Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Nhiếp Ngôn biến thành một tên mở khóa chuyên nghiệp, hắn mở toàn là rương cấp 30, đa số rương đều là bình thường hay Bạch Ngân, có rất ít rương Hoàng Kim, còn Ám Kim thì hoàn toàn không có. Bất quá, mở nhiều bảo rương như vậy, thu hoạch cũng không tồi, ngoại trừ trang bị cùng nhiều thứ linh tinh, hắn khoái nhất vẫn là mấy phối phương, bởi vì hắn có Tinh Không dược điếm, có phối phương nghĩa là tiền tài sẽ cuồn cuộn mà chảy vào.

Nhu cầu của hắn với dược tề cũng không lớn, nhưng nếu nhiều người thì sao, này nhé, train quái bình thường, đánh boss, pk tất tần tật đều cần dược tề. Tinh Không dược điếm hiện giờ nắm 60% thị trường dược tề, nếu toàn bộ người chơi ở Tạp La Nhĩ thành mỗi người dùng một bình dược tề, thử nghĩ sinh ý Tinh Không dược điếm sẽ như thế nào? Chẳng trách Tinh Không dược điếm mặc dù không ngừng thăng cấp mở rộng không gian vẫn không đủ chỗ phục vụ khách hàng ngày càng nhiều. Nhiếp Ngôn đang tính toán sẽ khai trương vài chi nhánh.

Nhiếp Ngôn lấy càng nhiều phối phương cao cấp, Tinh Không dược điếm càng phát triển, lợi ích sinh ra càng lớn. Một ngày không ngừng tìm và mở bảo rương, độ thuần thục kỹ năng mở khóa đã đạt 67/100, có thể nói là nhanh, chỉ cần độ thuần thục max, hắn có thể đi bản đồ cao cấp.

Nhìn tới bảng cấp bậc, tốc độ của Đường Nghiêu giảm thấy rõ, với cấp bậc hiện giờ của hắn, train bọn Lân Oa đã không còn nhận nhiều kinh nghiệm như trước nữa. Phá Thiên vẫn điên cuồng đuổi theo, nhưng muốn theo kịp Đường Nghiêu, ít nhất phải 2 ngày nữa.

Trong hai ngày này, cứ để Đường Nghêu train Lân Oa đi, đóng bảng cấp bậc lại, Nhiếp Ngôn thẳng hướng Quang minh tu đạo viện mà đi.

Quang minh tu đạo viện là kiến trúc từ niên đại Cộng trị sót lại. Tại niên đại Hắc ám, nơi đây từng là thành lũy quan trọng của loài người trong cuộc chiến với Long tộc, trong 2000 năm chiến tranh, không biết bao nhiêu thành viên Long tộc đã bỏ mạng tại đây. Hào hùng là thế, nhưng không biết vì nguyên nhân gì, Quang minh tu đạo viện bây giờ đã trở nên hoang phế, bị bọn đạo phỉ chiếm cứ.

Đây đã là bản đồ 30 cấp, quái vật là bọn đạo phỉ, rất khó đối phó, nhưng vì Chính Nghĩa chương, Nhiếp Ngôn nhất định phải tới.

Nếu gom đủ 6 trương, hợp thành cuốn thứ nhất Trật Tự chương, vật phẩm này có chức năng khóa định, không lo bị rớt, lúc đó cho dù gặp nguy hiểm cỡ nào cũng 10 phần an tâm.

Nhiếp Ngôn xuyên qua một bãi loạn thạch, xa xa trên đồi núi, dưới ánh mặt trời, một đạo kim sắc lóe lên, lọt vào mắt hắn.

Trong lòng hắn mừng quýnh, nhất định là Hoàng Kim bảo rương!

Cho tới bây giờ, hắn đã mở khoảng 50 bảo rương, nhưng Hoàng Kim chỉ có 2 cái, hiển nhiên vật phẩm thu được vô cùng đáng giá.

Nơi đây là bản đồ cấp 25, xuất hiện Hoàng Kim bảo rương, vậy vật phẩm nhất định là Hoàng Kim cấp 25.

Nhiếp Ngôn lập tức chạy tới sườn núi gập gềnh đó. Người chơi bình thường di chuyển trên địa hình đồi núi nhấp nhô gập gềnh này tương đối khó khăn. Nhưng các thuộc tính cân bằng, nhanh nhẹn của Nhiếp Ngôn đều rất cao, cho nên tại sườn núi, hắn chạy như điên, trông dễ dàng như chạy trên đất bằng.


Ở trong loạn thạch chạy một chút, bất ngờ trước mặt xuất hiện một vách đá cao khoảng 10 mét, hắn liền dung kỹ năng của Ba Hành Giả giới chỉ, giống như con thằn lằn bám vào vách đá bò lên.

Hắn hưng phấn, Hoàng Kim bảo rương gần trong gang tấc!

Đang hưng phấn nhắm Hoàng Kim bảo rương bước tới, bất ngờ một tia cảm giác bất thường trong lòng hắn nảy sinh, không tốt, có Tặc!

Cảm giác của hắn rất mạnh, nhanh chóng xác định phương hướng đối phương, hai mắt hắn mau chóng bị tơ máu che kín, đỏ lòm giống như mắt ác ma.

Chân thật chi nhãn!

Một tia thị lực cường hãn quét quanh, nhưng hắn vẫn không phát hiện đối phương. (cứ như ra đa)

Chân thật chi nhãn xác suất phá thuật ẩn thân của đối phương rất cao, không ngờ hiện tại thất bại.

Chân thật chi nhãn dùng xong, Nhiếp Ngôn vẫn không dám mở bảo rương, hắn cẩn thận quan sát chung quanh, không bỏ qua một động tình nào, cho dù là ngọn cỏ bị gió lay. Mở bảo rương cần một khoảng thời gian nhất định, nếu trong lúc đó, có một Đạo Tặc mò đến sau lưng tặng cho một chiêu Muộn kích, vậy thôi rồi…

Có thể tới bản đồ cấp 25 tầm bảo, Đạo Tặc này nhất định là một cao thủ!

Bình thường, đa số người chơi đều tập trung thăng cấp ở các bản đồ cấp thấp, chỉ có cao thủ thực sự mới đi bản đồ cao cấp mạo hiểm.

Nhiếp Ngôn cũng tiến nhập Tiềm hành, thân thể ngay tức thì tiêu thất.

Lạc Nan Thanh Oa là một người chơi chức nghiệp có chút danh khí, mặc dù trên bảng cấp bậc chức nghiệp Đạo Tặc bài danh không cao, nhưng một thân thực lực là vàng thật giá thật. Bảng cấp bậc từng chức nghiệp không phải có tiền hay trình độ pk tốt là có thể tiến vào, bên cạnh thực lực còn phải kể tới địa vị (công hội), danh vọng… Ví như Ái Tình Sát Thương hay Hồ Ly Bán Tỉnh đều dương danh tại các bảng cấp bậc chức nghiệp. Một người chơi tự do, không gia nhập công hội hay tổ chức nào, như Lạc Nan Thanh Oa, bài danh khoảng 200 là không tệ, nhưng nếu luận kỹ thuật cá nhân, người này quả thực rất mạnh, có thể tiến top 10.


Trong các trò chơi từng chơi, Lạc Nan Thanh Oa luôn chọn chơi Đạo Tặc, cảm giác tầm bảo, mạo hiểm đạt được thành quả khiến hắn mê chết. Đi bản đồ cao cấp tầm bảo, tràn ngập tính kích thích, bên cạnh mạo hiểm, nếu may mắn là bảo vật tới tay, bán lấy chút tiền phục vụ sinh hoạt hằng ngày chính là mục tiêu của người này. Bên ngoài có rất nhiều người chơi bỏ tiền mặt mua trang bị, trong số này thậm chí có một vài hội trưởng. hơn nữa, trang bị người này bán ra, phẩm chất có thể nói một chữ tốt.

Hiện tại, ở bản đồ cấp 25 lại gặp người chơi khác, khiến cho hắn 10 phần ngạc nhiên, trước đây nếu có cũng là vài tổ đội trang bị đầy đủ, phải là rất đầy đủ.

Hắn đang chuẩn bị tiến tới mở bảo rương, bỗng nhiên phát hiện một Đạo Tặc hướng đối diện đang “bay” lên, hắn không tin vào mắt mình, phía trước chính là vách núi, cao ít nhất 10m, làm thế nào tên này lên được?

- Híc! Mới tìm thấy một cái bảo rương, hy vọng có thêm thu nhập nuôi sống gia đình, không ngờ gặp phải cao thủ KS ah!

Lạc Nan Thanh Oa buồn bực nghĩ, nhưng đối phương lộ ra thực lực kinh người như thế, hắn cũng không khỏi tính toán một chút.

Cuối cùng là nên lên KS hay rút lui?!?!

Nhìn kim quang lóng lánh phát ra từ Hoàng Kim rương, hắn mâu thuẩn cực kỳ. cho đến giờ, hắn mở không ít bảo rương, nhưng đa số là Bạch Ngân, Hoàng Kim bảo rương cấp thấp có vài cái, cấp 25, đây là lần đầu, thật dụ người quá đi! Hay là giết người cướp của?!?!, hắn rùng mình, tự mình hù chính mình. Sinh ý, sinh ý a!! hắn gãi gãi đầu, dù sao cũng là sống tạm qua ngày mà thôi, có nên cực đoan như thế không?

Nhưng trơ mắt nhìn bảo rương tới tay lại bị người khác cướp mất, hắn cũng không cam lòng.

Trong lúc hắn còn do dự tính toán, Nhiếp Ngôn bất ngờ dùng Chân thật chi nhãn, một đạo thần quang quét qua, xuyên thấu hết thảy.

Lạc Nan Thanh Oa giật mình hoảng sợ, nín thở thi triển Biệt tích, năng lực ẩn nấp nhanh chóng tăng lên 30 điểm, kéo dài 2 phút.

Đạo Tặc phía trước không nhìn thấy hắn, nhưng rõ ràng là cảm giác được vị trí của hắn. Bỗng nhiên, thân ảnh Đạo Tặc kia từ từ tiêu thất, hắn cũng Tiềm hành rồi! Lạc Nan Thanh Oa ngưng thần quan sát, nhưng hắn cũng không phát hiện tung tích của tên kia.


Nhưng hắn vẫn cảm thấy được nguy hiểm đang rình rập, rõ ràng tên kia không có bỏ đi.

Hắn không cảm giác được vị trí đối phương, nhưng đối phương rõ ràng cảm giác được vị trí của hắn, điều này làm hắn kinh hãi.

- Tên này có phải từ đá nứt ra không mà trâu quá! (nói nhỏ nghe nè, hắn là trâu đầu lĩnh- boss đó!)

Nghĩ tới đối phương bản lĩnh cao cường, hắn bỗng nảy hứng muốn quá chiêu, gặp một đối thủ cao cường, không quá chiêu là ngu đi, hơn nữa bình thường hắn cũng ít gặp đối thủ, nên cũng rất tự tin, dựa vào kỹ năng hiện có, đánh thua bỏ chạy tuyệt đối không thành vấn đề.

Nếu thắng, còn có được bảo rương Hoàng Kim!

Nhiếp Ngôn xác định vị trí của Đạo Tặc kia, hắn nhìn lại ba lô, còn có hai phân Hiển ẩn trần, nếu dùng nó, có thể bắt đối phương hiện thân. Nhưng loại này quá quý hiếm, hiện tại dung không đáng.

Nhưng hiện giờ, không dùng nó thật không còn cách nào phát hiện đối phương.

Đúng lúc này, Lạc Nan Thanh Oa bỗng nhiên lấy ra một quyển trục, lập tức, ánh sáng mạnh mẽ lan tràn xung quanh.

Trong lòng Nhiếp Ngôn giật mình, là quyển trục hào quang nở rộ.

Hào quang nở rộ có tác dụng hiệu quả với Đạo Tặc dưới cấp 20 đang ẩn hình, đây là một quyển trục sơ cấp, trị giá khoảng 1 bạc, ở bản đồ cấp thâp mở bảo rương có thể kiếm được một hai cái.

Dưới ánh sáng mạnh mẽ chiếu ra, bóng Nhiếp Ngôn liền hiện ra trên đất.

Một thân ảnh đánh tới sau lưng Nhiếp Ngôn, Muộn kích, chủy thủ rít gió đâm vào ót Nhiếp Ngôn.

Nhiếp Ngôn phát hiện chiêu số, lập tức nghiêng người né tránh, chủy thủ sắc bén lướt qua bên tai, lập lòe màu xanh xám, hiển nhiên có bôi kịch độc.

Cũng may là không có trúng chiêu!


Nhiếp Ngôn đảo bộ, nhanh như thiểm điện xuất hiện sau lưng Lạc Nan Thanh Oa, chủy thủ trên tay sấm sét xuất chiêu, một chiêu Chấn nhiếp, thêm một cái Muộn kích, ít nhất 1-2s là đối thủ gục ngay dưới chủy thủ của hắn.

Phát hiện Nhiếp Ngôn xuất hiện sau lưng, Lạc Nan Thanh Oa nhanh chóng xuất ra Hồi toàn trảm, chủy thủ chém ngược ra sau. Nhưng chủy thủ mới đi nửa vòng, hắn liền cảm giác cả người cứng ngắc không cử động được. Híc, đây là kỹ năng gì, hắn chưa từng thấy Đạo Tặc có kỹ năng khủng như vậy! tình hình như mành chỉ treo chuông, trong lúc sắp bị hôn mê, hắn liền mở ra kỹ năng của Ám ảnh áo choàng đang mặc.

Hai giây vô địch!

Đinh một tiếng, một chiêu đanh ra, Nhiếp Ngôn không thu được hiệu quả như ý.

Ngay trong lúc này, chủy thủ trong tay Lạc Nan Thanh Oa lại đánh tới trán Nhiếp Ngôn, Kích vựng!

Nhiếp Ngôn nhanh chóng đón đỡ, chủy thủ còn lại đánh tới đầu đối phương.

Chớp mắt, chủy thủ đã tới.

- Hảo khoái! Lạc Nan Thanh Oa trong lòng tán thưởng, cũng nhanh chóng sử dụng Thiểm tị, thoát được một chiêu Kích vựng của Nhiếp Ngôn.

Kích vựng thất bị!

Lạc Nan Thanh Oa lập tức dùng một quyển trục gia tốc, nhanh chóng ly khai, trên trán hắn vẫn không ngừng đổ mồ hôi lạnh. Đối phương lúc nao cũng nhanh hơn hắn, khả năng ứng phó hắn cũng không thể bì, giao chiến, hắn hầu như luôn ở thế bị động. Lúc nãy sử dụng Thiểm tị, kỹ năng này giới hạn xác suất tránh thoát công kích của đối phương, lúc nãy là hắn may mắn.

Càng hồi tưởng, hắn càng không thể tin được.

Ở cấp bậc hiện tại, kỹ năng của hắn đã nhiều, không ngờ gặp một người còn nhiều hơn hắn.

Giao chiêu chớp nhoáng nhưng Lạc Nan Thanh Oa nhận ra hắn không phải đối thủ của người này, vì thế hắn nhanh chóng rời đi. Vì một cái bảo rương Hoàng Kim mà chết rớt một cấp, kèm theo một món đò, quả thực không đáng.

Thấy đối thủ đã chạy xa hơn 10m, Nhiếp Ngôn vẫn không đuổi theo, vì một bảo rương Hoàng Kim, đuổi tận giết tuyệt là không đáng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui