Nhiếp Ngôn lần nữa mở mắt, hắn đã tới một thành thị của nhân loại. Nhìn lướt qua kiến trúc phụ cận, hẳn là Quang Huy Chi Thành. Không biết vì cái gì lại đến tòa thành này. Hắn nhìn lên cổ tay, trên đó có khắc một ký hiệu dẫn động ma pháp truyền tống trận. Ẩn ẩn trong đó là một cỗ lực lượng kỳ lạ. Hắn tùy thời đều có thể mở ra truyền tống, trở lại chỗ dã man nhân Khắc La Da Tì. Bất quá, truyền tống trận này chỉ có thể sử dụng một lần duy nhất.
Nhiếp Ngôn chợt để ý, rất nhiều ngoạn gia nhìn về phía mình, trên mặt biểu lộ rõ vẻ khiếp sợ.
Theo ánh mắt của họ, Nhiếp Ngôn cúi đầu nhìn lại. Ánh mắt rơi trên thân Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm. Thanh kiếm này tỏa ra quang mang khiếp người. Một ngọn hắc sắc hỏa diễm hừng hực thiêu đốt xung quanh. Đây chính là hỏa diễm chi kiếm a! Coi như Nhiếp Ngôn có ẩn tàng đi quang manh của nó thì vẫn là như thế. Thân kiếm bằng thủy tinh, bên cạnh lại thêm vào hai cái móc câu sắc bén.
Bọn họ cho đến giờ còn chưa từng gặp qua một thanh đoản kiếm có ngoại hình rung động đến thế.
“Đjxmm~, cái thanh kiếm kia là kiếm gì đấy?”
“Không biết, chưa từng thấy a!”
Đám ngoạn gia nhỏ giọng bàn tán.
“Kia chẳng phải hội trưởng của Ngưu Nhân Bộ Lạc – Niết Viêm à, hắn như thế nào lại đến Quang Huy Chi Thành?”
“Không biết, nghe nói giữa Ngưu Nhân Bộ Lạc và Chiến Đao Thị Huyết của chúng ta, đang đối đầu thì phải”
Nghe đám ngoạn gia bàn tán, Nhiếp Ngôn cũng không biết nói gì. Quang Huy Chi Thành, đây là lần đầu tiên hắn đến. Về sau sẽ còn trở lại. hắn đem đoản kiếm trong tay đeo lên hông, sau đó đi về phía truyền tống trận.
“Đi nào”
“Rốt cục ngươi đã đi ra rồi”
Quách Hoài pm cho Nhiếp Ngôn. Qua tọa độ hiển thị, Nhiếp Ngôn đang ở Quang Huy Chi Thành. Nhiếp Ngôn đã cài đặt tọa độ của hắn cho Quách Hoài nên Quách Hoài có thể thấy được vị trí của hắn.
Nhiếp Ngôn cười cười nói:
“Gần đây công hội phát triển thế nào? Mấy đại công hội có động tác gì không?
“Chúng ta đã khai hoang được ba cứ điểm. Bất quá bố trí cứ điểm thế nào còn chưa biết, đang chờ ngươi bày mưu tính kế đây. Mặt khác còn có chút tin tức, Thần Thánh La Mã Đế Quốc đã có hai cứ điểm, đám Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm, Già Lam Thần Điện, mỗi bên sở hữu một cứ điểm. Chiến Đao Thị Huyết đã đánh chiếm xong cứ điểm thứ năm. Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ có ba cái. Cuồng Chiến Liên Minh có hai cái”
Quách Hoài nói. Ngưu Nhân Bộ Lạc miễn cưỡng coi như vượt qua tiến trình. Bất quá vừa khai hoang xong ba cứ điểm, vẫn là một mảnh đất trống, chưa phát triển gì hết. So với Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ coi như vẫn kém một đoạn a.
“Ngươi có muốn xem vài clip từ mấy ngày trước không?”
Quách Hoài hỏi.
“Có”
Nhiếp Ngôn trả lời. Trong clip, cứ điểm của Chiến Đao Thị Huyết đã bắt đầu hình thành, có một chút quy mô rồi. Rất nhiều thương hộ đã di chuyển vào đây. Buôn bán bắt đầu phát triển, vận hành đã bước đầu thu được thành công.
“Chúng ta cũng phải đẩy nhanh tiến độ”
Quách hoài nói. Chiến Đao Thị Huyết ở ngay Quang Huy Chi Thành bên cạnh, đem đến một loại cảm giác cấp bách mãnh liệt. Nếu như Chiến Đao Thị Huyết muốn phát triển, bước đầu tiên nhất định sẽ là liên hợp Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc, quay đầu giáo về phía Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Sau khi đã có cứ điểm. Tổng bộ công hội buộc phải di chuyển vào trong đó. Về sau, cả công hội và cứ điểm tiến thoái cùng nhau. Nếu cứ điểm thất thủ, tổng bộ công hội có khả năng bị phá hủy, công hội sẽ bị rớt hai cấp.
Ngưu Nhân Bộ Lạc, trước tiên phải bảo vệ tốt cứ điểm của mình, nhất là cơ sở cứ điểm đặt tổng bộ công hội thì mới có thể ung dung mưu tính việc khuếch trương được. Tương lai, nếu tập đoàn Long Dược đạt được lợi ích đủ nhiều trong cứ điểm của Ngưu Nhân Bộ Lạc, họ sẽ tiếp tục đầu tư, bơm tiền. Như vậy sẽ hình thành mối quan hệ qua lại, có tác động tốt đến cả hai bên, đề cao lợi ích chung. Chỉ cần Ngưu Nhân Bộ Lạc bảo vệ cứ điểm, tập đoàn Long Dược thành lập các cửa hàng bên trong…v…v, là có thể liên tục thu được lợi nhuận. Còn nếu cứ điểm thất thủ, như vậy trong trò chơi du hí giả tưởng này, con đường mua bán của tập đoàn Long Dược cũng sẽ bị các tài đoàn khác chặt đứt.
Cục diện quần hùng cát cứ đang được chậm rãi hình thành.
“Một lát nữa ta sẽ đến cứ điểm”
Nhiếp Ngôn nói. Hiện tại các đại công hội vừa mới khai hoang xong cứ điểm, vẫn đang bố trí phòng vệ cho cứ điểm của mình. Tạm thời sẽ không nảy sinh chiến đấu.
Nhiếp Ngôn truyền tống về Tạp la Nhĩ Thành, sau đó đi ra ngoài.
Cứ điểm đầu tiên của Ngưu Nhân Bộ Lạc nằm dọc theo rừng Phi Mộng. Ở lưng chừng núi Thiên Sơn. Đây là mảnh đất hùng cứ, nằm trên cao. Dễ thủ khó công. Quách Hoài sau khi được sự đồng ý của Nhiếp Ngôn mới đem tổng bộ công hội bố trí tại đây.
Yếu tắc này được Niết Viêm mệnh danh là Bất Lạc Chi Thành. Ghép với Ngưu Nhân Bộ Lạc là hai chữ hài âm (*)
(*): Tiếng trung mình gà lắm, nên đoạn này không hiểu gì hết. Có pro nào hiểu đoạn này thì post vào mục góp ý giúp mình nhé. Sẽ edit sau!
Nhiếp Ngôn, cưỡi ngựa bôn ba giữa cánh đồng rộng lớn. Nhìn về phía Bất Lạc Chi Thành, bên trên sườn dốc cao cao, một tòa cứ điểm đứng sừng sững. Chiến diện tích ước chừng 2000 thước vuông (???). Bên ngoài là tường vây, cao tới hơn 30 mã. Nhưng bên trong lại chưa có được bao nhiêu kiến trúc. Nhưng có thể tin tưởng, tại đây, trong tương lai, cứ điểm này sẽ là nơi quật khởi của một tòa thành hùng vĩ.
Kiếp trước, nơi đây đã từng là đệ nhất cứ điểm của Quang Minh Thánh Diễm. Địa hình dễ thủ khó công, đã làm cho Thần Thánh La Mã mấy lần thảm bại.
Bất quá kiếp này, cứ điểm dĩ nhiên đã đổi chủ. Nhiếp Ngôn muốn đem nó xây dựng thành một tòa Bất Lạc Chi Thành chân chính! Cưỡi chiến mã Phúc Nhĩ Khắc Nạp tiến vào cứ điểm. Nhiếp Ngôn nhìn xung quanh, chỉ có mấy tòa kiến trúc lẻ tẻ trên mặt đất trống. Hơn nữa đây còn là kiến trúc bị tàn phá, do đám hắc ám sinh vật lưu lại sau cuộc khai hoang cứ điểm. Về sau khi cải tạo lại nơi đây, mấy kiến trúc này sẽ bị dỡ bỏ.
Có mấy ngàn thành viên trong công hội đang thủ vệ ở nơi này, thấy Nhiếp Ngôn về, nhao nhao chào hỏi.
“Niết Viêm lão đại hảo a”
…
Nhiếp Ngôn nhìn về phía xa xa, vài tên cầm đầu đã tới. Quách Hoài, Thôi Xán Đao Quang, Thủy Sắc Yên Đầu…. đám này giờ đã trở thành cùng nhóm.
“Ngươi về rồi, bọn ta đã thiết kế một bản vẽ, đang chuẩn bị cho ngươi xem qua”
Quách Hoài nói.
Nhiếp Ngôn đi theo sau. Cả đám đội viên nhìn nhau khẽ cười một tiếng. Hắn ngó qua Thủy Sắc Yên Đầu. Thủy Sắc Yên Đầu một thân sáo trang cấp 45: Chiến thần tán dương. Trên người là áo giáp màu bạch ngân. Tinh thần có vẻ vô cùng sáng láng.
“Trang bị đã kiếm lại rồi?”
Nhiếp Ngôn mỉm cười hỏi. Thủy Sắc Yên Đầu gần đây hòa đồng rất tốt.
“Khá là ổn, có đám Thôi Xán Đao Quang, Thập Lý Họa Sa hỗ trợ, rất nhanh sẽ kiếm lại đủ”
Thủy Sắc Yên Đầu lộ ra vẻ tươi cười. Trong khoảng thời gian này, thực lực của một đám huynh đệ trong phòng làm việc Khô Diệp đều chậm rãi tăng lên. Tuy rằng công tác của Khô Diệp mất đi. Nhưng bọn hắn ngẫu nhiên có thể nhận nhiệm vụ tại Thích Khách Liên Minh cũng có thể kiếm được không ít tiền lời.
“Tình trạng tài chính trong phòng công tác thế nào rồi, nếu có vấn đề nhớ nói với bọn ta một tiếng”
Nhiếp Ngôn nói. Thủy Sắc Yên Đầu hiện đã là người của Ngưu Nhân Bộ Lạc. Nếu có khó khăn, Ngưu Nhân Bộ Lạc nhất định sẽ không bàng quan đứng nhìn.
“Hiện tại vẫn ổn. Trang bị tốt lên, chúng ta đã có thể tiếp nhận rất nhiều nhiệm vụ với lợi nhuận tương đối cao. Tiền kiếm được giao cho Mộc Ân đi đầu tư, buôn bán lời không ít. Hiện tại tình hình tài chính đã có chuyển biến, tốt đẹp lên nhiều rồi. Phỏng chừng năm sáu ngày nữa, bọn ta có thể trả hết nợ nần. Không sai biệt lắm, bắt đầu có lãi rồi”
Thủy Sắc Yên Đầu nói. Bọn hắn bị đám người kia chèn ép. Nợ nần cũng không nhiều, chỉ có điều vì phải bồi thường nên tích lũy bao năm qua đều mất sạch. Chỉ có thể dốc sức làm lại từ đầu. Cuộc sống tính ra cũng không đi xuống quá nhiều.
“Vậy là tốt rồi. Nhiếp Ngôn gật đầu nói. Nhận lấy bản vẽ từ tay Quách Hoài. Trên bản vẽ chính là phương án xây dựng cứ điểm, kể cả vị trí tổng bộ công hội, vị trí khu buôn bán v…v.. đều có ghi chép đầy đủ.
Nhiếp Ngôn nghiên cứu qua bản vẽ. Kết hợp với một số mô hình cứ điểm khá thành công của kiếp trước, chỉnh sửa một chút.
“Vì nơi này quan hệ đến sinh tử tồn vong của công hội, phía trước chỉ có một lớp tường thành là không đủ, phải ba lớp mới được. Đặt song song với nhau. Ở giữa là một khoảng trống. Ba lớp tường chắn không thể mở cùng lúc, không được để cho địch nhân thần tốc xông tới”
Nhiếp Ngôn đưa ra ý kiến sửa chữa thứ nhất.
Người ở ngoài, nếu như xông qua lớp tường thành thứ nhất sẽ phát hiện, vẫn còn lớp tường thành thứ hai chặn trước mặt. Bọn hắn phải chiến đấu hỗn loạn, chạy rất xa trong khoảng trống giữa hai lớp tường thành rồi vượt qua mới thấy lớp tường thành thứ ba. Như vậy, thời gian xông vào cứ điểm sẽ phải kéo giãn, mất rất nhiều thời gian. Nếu như trong lúc đó, từ trên cả hai lớp tường thành đứng đầy ma pháp sư và để lượng lớn cự nỏ; Mặt khác chắn giữa thông đạo giữa hai lớp tường thành là đầy ắp chiến sĩ. Vậy nếu đối phương không có máy bắn đá hoặc các loại trọng hình máy móc công thành, căn bản không có cách nào xông vào được cứ điểm.
Nhãn tình Quách Hoài sáng lên nói:
“Sáng kiến tốt. Như vậy năng lực phòng ngự sẽ tăng lên không ít”
“Ý tưởng quả thật rất sáng tạo”
Thủy Sắc Yên Đầu cũng gật đầu nói.
Đám Thôi Xán Đao Quang cũng rất tán thành.
“Mặt khác, phải thay đổi trình tự xây dựng. Lùi lại việc thiết kế điểm truyền tống. Trước hết kiến thiết khu buôn bán đã. Dù sao tập đoàn Long Dược đầu tư cho chúng ta, chúng ta cũng phải đảm bảo lợi ích của họ trong du hí. Còn có, ở đây ta đang sở hữu một khỏa năng lượng hạch tâm. Có thể dùng để làm kết giới phòng hộ”
Nhiếp Ngôn nói. Nếu xây dựng xong. Tòa cứ điểm này có thể nói là thành đồng vách sắt.
Mọi người thỏa thuận kế hoạch xây dựng cứ điểm, bắt đầu bắt tay vào kiến tạo.
Sau khi tập đoàn Long Dược đầu tư tuyệt bút tài chính. Lượng tài chính để Ngưu Nhân Bộ Lạc kiến thiết đã đủ rồi. Nhiếp Ngôn bắt đầu tiến hành bố trí cứ điểm. Bên ngoài, ba lớp tường thành liên tục đột ngột mọc lên từ mặt đất. Vừa chắc chắn, vừa đảm bảo độ cao. Như vậy đám ngoạn gia đứng trên ba ngăn của ba lớp tường thành cũng có thế đối phó với hỏa lực từ ngoài đánh vào.
Nếu xây dựng thêm tường thành lớp thứ 4, thứ 5 cũng sẽ không mang lại thêm hiệu quả. Ngược lại sẽ làm giảm bớt diện tích bên trong cứ điểm.
Trung tâm cứ điểm là một tòa kiến trúc cao ngất. Đây là tổng bộ công hội. Được bố trí một cái truyền tống trận, nối với phòng làm việc của công hội tại Tạp La Nhĩ Thành. Sau đó là một loạt đường hẹp dài, thông tới các nơi trên tường thành. Ở đâu xảy ra vấn đề, lập tức có thể đưa đội viên đến trợ giúp. Khu buôn bán đặt ở địa phương an toàn phía trong. Đằng trước là xưởng cơ khí chế tạo máy móc công thành; Pháp sư tháp cấp một, pho tượng chiến thần cấp một đang chờ được xây dựng…
Xưởng cơ khí chế tạo máy móc công thành có thể chế tạo các vật dụng sử dụng trong công thành chiến như thủ thành khí giới, cung nỏ… hậu kỳ còn có thể chế tạo một ít máy bắn đá..v…v.
Tháp pháp sư cấp một có thể cũng cấp cho các ma pháp sư ma lực, pho tượng chiến thần có thể gia tăng công kích cho các chiến sĩ. Tỷ như cấp một gia tăng 5% (???)… Hậu kỳ sẽ có thêm càng nhiều các loại kiến trúc hữu dụng. Mặt khác còn phải xây nhà dân. Một gian nhà dân có thể cung câp chỗ ở cho một lượng nhân khẩu nhất định. Trong lúc chiến đấu thủ thành, có bao nhiêu nhà dân tương ứng với có bấy nhiêu người được tham dự thủ thành chiến.
Theo chỉ đạo của Nhiếp Ngôn. Từng tòa kiến trúc đột ngột mọc lên từ mặt đất. Nối tiếp nhau, san sát, tinh la mật bố (*). Quay đầu nhìn lại, cũng đã có vài trăm tòa kiến trúc, hiện tại thiếu hụt, chỉ là nhân khí mà thôi.
(*): ý nói tinh mỹ, bố trí cẩn thận, mật độ dày đặc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...