Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Đám người chơi hơn level 40 đang tính tổ đội đến bên ngoài quần đảo Viêm Chước train level, ai ngờ gặp ngay con hàng Nhiếp Ngôn. Hung danh của thằng này đã lan rộng từ lâu, đã có không ít đoàn đội level hơn 40 bị hắn giết sạch.

Cả đám không dám tiến lên.

“Lão đại, sao giờ?” Một gã Vong linh Đạo tặc thấp lùn hỏi gã Vong linh Pháp sư bên cạnh.

“Đẳng Đẳng, chúng ta rút.” Vong linh Pháp sư nói, nếu Nhiếp Ngôn có ý định đuổi theo thì với tốc độ của hắn, bọn họ không thể thoát nổi.

Hoàng Kim Địa Long khổng lồ làm bọn hắn có áp lực không hề nhỏ, bọn họ đã xem video, Hoàng Kim Địa Long từng triệu hồi một ma pháp quần công, trực tiếp giết chết một đám người chơi của đế quốc Vong Linh.

Nhiếp Ngôn nghe thấy động tĩnh phía sau, nhìn đám qua đám người kia, bọn họ cũng không nhích tới gần mình mà biết thân biết phận lui về sau, vậy thì bỏ qua đi. Hắn tiếp tục dẫn Hoàng Kim Địa Long từ từ đi theo tinh hồn Bối Nội Đặc.

Nếu đám người chơi kia xông lên, Nhiếp Ngôn cũng không ngại xuất thủ, bọn họ không tiến lên thì Nhiếp Ngôn cũng lười đuổi theo.


Vong linh Pháp sư cũng thở phào khi thấy Nhiếp Ngôn không đuổi theo. Hắn có chút kinh ngạc, không hiểu tại sao Nhiếp Ngôn bị người chơi đế quốc Vong Linh phát hiện mà còn thảnh thơi như thế, chẳng lẽ thằng này không sợ bọn họ tiết lộ vị trí của hắn ra ngoài, dẫn người chơi khác tới đuổi giết hay sao?

Vong linh Pháp sư nghĩ thầm, Nhiếp Ngôn tự tin vào thực lực cường đại, nơi này lại là thế giới dưới lòng đất, Đạo tặc đỉnh cấp cực kỳ đáng sợ, vì hoàn cảnh tối tăm cung cấp cho bọn hắn điều kiện ẩn nấp tuyệt hảo, nếu có thêm mấy tấm Tùy Cơ Truyền Tống Quyển Trục thì gần như không có biện pháp bắt được hắn!

Vong linh Pháp sư nhìn Nhiếp Ngôn thảnh thơi nơi xa mà bùi ngùi thở dài, đến lúc nào hắn mới đạt tới trình độ có thể miệt thị tất cả như vậy đây?

Nhiếp Ngôn đi dọc theo biển dung nham, càng ngày càng gặp nhiều người chơi của đế quốc Vong Linh, tất cả đều hơn level 40, hẳn là phía trước có map level 40.

Khoảng 50, 60 người chơi điếc không sợ súng lao lên. Bọn họ bị ma pháp quần công của Hoàng Kim Địa Long cho một vé về thành miễn phí.

90m2 là một khu vực rất rộng, nếu đứng sát nhau thì khu vực này có thể chứa được cả ngàn người. Trong tình hình chung, rất khó để tránh thoát ma pháp quần công, lại thêm Hoàng Kim Địa Long làm phép rất nhanh, đã phát động ma pháp quần công rồi thì không phải người chơi có ý thức chiến đấu cực tốt, đừng hòng chạy thoát.

Một đường bước đi, xác chết đầy đất.

Hầu hết nghề nghiệp viễn trình bị Hoàng Kim Địa Long diệt gọn, cho dù thỉnh thoảng có người may mắn vọt tới trước mặt, năm con cương thi cường tráng chỉ cần vung mấy chùy là bọn hắn cũng xong phim. Có một số con gà phái sủng vật lên, nhưng sủng vật của bọn hắn mà so sánh với Hoàng Kim Địa Long đã trưởng thành, không khác gì châu chấu đá voi!

Tin tức Nhiếp Ngôn tàn sát dọc biển dung nham lan ra, những người chơi có đầy óc chắc chắn không tham gia, còn những người có ý định chiếm tiện nghi thì tiện nghi chẳng thấy đâu, mà còn mất cả chì lẫn chài. Còn cao thủ chắc chắn không xuất thủ. Nghĩ mà xem, Nhiếp Ngôn kiêu ngạo ở bờ biển dung nham như thế, không có gì bảo vệ tính mạng mới lạ! Đi nhiều thế chứ nhiều nữa cũng tốn công vô ích.

Nhiếp Ngôn quét ngang, không có gặp một đối thủ nào, những người này cuối cùng cũng được thông não, tụ tập cách Nhiếp Ngôn 50, 60m, không dám xông lên chịu chết.

Nhiếp Ngôn chợt phát hiện không khí có chút lạ thường, hắn ngưng thần cảm giác, liền phát hiện xung quanh có mười mấy Đạo tặc đang lần mò tiến lên, bọn họ đều hướng về phía Nhiếp Ngôn. Trình độ ẩn nấp của bọn họ quá thấp, mà Nhiếp Ngôn lại quá nhạy cảm, chỉ cảm nhận một chút đã biết được vị trí của bọn họ, thậm chí còn không phải dùng Chân Thực Chi Nhãn.

Nhiếp Ngôn chỉ huy 5 cương thi xông lên, ngăn cản một nhóm người, để cho Hoàng Kim Địa Long phun ra một luồng long tức, giết chết tất cả.


Xử lý bọn họ quá đơn giản.

Lúc hắn thấy đám Đạo tặc này sắp bị giết chết, hắn bất chợt cảm thấy một tia sát khí tập trung vào hắn, rất nhạt, rất bí ẩn, người ta rất khó có thể phát hiện.

Trong một góc phía xa, có một đôi mắt đang lặng lẽ nhìn trộm Nhiếp Ngôn.

Liệt Tư là Đạo tặc đỉnh cấp ở Thiên Sứ Trụy Lạc, trong tất cả Đạo tặc ở công hội, hắn xếp thứ ba, vị trí này làm hắn có chút tự đắc, hai người phía trước đều là thiên tài thật sự, ngay cả hội trưởng cũng rất khách khí với bọn họ, hắn là mạnh nhất trong số còn lại. Lúc hắn bị phái đi liên hệ với Nhiếp Ngôn, hắn cũng có chút bất mãn. Bản thân hắn cứ nghĩ mình nhất định là một nhân vật ở Thiên Sứ Trụy Lạc, trong lòng hắn có mấy phần ngạo mạn, Niết Viêm là cái đếch gì mà hắn phải hầu hạ, tiếp đón. Hắn không cam lòng. Bình thường, ở trước mặt lãnh đạo của Thiên Sứ Trụy Lạc, hắn rất nhún nhường, ra ngoài thì chẳng khác gì cáo mượn oai hùm, thể hiện uy phong trước mặt Niết Viêm.

Thật không nghĩ tới, trong mắt Đa Đa, địa vị của Niết Viêm lại trọng yếu như thế, chỉ vì một sai lầm mà theo hắn bé như mắt muỗi, bọn họ lại đuổi hắn thẳng cổ. Điều này làm hắn khó chịu vô cùng. Đồng thời, hắn cũng hiểu được, nếu hắn dám tiết lộ mối quan hệ giữa Niết Viêm và Đa Đa thì ngày mai, hắn đừng mong nhìn thấy ánh mặt trời. Cho nên, hắn quyết định phát tiết hết lửa giận lên người Nhiếp Ngôn.

Lúc trước, hắn bị Nhiếp Ngôn miểu sát do không ngờ Nhiếp Ngôn lại ra tay với hắn, còn vì tốc độ của Nhiếp Ngôn quá nhanh, căn bản không cho hắn thời gian phản ứng nên mới trúng chiêu.

Liệt Tư miên man suy nghĩ, còn Nhiếp Ngôn lập tức quát khẽ, Chân Thực Chi Nhãn!

Khóe mắt Nhiếp Ngôn nổi gân xanh, trong mắt bắn ra huyết quang yêu dị, ánh mắt quét qua chỗ hắn.


Liệt Tư giật mình, vội vàng thi triển Hư Vô Ẩn Nặc, ánh mắt như thực chất quét qua người hắn ngay sau đó, lưu lại trong chốc lát rồi rời đi. Sau khi hóa hư vô, thân thể hắn biến thành không khí, không có thực thể, tốc độ di chuyển rất chậm, cũng không thể tấn công bất cứ kẻ nào.

Nhiếp Ngôn không phát hiện gì cả, cũng hơi kinh ngạc. Vừa rồi hắn cảm nhận rõ ràng đối thủ, tại sao dùng Chân Thực Chi Nhãn nhìn quanh lại không phát hiện được gì. Lúc trước Chân Thực Chi Nhãn đã thăng cấp, với thuộc tính ẩn tàng của người chơi hiện tại, rất khó để tránh né Chân Thực Chi Nhãn mà.

Nhưng hắn vẫn không phát hiện chỗ của đối phương, đối thủ không hề đơn giản. Hắn không ngờ gã Đạo tặc này chính là thằng Vong linh Đạo tặc hắn giết lúc trước.

Đối thủ còn không xuất hiện, với tốc độ phản ứng của Nhiếp Ngôn thì cũng không cần quá khẩn trương, hắn vẫn chỉ huy Hoàng Kim Địa Long xử lý Đạo tặc ở phụ cận.

Đúng lúc này, âm thanh của hệ thống vang lên thanh thúy.

Hệ thống: Ngươi được thăng làm Thập phu trưởng.

Giết nhiều người vậy, cuối cùng Nhiếp Ngôn cũng lên cấp!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui