Pháp trượng chú thuật Nạp Đạt Ca vừa gãy lìa thì linh hồn Vong linh Pháp sư Nạp Đạt Ca cũng khẽ run, rơi vào trạng thái suy yếu.
“Nhân loại hèn hạ, bội bạc, ta dùng danh nghĩa tử vong nguyền rủa ngươi!” Nạp Đạt Ca tức giận mắng. Thật vất vả hắn mới tìm được cơ hội để thoát khỏi pháp trận phong ấn, không ngờ lại có biến, hắn trút toàn bộ lực lượng linh hồn vào pháp trượng chú thuật Nạp Đạt Ca, mượn tay Nhiếp Ngôn phá hủy Thánh Quang Thạch. Nhiếp Ngôn phũ phàng chém pháp trượng chẳng khác gì chém hơn nửa lực lượng của hắn.
Nhiếp Ngôn cảm giác được Nạp Đạt Ca suy yếu mà mừng như điên. Hắn thành công!
Lúc tiến vào kết giới, Nhiếp Ngôn liền cảm giác được biến động của pháp trượng chú thuật Nạp Đạt Ca, vừa rồi hắn trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, lúc nào Nạp Đạt Ca cũng có thể giết hắn. Chỉ cần Nhiếp Ngôn có gì bất thường là toi luôn. Hắn chỉ có thể lấy tĩnh chế động, nếu hắn không vâng lời Nạp Đạt Ca phá hủy Thánh Quang Thạch thì giờ đã chết toi.
Điên cuồng là con đường nhanh nhất dẫn đến diệt vong. Nhiếp Ngôn làm theo mệnh lệnh của Nạp Đạt Ca, phá hủy hai khối Thánh Quang Thạch, khiến Nạp Đạt Ca mừng như điên, buông lỏng cảnh giác, lúc này, Nhiếp Ngôn mới có cơ hội chặt đứt pháp trượng chú thuật.
Chỉ tiếc cho cây pháp trượng cấp truyền kỳ không nguyên vẹn này!
Đúng lúc Nạp Đạt Ca suy yếu, đột nhiên Nhiếp Ngôn bùng nổ, nhào về phía hắn, chém kiếm Trạch Ân Nạp Đức, đồng thời buff Thần Tứ Chúc Phúc.
Nạp Đạt Ca là chức nghiệp pháp hệ, Thần Tứ Chúc Phúc lại miễn toàn bộ thương tổn pháp thuật!
Nạp Đạt Ca đọc những âm tiết tối tăm, trầm thấp, một luồng lực lượng nguyền rủa cường đại bao trùm lấy Nhiếp Ngôn.
Nhưng sau khi luồng lực lượng này chạm vào Nhiếp Ngôn, lập tức tiêu tán, không có hiệu quả.
Nạp Đạt Ca bối rối nhìn Nhiếp Ngôn tới gần mà không làm được gì.
Kiếm Trạch Ân Nạp Đức chém xuống không chút do dự, chém vào bộ ngực Nạp Đạt Ca làm gãy lìa hai cây xương sườn.
Bản thể của Nạp Đạt Ca đã vô cùng suy yếu, yếu đến mức Nhiếp Ngôn không thể ngờ, xem ra pháp trượng chú thuật bị hủy làm hắn thương tổn cực nhiều.
Sau khi xương sườn Nạp Đạt Ca gãy lìa, lộ ra một trái tim đang đập trong lồng ngực, đây chính là nhược điểm của hắn! Vong linh Pháp sư vốn là nhân loại, chỉ vì không ngừng theo đuổi lực lượng tử vong mà biến bản thân thành vong linh. Khi chưa trở thành vu yêu thì bọn họ không có cách nào thoát khỏi phạm trù con người.
Nhiếp Ngôn chọc thẳng kiếm vào, phập, máu tươi đỏ sậm bắn ra bốn phía.
Nạp Đạt Ca phát ra tiếng kêu thê lương, thảm thiết, tử vong hơi thở cường đại tỏa ra tứ tán, bắn trúng người Nhiếp Ngôn, đập hắn bay ra ngoài.
Ánh sáng xung quanh Thánh Quang Thạch càng chói mắt, nó hòa tan toàn bộ khí tức tử vong, tất cả Thánh Quang Thạch đều vỡ tan tành, cả thạch thất rung động kịch liệt, hiện đầy vết rạn, như mạng nhện lan tỏa bốn phía.
Lực lượng của Nạp Đạt Ca hao hết, từ từ ngã xuống, tất cả trở nên yên bình.
Nhiếp Ngôn nhìn HP của mình, còn có khoảng 20%, may quá, mới vừa rồi công kích của map pháp khí tức tử vong chiếm đa số, đều bị Thần Tứ Chúc Phúc hóa giải, chỉ có một phần thương tổn vật lý.
Hệ thống: Ngươi giết chết Vong Linh Pháp Sư Nạp Đạt Ca, đạt được 2186578 exp. Cầm pháp trượng phá toái của Nạp Đạt Ca đi tìm cao giai đốc quần Bố Lôi Khắc Tư Bỉ Nhĩ, hắn sẽ mang kinh hỉ đến cho ngươi.
Từng luồng bạch quang sáng lên trên người Nhiếp Ngôn. Hắn nhìn level của mình, 66 cmnr. Kinh nghiệm của nhiệm vụ nhiều đến mức Nhiếp Ngôn cười không ngậm được miệng.
Hắn mở ra bảng nhiệm vụ, nhiệm vụ giết Nạp Đạt Ca đã hoàn thành.
Nhiếp Ngôn lại gần thi thể Nạp Đạt Ca, hắn tìm được một tấm Thông Linh Phù, còn một bản vẽ màu đen, không biết là cái gì.
Cuối cùng cũng cướp được. Nhiếp Ngôn kích động vô cùng, nhìn phương pháp sử dụng cụ thể của Thông Linh Phù.
Thông Linh Phù (Vật phẩm truyền kỳ): vật phẩm đặc thù, sau khi sử dụng vật phẩm có thể gọi về thân thể địa huyệt lĩnh chủ, kéo dài 3h, thời gian làm lạnh 60 ngày. Địa huyệt lĩnh chủ: lĩnh chủ level 100, HP: 2000000/2000000
Yêu cầu: 20 Đại Pháp sư, 3 vật thông linh, 1 tinh hồn, 1 pháp trận.
Phía dưới còn có giới thiệu cặn kẽ phương pháp sử dụng, về điều kiện, Nhiếp Ngôn đã có 2 vật thông linh, 1 tinh hồn. Có Bối Nội Đặc tinh hồn là được rồi, còn 20 Đại Pháp sư thì gom tất Già Lam Thần Điện, Thần Thánh La Mã Đế Quốc, Chiến Thần Bộ Lạc, Cuồng Chiến Liên Minh chắc cũng đủ, còn pháp trận thì chắc là bản vẽ màu đen khắc Lục Mang Tinh Trận hết sức phức tạp thâm ảo trên tay Nhiếp Ngôn rồi.
Triệu hồi Địa Huyệt Lĩnh Chủ cần một gã Đại Pháp sư tinh thông trận pháp bố trí pháp trận theo tỉ lệ gấp trăm lần, sau đó đưa 3 vật thông linh cho 3 Đại Pháp sư có ma lực dồi dào nhất cầm, niệm chú 1 canh giờ mới có thể triệu hồi, cả quá trình không được gián đoạn.
Sau khi triệu hồi Địa Huyệt Lĩnh Chủ, cả 20 Đại Pháp sư cần phải liên tục truyền ma lực mới có thể đảm bảo nó luôn tồn tại ở không gian này, nếu trong quá trình làm phép bị quấy nhiễu, để Địa Huyệt Lĩnh Chủ trở lại dị không gian thì 60 ngày sau mới có thể gọi về lần nữa.
Hiện tại Thông Linh Phù đã làm lạnh xong, chỉ còn thiếu một vật thông linh là túi độc của Phỉ Na Tư nữa thôi!
Nhiếp Ngôn thu hết đống đồ lại, cất vào góc ba lô. Cần phải bảo quản cẩn thận, bởi nếu thật sự có thể triệu hồi được Địa Huyệt Lĩnh Chủ, sử dụng tốt thì chắc chắn nó sẽ là một vũ khí sát thương trên diện rộng.
Không biết người khác có cái gì tương tự thế không, mặc dù khả năng rất nhỏ, nhưng không thể không đề phòng.
Nhiếp Ngôn bất chợt phát hiện trạng thái của mình, ngoài trạng thái “Công Chính”, giờ còn có thêm trạng thái “Dũng Khí”. Đây là phần thưởng cho việc đánh chết Nạp Đạt Ca.
Không biết hai trạng thái này có lợi ích gì, hắn còn phải tìm hiểu dần.
Hắn tìm cả thạch thất, sau khi chắc chắn không còn gì khác thì đi ngược lại đường cũ, rời khỏi hang động.
Bối Nội Đặc tinh hồn không xuất hiện lại. Thánh Quang Thạch vỡ vụn đã ảnh hưởng đến nó. Không có Bối Nội Đặc tinh hồn thì hắn không thể tìm được vật thông linh còn lại.
Hắn nhìn thời gian, cũng đến lúc rời khỏi nơi này, đi giao dịch với Cuồng Ngạo Chiến Thương.
Nhiếp Ngôn không thể sử dụng Hồi Thành Quyển Trục, chỉ có thể chạy về theo đường cũ. Phải mất nửa giờ hắn mới đi từ trong đảo ra ngoài, cưỡi dơi bay ngược về trạm phi hành.
Sau khi rời trạm phi hành, Nhiếp Ngôn triệu hồi chiến mã Phúc Nhĩ Khắc Nạp, phi như bay về Cốt Nha tiểu trấn.
Sau 20 phút thì hắn cũng nhìn thấy Cốt Nha tiểu trấn. Cũng như Mộ Địa tiểu trấn, bên ngoài Cốt Nha tiểu trấn là bình nguyên rộng lớn, khắp nơi đều là bia mộ. Đây cũng là vùng nghĩa địa bao la. Trong không gian hắc ám, thỉnh thoảng có một vài con chim ăn xác thối bay qua.
Nhiếp Ngôn đi về Cốt Nha tiểu trấn, sau đó sử dụng kỹ năng của dây chuyền Khi Phiến Giả để thay đổi trận doanh.
Hắn đi qua hai Vệ Binh Khô Lâu, vào trong trấn.
Nơi này không xôm tụ bằng Mộ Địa tiểu trấn. Trên đường phố hẹp, thỉnh thoảng mới có vài người chơi đi qua. Nhiếp Ngôn tìm một địa điểm, bắt đầu bày quầy hàng bán đồ, vừa bán vừa chờ Cuồng Ngạo Chiến Thương.
Trên đoạn đường Nhiếp Ngôn đi qua, hắn đã giết hơn mấy trăm người chơi, trang bị cũng tràn ngập ba lô, hắn quyết định bỏ ra một phần để bán. Dù sao cũng phải chờ, không bằng kiếm tý.
Người trong trấn không nhiều, chỉ khoảng hơn trăm người tới lui. Nhưng tới đây toàn là người chơi từ level 40 trở lên, người nào cũng có chút vốn. Hơn nữa, trang bị Nhiếp Ngôn bán đều có thuộc tính không tệ, giá cả lại phải chăng, nên chẳng mấy chốc hắn đã bán được không ít. Tính sơ sơ cũng phải hai, ba nghìn vàng.
Mấy giờ sau, đồ trong ba lô hắn cũng bán được kha khá, rốt cuộc thì Cuồng Ngạo Chiến Thương cũng xuất hiện.
Hắn rất dễ nhận ra Nhiếp Ngôn, lập tức đánh mắt ra hiệu, cả hai đi tới quán rượu trong trấn.
Hai người ngồi vào góc quán, Cuồng Ngạo Chiến Thương nói nhỏ: “Chúng ta phải cẩn thận, gần đây Thiên Sứ Trụy Lạc đang đánh nhau với mấy công hội khác, có mấy đứa đang theo dõi ta. Lão đại cũng không thể tới, mục tiêu quá rõ ràng.
Nhiếp Ngôn gật đầu, chỉ cần bọn họ giao dịch cẩn thận thì không có vấn đề gì.
Đúng lúc ấy, có hai gã Đạo tặc mặc áo giáp đen đi đến, ngồi xuống một chỗ khác.
Nhiếp Ngôn phát hiện, hai tên này cũng là Đại Đạo tặc.
Cuồng Ngạo Chiến Thương liếc hai gã, nói: “Hai tên này là Đại Đạo tặc của công hội đối địch, chúng ta chat riêng đi. Lát nữa rời đi cẩn thận xíu, đừng để bị theo dõi.”
Nhiếp Ngôn tự tin cười, nói: “Yên tâm, theo dõi ta không đơn giản đâu.”
Cuồng Ngạo Chiến Thương trêu chọc: “Ta lo xa rồi.” Với kỹ thuật của Nhiếp Ngôn, quả thật rất khó để theo đuôi.
“Trên bờ biển dung nham, ta miểu sát Liệt Tư của công hội các ngươi có vấn đề gì không?” Nhiếp Ngôn sợ Liệt Tư sẽ tiết lộ tin tức về vụ giao dịch của hắn cùng Thiên Sứ Trụy Lạc.
“Yên tâm, tên đó đã bị chúng ta khống chế.” Cuồng Ngạo Chiến Thương nói, dĩ nhiên, bọn họ sẽ không để ai uy hiếp.
Nhiếp Ngôn hỏi: “Có mang trang bị tới không?”
Cuồng Ngạo Chiến Thương gật đầu, giao dịch toàn bộ trang bị Nhiếp Ngôn cần cho hắn, ngoài ra còn có một số Tử Vong Ba Văn Quyển Trục.
“Đống trang bị kia bán được không?” Nhiếp Ngôn cười hỏi, chắc Thiên Sứ Trụy Lạc buôn bán cũng hời rất nhiều.
“Bán hết rồi, số tiền này đúng là giúp chúng ta lúc cấp bách.”
Hai bên đều có lợi thì hợp tác mới bền vững. Hắn nhận thấy Thiên Sứ Trụy Lạc cũng rất hài lòng với vụ giao dịch này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...