Thấy Nhiếp Ngôn lấy ra trứng Ám Dực Long, Tuần thú sư Khoa Lâm Sâm liền chấn kinh, vẻ mặt vô cùng khiếp sợ, kinh hô: “Ông trời ơi, thật không thể tin được, đây là trứng Ám Dực Long! Niết Viêm tiên sinh tôn kính, có thể cho ta nhìn thử hay không?”
Nhiếp Ngôn không nghĩ tới Tuần thú sư Khoa Lâm Sâm lại giật mình đến cỡ đó, liền đưa trứng rồng cho hắn.
Khoa Lâm Sâm vô cùng cẩn thận cầm quả trứng rồng lên, vẻ mặt vô cùng thành kính. Hắn là một Tuần thú sư, đương nhiên hiểu quả trứng rồng này cao quý cỡ nào, đây chính là thứ mà Cao cấp đốc quân Bối Lôi Khắc Tư Bì Nhĩ của cứ điểm Hi Nhĩ Đốn thâm nhập xuống lòng đất, cửu tử nhất sinh mới lấy được. Từ lúc Tuần thú sư Khoa Lâm Sâm sinh ra tới nay, cũng chỉ thấy quả trứng đầu tiên quý giá cỡ này mà thôi.
Khoa Lâm Sâm cẩn thận vuốt ve những đường vân trên trứng rồng, chăm chú quan sát, vẻ mặt thỉnh thoảng còn lộ vẻ hưng phấn, thỉnh thoảng lại có chút tiếc nuối.
Một lát sau, Tuần thú sư Khoa Lâm Sâm nhìn về phía Nhiếp Ngôn, nói: “Niết Viêm tiên sinh tôn kính, ta không cách nào ấp cái trứng rồng này, nó rời khỏi cơ thể mẹ lúc còn quá nhỏ, nên thoạt nhìn có phần trong suốt.”
Nhiếp Ngôn giật mình, chẳng lẽ trứng con Ám Dực Long kia không thể ấp? Nhưng nghĩ lại thì lại thấy không đúng, Cao cấp đốc quân Bố Lôi Khắc Tư Bì Nhĩ nếu đã dùng quả trứng rồng này làm phần thưởng nhiệm vụ thì hẳn là phải ấp được, chẳng qua cần thêm điều kiện gì mà thôi.
Mới nghĩ tới đây, chỉ nghe Tuần thú sư Khoa Lâm Sâm nói tiếp: “Ta không có cách nào ấp nó, nhưng con Ám Dực Long này còn sống, cho nên chỉ cần thêm một ít vật phẩm nữa thì sẽ khiến nó có đủ lực lượng để phá vỏ chui ra ngoài.”
Nhiếp Ngôn liền gật đầu, quả nhiên như hắn đoán, liền hỏi: “Xin hỏi phải cần vật gì?”
Tuần thú sư Khoa Lâm Sâm nói: “Ít nhất cần 20 quả Ma Lực Thủy Tinh, 30 quả Quang Mang Thủy Tinh, 2 quả Sinh Mệnh Thủy Tinh, 1 quả Lực Lượng Thủy Tinh.”
Nghe hắn nói thế, Nhiếp Ngôn cũng lặng người, 20 quả Ma Lực Thủy Tinh, 30 quả Quang Mang Thủy Tinh, 2 quả Sinh Mệnh Thủy Tinh, 1 quả Lực Lượng Thủy Tinh là có thể ấp trứng, nhưng điều này đối với người chơi bình thường mà nói đã khó hơn lên trời. Ma Lực Thủy Tinh cùng Quang Mang Thủy Tinh còn dễ kiếm một chút, chứ Sinh Mệnh Thủy Tinh cùng Lực Lượng Thủy Tinh thì vô cùng khó tìm, bởi vì hai vật phẩm này là vật phẩm hi hữu, người chơi bình thường không biết tìm ở đâu. Nhưng đối với Nhiếp Ngôn mà nói thì cũng không khó lắm, bởi vì hắn biết chỗ tìm những thứ này, mà hiện tại hắn cũng có thể đi thu thập được rồi, nhiều nhất chỉ cần 10 ngày là thu thập đủ.
Đây cũng là một thú cưỡi phi hành vô cùng bá đạo, nếu ấp xong thì sẽ trợ giúp cho hắn rất lớn.
Tuần thú sư Khoa Lâm Sâm trả trứng rồng lại cho Nhiếp Ngôn, Nhiếp Ngôn liền bỏ vào hành trang.
“Khoa Lâm Sâm tiên sinh, nhờ ngươi giúp ta giám định con sủng vật này một chút.” Nhiếp Ngôn vừa nói vừa bỏ ra 2000 kim tệ, sau đó đưa một cái trứng lớn màu đen khác cho Khoa Lâm Sâm.
Khoa Lâm Sâm nâng quả trứng lớn màu đen trong tay, cẩn thận xem xét một chút, dùng tay vuốt ve quả trứng, nhắm mắt như cảm thụ gì đó, sau đó hai bàn tay phát ra hai luồng ánh sáng trắng ấm áp.
Nhiếp Ngôn nhìn Tuần thú sư Khoa Lâm Sâm dường như đang chuẩn bị làm nghi thức thần bí gì đó. Trong lòng Nhiếp Ngôn có chút khẩn trương, kết quả giám định của Tuần thú sư Khoa Lâm Sâm là rất quan trọng. Nếu đây là một con sủng vật bình thường thì chỉ có giá khoảng mấy nghìn kim tệ thôi, nhiều lắm là mấy vạn. Còn nếu giám định ra một con thú cưỡi phi hành thì đó chính là bảo vật giá trị liên thành. Thú cưỡi phi hành quá hiếm có, đối với Ngưu Nhân Bộ Lạc thì nó mang ý nghĩa rất quan trọng.
Một lát sau, Khoa Lâm Sâm mở mắt ra, nói với Nhiếp Ngôn: “Đây là một con thú cưỡi phi hành thuộc tính hắc ám – U Minh Lôi Ưng.”
Nghe thế, Nhiếp Ngôn liền bỏ tảng đá trong lòng xuống. Đây là một con thú cưỡi phi hành, còn U Minh Lôi Ưng rốt cuộc là đẳng cấp gì thì hắn cũng chưa biết, nhưng dù thú cưỡi phi hành cấp thấp nhất cũng vô cùng trân quý.
Tuần thú sư Khoa Lâm Sâm nói: “Niết Viêm tiên sinh tôn kính, ngươi có quyết định ấp U Minh Lôi Ưng không? Mỗi người chơi chỉ được phép giữ một con thú cưỡi phi hành, nếu ngươi ấp U Minh Lôi Ưng thì sẽ không thể đem cho ai khác, trước khi con U Minh Lôi Ưng tử vong ngươi cũng không cách nào ấp thú cưỡi phi hành khác.”
Nhiếp Ngôn lúc này mới nhớ lại, quả thật có một luật như thế. Sau khi ấp thú cưỡi phi hành ra thì nó cũng tự động nhận chủ luôn, nó cũng chỉ có một chủ nhân duy nhất.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút, hắn quyết định giao U Minh Lôi Ưng này cho người bên dưới. Mấy ngày nữa là hắn có thể ấp Ám Dực Chi Long, vật phẩm loại này đương nhiên phải giao cho người đáng tin nhất. Người đầu tiên mà Nhiếp Ngôn nghĩ đến chính là Đường Nghiêu và Tạ Dao, hai người này không nghi ngờ gì chính là người thân cận với hắn nhất. Hắn suy nghĩ một hồi, con U Minh Lôi Ưng này là sinh vật hắc ám, mà Tạ Dao lại là Thánh ngôn pháp sư, thuộc tính xung đột sẽ khiến thuộc tính của chủ nhân và cả sủng vật bị giảm xuống một khoảng lớn. Mà Đường Nghiêu thì khác, Đường Nghiêu là Áo thuật pháp sư, nhiều ma pháp và trang bị đều là thuộc tính hắc ám, nếu cho Đường Nghiêu giữ U Minh Lôi Ưng thì thuộc tính của hắn và sủng vật sẽ được tăng lên một mức nhất định.
