Liễu Tuấn có một văn phòng ở tòa nhà thành ủy.
Hiện giờ y đã không còn là lãnh đạo thành ủy trên danh nghĩa nữa, mà là nhân vật số 5 thực sự của thành phố Ngọc Lan, về sau có một bộ phận lớn thời gian sẽ xử lý công việc ở thành ủy.
Ở bên phía khu Trường Hà có Sài Thiệu Cơ, rất nhiều công việc vụ cthể không cần phải hỏi tới, sự chu đáo của Sài Thiệu Cơ thực sự làm người ta rất yên tâm.
Liễu Tuấn là phó bí thư, nhưng thực tế gánh vác một phần lớn công tác kiến thiết kinh tế của Ngọc lan.
Thư ký trưởng Phùng Đào cũng vì vấn đề thư ký tới xin chỉ thỉ y, hỏi có muốn cấp một thư ký khác ở bên thành ủy hay không, dù sao có hai địa điểm làm việc hơn nữa đều rất quan trọng, nếu như tính cả Cty Trường Phong, Vu Hoài Tín phải quản lý văn phòng ba nơi thực sự là rất vất vả.
Liễu Tuấn nghĩ một lúc rồi nghĩ ra biện pháp trung gian:
- Phùng thư ký trưởng, bên thành ủy không cần cấp thư ký chuyên chức cho tôi nữa, đồng chí an bài một người giúp tôi chỉnh sửa chút tài liệu văn phòng là được, công tác cụ thể mời đồng chí đó liên lạc với Vu Hoài Tín.
Phùng Đào gật đầu đồng ý.
Cùng Liễu Tuấn tới tòa nhà thành ủy, Vu Hoài Tín kích động hơn xa Liễu bí thư.
Văn phòng thành ủy, Vu Hoài Tín ta lại về rồi đây.
Trước kia Vu Hoài Tín chỉ là một cán sự bình thường ở văn phòng thành ủy, công việc bẩn thỉu vất vả gì cũng phải làm, riêng mỗi ngày đến sớm quét dọn văn phòng, chuẩn bị nước non cho các đồng chí khác đã phải làm hơn một năm, nhưng hắn không có chỗ dựa, trong cơ quan lớn làm việc, có vùi đầu làm việc có biểu hiện tốt tới đâu cũng vô ích. Hoàn toàn không có ai đặt hắn vào trong lòng, những đồng sự hưởng sự phục vụ của hắn với một thái độ rất đương nhiên.
Tiểu tử nhà ngươi rễ nông thì phải làm những việc này nếu không tới từ đâu thì phải trở về đó.
Nhớ tới những chuyện cũ năm xưa, trong lòng Vũ Hoái Tín vừa chua xót lại có chút bực tức.
Hiện giờ Vu Hoài Tín đầy kiêu ngạo và tự hào.
Ha ha ha, sáu năm sau, hiện giờ Vu Hoài Tín đã không còn là Vu Hoài Tín năm xưa nữa, nhìn ánh mắt những người trong cơ quan là có thể thấy được rõ ràng.
Vu Hoài Tín đi sau lưng Liễu Tuấn, mặt dù khom lưng cun đầu như trước kia, hết sức hạ mình bình hòa, nhưng những đồng sự cũ ngày trước thi thoảng gặp phải hắn, ánh mắt đầy hâm mộ và cung kính.
Điều này làm Vu Hoài Tín thấy dễ chịu không nói lên lời.
Cuộc đời lên voi xuống chó, bánh xe phong thủy luân chuyển, cuối cùng cũng tới lượt nhà họ Vu rồi.
- Hoài Tín, về sau cậu phải chạy hai nơi, tôi thấy cấp cho cậu một cái xe.
Trong văn phòng rộng rãi của thành ủy, Liễu Tuấn nói với Vu Hoài Tín.
Vu Hoài Tín đang pha trà cho Liễu bí thư vội đặt cốc trà xuống, nói:
- Bí thư, chuyện này... Hình như không hợp quy củ?
Liễu Tuấn cười:
- Cũng để thuận tiện cho công việc thôi, vợ và con cậu đều làm việc ở thành phố, có cái xe cuối tuần về nhà cũng tiện hơn... Ừm, xe của thành ủy hơi thiếu thốn, chúng ta không cần họ nữa, bảo bên công ty Trường Phong cấp xe cho cậu.
Vu Hoài Tín liền rối rít gật đầu.
Liễu bí thư suy tính luôn tỉ mỉ chu đáo, quan tâm tới hắn càng không gì hơn được, từ khi làm thư ký cho Liễu Tuân, tình hình trong nhà có thay đổi lớn, đơn vị của vợ được điều chỉnh, con cũng được miễn phụ phí, được vào nhà trẻ tốt nhất thành phố, thành ủy còn phân phối cho một căn túc xá bốn phòng hoàn toàn mới.
- Hoài Tín này, tới thành phố làm việc không giống như ở khu, tình hình nơi này phức tạp hơn nhiều, chúng ta mới tơi nơi, tất cả đều phải chú ý một chút.
Liễu Tuấn căn dặn.
Vu Hoài Tính trong lòng giật mình, nhớ tới vừa rồi mình dương dương đắc ý không khỏi xấu hồ, xem kìa, mình thật kém cỏi! Liễu bí thư nói lòng dạ phải chưa đại cục, nhìn rõ thế lớn, xem ra mình còn kém xa lắm.
Liễu bí thư hiện giờ ở thành ủy được coi là quyền cao chức trọng rồi, nhưng chính như lời Liễu bí thư nói, thành ủy phức tạp, Liễu bí thư lại đối lập với Đinh bí thư, đương nhiên tất cả đều phải thật thận trọng.
- Vâng bí thư, tôi nhớ rồi.
Liễu Tuấn gật đầu.
Y rất hài lòng với Vu Hoài Tín, người này thông minh, bản chất tốt, không kiêu ngạo, tùy tiện lấy danh nghĩa y ra làm việc, là nhân tài có thể đào tạo. Vào thời khắc quan trọng có thể phát huy được tác dụng.
- Cậu thông báo cho phó thị trưởng Lý Huệ, Chung Vĩnh Minh cùng đồng chí đứng đầu khu cao tân trong toàn thành phố ba giờ chiều này thành ủy mở cuộc tọa đàm, mọi người gặp mặt nhau.
Sở dĩ muốn Lý Huệ tham gia cuộc tọa đàm này vì phân công của chính phủ, phó thị trưởng thường vụ cũng quản lý công tác khu cao tân. Nói ra cũng thú vị, theo chức vụ trong đảng Lý Huệ phải báo cáo với Liếu Tuấn, nhưng u lại chí là bí thư khu Trường Hà, theo bên chính phủ thì y lại phải báo cáo cho Lý Huệ.
Đương nhiên, chính phủ vẫn ở dưới sự lãnh đạo của đảng, Lý Huệ và Chung Vĩnh Minh phải phục tùng sự lãnh đạo của Liễu bí thư, tại trình tự trước sau này không thể lầm lẫn được.
- Vâng.
Vu Hoài Tín gật đầu vâng lời, liền ra ngoài gọi điện.
Thế nhưng Vu Hoài Tín không ngờ ngay cú điện thoại đầu tiên đã đụng đầu vào tường, thư ký Tiểu Chu của Lý Huệ vừa nghe thấy hắn nói liền thốt lên:
- Ba giờ chiều ngày hôm nay sao? Vu thư ký, thật không may, ba giờ chiều Lý thị trưởng hẹn cán bộ khu Dương Xuyên nói chuyện rồi.
Vu Hoài Tín mỉm cười nói:
- Chu thư ký, xin cứ chuyển lời cho Lý thị trưởng, đây là an bài của Liễu bí thư.
Vu Hoài Tín nói rất ôn hòa, nhưng trong câu chữ có sự nghiêm nghị, nhắc nhở Tiểu Chu, cậu đừng có nhầm, Liễu bí thư lãnh đạo Lý thị trưởng chứ không có chuyện ngược lại! Lý Huệ có tham gia hội nghị này không, Tiểu Chu cậu tự tiện quyết định được sao?
Tiểu Chu tất nhiên nghe ra ý tứ của Vu Hoài Tín, vội nói:
- Vâng thưa Vu thư ký, xin chờ một chút, tôi sẽ báo cáo cho Lý thị trưởng.
Lúc này Lý Huệ đang ở trong văn phòng, Tiểu Chu gõ cửa đi vào, nhỏ giọng nói:
- Thị trưởng, vừa rồi thư ký Tiểu Vu của Liễu bí thư gọi điện thoại tới, nói ba giờ chiều nay mở cuộc tọa đàm ở thành ủy, m ời các đồng chí phụ trách khu cao tân trong toàn thành phố tham gia, Liễu bí thư cũng mời thị trưởng...
Hắn vừa nói vừa quan sát sắc mặt Lý Huệ.
Tiểu Chu là thư ký bên chính phủ an bài cho cho Lý Huệ, hai người đang trong thời gian tiếp xúc, Tiểu Chu cũng không hiểu tính khí Lý phó thị trưởng lắm, có điều mấy ngày qua Lý phó thị trưởng đều rất khó chịu thì Tiểu Chu biết rõ, hơn nữa biết cả nguyên nhân.
- Không đi.
Lý Huệ đáp hơi chữ đơn giản rồi tiếp tục đọc văn kiện.
Tiểu Chu ngẩn ra, thầm nhủ sao làm thế chứ? Nếu không cán bộ cấp dưới Lý Huệ hẹn gặp vào ba giờ hoàn toàn có thể an bài thời gian khác.
Một bên là phó bí thư thành ủy, một bên là cán bộ phổ thông, bên nặng bên nhẹ chả lẽ Lý Huệ còn không phân biệt rõ.
Xem ra Lý thị trưởng muốn gây khó cho Liễu bí thư rồi.
Thấy tỉnh hình này, Tiểu Chu run run, không dám hỏi nhiều, rón rén đi ra gian ngoài, cầm điện thoại lên nói:
- Xin lỗi Vu thư ký, Lý thị trưởng không thể đến được.
Vu Hoài Tín cực kỳ bất mãn, nhưng không phát tác với Tỉểu Chu, chỉ cười đáp:
- Tôi biết rồi.
Đặt điện thoại xuống, Vu Hoài Tín liền vào báo cáo:
- Bí thư, vừa rồi bên Lý phó thị trương rnói buổi chiều không có thời gian, không tới tham gia tọa đàm được.
Từ ngữ rất bất bình.
Sớm đã nghe nói Lý Huệ làm thư ký cho Cận Tú Thật nhiều năm rất là kiêu ngạo, nhưng tới Ngọc Lan, lần đầu tiên Liễu Tuấn triệu tập hội nghị đã không chịu hợp tác, vị Lý thị trưởng này quá ngạo ngược rồi.
Liễu Tuấn cười nhạt:
- Không sao, hắn sẽ tới thôi.
Sao có thể khẳng dịnh như thế?
Vu Hoài Tin nghiềm ngẫm một chút liền hiểu ra sao Liễu Tuấn tự tin như vậy, nếu Lý Huệ không tham gia họp thì kẻ bị tổn thất là hắn chứ chứ không phải Liễu bí thư, vì thế thức là hắn phải bò công tác quản lý khu cao tân và quốc xĩ rồi.
Cấp trên trực tiếp an bài anh còn không nể mặt, chẳng lẽ sau này còn mong Liễu Tuấn nể mặt anh sao?
"Dự ngôn" của Liễu Tuấn có lệch một chút so với thực tế, đã sắp tới giờ họp, Liễu bí thư đi vào phòng hội nghị, các cán bộ khu huyện và Chu Vĩnh Minh đều đến đầy đủ, Liễu Tuấn vừa đi vào tiếng vỗ tay rào rào nhiệt liệt vang lên, Chung Vinh Minh vỗ tay hăng nhất, tựa hồ cực kỳ khâm phục Liễu bí thư, nhưng chỉ sợ suy nghĩ trong lòng hắn hoàn toàn khác. Chung Vĩnh Minh từng là đối thủ cạnh tranh của Liễu Tuấn.
Trong phòng hội nghị không thấy Lý Huệ.
Vu Hoài Tín nhỏ giọng xin chỉ thị:
- Bí thư, Lý phó thị trưởng còn chưa đến...
Liễu Tuấn lạnh nhạt nói:
- Lý phó thị trưởng rất bận, chúng ta không cần đợi nữa, họp thôi.
Cuộc họp này chủ yếu là để tìm hiểu tình hình căn bản các khu cao tân trong toàn thành phố, trong tay Liễu Tuấn có chút tư liệu, nhưng không trực quan bằng nghe báo cao trực tiếp.
Họp được chừng ba mươi phút Lý Hệ mới tới.
- Xin lỗi Liễu bí thư, bên phía chính phủ có chút chuyện làm chậm trễ...
Lý Huệ cười rất giả dối.
Liễu Tuấn nói:
- Không sao, Lý thị trưởng, công tác khu cao tân về sau còn mời đồng chí đưa ý kiến tham khảo nhiều hơn.
Sắc mặt Lý Huệ sầm xuống.
Lời này có nghĩa là về sau chuyện khu cao tân tôi là chính, anh chỉ có quyền đưa ý kiến tham khảo.
Liễu Tuấn mặc kệ sự khó chịu chịu của Lý Huệ, quay đầu đi thản nhiên nói:
- Mọi người họp tiếp nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...