Trùng Sinh Chi Nha Nội

Thai Duy Thanh vẫn dùng văn phòng trước kia của Hà Duyên An, thậm chí ngay cả trang trí nội thất cũng không thay đổi, Hà Duyên An tuy là "mỹ nữ tỉnh trưởng" nổi danh toàn quốc, nhưng khi làm việc không hàm hồ chút nào, chút hơi hớm thủ đoạn sắt, văn phòng bố trí bình thường, không cố ý làm nổi bật thân phận mỹ nữ tỉnh trưởng của bà.

Hà Duyên An từ đây tiến bộ, sĩ đồ thênh thang, Thai Duy Thanh tất nhiên sẽ không thay đổi địa diểm. Ngồi trong văn phòng Hà tỉnh trưởng làm việc, Thai tỉnh trưởng hẳn cũng có vận may không tệ nhỉ?

Liễu Tuấn theo lời mời tòa nhà chính phủ tỉnh, bước chân vững vàng, thần thái uy nghiêm.

Liễu bí thư là khách quen ở nơi này, rất nhiều nhân viên quen với y, dọc đường đi, không ngừng có người chao hỏi y, dù Hà Duyên An đã điều đi, Tiểu Liễu có vẻ như không còn chỗ dựa ở tỉnh, nhưng người ta còn có hai người cha là ủy viên cục chính trị đấy nhé.

Qua chỗ rẽ, Liễu bí thư nhìn thấy Lăng xử trưởng.

Lăng Nhã khi đi làm ăn mặc rất quy củ, một bộ váy đen hợp người, áo len cao cổ màu đen, nổi bật vẻ đẹp nữ trí thức cùng sự ưu nhã của tiểu thư thế gia, hình thành sự quyến rũ đặc thù, nói Lăng Nhã là một cảnh đẹp của chính phủ tỉnh cũng không có gì là quá.

Thấy Liễu Tuấn, Lăng Nhã hé miệng cười, gò má như phát sáng, bất giác ưỡn ngực lên, làm Liễu bí thư có chút xao động.

Dưới chiếc váy đen bó chặt này cặp mông hoàn mỹ như vẽ bằng compa của cô thực sự dụ hoặc kinh người.

Trước khi diện kiến tân tỉnh trưởng, trong tòa nhà chính phủ trang nghiêm, mà vẫn nảy lòng hưu dạ vượn được, thì chỉ một mình Liễu bí thư mới làm nổi.

Lăng Xử trưởng chào hỏi rất quy củ.
- Chào Liễu bí thư.

Liễu bí thư nghiêm nghị khẽ gật đầu.


Lăng Nhã thầm buồn cười, người này đúng là giỏi làm ra vẻ. Có điều cười xong cô lại có chút thấp thỏm, cô hiểu rõ lai lịch của Thai Duy Thanh, Cao hệ và Nghiêm Liễu hệ ra sao cũng hiểu một chút. Thai Duy Thanh vừa nhậm chức đã vội triệu kiến Liễu Tuán, không biết "rắp tâm gì". Nhưng tầng cấp bọn họ, Lăng Nhã không giúp được gì, có điều "vô tình" gặp Liễu Tuấn, cho y một nụ cười duyên, thì cô vẫn làm được.

Lăng Nhã dùng phương thức này biểu đạt sự ủng hộ của cô.

Liễu bí thư đầu óc nghĩ bậy nghĩ bạ nhưng không lộ lấy một chút nào ra ngoài, đi thẳng qua mặt Lăng Nhã, chậm rãi lên lầu. Tòa nhà chính phủ có thang máy có điều Liễu bí thư đi cầu thang bộ, coi như rèn luyện sức khỏe.

Liễu Tuấn thong thả tới văn phòng tỉnh trưởng, thư ký Tiểu Vương của Thai Duy Thanh đứng dậy chào hỏi:
- Liễu bí thư tới rồi.

Tiểu Vương trước kia là phó trưởng ban thư ký thứ nhất, được coi là người trong ban của Hà Duyên An, Thai Duy Thanh vừa tới đoán chừng chỉ là bí thư tạm thời, có được Thai Duy Thanh tín nhiệm thực sự thì còn phải xem xem.

Có điều ban thư ký của tỉnh trưởng tiền nhiệm muốn được tỉnh trưởng mới tín nhiệm, Liễu Tuấn thấy hơi khó.

Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu, đứng yên.