Đối với Nhiếp Ngôn mà nói, ai giữ U Minh Lôi Ưng cũng không quan trọng, chỉ cần có thể đem nó phát huy ra hiệu quả lớn nhất là được.
Người giữ thú cưỡi phi hành, sau này mỗi lần Công hội chiến đều phải tham gia, không thể vắng mặt, đồng nghĩa với việc gắng chặt với Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Đối với Ngưu Nhân Bộ Lạc, U Minh Lôi Ưng tuyệt đối là tài nguyên chiến lược khan hiếm, không thể lãng phí tí nào.
Nhiếp Ngôn pm Đường Nghiêu, hỏi: “Nghiêu Tử, ngươi đang ở đâu?”
Đường Nghiêu liền trả lời: “Ta đang ở thành Quỷ Mị đánh quái.”
“Thành Quỷ Mị?” Nhiếp Ngôn chợt kinh hãi, hắn nhớ thì đó là map 90, liền hỏi:
“Ngươi cùng ai tổ đội luyện cấp?”
“Ta đang solo.”
“Ngon ta, cũng train solo được map 90 cơ à.”
Nhiếp Ngôn cười, muốn train solo ở map cao cấp cũng không phải dễ, không chỉ phải chuẩn bị thật tốt mà còn phải có đủ kỹ thuật mới được. Lấy nghề nghiệp giáp vải như Đường Nghiêu, quái nơi đó chỉ cần xáp tới hít một phát là hắn đủ chết rồi. Pháp sư là chức nghiệp đánh xa, chỉ cần đủ đồ là có thể train quái vượt cấp. Hơn nữa trong tay Đường Nghiêu còn có Áo Thuật Tinh Linh cấp 3 rất mạnh mẽ, nghe nói khoảng cách lên cấp 4 đã rất gần rồi.
Nghe Nhiếp Ngôn khen, Đường Nghiêu cũng khá đắc ý, nói: “Ta nhặt được không ít thứ tốt, đã nhét hết vào kho công hội.”
“Đến shop sủng vật ở quảng trường thành Tạp La Nhĩ đi, ta có đồ tốt cho ngươi nè.”
“Shop sủng vật?”
Đường Nghiêu sửng sốt một chút, nói: “Ta có sủng vật rồi, là Quỷ Lang level 75, con sủng vật đó tốt nhất ngươi đem cho người khác đi.”
Nhiếp Ngôn cười: “Không phải sủng vật, là thú cưỡi phi hành!”
Nghe Nhiếp Ngôn nói, Đường Nghiêu chợt lặng người, nhưng ngay sau đó đã gào lên: “Ngươi tìm ra con thú cưỡi phi hành thứ hai rồi?”
Hắn nhớ lúc trước Nhiếp Ngôn đã nói qua mình có trứng Ám Dực Long, cũng bảo là mình sẽ xài luôn con đó, chờ kiếm được con thứ hai sẽ đưa cho hắn.
“Lấy không? Chỗ ta đang có hai quả, một là U Minh Lôi Ưng, đang muốn quăng cho ngươi, còn cái Ám Dực Long thì ta đang tìm biện pháp ấp.”
Nhiếp Ngôn cười, U Minh Lôi Ưng tuy mạnh nhưng vẫn chưa đủ trình so với Ám Dực Long.
“Ta lập tức về liền!” Đường Nghiêu vô cùng kích động, nghe Nhiếp Ngôn nói cho mình một con thú cưỡi phi hành liền bỏ hết mọi thứ, thu dọn đồ đạc tìm nơi hẻo lánh đọc Hồi thành quyển trục.
Một người chơi đồng thời có thể vừa có sủng vật, vừa có thú cưỡi phi hành, hai loại này không xung đột gì với nhau, trong đó thú cưỡi phi hành hiếm nhất, cũng mạnh nhất.
Một lát sau, Đường Nghiêu chạy vào shop sủng vật.
Đường Nghiêu vừa chạy tới vừa la lên: “Thú cưỡi phi hành đâu? Cho ta ngó cái!”
Thấy bộ dạng hưng phấn của Đường Nghiêu, Nhiếp Ngôn cười khẽ, đưa trứng U Minh Lôi Ưng cho hắn, nói: “Đưa trứng cho Tuần thú sư Khoa Lâm Sâm ấp, nó sẽ là của ngươi.”
“Ngươi moi đâu ra lắm trứng thú cưỡi phi hành thế? Ta làm cả đống nhiệm vụ mà ngay cả con đẳng cấp thấp nhất cũng không thấy.”
Đường Nghiêu buồn than, nhưng hắn cũng hiểu được việc tìm một con thú cưỡi phi hành khó đến cỡ nào.
Nhiếp Ngôn cười cười: “Mở một cái bảo rương Á truyền kỳ ở thành Hoàng Kim ra đó.”
“Ám Dực Long của ngươi thì sao? Có ấp được không?” Đường Nghiêu hỏi, trong tay Nhiếp Ngôn chỉ còn một quả trứng rồng nữa mà thôi.
“20 quả Ma Lực Thủy Tinh, 30 quả Quang Mang Thủy Tinh, 2 quả Sinh Mệnh Thủy Tinh, 1 quả Lực Lượng Thủy Tinh.”
“Lực Lượng Thủy Tinh?”
Đường Nghiêu nhăn mặt, nói: “Ta nhớ có thấy qua thứ đồ này ở đâu rồi, ngươi kêu trên kênh bang một cái xem có ai có không.”
Nhiếp Ngôn nghe Đường Nghiêu nói thấy qua món này cũng hơi kinh ngạc. Lực Lượng Thủy Tinh phải từ map 90 trở lên mới rớt, mà cũng chỉ có vài map giới hạn thôi, tỉ lệ rớt ra cũng chỉ có mười mấy phần vạn. Hắn nhớ có một bảo rương ở map 100 có vật này, cho nên muốn tự mình đi mở. Bất quá Nhiếp Ngôn cũng ôm thử vận may, kêu lên trên kênh bang: “Ta cần tìm Ma Lực Thủy Tinh, Quang Mang Thủy Tinh, Sinh Mệnh Thủy Tinh và Lực Lượng Thủy Tinh.”
Đột nhiên hắn nghĩ đến việc Thích Khách Liên Minh cũng có thể lợi dụng giúp hắn tìm đồ nên liền phát nhiệm vụ sưu tập những thứ này, phần thưởng rất hậu. Dù sao mấy món này sau này cũng cần dùng đến, thu càng nhiều càng tốt.
Một thành viên nhắc: “Lão đại, Lực Lượng Thủy Tinh gì đó lúc Đao Quang lão đại đi phó bản có rớt một viên, bây giờ còn để trong kho bang.”
Trong kho bang có?
Nhiếp Ngôn hơi sửng sốt, hắn lục kho bang một hồi.
“Còn có thêm mấy quả Ma Lực Thủy Tinh và Quang Mang Thủy Tinh!”
Trong kho bang có mấy món, Nhiếp Ngôn cũng bớt được mớ việc.
“Tiên sinh Khoa Lâm Sâm tôn kính, xin giúp ta ấp con U Minh Lôi Ưng này.” Đường Nghiêu nói với Tuần thú sư Khoa Lâm Sâm rồi trả hai vạn kim tệ. Quả trứng màu đen trong tay hắn trong nháy mắt phát ra ánh sáng màu đen chói mắt, U Minh Lôi Ưng đã ấp xong rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...