* Từ giờ thanh kiếm của Trạch Ân Nạp Đức ta sẽ dịch là Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm cho đỡ ngang nhé!
Hắc ám hỏa diễm trên thân Trạch Ân Nạp Đức Chi kiếm như bị Nhiếp Ngôn khiêu khích, bùng lên thốt đốt. Ngũ quan Nhiếp Ngôn như bị quẳng vào một lò thiêu nóng rực.
Thời điểm vừa chạm vào Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm, hắn phảng phất cảm giác có âm thanh mơ hồ ở đâu đó kêu gọi hắn, thế nhưng lúc hắn lần theo âm thanh này, nó lại biến mất vô ảnh vô tung.
Vũ khí cấp truyền kỳ thường thường đại biểu cho tên một người hoặc một đoạn lịch sử xa xưa, nên chúng đều có linh tính nhất định.
Đối với chuyện xuất hiện cảm giác như vậy, Nhiếp Ngôn cũng không hề cảm thấy có gì ngoài ý muốn.
Ví dụ như Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm. Nó đã trải qua trí nhớ của vua rồng Trạch Ân Nạp Đức, đã từng chứng kiến qua lịch sử thời niên đại hắc ám.
Đúng lúc Nhiếp Ngôn chuẩn bị xem xét thuộc tính của Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm, bỗng vô số tiếng gào rú của vong linh vang lên bên tai hắn. Trong đầu xuất hiện một đoạn ảo giác. Số lượng vong linh dùng đơn vị trăm vạn mà tính đánh thẳng vào hắn kèm theo đó là một lực lượng âm lãnh. Dường như nó muốn thôn phệ hắn. Tinh thần Nhiếp Ngôn thiếu chút nữa là thất thủ, nhưng nghĩ lại, đám vong linh này bất quả chỉ là ảo giác mà thôi. Nếu tâm trí đủ kiên định, vậy cũng không bị ảnh hưởng. Đây chính là số oán linh trên thân kiếm. Thanh Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm này đã từng tàn sát vô số sinh linh, là một hung kiếm, cho nên đã nhiễm phải nguyền rủa của những sinh linh này trước khi chết. Tinh thần Nhiếp Ngôn chợt trở nên bình tĩnh, ánh mắt lạnh nhạt quét qua bọn chúng. Đám oán linh kia lởn vởn quanh người hắn một lát vẫn không làm gì được. Rốt cục lui lại, tản đi.
Cuối cùng hắn cũng vững vàng cầm được Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm, Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm phát ra tiếng thanh minh bất mãn, vùng vẫy không chịu câu thông. Rốt cục trở lại yên tĩnh.
Trong lòng bàn tay truyền đến một cảm giác vô cùng thô ráp, Nhiếp Ngôn nắm lấy, huy động một chút. Thanh đoản kiếm này đối với đạo tặc mà nói thì hơi lớn một chút. Đúng lúc này, Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm bỗng nhỏ đi, càng thêm vừa tay. Hắc ám hỏa diễm vẫn bao phủ thân kiếm, cháy hừng hực không thôi.
Phía cuối thân kiếm có một ký hiệu dạng ấn ký như ẩn như hiện. Đó là phong ấn trên thân kiếm. Phong ấn này làm suy yếu phần lớn lực lượng của Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm.
Chỉ có nhân tài, có được thánh linh chi tâm mới có thể giải khai phong ấn, cũng chỉ có người có được thánh linh chi tâm mới có thể chống lại khí tức hắc ám xâm thực trên thân Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm khi đã giải khai phong ấn.
Trước khi phá bỏ phong ấn của Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm, có chúc phúc của dã man nhân Khắc La Da Tì áp chế tà ác, như vậy là đủ rồi.
Nhiếp Ngôn cầm Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm lên, thanh thần kiếm cường đại, rốt cuộc đã nằm trong tay hắn.
Nhiếp Ngôn xem xét thuộc tính của Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm:
Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm bị phong ấn: Thần vật Tạp Lan Đa.
Miêu tả vật phẩm: Vua rồng Trạch Ân Nạp Đức cưỡng chế, ép buộc Tạp Lan Đa chế tạo cho hắn một thần vật. Sau đó bị Trạch Ân Nạp Đức rót vào ma lực hắc ám tạo nên thần vật. Người không chống lại nổi lực lượng của nó sẽ bị thôn phệ. Kiếm đang bị chiến thần Khắc La Da Tì thi triển lục trọng thần thánh, phong ấn.
Thuộc tính vật phẩm: Công kích 630-636, tỷ lệ bạo kích 10%. Có xác xuất x3 sát thương khi bạo kích. Bỏ qua chênh lệch đẳng cấp. Hiệu ứng phá giáp. Thêm vào kỹ năng Luyện ngục trảm sát: Khi địch nhân có huyết lượng thấp hơn 20%, thi triển kỹ năng có xác xuất nhất định đập chết đối phương tại chỗ. Xác xuất thành công tỷ lệ với đẳng cấp song phương. Thời gian chờ 30 giây (???). Yêu cầu 4 điểm năng lượng. Thêm vào kỹ năng Sơ cấp diệt đính tai biến, công kích trúng đối phương tạo thành hiệu ứng hư nhược, tàn phế, ăn mòn, hủ thực, sợ hãi năm trạng thái nguyền rủa. Duy trì trong ba phút, cooldown 1h.
Phụ chú: Vong linh mộng yểm chớ chú. Người nắm giữ Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm bị nguyền rủa của vong linh mộng yểm. Toàn bộ thuộc tính bị ức chế, hiệu ứng giảm một nửa.
Hạn định sử dụng: Không
Thuộc tính của Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm khẳng định là vô cùng cường hãn. Mặc dù bị chiến thần Khắc La Da Tì thi triển lục trọng phong ấn, thuộc tính vẫn là mạnh mẽ vượt qua lẽ thường. So với một số vũ khí ám kim cấp 50, sát thương còn cao hơn, thuộc tính khác cũng rất mạng. Lại có thêm hai kỹ năng, một cái Luyện ngục trảm sát, một cái sơ cấp diệt đính tai biến, trong tất cả các kỹ năng, được cho là cao cấp nhất.
Về Vong linh mộng yểm chớ trú, đối với ngoạn gia thông thường mà nói, xác thực cũng khó có thể thừa nhận. Mặc dù đã bị dã man nhân Khắc La Da Tì áp chế tà ác, toàn bộ thuộc tính chỉ giảm xuống 25% cũng là vô cùng khó chấp nhận. Đám ngoạn gia thông thường, cầm Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm trong tay cũng tương đương với việc quả qua một phần lớn huyết lượng và phòng ngự để đổi lấy công kích cường đại.
Cũng may, Nhiếp Ngôn có Ám Chi Lược Ảnh, có được thuộc tính gia tăng mạnh mẽ. Với hắn, hiệu ứng như vậy cũng không phải khó thừa nhận. Phòng ngự và huyết luyện bị giảm, đối với Nhiếp Ngôn không quá quan trọng. Công kích cao như thế, đi luyện cấp cũng nhanh hơn không ít.
Tương lai, mỗi lần mở ra một lớp phong ấn của Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm, thuộc tính của nó sẽ càng cường đại hơn cho tới khi trở thành một thật vật chân chính.
Nhưng thần vật và vật phẩm truyền kỳ, đến tột cùng là khác nhau chỗ nào?
Nhiếp Ngôn truy cập vào diễn đàn tìm kiếm, tra cứu tin tức. Bên trên có giới thiệu về thần vật. Thần vật so với vật phẩm truyền kỳ càng là hiếm thấy. Chính xác mà nói, thần vật cũng vẫn chỉ thuộc hàng ngũ vật phẩm truyền kỳ mà thôi. Mà vật phẩm truyền kỳ được chia làm mấy loại gồm có: Vật phẩm truyền kỳ thông thường, tỷ như Tác Ca Đặc Âm Ảnh Nhiếp Ngôn đang tìm kiếm thuộc nhóm này. Tiếp là sáo trang (nguyên bộ) cấp truyền kỳ, tỷ như bộ sáo trang Cách Thụy Mã, cái này thuộc tính mạnh hơn một chút. Cao hơn nữa chính là thần vật. Được các thần san truyền kỳ thiết tượng sư chế tạo thành, đồng cũng gắn với tên tuổi của họ trong lịch sử. Có thể chế tạo thần vật, cũng chỉ có số ít thợ rèn có thể chế tạo ra như Tạp Lan Đa, Bố Long, Hi Nhĩ Đạt, Khắc Lan Phổ, Tháp Nhĩ Mai, Kỳ Đẳng… Những người này có Tinh linh tộc, có nhân loại, có Ải Nhân, thậm chí còn có cả long tộc. Bọn họ chế tạo một ít thần vật, qua tay vô số nhân vật cường đại trong lịch sử sử dụng, sau đó được gián tiếp lưu truyền xuống. Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm là một trong số đó.
Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm, vì đã từng được vua rồng Trạch Ân Nạp Đức sử dụng qua mà thanh danh rất hiển hách. Nếu như phong ấn của Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm được giải khai, thuộc tính hoàn toàn được hiển lộ, như vậy khó có thể tưởng tượng sẽ tởm đến đâu.
Mặc dù hiện tại còn bị phong ấn, nhưng một thanh đoản kiếm có thuộc tính cường hãn như vậy cũng là cực kỳ hiếm thấy.
Nhiếp Ngôn chuyển Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm vào slot vũ khí chính, chuyển phân cát chi nhận sang slot phụ tá. Thanh Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm này vừa nhỏ đi rất nhiều, không lớn hơn một thanh trủy thủ bao nhiêu lên cầm vào không cũng thấy quá cổ quái.
Từ kiếp trước đến giờ, đây vẫn là lần đầu tiên Nhiếp Ngôn sử dụng vũ khí là đoản kiếm.
Các đạo tặc hệ chiến đấu đều giống nhau, ưa thích sử dụng đoản kiếm vì sát thương cao, phạm vi công kích lớn. Thông thường, chỉ có đám đạo tặc hệ tiềm hành mới ưa thích sử dụng chủy thủ hơn một chút. Nhiếp Ngôn cũng thuộc nhóm này. Bất quá đoản kiếm thuộc tính trâu bò như thế, nếu không dùng thì rất đáng tiếc.
Nhiếp Ngôn đeo Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm lên hông, thả người từ trên nhảy xuống, sau đó sử dụng vũ lạc bảo thạch, tốc độ rơi đang rất nhanh từ từ chậm lại. Nhẹ nhàng đáp xuống đất.
Hắn đi tới phía dã man nhân Khắc La Da Tì, nhìn thân thể cường tráng của dã man nhân Khắc La Da Tì từ xa, nội tâm Nhiếp Ngôn khẽ động. Dã man nhân Khắc La Da Tì và chiến thần Khắc La đến tột cùng có quan hệ thế nào. Danh tự hai người này có chút tương tự, khả năng có liên quan với nhau là rất lớn.
“Ngươi lấy được Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm rồi, có thể hảo hảo mà sử dụng nó. Một thanh vũ khí cường đại, bản thân nó không phân thiện ác, mấu chốt là ở người sử dụng nó”
Dã man nhân Khắc La Da Tì nhìn thoáng qua Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm trong tay Nhiếp Ngôn lại nói:
“Hi vọng ngươi có thể tịnh hóa thanh sát lục chi kiếm này”
Nhiếp Ngôn nhẹ gật đầu, nhìn dã man nhân Khắc La Da Tì nói:
“Tôn kính tiên sinh Khắc La Da Tì, trong lòng ta có một nghi vẫn, ngươi có thể giải đáp giúp ta được không?”
“Trình bày đê”
Khắc La Da Tì mỉm cười. Mặc dù tứ chi bị trói buộc, hắn vẫn như cũ, biểu hiện ra khí độ trấn định tự nhiên. Nếu như là người bình thường, bị nhốt tới hơn ngàn năm chỉ sợ đã sớm phát điên hết rồi.
“Về chiến thần Khắc La ấy, có phải chính là ngài không?”
Nhiếp Ngôn hỏi Khắc La Da Tì, nói không chừng bên ngoài, người ta gọi hắn là chiến thần Khắc La thì sao. Có thể bị giam giữ trói buộc ngàn năm vẫn chưa chết, người này mặc dù không phải là thần, nhưng cũng rất gần với thần rồi.
“Chiến thần Khắc La, bất quá chỉ là một cái danh xưng nhàm chán mà thôi. Nếu ngươi có thể trở thành một cường giả chân chính, các phàm nhân trong thiên hạ sẽ tự xưng tặng ngươi là thần, triều bái với ngươi”
Thần sắc dã man nhân Khắc La Da Tì bình tĩnh nói.
Nghe dã man nhân Khắc La Da Tì trả lời, Nhiếp Ngôn cũng hiểu ý tứ trong lời nói của hắn, đã thừa nhận mình chính là chiến thần Khắc La!
“Trạch Ân Nạp Đức tuy rằng có thể bắt được ta, nhưng cũng vô pháp giết được người có thần cách như ta. Bất đắc dĩ chỉ có thể đem ta giam cầm nơi này. Tính một chút thời gian, có lẽ đã qua hơn ngàn năm rồi”
Dã man nhân Khắc La Da Tì nói.
“Thần cách?”
Nhiếp Ngôn nghi hoặc hỏi, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe thấy danh từ này, trong truyền thuyết, tín ngưỡng về thần linh vốn là rất ít gặp.
“Đó là phần thưởng của thần ban cho. Dùng ý chí của thần, có được thần cách, dù có chết nhiều lần hơn nữa cũng có thể phục sinh trở lại”
Dã man nhân Khắc La Da Tì nói.
Nhiếp Ngôn nghe đến đó liền phì cười. Đây chẳng phải nói, tất cả các ngoạn gia đều có được thần cách à? Đương nhiên, quy tắc của NPC so với quy tắc của các ngoạn gia thì không giống nhau.
Dã man nhân Khắc La Da Tì chính là chiến thần Khắc La. Kể từ đó, mọi việc đều có thể giải thích. Hắn sở dĩ bị nhốt ở đây là do sau khi quyết chiến cùng vua rồng Trạch Ân Nạp Đức, hắn thất bại. Cho nên mới bị ghim trên thanh thập tự giá này.
Điều duy nhất làm Nhiếp Ngôn kinh ngạc chính là: Chiến thần Khắc La không có chết, mà gia hỏa vua rồng Trạch Ân Nạp Đức kia so với chiến thần Khắc La còn trâu bò, ngưu bức hơn. Thế nhưng làm thế nào cũng không chiến thắng nổi tuế nguyệt qua đi, cuối cùng vẫn phải chết.
Tất cả chuyện này dù sao cũng không cách nào khảo cứu nữa rồi. Nhiếp Ngôn cũng lười hỏi thăm. Dù sao mấy chuyện này cũng chả có quan hệ gì với lợi ích của bản thân hắn.
Dã man nhân Khắc La Da Tì vung tay phải lên, mở ra một truyền tống trận. Từng đạo bạch sắc quang mang làm người ta phải hoa mắt chiếu ra, hợp thành một cái trận pháp, chiếm diện tích ước chừng ba mã. Một khi khởi động sẽ đưa hắn truyền tống trở về.
“Đây là truyền tống thông đến thành thị của nhân loại. Đến lúc ngươi có được thánh linh chi tâm là có thể truyền tống ngược về đây. Nhanh nhanh rời đi thôi, nơi này cách bảy ngày sẽ có núi lửa phun trào. Khoảng cách tới lần tiếp theo có lẽ chỉ còn mấy giờ. Dũng sĩ, chúc ngươi may mắn”
Dã man nhân Khắc La Da Tì nói.
Xem ra không còn cách lấy thêm bất kỳ tư liệu nào trên người dã man nhân Khắc La Da Tì nữa. Lấy được Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm cũng coi như công đức viên mãn rồi. Nhiếp Ngôn nói lời chào từ biệt. Bước một bước tiến vào trong truyền tống trận.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...