Khâu Tình Xuyên đem suy nghĩ từ trên người Lăng Nhã thu về, cau mày nói:
- Tôi nói trước nhé, cậu đừng có mưu đồ với tôi, trước tiên cứ thương lượng với sở tài chính và quốc tư ủy ấy, bọn họ mới là người quản tiền.
Chuyện này bề ngoài mà nói bất kể thế nào cũng là một chuyện tốt, còn là một chuyện cực tốt, nếu như thành công, chẳng những thu hút được trăm triệu đầu tư nước ngoài, quan trọng hơn là đưa vào kỹ thuật sản xuất của Cty Thông Dụng, ở phương diện này có tiền lệ rồi. Đại Chúng Thượng Hải chính là ví dụ điển hình nhất, hiện giờ đã thành nhà sản xuất xe hơi số một cả nương, chiếm phân ngạch lớn trên thị trường.
Tốc độ trưởng thành của nó cực kỳ kinh người.
Sau đại hội 15, toàn đảng thống nhất tư tưởng, tập trung tinh lực kiết thiến kinh tế, cải cách mở cửa tiến vào giai đoạn cốt lõi, kinh tế quốc gia phát triển mạnh là điều có thể dự đoán trước. Cùng với kinh tế đi lên, thu nhập quốc dân cũng thuyền lên theo nước, nhu cầu với xe hơi sẽ tăng vọt. Liễu Tuấn lúc này bước vào ngành xe hơi là rất tinh mắt, rất dũng cảm.
Người này làm việc luôn luôn mạnh mẽ.
Nhưng thực tế Khâu Tình Xuyên đã nhìn thấy họa ngầm phía sau, họa ngầm này không tới từ thị trường, mà tới từ quan trường.
Hiện giờ tỉnh trưởng là Thai Duy Thanh.
Khâu Tình Xuyên biết rất rõ chuyện Thai Duy Thanh bất hòa với Nghiêm Liễu hệ, giả sử nếu hắn không làm việc trong hệ thống tài chính có sự độc lập tương đối cao, chỉ sợ rằng hắn cũng gặp phải áp lực không kém gì Liễu Tuấn, vì Lý Đức Sơn cũng chẳng hòa hợp gì với nhà họ Cao.
Thai Duy Thanh không muốn nhìn thấy Liễu Tuấn thu được thành quả tốt đẹp ở tỉnh A.
Hà Duyên An ở tỉnh A năm năm, có bản sở tà chính và quốc tư ủy tỉnh đều có người của bà, nhưng triều vua nào triều thần đó, bà rời đi rồi, không với tay tới được nữa, những cựu thần kia còn một dà trung thành với bà không rất khó nói. Cho dù bọn họ vẫn trung thành thì hiện giờ cũng phải đối diện với một vấn đề : Không giữ được ghế.
Sở tài chính lần quốc tư ủy đều là ban ngành cực kỳ quan trọng trong chính phủ, Thai Duy Thanh muốn nhanh chóng đứng vững chân, mở ra cục diện mới phải ra sức thu lấy ban ngành quan trọng này vào tay.
Căn cứ vào biểu hiện của Thai Duy Thanh thì kẻ này bề ngoài ôn hòa, mặt mũi tuơi cười, nhưng cực kỳ thủ đoạn, ngay tỉnh trưởng tỉnh S cũng phải nhường nhịn hắn ba phần.
Nếu Thai Duy Thanh không lợi hại, Cao hệ cũng đã chẳng ra sức đưa hắn tới tỉnh A "tranh địa bàn".
Cao tầng tranh đấu hai năm gần đây, hệ phái của Nghiêm Liễu không chiếm được mấy ưu thế, thanh thế đã không còn bằng thời đỉnh thịnh trước kia nữa. Nghiêm Liễu quật khởi là điểm sáng duy nhất của hệ phái những năm qua, phân tích tỉ mỉ ra, thì do hệ phái muốn đảm bảo cho thủ trưởng trẻ tuổi nhất có thể thuận lợi lên nhậm chức 5 năm sau đã nhượng bộ khá lớn ở các phương diện khác.
Cho nên đấu tranh cục bộ ở Ngọc Lan, thậm chí là ở tỉnh A không quan trọng với toàn bộ hệ phái, chức vụ hiện giờ của Liễu Tuấn cũng không đủ để cao tầng hệ phái ủng hộ, nhiều lắm là Nghiêm Liễu trợ giúp riêng cho một chút mà thôi.
Không thể công khai, sự hỗ trợ sẽ rất hạn chế.
Còn Thai Duy Thanh thân là tỉnh trưởng, chiếm cứ cao điểm có thể công khai, muốn chơi khó Liễu Tuấn là rất dễ, dù không chơi khó, chỉ cần không ủng hộ thì rất nhiều chuyện sẽ rất khó khăn.
Tình cảnh của Liễu Tuấn, không hề lạc quan.
Cho dù Khâu Tình Xuyên không nói rõ, nhưng suy nghĩ trong lòng thế nào Liễu Tuất rất hiểu, y chậm rãi pha trà, đưa tới trước mặt từng người, thong thả thưởng thức, rôi fmới nói:
- Quốc tử ủy và sở tài chính thì đương nhiên phải đi gặp, những người này sẽ có thái độ gì tôi cũng rất rõ.
Khâu Tình Xuyên chỉ cười, châm tâm thưởng trà.
Lăng Nhã nói:
- Hay là em lên cấp trên nghĩ cách cho anh.
Lăng Quân Khánh đã chính thức thành phó bộ trưởng, tuy xếp thư bậc gần chót, nhưng quyền lực không nhỏ, thêm vào nhà họ Lăng là thế gia kinh thành, có quan hệ trong cơ quan quốc gia, hoạt động ở tầng trên một chút, đánh tiếng xuống, tỉnh khó mà không nể mặt được, kể cả là Thai Duy Thanh cũng phải chấp nhận. Mặc kể anh uy thế ra sao, chỗ dựa sau lưng anh quyền lực che trời thế nào, là quan lớn quản lý kinh tế địa phương, không thể tùy tiện xích mích cơ quan quốc gia.
Nếu không gặp lúc thích hợp, người ta muốn chèn ép anh chỉ là một câu nói thôi.
Thai Duy Thanh muốn được cao tầng thừa nhận thì cũng phải lập nên được chính tích nổi bật.
Hà Duyên An chính là minh chứng, chấp chính địa phương không lý tưởng, hi vọng thuận thế tiền bộ tan tành.
Khâu Tình Xuyên khẽ mỉm cười gật đầu với Lăng Nhã.
Tác dụng của Lăng Nhã chính là phát huy vào lúc này.
Không ngờ Liễu bí thư không nhận ân tình, liếc cô một cái, nói:
- Tạm thời không cần.
Lăng Nhã mặt ửng hồng, cho rằng mình phạm sai lầm, không nên nói muốn giúp Liễu Tuấn trước mặt Khâu Tình Xuyên, nam nhân này kiêu ngạo nhường nào? Há dễ dàng nhặn sự giúp đỡ của nữ nhân.
Liễu Tuấn đoán được suy nghĩ của Lăng Nhã, nắm lấy tay cô bóp khẽ, mỉm cười.
Lăng Nhã toàn thân êm ái.
Liễu Tuấn không trách cô, chỉ tự cô nghĩ sai thôi. Liễu nha nội thực sự thấy chưa cần dùng tới quan hệ ở cơ quan quốc gia, dù nhà họ Lăng có mối quan hệ rất lớn, nhưng ân tình trên quan trường dùng một lần là phải "ghi nợ", hôm nay được người ta giúp cho cái gì , ngày sau cần trả lại cái đó.
Nếu không thực sự cần thiết, đúng nên tùy tiện nợ người ta thì hơn.
Khâu Tình Xuyên ngạc nhiên, trong suy nghĩ của hắn, lãnh đạo tỉnh không ủng hộ, tất nhiên là phải dùng tới quan hệ bên trên, đó là thủ pháp thông thường của quan trường, Liễu Tuấn bình tĩnh như thế, không biết lấy lòng tin đâu ra.
Y không ngây thơ tới mức cho rằng Thai Duy Thanh sẽ làm việc theo lý lẽ chứ?
Có điều Khâu Tình Xuyên đã thấy thủ đoạn của Liễu Tuấn rồi, người này đúng là có chút tài cán, thường có quân bài bất ngờ, tập kích giành phần thắng.
Để xem lần này y có chiêu gì.
- Liễu Tuấn, có phải anh rất quen với người ở sở tài chính không?
Giao Giao dựa bên người Khâu Tình Xuyên hỏi, trước kia cô làm trong ngân hàng, nên hiểu đôi chút về phương diện tài chính, nghe thấy tình hình của Liễu Tuấn hiện nay, cho rằng chủ ý của Lăng Nhã không tệ.
Liễu Tuấn đáp:
- Bình thường thôi, chả quen mấy.
- Vậy...
Giao Giao không nói tiếp nữa, mặt có chút tò mò, không nắm chắc phía dưới, lại không muốn dùng quan hệ phía trên, Liễu bí thư còn có cao chiêu gì?
Liễu Tuấn cười hăng chắc, nhìn Khâu Tình Xuyên không chút tốt đẹp gì.
- Không phải là có giám đốc Khâu rồi sao? Anh ấy là đại thần tài chính của tỉnh ta! Anh ấy mà không giúp thì thật thiếu bạn bè.
Khâu Tình Xuyên vừa nghe đã nổi giận, thì ra y vong qua vòng lại, là để đặt bẫy mình? Uổng cho kẻ này còn dám trơ trẽn nói tới bạn bè, Khâu Tình Xuyên tốt tính đến đâu cũng không kiềm chế được.
- Này Liễu Tuấn, cậu còn dày mặt nói tới bạn bè? Biết rõ cuối năm căng thẳng, cậu không giúp tôi thì thôi còn mưu đồ. Tôi hỏi cậu 150 triệu cậu hứa với tôi đâu? Đi đâu mất rồi?
Liễu bí thư giang tay ra rất vô tội:
- Ấy, chẳng phải đã thương lượng với anh rồi sao, số tiền đó đem trả công nhân thôi việc, giờ lại còn hỏi tôi? Tôi cũng hết cách mà.
Khâu Tình Xuyên hừ lạnh một tiếng:
- Cậu cũng biết là hết cách à? Vậy thì tôi có cách chắc? Tôi không phải là hồ ly tinh, không thể biến lá thành tiền.
- Này này, anh đừng có chỉ chó mắng mèo nhé, ở đây có hai cô gái mê chết người ...
Liễu bí thư còn chưa nói hết câu đã bị tiền hậu giáp kích, Giao Giao lườm y một cái hừ lạnh, quay đầu đi. Đồng thời bên hông Liễu bí thư có thêm một móng tay ngọc bấm sâu vào da thịt.
*** Hồ ly tinh là câu chửi người con gái lăng loàn lăng lơ.
- Anh mới là hồ ly tinh ấy.
Lăng Nhã hậm hực nói.
- Hồ ly tinh hay mà, em không xem hồ ly tinh trong Liêu Trai à? Dịu dàng, lương thiện, hiểu lòng người, lại có bản lĩnh đặc biệt, hóa lá thành vàng, đúng là ai thấy cũng yêu...
Nghe Liễu Tuấn nói tới đây không ngờ Khâu giám đốc luôn trầm mặc ít nói trước mặt các cô giái lại cười mỉm nhìn ngó Lăng Nhã rồi gật gù đầy vẻ trêu ghẹo.
- Xong rồi.
Lăng Nhã thở dài:
- Giám đốc Khâu, hình tượng của anh trong lòng tôi cũng hoàn toàn sụp đổ rồi, bằng với đồng chí nào đó mất rồi.
- Lăng xử, tôi thấy cô quá đề cao giám đốc Khâu rồi, theo tôi ấy à, giám đốc Khâu còn xấu hơn cả đồng chí nào đó, xấu tệ hại.
Không ngờ Giao Giao cũng ra mặt đả kích giám đốc Khâu.
Thấy Khâu Tình Xuyên mặt ửng đò, có chút bối rồi, Liễu bí thư thống khoái vô cùng.. Xem ra giám đốc Khâu ở chốn riêng tư chọc giận Giao Giao, hiện giờ bị người ta túm lấy cơ hội báo thù. Nhưng không biết là vì cớ gì.
Mà bất kể vì cái gì có thể thấy giám đốc Khâu bị thua thiệt, đều là chuyện hả hê.
Mọi người cười đùa náo động một lúc, Khâu Tình Xuyên nghiêm túc nói:
- Liễu Tuấn, cậu để ý một chút, nếu thực sự không ổn, thì làm theo cách của Lăng Nhã, chỗ tôi thực sự rất khó.
Liễu Tuấn cười:
- Yên tâm đi, tôi sẽ không để anh khó xử, tôi chỉ muốn xem xem bộ mặt thật của bọn họ thế nào.
Khâu Tình Xuyên mỉm cười.
Với hiểu biết của hắn về Liễu Tuấn, nếu y đã nói vậy là có cách rồi.
Liễu Tuấn nói:
- Tình Xuyên, nhắc anh một câu, đừng cho rằng hệ thống tài chính tương đối độc lập là an toàn, chưa chắc người ta không làm gì nổi anh đâu. Hơn nữa cũng không nhất định cả đời ở một lĩnh vực, những lĩnh vực khác cũng có đất trời rộng mở.
Khâu Tình Xuyên hơi ngẩn ra, trầm ngâm một chút rồi chậm rãi gật đầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...