Tiểu Vương liền gõ cửa phong, cung kính nói:
- Thai tỉnh trưởng, phó bí thư Liễu Tuấn của thành ủy Ngọc Lan tới rồi.

- Mời đồng chí ấy vào.

Giọng Thai Duy Thành từ bên trong phòng vang lên, nghe khá ôn hòa.


Liễu Tuấn bước vào, hơi khom người xuống:
- Xin chào Thai tỉnh trưởng.

- Ha ha, đồng chí Liễu Tuấn đây rồi, xin chào xin chào.

Thai Duy Thanh từ sau bàn làm việc đứng dậy bắt tay Liễu Tuấn, hình tượng của vị Thai tỉnh trưởng này nhất trí với TV và báo chí Liễu Tuấn thấy trước đó, có chút hiền lành, thiếu quan uy của một vị tỉnh trưởng.

Thai Duy Thanh bản thân có lẽ ý thức được điểm này, từ khi nhậm chức luôn đi theo đường thân dân, khi công tác ở tỉnh S, danh tiếng trong dân gian không tệ, còn tiếng tăm trong quan trường thế nào thì không biết.

- Đồng chí Liễu Tuấn mời ngồi.

Thai Duy Thanh không mời xuống ghế sô pha tiếp khách, có thể thấy hôm nay tiếp kiến là chuyện công.

Liễu Tuấn thản nhiên ngồi xuống trước mặt Thai Duy Thanh, không dựa mình vào ghế, cũng chẳng chỉ ngồi nửa mông như các quan viên bình thường, để dứng dậy bất kỳ lúc nào. Với địa vị thân phận hiện nay của y, cho dù trước mặt Hồng thủ tướng cũng không cần phải quá mặc dè dặt thận trọng.

- Đồng chí Liễu Tuấn, khi tôi ở tỉnh S đã được nghe đại danh của đồng chí.

Thai Duy Thanh nhìn Liễu Tuấn, anh mắt ôn hòa mà thân cận, có điều đừng vội từ đó mà đoán định suy nghĩ trong lòng của người ta.

Liễu bí thư đoán rằng Thai Duy Thanh nhiều nhất cũng chỉ là tò mò về y thôi.

- Thai tỉnh trưởng quá khen rồi.

Liễu Tuấn đáp rất cẩn thận.

- Ha ha, không phải là quá khen, đồng chí đưa ra mô hình công tác ở khu Trường Hà, ngay cả quốc kế ủy cũng tán thành, lấy làm thí điểm trong cả nước. Trong đó có một cái ở tỉnh S do chính tôi quản lý. Cho nên biết không ít sự tích của đồng chí.

Thai Duy Thanh nói với chút cảm thán.

Tuy nói trên quan trường không ít thứ "đặc sắc gì đó" " mô hình gì đó", "kinh nghiệm gì đó" mỗi năm sinh ra cả đống, nhưng đó chỉ là người nâng người mà thôi. Một số quan viên phụ trách chính phủ địa phương vì nhu cầu thành tích, làm ra rất nhiều kinh nghiệm, truyền thông được đút túi, nên hò hét khắp nơi tạo thế. Đôi khi cấp trên vì nhu cầu bản thân cũng hùa theo vỗ tay, nhưng thực sự có thể khiến có quốc kế ủy thừa nhận, đồng thời thí điểm toàn quốc rất hiếm có, không chỉ dựa vào con số bản thân khoác lác ra mà xong.

Nhắc tới mô hình của khu Trường Hà, Liễu Tuấn không thể ùy tiện khiêm nhường, cung kính nói:
- Thai tỉnh trưởng, vậy tình huống thí điểm ở tỉnh S ra sao?

Là người sáng lập mô thức khu Trường Hà, Liễu Tuấn rất chú ý tới trạng thái của nó, nếu như quả thực có thể mở rộng ra phạm vi tòan quốc, chắc chắn mang lại nhiều lợi ích cho quân chúng.

- Nhìn chúng mà nói là rất tốt.

Thai Duy Thanh đầu tiên là tán thành, trong mắt thoáng qua sự ngạc nhiên, người trẻ tuổi này thong dong trước mặt mình, chủ động hỏi chuyện, xem ra lời đồn không sai, quả nhiên là có chút kiêu ngạo.

Thai Duy Thanh xác định mình phải tới tỉnh A nhậm chức, tất nhiên phải phân tích tìm hiểu các thế lực chính trị ở tỉnh A. Nhất là Hà Duyên An, bối cảnh mạnh hơn hắn, năng lực tuyệt đối cũng không dưới hắn, nhưng phấn đấu gần 5 năm không được toại nguyện, Thai Duy Thanh càng thêm chú ý.

Thâm nhập tìm hiểu tỉnh A, hắn có được nhận thức trực quan, còn Liễu Tuấn, trong phân tích của Thai Duy Thanh cũng chiếm một góc, từ trình tự hắn triệu kiến có thể thấy địa vị Liễu Tuấn trong lòng hắn không thấp.

Thai Duy Thanh triệu kiến đầu tiên là Thôi Phúc Thành, người được coi là đại biểu để lại của Hà Duyên An ở tỉnh A, gặp Thôi Phúc Thành coi như tiếp xúc chính thức ban bệ của Hà Duyên An. Thứ hai là thị trưởng Tiền Châu, Tiềm Châu là địa phương Cận Tú Thật từng công tác qua, là trọng địa phía nam của tỉnh A, được xưng là một trong số pháo đài kiên cố nhất của Cận Tú Thật. Bí thư thành ủy lẫn thị trưởng đều do một tay Cận Tú Thật đề bạt lên. Thai Duy Thanh triệu kiến người thứ ba là Uông Quốc Chiêu, một trong số nhân vật đại biểu quan trọng của cán bộ bản địa.

An bài như thế có thể thấy Thai Duy Thanh nắm cách cục chính trị của tỉnh A tương đối rõ ràng.

Vị thứ tư khiến người ta phải suy ngẫm, Liễu Tuấn là cán bộ đảng ủy, Thai Duy Thanh làm thế tức là coi Liễu Tuấn là thế lực chính trị thứ tư của tỉnh A.


Có lẽ vị phó bí thư thành ủy chưa tới 30 này còn chưa hình thành được thể lực đủ mạnh, nhưng hai lưng người ta là hai vị ủy viên cục chính trị, không một ai có thể xem thường.

Vì thế Liễu Tuấn tất nhiên là cẩn thận, Thai Duy Thanh cũng tập trung tinh thần, không dám vì y trẻ tuổi mà coi thường.

- Đương nhiên, mức độ kêu gọi đầu tư thì thí điểm của tỉnh S còn xa mới bằng khu Trường Hà, hương diện phát triển không lý tưởng lắm.

Liễu Tuấn mỉm cười:
- Thai tỉnh trưởng, mô hình của khu trường hà đường lối chính là hình thành chuổi sản nghiệp hoàn chỉnh, cùng giàu có, kêu gọi đầu tư nhiều hay ít không phải là quan trọng nhất.

Thai Duy Thanh cười ôn hòa:
- Đúng , quan điểm này rất chính xác, hiện giờ khu Trường Hà phát triển tốt đẹp, đã dần hình thành một thành phố mới, điều này đáng được khẳng định. Ngoài ra, công tác cải cách quốc xĩ của Ngọc Lan cũng hết sức quan trọng. Hôm nay mời đồng chí tới là muốn nghe qua cái nhìn khách quan của đồng chí.

Liễu Tuấn ưỡn thẳng người dậy, sắc mặt trở nên nghiêm túc, nói:
- Vâng thưa Thai tỉnh trưởng.

Khi Liễu Tuấn trình bảy cách nhìn của mình, Thai Duy Thanh nghe rất nghiêm túc, thi thoảng gật đầu hỏi vào mấy câu. Liễu Tuấn báo cáo khá tổng hợp, nổi bật trọng điểm, dù sao Thai Duy Thanh không phải Hà Duyên An, Liễu Tuấn và hắn không có "giao tình" để tán gẫu.

- Đồng chí Liễu Tuấn, tổng thể mà nói, tôi rất tán đồng phương pháp lối suy nghĩ của đồng chí, đối với một số quốc xĩ thua lỗ nghiêm trọng, cần phải dùng thuốc mạnh, tranh thủ trong thời gian ngắn hoàn toàn xoay chuyển tỉnh thế. Nhưng có một điều mời đồng chí nên coi trọng, đó là bố chí cho các công nhân nghỉ làm, không thể qua loa, trước kia ở tỉnh S có ví dụ không tốt, vì an bài công chức nghỉ việc không đến nơi đến chốn mà gây ra sự kiện quân chúng nghiêm trọng.

Thai Duy Thanh nói rất trịnh trọng.

- Vâng thưa Thai tỉnh trưởng, tôi sẽ nhớ kỹ chỉ thị.

Liễu Tuấn gật đầu, trong mắt thoáng qua vẻ cảnh giác


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui