt khí hướng Nhiếp Ngôn bắn tới rất nhanh.
Nhiếp Ngôn lăn mình trong nước, nghiêng đầu, hai mũi tên phân biệt sượt qua má và ngực, rất may chút nữa là đã trúng đầu và tim, may mà hắn phản ứng nhanh.
Hai mũi tên cắm lên thạch bích.
Gặp chuyện này, Nhiếp Ngôn càng cẩn thận hơn.
Theo thủy đạo hướng chỗ sâu bơi tiếp, Nhiếp ngôn vô tình nhìn qua vách tường bên phải, bỗng nhiên phát hiện trên tường có một ít hoa văn cổ quái và ấn ký, còn có một dãy văn tự.
Năm đó các ngoạn gia đến nơi này hẳn là rất ít người có thể đọc được văn tự lưu lại trên tường, Nhiếp Ngôn cũng biết loại văn tự này, đây là bí ấn Long Tộc đồ đằng, ở trên còn ghi hai chữ Hủy Diệt.
Là văn tự Long Tộc.
Nhiếp Ngôn học được ngôn ngữ Long tộc ở “Niên đại Cộng trị” nên có thể phân biệt được văn tự Long Tộc này.
Truyền thuyết Tác Ca Đặc vương giả, trước khi bình minh hủy diệt, giấu bảo tàng ở bên trong Tác Ca Đặc cổ thành, nhưng tất cả mọi ngõ ngách đều bị các ngoạn gia tìm kiếm nhưng mà không một ai tìm được chỗ chúng nó.
Hủy diệt là tín ngưỡng của Long Tộc, Tín ngưỡng Long tộc còn là Hỏa và Thiêu đốt, ý nghĩa là hủy diết tất cả. Trên vách tường này xuất hiện một cái bí ấn Long Tộc đồ đằng, tất nhiên có chỗ bất thường.
Trong bụng truyền tới một cảm giác ngạc thở, đã tới thời gian cực hạn nhịn thở trong nước. Nhiếp Ngôn sử dụng kỹ năng hô hấp dưới nước, tìm kiếm trên vách tường một lúc, ngoài vài vết rạn nức ra còn lại thì bóng như gương tìm không thấy sơ hở gì.
Chẳng lẻ do mình nghĩ nhiều?
Nhiếp Ngôn luôn cảm thấy, xuất hiện một bí ấn Long Tộc đồ đằng hẳn là không đơn giản như vậy.
Nhiếp Ngôn tiếp tục mở rộng phạm vi tim kiếm, bàn tay chạm khắp nơi trên thạch bích.
Nhiếp Ngôn pháp hiện trên tường có dấu năm ngón tay, trong lòng giật mình, nếu không chú ý tới chắc chắn sẽ bỏ qua chúng.
Nói không chừng cái này có huyền cơ!
Đặt năm ngón tay vào vị trí trên thạch bích, Nhiếp Ngôn chậm rãi dùng sức đè lên rồi đẩy vào trong.
Kẹt kẹt, một khối đá cách đó một cách tay chậm rãi lồi ra.
Trên vách tường thế mà lại có một chỗ ám cách, ám cách cơ quan vô cùng bí mật, nếu không tìm trên vách đá thật lâu thì không thể phát hiện được cơ quan này.
Không biết có người phát hiện ra cơ quan này hay không, nhưng kiếp trước Nhiếp Ngôn có nghe được là có người mở được ám cách trong này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...