Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Phải rất lâu nữa mới có thể hoàn thành Thông Linh Pháp Trận, mà việc niệm chú để gọi về Địa Huyệt Lĩnh Chủ cũng tốn rất nhiều thời gian. Trong 20 Đại Pháp sư, Yểu Yểu và một Đại Pháp sư khác đang hợp lực thi triển một kết giới phòng hộ lên cả khu vực này. Kết giới này có thể làm bọn họ ẩn tàng, không dễ bị người khác phát hiện, đồng thời còn phòng hộ được công kích.

Sau khi làm xong hết công tác bí mật, tất cả đều thực hiện những gì được giao.

Hơn 1000 người chơi khác của Ngưu Nhân Bộ Lạc được phân vào các đội ngũ, ẩn nấp ở khu rừng gần đó, bọn họ không được phép đến gần Thông Linh pháp trận nên cũng không biết rốt cuộc thì Nhiếp Ngôn đang làm những gì ở đây.

Vì để tránh tin tức lộ ra, Nhiếp Ngôn không thể không làm thế.

Địa Huyệt Lĩnh Chủ là sinh vật level 100, HP 200 vạn, trâu chó không ai bằng. Cả Chiến Đao Thị Huyết cũng chỉ có 3 chiếc máy ném đá mới có thể uy hiếp được nó. Chính vì vậy, bằng mọi giá phải hủy diệt được 3 chiếc máy ném đá trước khi Địa Huyệt Lĩnh Chủ được triệu hồi!

Sau khi đập tan được máy ném đá thì Địa Huyệt Lĩnh Chủ có thể lên sâu khấu biểu diễn được rồi!

Dưới sự công phá điên cuồng của máy ném đá bọc thép, tường thành của cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư đã có chỗ sắp vỡ, người chơi phòng thủ trên tường thành cũng tổn thất thảm trọng do đạn sắt mà máy ném đá ném ra. Cả tường thành hỗn loạn, đạn sắt rơi xuống từng đám một, tiếng nổ ầm ầm vang trời, không khác gì trời sập.

Lãnh đạo của bốn công hội Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh… tụ tập hết trên sườn núi, bọn họ quan sát tình hình chiến đấu ở cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư. Uy lực của máy ném đá bọc thép cũng làm chính bọn họ choáng váng.

“Làm sao Ngưu Nhân Bộ Lạc còn không có động tĩnh gì?” Thị Huyết Cuồng Đao nhăn mày nói.

“Yên tâm đi, hiện tại bọn họ còn không có biện pháp xử lý máy ném đá của chúng ta. Bọn họ tới bao nhiêu người, chúng ta giết bấy nhiêu người!” Một thanh niên cao lớn đứng bên cạnh Thị Huyết Cuồng Đao nói cười đầy tự tin. Hắn chắc chỉ hơn 20 tuổi, mặc bộ phù văn bì giáp xanh thẳm, trên bì giáp khắc đầy đồ đằng của Tinh Linh Tộc, chỉnh thể toát lên vẻ tiêu sái, phiêu dật, tỏa ra quang mang màu xanh nhàn nhạt. Trong tay hắn cầm một cây trường cung dài đến 2m, cao ngang ngửa hắn, nguyên tố ma pháp hỏa hồng bay múa xung quanh thân cung, thường xuyên biến ảo thành hình tượng một con chim lửa.


Sáo trang á truyền kỳ Y Tạp Bác Đức Thủy Lam Chi Tinh và Trường Cung Mạt Luân Đặc Hỏa Điểu!

Tran bị cường đại chẳng kém gì Nhiếp Ngôn. Trang bị của hắn khá mạnh, còn Nhiếp Ngôn lại khá nhiều vật phẩm đặc thù.

Hắn chính là lão đại của Thiên Sứ Phách Nghiệp, Tinh Linh Liệp ma giả, Ngang Dực Thiên Sứ!

Xung quanh hắn có một số người, tất cả đều lấy hắn làm trung tâm. Thiên Sứ Phách Nghiệp chính là công hội số một của cả đế quốc Tát Đặc Ân, thực lực còn vượt xa Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ cộng lại.

Tập đoàn Thế Kỷ của Tào Húc và hai công ty đầu tư khác đều rót vô số tiền vào Thiên Sứ Phách Nghiệp. Phải nói là điều kiện phát triển của Thiên Sứ Phách Nghiệp hơn đứt tất cả. Công hội đặt ở Vương thành của đế quốc Tát Đặc Ân, không có một địch nhân nào có thể uy hiếp được địa vị thống trị của bọn họ, thế nên bọn họ chính là bá chủ của cả đế quốc Tát Đặc Ân. Bọn họ không ngừng khai chiến, khuếch trương địa bàn, quét sạch tất cả. Hiện tại, bọn họ đã nắm trong tay 17 cứ điểm.

Mặc dù Thiên Sứ Phách Nghiệp ở tận đế quốc Tát Đặc Ân xa xôi, nhưng thực lực mạnh không phải nghĩ. Đồng thời, với bối cảnh của Ngang Dực Thiên Sứ, tất nhiên là Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ chẳng khác gì thủ hạ, mặc cho bọn họ sai khiến.

Mặc dù trên chiến trường, người của Chiến Đao Thị Huyết chiếm đa số, nhưng trên thực tế cũng là do Ngang Dực Thiên Sứ chỉ huy.

“Người của chúng ta báo lại, hội trưởng Niết Viêm của Ngưu Nhân Bộ Lạc đang dẫn một nhóm tinh anh mai phục ở khu rừng phía bắc.” Thị Huyết Cuồng Đao nhìn qua kênh tin tức, nói.

“Cho người chú ý bọn họ, báo cáo liên tục.” Ngang Dực Thiên Sứ cũng hung ác, điều động gần năm trăm tinh anh của Thiên Sứ Phách Nghiệp, cộng thêm toàn bộ tinh anh của Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ, theo hắn, chừng đấy là đủ quét sạch tất cả. Mặc dù Ngưu Nhân Bộ Lạc cũng có vô số tinh anh, nhưng không thể nào so sánh được với Thiên Sứ Phách Nghiệp.

Quá trình phát triển của Ngưu Nhân Bộ Lạc và Thiên Sứ Phách Nghiệp không hề giống nhau, Ngưu Nhân Bộ Lạc xây dựng từ nhỏ đến lớn, từ không thành có, từ từ bò lên, từ lúc còn non kém đã phải sống trong chiến tranh, mấy lần bị dồn đến đường cùng, nhấp nhô phát triển. Thiên Sứ Phách Nghiệp lại thuận buồm xuôi gió, nhanh chóng khuếch trương thế lực, hơn nữa còn không thiếu thốn tài chính, cấp bậc của người chơi đỉnh cấp cao hơn Ngưu Nhân Bộ Lạc nhiều, người chơi chuyển chức cũng nhiều hơn Ngưu Nhân Bộ Lạc.


Dưới cái nhìn của Ngang Dực Thiên Sứ, Ngưu Nhân Bộ Lạc đâu có kinh khủng, hắn không thể hiểu tại sao Chiến Đao Thị Huyết lại chật vật như vậy.

“Để máy ném đá bọc thép oanh kích hướng 3h.” Ngang Dực Thiên Sứ nhìn tình hình chiến sự, nói với Thị Huyết Cuồng Đao.

Lúc này, ba cỗ máy ném đá từ từ đổi hướng, nhắm về khu vực bố trí tiễn tháp dày đặc của cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư. Hắn có thể nhận ra đây là nhược điểm của cứ điểm.

Ba cỗ máy bắt đầu vận hành, đòn bẩy bắn lên, một quả đạn sắt nóng đỏ được bắn lên, bay về hướng cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư.

Mười mấy quả đạn sắt giáng xuống, cả khu vực lập tức vang lên tiếng phá hủym một tòa tiễn tháp sụp đổ ầm ầm.

Quách Hoài đứng ở nơi cao nhất trên tường thành, vội vàng chỉ huy, từng đội mấy nghìn người chơi ra khỏi cửa thành, xông ra ngoài.

Lúc này, ma pháp rít gào khắp nơi, bên ngoài đã trở thành một cuộc hỗn chiến.

Trong chiến tranh công hội, người chơi tham chiến bị chết thì không thể sống lại, chết 1 người là ít đi 1 người, cho nên, Quách Hoài không dám để người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc tiêu hao quá lớn.

Mấy lần người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc xông về 3 cỗ máy ném đá, lần nào cũng bị đánh bật trở lại, hơn nữa, lúc đến gần máy ném đá, cạm bẫy và Đồ Đằng Lôi Bạo phát huy tác dụng, làm người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc tử thương vô số.

Chiến tranh tiếp tục giằng co.


Ngưu Nhân Bộ Lạc ở sân nhà, hơi chiếm ưu thế, thông thường thì bọn họ chỉ cần thủ thành là được, thế nhưng bên phía Chiến Đao Thị Huyết lại có cỗ máy chiến tranh khủng bố là máy ném đá bọc thép, Ngưu Nhân Bộ Lạc không thể không bỏ qua ưu thế thủ thành, xông ra đánh giáp lá cà cùng Chiến Đao Thị Huyết.

Bên phía Chiến Đao Thị Huyết, toàn người chơi tinh anh đi bảo vệ máy ném đá bọc thép. Lực chiến của đám người này không hề kém tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc.

Nhiếp Ngôn nhìn hết tình huống trên chiến trường, Nhiếp Ngôn chat riêng với Quách Hoài, nói: “Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo thế nào rồi? Xong chưa?”

“Vẫn chưa, chúng ta sắp chống không nổi rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy, đến khi tường thành bị bắn thủng, chúng ta vẫn chưa chế tạo xong.” Trán Quách Hoài ướt đẫm mồ hôi, tự cảm nhận được uy lực cường đại của máy ném đá bọc thép mới thấy nó đáng sợ, đạn sắt oanh kích điên cuồng, mang theo khí thế cuồng bạo như muốn phá hủy tất cả, tường thành chỉ có thể run rẩy.

Dưới mưa bom bão đạn, tiễn tháp chỉ có phòng ngự yếu ớt thì làm sao chịu nổi, bị phá hủy cả khu vực, sụp đổ ầm ầm.

Phải cố một thời gian nữa!

Nhiếp Ngôn suy nghĩ, cần phải để Chiến Đao Thị Huyết gặp rắc rối, không thì bọn chúng lại nghĩ Ngưu Nhân Bộ Lạc dễ bắt nạt!

Một tấm sơ cấp quần thêr truyền tống có thể truyền tống 30 người. Nhiếp Ngôn chọn 30 người trong số tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc. Đại Pháp sư đi triệu hồi Địa Huyệt Lĩnh Chủ cả rồi, chỉ có thể tìm Chiến sĩ, Đạo tặc, Mục sư và Thánh Kỵ sĩ.

30 người chia thành 2 đội, Nhiếp Ngôn nhìn đội hình, Chiến sĩ có Thôi Xán Đao Quang, Thủy Sắc Yên Đầu, Lãnh Ngạo Ảnh, Dịch Diễn, Hắc Bạch, Vô Phong, Bản Chất Ác Ma, Thập Phân Hào Sảng…

Mục sư có Đái Đầu Đại Ca Thất Tử, Thập Lý Họa Sa, Hắc Sắc Thiên Đường, Nguyệt Nhi.

Thánh Kỵ sĩ có Kỵ Sĩ Đích Vãn Ca, Thao Thiết, Bích Lũ Sa…


Đạo tặc có Aun, Nhất Chuy Định Tình, Lạc Nan Đích Thanh Oa, Vô Đạo…

Tổng cộng 30 người, Chiến sĩ là chủ yếu, Thánh Kỵ sĩ, Đạo tặc thứ hai, chỉ có 4 Mục sư, vậy là đủ rồi.

Nhiếp Ngôn nhìn những người chơi này, cả 30 người đều là người chơi giỏi nhất Ngưu Nhân Bộ Lạc, trang bị mỗi người đều khá khủng, có thể nói, Nhiếp Ngôn và bọn họ đều là bạn nối khố.

“Ta đi trước, các ngươi lấy tọa tiêu là ta, chờ tin của ta.” Nhiếp Ngôn nói, có thể đám người bọn họ không thể tạo thành đòn trí mạng cho Chiến Đao Thị Huyết, nhưng ít nhất, bọn họ có thể làm Chiến Đao Thị Huyết đau đầu.

Giờ chiến tranh mới bắt đầu, cứ chơi vài ván với bọn họ đã, xem cuối cùng ai cười được.

Nhóm người Hắc Bạch, Vô Phong, Thập Phân Hào Sảng vừa nghe Nhiếp Ngôn chuẩn bị xuất thủ, cả đám đều hưng phấn, hừng hực chiến ý, bọn họ đã đợi rất lâu rồi.

“Tốt nhất chọn địa phương nhiều người ý.” Thôi Xán Đao Quang mỉm cười nói, hắn cũng không mặn mà lắm với hành động lần này, hắn biết, mọi chuyện chỉ vừa mới bắt đầu, hắn là một trong số ít người biết hậu thủ của Nhiếp Ngôn.

“Đao Quang lão đại nói đúng, nhiều người giết mới đã!” Vô Đạo đồng ý nói.

“Các ngươi chuẩn bị hết Tùy Cơ Truyền Tống Quyển Trục rồi chứ? Mỗi người phải có ít nhất 1 tấm, ai không có thì gặp ta lấy.” Nhiếp Ngôn hỏi, 30 người bọn họ đồng thời xông lên đánh lén người chơi Chiến Đao Thị Huyết, chắc chắn là rất mạo hiểm, nếu có Tùy Cơ Truyền Tống Quyển Trục thì với kỹ thuật của bọn họ, có thể bảo đảm an toàn.

“Có hết.”

“Chúng ta phải cẩn thận Chiến Tranh Gia Tỏa của đám Âm Ảnh Mục Sư.” Lạc Nan Đích Thanh Oa nói, từ lúc dần hòa nhập vào Ngưu Nhân Bộ Lạc, hắn cũng trở thành một thành viên chủ lực của công hội, trừ thói quen thích tìm bảo rương không đổi, kỹ thuật của hắn cũng tăng lên nhiều, nhiều người chơi đứng đầu của Ngưu Nhân Bộ Lạc như thế, chỉ cần mỗi người chia sẻ một ít kinh nghiệm là hắn đã rất có lợi rồi.

“Ta đi trước, các ngươi chờ tin của ta.” Nhiếp Ngôn nói, hắn tiến vào trạng thái tiềm hành, lao ra ngoài cứ điểm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui