Siêu nhân Địa Huyệt Lãnh Chủ vừa xuất hiện liền thu hút mọi ánh mắt. Hình thể nó to hơn dãy núi, Lĩnh chủ level 100, danh tiếng cỡ đó đủ hù chết một biển người.
Ngang Dực Thiên Sứ ở một nơi khác thì đang lãnh đạo Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ, Khải Toàn Đế Quốc. Dưới sự vây công đó, Già Lam Thần Điện, Thần Thánh La Mã Đế Quốc cùng 5 phân hội của Bộ Lạc Ngưu Nhân đã xuất hiện dấu hiệu thất bại. Hắn đang muốn một hơi đánh tan kẻ thù.
“Từ nay về sau, chỉ có Thiên Sứ Phách Nghiệp, Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ chứ không còn Bộ Lạc Ngưu Nhân, Già Lam Thần Điện và Thần Thánh La Mã Đế Quốc nữa!”
Ngang Dực Thiên Sứ hào khí vạn trượng! Dưới sự chỉ huy của hắn, Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ đi đầu tiến lên, liên tục đánh lui Già Lam Thần Điện và Thần Thánh La Mã Đế Quốc. Còn Chiến Đao Thị Huyết thì dựa vào xe bắn đá điên cuồng càn quét người của Bộ Lạc Ngưu Nhân.
Đúng lúc ấy, hắn bỗng cảm thấy mặt đất chấn động dữ dội, hắn nhìn về phía truyền ra cơn động đất, chỉ thấy một con bộ cánh cứng khổng lồ xuất hiện.
Level 100! Địa Huyệt Lãnh Chủ!
Ngang Dục Thiên Sứ đực mặt ra: “Đậu… xanh…, sao Lĩnh chủ level 100 lại xuất hiện ở đây???”
Đột nhiên, trong lòng hắn dâng lên một cảm giác bất an, đây là chiêu cuối của Bộ Lạc Ngưu Nhân! Chết mịa, chẳng lẽ dốc hết vốn liếng lại thua trên tay con Địa Huyệt Lãnh Chủ này?
Lĩnh chủ level 100, đó là chiến lực đủ để xoay chuyển tình thế!
Tên đã bắn ra không thể rút lại, nếu bây giờ bọn họ rút lui thì nhất định Bộ Lạc Ngưu Nhân sẽ đánh chó chạy đi, tổn thất còn lớn hơn nữa. Không thể lui lại thì chỉ còn cách đánh đến cùng!
Hắn còn 2 chiếc xe bắn đá, trên bình nguyên thì độ cơ động của nó cũng không tồi, đây chính là tiền cược cuối cùng của hắn!
Khi bọn họ quyết định tấn công cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư thì vận mệnh của họ đã gắn chặt với cuộc chiến này rồi. Một khi bắt đầu cuộc chiến thì họ đã không còn sử dụng Hồi thành quyển trục được nữa, dĩ nhiên người của Bộ Lạc Ngưu Nhân cũng chỉ có thể dùng quyển trục để bay về cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư.
Đây chính là quy tắc chiến tranh!
“Sao giờ lão đại? Móa nó Lĩnh chủ level 100!”
Một Tinh linh Đại pháp sư bên cạnh lên tiếng, Lĩnh chủ level 99 với Lĩnh chủ level 100 đã như một trời một vực. Căn bản level 100 nó là một tầm cao mới, ở giai đoạn này, level 100 trở lên đã là tồn tại vô địch rồi.
Lúc này, Ngang Dực Thiên Sứ cũng vô cùng lo lắng, hắn còn chưa có kinh nghiệm đối phó với Lĩnh chủ cỡ này. Mặc dù lấy số lượng bọn họ may ra có thể đè chết Địa Huyệt Lãnh Chủ nhưng phải nằm lại ít nhất vạn người. Quan trọng hơn, sự xuất hiện của Địa Huyệt Lãnh Chủ đã thay đổi cuộc chiến, ảnh hưởng tới tinh thần của họ, ai cũng không muốn đi cúng mạng cho con quái vật kia.
Trên sườn núi, một bóng người lao vút qua. Là Nhiếp Ngôn! Hắn đang chạy như điên về phía Địa Huyệt Lãnh Chủ.
Dường như hắn cảm giác Địa Huyệt Lãnh Chủ đang đợi hắn đến đánh thức!
Địa Huyệt Lãnh Chủ cũng không có bất kỳ động tác nào. Nó chỉ đứng sừng sững như một khối đá giữa núi mang theo một loại khí tức cổ xưa.
Từ xa, Nhiếp Ngôn có thể thấy ánh mắt vô hồn của nó, không có chút sức sống nào, giống như một thi thể vậy, một thi thể từ không gian khác trôi đến đây.
Thức tỉnh đi, Địa Huyệt Lãnh Chủ!
Lúc Nhiếp Ngôn đến gần Địa Huyệt Lãnh Chủ khoảng hơn 100 mét, Tinh hồn Bối Nội Đặc trong hành trang liền phát ra ánh sáng chói mắt. Đây là một cổ lực lượng linh hồn vô cùng cường đại, nóng bỏng như mặt trời, hào quang vạn trượng.
Một quả cầu linh hồn bay ra khỏi hành trang của Nhiếp Ngôn, lơ lửng trong không trung một lát rồi lao về phía Địa Huyệt Lãnh Chủ, chui vào trán nó.
Lập tức, trong mắt nó hiện lên một tia thần quang, hơi thở bá đạo tỏa ra, nó sống lại rồi!
Từng cái chân của nó từ từ cử động.
Thì ra cái nó cần là một linh hồn, có linh hồn nó mới một lần nữa sống lại, mà Tinh hồn Bối Nội Đặc trong hành trang Nhiếp Ngôn là một điều kiện trong đó!
Trong một khu rừng, 20 Đại pháp sư sau khi gọi về Địa Huyệt Lãnh Chủ mới ý thức được sự cường đại của nó. Thanh MP của họ nhanh chóng bị rút cạn, ai nấy đều vội vàng móc một lọ Thuấn gian Hồi phục ma pháp dược tề ra nốc như nước lã.
Bọn họ vẫn đứng yên tại chỗ, không dám nhúc nhích. Trận pháp này không thể bị gián đoạn, nếu không thì Địa Huyệt Lãnh Chủ Bối Nội Đặc sẽ quay lại dị giới.
Bọn họ còn phải bị rút MP dài dài!
Bên phía Nhiếp Ngôn lúc này, hắn nhận thấy một tia ba động cảm xúc của Tinh hồn Bối Nội Đặc. Địa Huyệt Lãnh Chủ Bối Nội Đặc đi về phía trước một bước, đất đai xung quanh dưới chân nó vỡ ra như mạng nhện, đây là lực lượng hủy diệt cỡ nào? Nhiếp Ngôn chợt phát hiện, hắn có thể thông qua Tinh hồn Bối Nội Đặc điều khiển Địa Huyệt Lãnh Chủ.
Hắn quan sát một chút, thấy trên trán nó có một chỗ khá bằng phẳng liền nhảy lên đó. Hắn tung người lên khoảng 5, 6 mét thì duỗi tay bắn ra tia tơ nhện rồi dùng sức kéo mình bay lên.
(Sói: Mịa như Spiderman.)
Nhiếp Ngôn nhìn biển người phía trước, lúc này như đàn kiến lúc nhúc vậy.
Bọn họ đang ngẩng đầu nhìn hắn như thấy một vị thần cao cao tại thượng vậy.
Giờ phút này, hắn thật sự muốn đồ sát toàn bộ sinh linh!
Vậy thì để ngày hôm nay trở thành ác mộng mà Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ và Khải Toàn Đế Quốc không bao giờ muốn nhớ lại đi!
Dưới sự chỉ huy của hắn, Địa Huyệt Lãnh Chủ Bối Nội Đặc lù lù tiến về chiến trường.
Từng bước chân của Địa Huyệt Lãnh Chủ như muốn dẫm nát bình nguyên, nó giống như một pháo đài di động bất khả chiến bại vậy.
Nhìn viễn cổ cự thú bị Nhiếp Ngôn điều khiển đang đi đi tới muốn dẫm nát Chiến Đao Thị Huyết, người của Bộ Lạc Ngưu Nhân liền trở nên điên cuồng.
Trong khoảng khắc này, Nhiếp Ngôn đã chính thức tuyên cáo cho bọn họ biết, Bộ Lạc Ngưu Nhân là vô địch! Chiến thắng thuộc về Bộ Lạc Ngưu Nhân!
Bọn họ muốn điên rồi! Vô số thành viên Bộ Lạc Ngưu Nhân từ bốn phương tám hướng lao về phía này, đi theo sau Địa Huyệt Lãnh Chủ, hò hét ầm trời.
“Bộ Lạc Ngưu Nhân vô địch! Anh em, theo ta chém chết mọe mấy con chó này! Đấm vỡ mồm Pháp Sư Liên Minh, đá đít Thần Thánh Thủ Hộ, hiếp râm Thiên Sứ Phách Nghiệp!”
Dưới sự chỉ đạo của Nhiếp Ngôn, một biển người như lũ xông về phía Chiến Đao Thị Huyết.
Địa Huyệt Lãnh Chủ quét ngang chiến trường!
Hãy để cho máu tươi viết lại bài ca tử vong về ngươi đi!
Giờ phút này, Nhiếp Ngôn cũng tràn đầy nhiệt huyết, hắn lúc này chính là thần, chính là thần chết có thể quyết định sống chết của chúng sinh!
Rất nhanh, một nhóm hơn 5000 người Chiến Đao Thị Huyết lao ra, thân thể bọn họ đứng trước Địa Huyệt Lãnh Chủ như những con kiến hèn mọn vậy.
Nhiếp Ngôn hừ lạnh, chết con mịa chúng mày đi! Nụ cười của Nhiếp Ngôn đối với người của Chiến Đao Thị Huyết chả khác gì nụ cười của thần hết vậy.
Trong ánh mắt sợ hãi tuyệt vọng của bọn chúng, Nhiếp Ngôn ra lệnh cho Địa Huyệt Lãnh Chủ sử dụng một cái Xuyên Thứ.
Phạm vi 50 mét xung quanh đột nhiên đâm lên một rừng gai nhọn tua tủa, toàn bộ người trong phạm vi đó bị xiên chết.
Tràng cảnh giống như nghi thức tế lễ tử vong vậy, hơn 500 người không kịp ú ớ đã bị cọc gai đâm xuyên qua.
Lúc này, Địa Huyệt Lãnh Chủ chính là vô đối, một đường đi tới, toàn bộ người của Chiến Đao Thị Huyết hoảng sợ lùi về sau.
Dưới thực lực tuyệt đối, bọn họ không nảy sinh chút ý thức chống cự nào, chỉ biết lùi lại như thủy triều xuống.
Lực lượng chiến đấu cường đại của Địa Huyệt Lãnh Chủ càng làm cho thành viên Bộ Lạc Ngưu Nhân xung quanh điên cuồng hơn. Bọn họ không sợ hãi lao vào trận hình của Chiến Đạo Thị Huyết như chiến thắng trước mắt đang vẫy gọi.
Một đám hơn 100 Chiến sĩ của Chiến Đao Thị Huyết đang chuẩn bị lao lên ngăn cản Bộ Lạc Ngưu Nhân thì bất chợt lại thấy dưới chân họ đâm lên một rừng gai ngọn, nháy mắt đã đi bán muối.
Lực lượng chiến đấu mà Chiến Đao Thị Huyết mới cực khổ xây dựng lại dưới sức công kích vô đối của Địa Huyệt Lãnh Chủ đã tan rã trong nháy mắt.
Chiến Đao Thị Huyết chỉ biết làm một việc duy nhất, đó là lùi lại, bỏ lại phía trước từng đống thi thể.
Trong chớp mắt Nhiếp Ngôn đã giết hơn 1000 người Chiến Đao Thị Huyết, đối với việc khống chế Địa Huyệt Lãnh Chủ càng thuận tay hơn.
Lúc này, Địa Huyệt Lãnh Chủ chợt sử dụng kỹ năng Triệu Hồi, chỉ thấy giữa đống thi thể trên mặt đất đột nhiên biến mất 5 cái, thay vào đó là 5 con bọ cánh cứng nhỏ chui lên.
Những con Tiểu Giáp Trùng này to cỡ một con gấu, giống như phiên bản thu nhỏ của Địa Huyệt Lãnh Chủ vậy. Chúng nó là quái thường level 80, HP 12000, phòng ngự tầm trung nhưng công kích lại khá mạnh.
5 con Tiểu Giáp Trùng lao lên trước mở đường, thấy tên Chiến Đao Thị Huyết nào chạy chậm liền thịt luộc, bắt lại bẻ cổ, không thì kẹp đầu, công kích lên đến hơn 1000.
Chỉ qua tầm 30 giây, trên mặt đất lại chui lên 5 con Tiểu Giáp Trùng nữa.
Thời gian dần dần trôi qua, số lượng Tiểu Giáp Trùng đã lên đến 25 con, mà khuynh hướng hình như còn tiếp tục.
Một quân đoàn bộ cánh cứng càn quét, không ai cản nổi.
Thành viên Bộ Lạc Ngưu Nhân lấy Địa Huyệt Lãnh Chủ làm trung tâm, hình thành một đội hình đao nhọn đâm thẳng vào lòng đội hình Chiến Đao Thị Huyết, trong phút chốc đã giết hơn 2000 người.
Chiến Đao Thị Huyết bắt đầu tháo chạy tan tác.
Địa Huyệt Lãnh Chủ bá đạo đến thế này, phòng tuyến nào mà cản nổi?
Nhiếp Ngôn nhìn về chiến trường phía trước, 2 chiếc xe bắn đá đã ngừng bắn, đang sẵn sàng nghênh chiến với Địa Huyệt Lãnh Chủ.
Trên chiến trường, thứ đồ chơi này không nghi ngờ gì chính là thứ duy nhất có thể uy hiếp được Địa Huyệt Lãnh Chủ.
Sức công phá của xe bắn đá bọc thép rất lớn nhưng lại quá cồng kềnh, chỉ có thể sử dụng trên bình nguyên, một khi gặp địa hình phức tạp thì rất khó di động, quay qua quay lại cũng khó.
Mục tiêu kế tiếp chính là 2 chiếc xe bắn đá này!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...