Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Tổng bộ Công hội Thiên Sứ Trụy Lạc, sau khi Vong linh Đạo tặc hồi sinh liền trở về tổng bộ để phục mệnh Đa Đa.

“Lão đại, ta đang muốn chào hỏi hắn, hắn đã xông lên miểu sát ta...” Vong linh Đạo tặc bắt đầu ở trước mặt Đa Đa đổi trắng thay đen.

Đa Đa lạnh nhạt nhìn hắn, vừa nói được một nửa hắn vội vàng ngậm miệng lại.

“Ngươi có làm theo lời ta, chuyển về trận doanh thiện lương trước khi gặp hắn không?” Đa Đa trầm giọng nói.

Vong linh Đạo tặc cúi đầu, đúng là hắn đã quên mất, Đa Đa chỉ bảo hắn đi tìm Nhiếp Ngôn để hướng dẫn đến thôn trấn phụ cận, cũng không nói rõ ràng ngọn nguồn hoặc bảo hắn đi giao dịch bất kỳ vật gì, nên hắn không biết được tầm quan trọng của chuyện này, dẫn đến lầm tưởng đây chỉ là chút việc vặt mà thôi do đó mới xảy ra sơ suất.

“Gỡ bỏ tất cả trang bị, ngươi có thể cút.” Đa Đa lạnh lùng nói.

“Tại sao?!” Vong linh Đạo tặc nhìn Đa Đa không cam lòng. Hắn không hiểu, tại sao chỉ vì chút việc nhỏ này mà Đa Đa lại khai trừ hắn.

“Ta không cần một tên thủ hạ xem mệnh lệnh của ta như gió thổi bên tai, mặc dù năng lực của hắn có khá đến đâu đi nữa!” Lời nói của Đa Đa làm Vong linh Đạo tặc triệt để hết hi vọng, trong sự việc này Đa Đa vô cùng quyết đoán.

Khoản giao dịch cùng Nhiếp Ngôn thật sự quá quan trọng, hắn che giấu toàn bộ, thậm chí ngay cả tâm phúc cũng không nói, càng nhiều người biết càng thêm phần nguy hiểm, biết rõ chuyện này cũng chỉ có hắn và Cuồng Ngạo Chiến Thương, nhưng hai người quá bận, nên hắn mới nghĩ để người khác hướng dẫn Nhiếp Ngôn đến thôn trấn phụ cận, sau đó hắn tự mình đi giao dịch cùng Nhiếp Ngôn. Hắn không nói rõ cho tên Vong linh Đạo tặc, nên mới dẫn đến sơ suất. Nguyên nhân chủ yếu là do tên Vong linh Đạo tặc kia tự cho là đúng, tự mình quyết định.

Đa Đa gửi tin nhắn cho Cuồng Ngạo Chiến Thương, bảo:” Niết Viêm đã đến nơi, ngươi hãy thay ta đến đó.”

“Còn công việc của ta...” Cuồng Ngạo Chiến Thương thoáng chần chừ, hiện tại Thiên Sứ Trụy Lạc cùng sáu công hội khác đang chiến đấu đến hồi quyết liệt, nên công việc rất bề bộn.

“Cứ tạm thời giao cho ta, giao dịch của Niết Viêm nếu thành công sẽ trợ giúp cho chúng ta rất nhiều. Ngươi mang 35 vạn kim tệ đến để mua lại những trang bị kia từ Nhiếp Ngôn đi. Còn chuyện công hội chiến, chúng ta sẽ bàn bạc kỹ hơn.”


“Được.” Cuồng Ngạo Chiến Thương truyến tống về tổng bộ công hội, sau đó cầm dây chuyền từ trong tay Đa Đa.

Nhiếp Ngôn núp trong phế khu đợi một hồi, khoảng 20’ sau, có một bóng người từ đằng xa đi tới, Thiên Sứ Trụy Lạc phản ứng cũng rất nhanh.

Nhiếp Ngôn sử dụng tiềm hành đi qua, hắn thấy được dáng người quen thuộc, là Cuồng Ngạo Chiến Thương.

Cuồng Ngạo Chiến Thương đã chuyển về trận doanh thiện lương..

Lúc này Nhiếp Ngôn mới hiện thân.

“Chuyện mới vừa rồi là sao?” Nhiếp Ngôn nhăn mày hỏi. Bên Thiên Sứ Trụy Lạc đúng là quá bất cẩn.

“Có chút ngoài ý muốn, tên đạo tặc vừa rồi đã bị chúng ta khai trừ, giao dịch giữa chúng ta cả công hội chỉ có mỗi ta và hội trưởng biết. Tên đạo tặc kia không biết nên mới có biểu hiện đắc ý như thế.”

Nhiếp Ngôn gật đầu, Thiên Sức Trụy Lạc bên kia vẫn còn coi trọng là tốt rồi, nếu ngay cả biện pháp giữ bí mật cũng không chuẩn bị chu đáo, làm xong khoản giao dịch này, hai bên cũng sẽ không có cơ hội hợp tác lần sau.

“Đã mang trang bị tới chưa?”

“Mang đến rồi.”

Nhiếp Ngôn yêu cầu giao dịch với Cuồng Ngạo Chiến Thương, đem từng cái trang bị để vào, Cuồng Ngạo Chiến Thương thử nhìn xem, phẩm chất những trang bị này tương đối tốt, dự đoán một chút, nhất định có thể bán được không ít tiền, ít nhất cũng trăm vạn kim tệ trở lên, hắn đem 35 vạn kim tệ để vào, nói:” Dựa theo ước định, cho ngươi 30%.”


Nhiếp Ngôn xác nhận giao dịch, thoáng tính toán, chỉ mới mười ngày, đi một chuyến xuống lòng đất, hắn đã kiếm được 150 vạn kim tệ, tốc độ kiếm tiền quá kinh người, đây toàn bộ là công lao của Hắc Ám Truyền Tống Môn, nếu không có nó, với cấp bậc của hắn, không thể hoàn thành giao dịch này.

“Đi theo ta, ta dẫn ngươi đến thôn trấn phụ cận, mấy ngày tiếp theo chúng ta gặp nhau ở đó.”

“Được.” Nhiếp Ngôn gật đầu.

Dưới sự hướng dẫn của Cuồng Ngạo Chiến Thương, Nhiếp Ngôn xuất phát tới thôn trấn gần nhất, có Cuồng Ngạo Chiến Thương dẫn dường, hắn không còn như lần trước, mất mấy ngày để tìm thôn xóm.

Đi về phía trước khoảng 20’, bọn họ đến sườn một ngọn núi, nhìn xuyên qua rừng cây rậm rạp, lại nhìn tiếp bình nguyên xa xa, liền có thể thấy một ngọn đăng tháp.

“Nơi đó chính là Cốt Nha tiểu trấn Bối Tây Mặc, mấy ngày tới ngươi cứ ở đó, qua mấy ngày nữa chúng ta thu thập đủ trang bị ngươi muốn rồi sẽ cho người đem qua.” Cuồng Ngạo Chiến Thương nói,” Ta phải đi về trước.”

“Chúng ta hãy ước định thời gian gặp mặt.” Nhiếp Ngôn nói, hắn đã biết tiểu trấn gần nhất ở đâu, cũng không sai biệt lắm, hắn có thể luyện cấp ở phụ cận, khi cần thì lại đi tiểu trấn, dù sao sống ở tiểu trấn cũng quá nguy hiểm.

“21h ba ngày sau.” Cuồng Ngạo Chiến Thương suy nghĩ một chút rồi nói.

“Nếu lúc 21h không gặp ta, chúng ta sẽ liên lạc lại sau.” Nhiếp Ngôn nói, ngộ nhỡ trong lúc đang làm nhiệm vụ không quay về được, cũng chỉ có thể hẹn lại lúc khác, dù sao hắn cũng có số điện thoại của Đa Đa ngoài đời.

Sau khi Nhiếp Ngôn bàn bạc với Cuồng Ngạo Chiến Thương thì cả hai rời đi.

Nhiếp Ngôn đi luyện lv, còn Cuồng Ngạo Chiến Thương thì trở về phục mệnh.


Cuồng Ngạo Chiến Thương chuyển về trận doanh tà ác, sau đó dùng Hồi Thành Quyển Trục trở lại trong thành.

Sau khi Cuồng Ngạo Chiến Thương trở lại trong thành, toàn bộ Thiên Sứ Trụy Lạc từ trên xuống dưới đều bận rộn, những trang bị này phần lớn đều sẽ đem ra ngoài tiêu thụ, chỉ cần bán đi thì sẽ thu được số tiền đáng kể, đối với công hội chiến tranh của bọn hắn có trợ giúp rất lớn.

Thiên Sứ Trụy Lạc đang không ngừng thâu tóm những công hội khác, tất nhiên bọn họ sẽ không ngồi yên, cho nên hai bên sẽ khai chiến với nhau, một khi khai chiến, Thiên Sứ Trụy Lạc chi mạnh thêm, đem bán những trang bị này đi, cũng đồng nghĩa giúp bọn hắn lúc khẩn cấp.

Những trang bị này nếu xuất hiện nhất định sẽ làm thị trường sôi trào cả lên, khiến cho người chơi điên cuồng tranh nhau mua, một khoản tiền đáng kể liên tục chảy về túi tiền của Thiên Sứ Trụy Lạc, 35 vạn kim tệ rất nhanh chóng sẽ thu hồi, dự tính lần buôn bán này thành công sẽ kiếm được lợi nhuận không nhỏ, ít nhất cũng kiếm được 80 vạn kim tệ.

Theo đánh giá của Nhiếp Ngôn, thị trường sôi động như thế đều đã nằm trong dự đoán, nếu Thiên Sứ Trụy Lạc đã giúp mình đại ân, thì cũng không ngại giúp đối phương kiếm tiền nhiều một chút, mọi người đều có lợi, có cùng chung lợi ích, quan hệ tự nhiên càng thêm bền vững.

Nhiếp Ngôn đem tọa độ của Cốt Nha tiểu trấn nhớ rõ, tiện thể dưới sự hướng dẫn của Bối Nội Đặc tinh hồn, trước tiên đi tìm vật phẩm nhiệm vụ.

Nhìn xem nhiệm vụ tiến độ.

Nhiệm vụ tiến độ: tìm kiếm vật thông linh, đã hoàn thành 1/3, mục tiêu tiếp theo Phỉ Na Tư Chi Nhãn.

Rốt cuộc vật thông linh này là vật gì Nhiếp Ngôn cũng không rõ lắm, nhưng nhìn độ khó thì ít nhất đây cũng là nhiệm vụ cấp S, thông thường nhiệm vụ như thế thì phần thưởng rất là phong phú.

Nhiếp Ngôn kinh hãi khi ở trên mạng tìm về từ khóa “thông linh”, tìm được vật thông linh, sử dụng môi giới thích hợp, cùng kết hợp một số trận pháp đặc biệt và lực lượng của mười mấy Đại pháp sư, liền có thể triệu hồi ra dị không gian thông linh cự thú, thông linh cự thú bình thường cũng đã là boss lãnh chủ lv 70, 80, một khi thành công tương đương triệu hồi một cỗ máy chiến tranh vô địch, thậm chí dễ dàng bóp nát cứ điểm đối phương.

Kiếp trước Nhiếp Ngôn cũng chưa từng nghe qua về thông linh cự thú, chắc do nhiệm vụ đạt được thông linh cự thú có độ khó quá cao, người bình thường không cách nào hoàn thành được.

Còn về việc triệu hồi thông linh cự thú thì Nhiếp Ngôn cũng chỉ dám mơ ước mà thôi.

Kiếp trước cũng không có nhiều thứ thú vị như vậy, chắc do hắn đã vén sớm bức màn lịch sử nên mới có nhiều nội dung như vậy. Sau này chiến tranh cứ điểm sẽ như thế nào? Thật đáng chờ mong.

Hắn định thử làm nhiệm vụ xem thế nào, nếu hoàn thành thì quá tốt, còn không được thì chỉ có thể bỏ mà thôi.


Bối Nội Đặc tinh hồn phiêu phù về phía xa xa, giống như đang dẫn dắt Nhiếp Ngôn.

Nhiếp Ngôn triệu hồi Hoàng Kim Địa Long, đi theo nhìn xem, hắn phát hiện Bối Nội Đặc tinh hồn hình như muốn đi về phía biển dung nham, bên đó là khu vực toàn dung nham, đáng sợ hơn hết thảy quái vật.

Thoáng suy nghĩ, trong tay của hắn còn có Dong Hỏa Chi Tâm, nếu đụng phải dung nham thì còn có thể chịu đựng một lúc.

Á Đặc Lan đại lục là một cái núi lửa luôn sôi trào, nham thạch đầy trên mặt đất, muốn ứng phó với nham thạch thì không thể thiếu những đạo cụ đặc thù.

Băng qua khu nghĩa địa, cùng với con cương thi lv 60 đang lăm lăm thiết chùy trong tay, Nhiếp Ngôn một bên vừa đánh quái vừa đi tới, một bên ra lệnh cho 5 con cương thi lv 60, một đường càn quét làm trên mặt đất đầy xác quái, một lúc sau thì nghe âm thanh hệ thống nhắc nhở vang lên, nhìn xem, lv 56 rồi.

Luyện cấp ở chỗ này đúng là không tệ lắm, kinh nghiệm của đám cương thi thật là nhiều.

Xuyên qua khu rừng rậm rạp âm u, Nhiếp Ngôn đến biên giới của biển dung nham, hắn men theo bờ tiến vào, nơi xa xa, trung tâm biển dung nham có một hòn đảo thu hút sự chú ý của hắn, đây là một hòn đảo thật lớn bị bao quanh bởi dung nham, chính giữa có một toà núi lửa cực lớn đang nhả khói đen nghi ngút, cuồn cuộn và dầy đặc lên bầu trời.

Trên đảo sinh trưởng rất nhiều thực vật màu đen, bất quá do nó bị cô lập nên chắc chưa từng có ai đặt chân đến, trừ phi bay vào.

Dưới sự dẫn dắt của Bối Nội Đặc tinh hồn, Nhiếp Ngôn men theo bờ của biển dung nham tiến vào, bờ được cấu tạo từ đá magma, gập ghềnh, có chút vết nứt.

Bốn phía trống trãi không một bóng người, Nhiếp Ngôn đang đi thì đột nhiên trong rừng rậm phía sau xuất hiện một nhóm khoảng 20 người, khi thấy Nhiếp Ngôn, bọn họ ngây ngẩn cả người.

Hình tượng Hoàng Kim Địa Long cùng với danh hiệu Sát thần Niết Viêm đã điên cuồng lưu truyền trong Đế quốc Vong Linh.

Suốt đoạn đường này Nhiếp Ngôn đã giết bao nhiêu người của Đế quốc Vong Linh e là ngay cả hắn cũng không biết, hắn mất tích năm ngày nay, ai cũng tưởng hắn đã trở về mặt đất nhưng lại không ngờ gặp hắn ở nơi này.

“Đan Mạch, gặp quỷ rồi, có rắc rối to.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui